Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống
Chương 197 - Chương 197: Diệt Tuyệt Sư Thái Bị... Dọa!?
/347
|
Từ trên cao ba đạo kiếm phong liên tiếp đánh xuống, Diệt Tuyệt sư thái tuy có chút bất ngờ nhưng chớp mắt liền phản xạ trở lại, đồng thời siết chặt chuôi kiếm, vận Nga My Cửu Dương Công nhất kiếm đâm lên.
Ly Biệt Kiếm, Ly Sầu Biệt Tự!
Không nghi ngờ đây chính là tuyệt kỹ của phái Nga My, do sư tổ Quách Nữ Hiệp – Quách Tương năm xưa trong tình trạng tương tư đau khổ mà sáng tạo ra. Nhưng trước nay rất ít người học được môn công phu này, bởi vì muốn phát huy toàn bộ uy lực của nó còn phụ thuộc rất nhiều vào tâm cảnh. Chỉ có những người hiểu được thế gian tình ái ly biệt là cỡ nào đau khổ, mới có thể lĩnh ngộ được môn tuyệt học này.
Ly Sầu Biệt Tự thức đánh ra, ngay thời điểm va chạm liền chấn nát ba đạo kiếm phong đâm xuống. Hà Thái Xung trong một sát na, cảm nhận được cái chết đã tiến đến rất gần về phía mình, khiến hắn kinh hãi đến tột độ, bất đắc dĩ lại một lần nữa bị ép phải thi triển Ngự Phong Hành phóng đi thật xa.
Diệt Tuyệt sư thái không thèm chú ý đến Hà Thái Xung tẩu thoát, từ trên không trung lăng không súc thế, một tay siết chặt chuôi kiếm kéo lui về sau, tay kia thì hướng thẳng, tư thế giống như là kéo cung.
“Chạy đi, lão ni cô điên này muốn đại khai sát giới!”
Không biết là ai hô lên, nhưng đạo âm thanh này lại đạt được hiệu quả kích động đám người, khiến bọn hắn trở nên hoang mang hỗn loạn, răm rắp thi triển khinh công hòng nhanh chóng muốn tẩu thoát khỏi phạm vi sát chiêu của Diệt Tuyệt sư thái.
Nhưng tất cả đều đã muộn, Diệt Tuyệt sư thái thế công đã sẵn sàng, lập tức vung tay đâm xuống.
Ly Biệt Kiếm, Vũ Hận Vân Sầu!
Kiếm khí như mưa giăng đầy thiên không đồng loạt ồ ạt trút xuống. Nếu là có cao thủ cảnh giới cao hơn Diệt Tuyệt sư thái ở đây, nhìn qua một thức kiếm này liền có thể cảm nhận được ít nhiều “hận sầu” ý cảnh đan xen bên trong cơn mưa kiếm khí này.
Phập phập phập phập phập...
Không có quá nhiều bất ngờ, tiếng kiếm khí đâm xuyên qua da thịt tạo thành thanh âm cực kỳ rùng rợn. Không những thế, cơn mưa kiếm khí còn phá hủy đi toàn bộ đoạn đường này, đến cả nhà cửa trong phạm vi ảnh hưởng cũng bị hư hại sụp đổ.
Cứ như thế từng người từng người một tuyệt vọng ngã xuống, trên gương mặt biểu cảm không cam tâm đi cùng với hối hận đan xen lẫn nhau, bi thảm không thể tả xiết. Từ đạo vết thương trên thi thể của bọn hắn huyết lưu không ngừng trào ra, phút chốc đã nhuốm đỏ cả con đường chung quanh. Những vách tường, cột gỗ, mái ngói gần đó bị sụp đổ đồng thời đè lên đám thi thể của những người này, giống như là muốn chôn cất bọn hắn ngay tại đây.
“Thật đáng sợ!”
Lúc này mỗi một người còn sống sót hiện diện ở đây, trong tâm đều là hoảng hốt kinh hãi đến tột độ. Có thể thấy từ trên sắc mặt tái xanh không còn chút máu nào của bọn hắn, đồng thời hạ bộ cũng có phần run rẫy không thể vững vàng. Mỗi người ý niệm trong đầu lúc bấy giờ, chỉ có duy nhất một chữ: “Tẩu!”
Nghĩ đến liền làm, những người này chớp mắt chia ra tám hướng mạnh ai nấy tẩu, hai chân thậm chí còn muốn vác lên cổ, chỉ sợ chạy chậm một khắc thì sẽ bị biến thành một cái xác vô hồn lê lết dưới mặt đất.
“Chạy thật nhanh! Một đám vô dụng không được tích sự gì.”
Hà Thái Xung từ trên không trung lúc này chậm rãi tiếp xuống mái nhà kế bên huyết sam nữ tử, trong miệng hừ lạnh mắng nhiếc.
Huyết sam nữ tử trông thấy vậy lại cực kỳ chướng mắt, trong tay đột nhiên xuất hiện kim châm, siết chặt uy hiếp về phía hắn.
“Cút hoặc là chết!” – Huyết sam nữ tử giọng điệu mười phần mị hoặc, trái ngược với thông điệp bên trong lời nói của nàng.
“Tiểu cô nương, ta là bạn tất không phải là thù...”
Hà Thái Xung nhìn lấy huyết sam nữ tử từ tốn nói, sau đó quay sang Diệt Tuyệt sư thái, thần sắc lại trở nên âm trầm:
“Còn bà ta đối với tiểu cô nương mới là thù, tuyệt không phải bạn!”
Vút!
Tức khắc đáp lại lời nói không phải là lời nói, mà là một đạo châm ảnh nhanh như chớp nhắm thẳng vào mồm của Hà Thái Xung.
Keng!
Tuy là Hà Thái Xung mắt nhìn hướng khác, nhưng không một chút dám khinh suất lơ là nữ sát tinh đang đứng ở mái nhà bên kia. Ngay khi nghe được âm thanh liền phản xạ vung kiếm chặn lại.
“Ta với ngươi không thù không oán, tại sao lại ra tay tàn độc như thế muốn giết chết ta!?”
Bất đắc dĩ Hà Thái Xung liền lùi ra thật xa, giữ một khoảng cách nhất định với huyết sam nữ tử, tâm thái cũng mười phần cảnh giác. Vừa rồi đón đỡ đạo kim châm kia liền có thể cảm nhận được một cỗ ám lực quỷ dị khó lường, khiến hắn cánh tay cầm kiếm đột nhiên có phần vô lực khó chịu, phải câu kéo tiêu tốn một ít thời gian may ra mới có thể trở lại bình thường.
“Câm mồm hay là muốn chết!?” – Huyết sam nữ tử lại tiếp tục uy hiếp không chút kiêng nể.
“Ngươi...”
Hà Thái Xung sắc mặt đỏ bừng tức giận, trong tay đã siết chặt chuôi kiếm, tùy thời đều có thể vung kiếm tiến công.
“Hà chưởng môn, ta còn chưa tính sổ xong với ngươi!”
Diệt Tuyệt sư thái lúc này cũng phóng lên mái nhà đối diện, tạo thành thế kiềng ba chân, trong đôi mắt từng sợi tơ máu nổi lên chằng chịt chất chứa sát ý, có thể thấy được lòng căm phẫn và sát tâm của bà ta khủng khiếp đến nhường nào.
Lúc bấy giờ Hà Thái Xung cảm giác được tình thế bất lợi cho mình, đang muốn thi triển khinh công Ngự Phong Hành mà tẩu thoát, nhưng lại bị khí thế của hai người kia áp bách trở lại. Không thể nghi ngờ, nếu mà hắn dám di chuyển lúc này, một đạo kiếm quang cùng một đạo châm ảnh từ hai hướng ngay lập tức sẽ nhắm về phía hắn.
“Diệt Tuyệt sư thái, ngươi có chắc là muốn trêu chọc vào phái Côn Luân ta!?” – Hà Thái Xung không những không hoảng loạn, ngược lại càng trở nên thản nhiên, bình giọng đối đáp.
Nghe được lời nói, Diệt Tuyệt sư thái đột nhiên nghiến răng nghiến lợi, khiến một tia máu tươi ẩn hiện trên khóe môi, đây thật giống như là một sự ức chế kìm hãm ma tâm đến cực độ. Mặc dù không biết là vì cái gì, nhưng nếu không có thứ đó áp bách, tin tưởng ngay lúc này đây Diệt Tuyệt sư thái đã giết đến nơi rồi.
Phải biết vừa rồi giao chiến, Diệt Tuyệt sư thái năm lần bảy lượt cố ý lưu tình với Hà Thái Xung, không đuổi cùng diệt tận. Bằng không hắn lúc này nếu không chết thì cũng là bị thương nghiêm trọng, vô lực nghênh chiến nữa rồi.
Huyết sam nữ tử cũng cảm nhận được sự việc không đơn giản, ánh mắt càng trở nên nghiêm túc, quan sát biểu cảm trên gương mặt của lão ni cô. Trông qua giống như là Diệt Tuyệt sư thái đang bị... đe dọa!?
Huyết sam nữ tử mấy ngày qua một mình rong rủi trên đường, đi qua nhiều nơi, cũng nghe được nhiều tin tức sự việc. Phái Côn Luân ngoại trừ Hà Thái Xung ra thì toàn bộ cao tầng không phải là bị ai Quang Minh Tả Sứ của Minh giáo tiêu diệt rồi ư!? Bây giờ phái Côn Luân chẳng khác nào là hữu danh vô thực, tại sao Diệt Tuyệt sư thái lại phải e ngại bọn hắn!?
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
Ly Biệt Kiếm, Ly Sầu Biệt Tự!
Không nghi ngờ đây chính là tuyệt kỹ của phái Nga My, do sư tổ Quách Nữ Hiệp – Quách Tương năm xưa trong tình trạng tương tư đau khổ mà sáng tạo ra. Nhưng trước nay rất ít người học được môn công phu này, bởi vì muốn phát huy toàn bộ uy lực của nó còn phụ thuộc rất nhiều vào tâm cảnh. Chỉ có những người hiểu được thế gian tình ái ly biệt là cỡ nào đau khổ, mới có thể lĩnh ngộ được môn tuyệt học này.
Ly Sầu Biệt Tự thức đánh ra, ngay thời điểm va chạm liền chấn nát ba đạo kiếm phong đâm xuống. Hà Thái Xung trong một sát na, cảm nhận được cái chết đã tiến đến rất gần về phía mình, khiến hắn kinh hãi đến tột độ, bất đắc dĩ lại một lần nữa bị ép phải thi triển Ngự Phong Hành phóng đi thật xa.
Diệt Tuyệt sư thái không thèm chú ý đến Hà Thái Xung tẩu thoát, từ trên không trung lăng không súc thế, một tay siết chặt chuôi kiếm kéo lui về sau, tay kia thì hướng thẳng, tư thế giống như là kéo cung.
“Chạy đi, lão ni cô điên này muốn đại khai sát giới!”
Không biết là ai hô lên, nhưng đạo âm thanh này lại đạt được hiệu quả kích động đám người, khiến bọn hắn trở nên hoang mang hỗn loạn, răm rắp thi triển khinh công hòng nhanh chóng muốn tẩu thoát khỏi phạm vi sát chiêu của Diệt Tuyệt sư thái.
Nhưng tất cả đều đã muộn, Diệt Tuyệt sư thái thế công đã sẵn sàng, lập tức vung tay đâm xuống.
Ly Biệt Kiếm, Vũ Hận Vân Sầu!
Kiếm khí như mưa giăng đầy thiên không đồng loạt ồ ạt trút xuống. Nếu là có cao thủ cảnh giới cao hơn Diệt Tuyệt sư thái ở đây, nhìn qua một thức kiếm này liền có thể cảm nhận được ít nhiều “hận sầu” ý cảnh đan xen bên trong cơn mưa kiếm khí này.
Phập phập phập phập phập...
Không có quá nhiều bất ngờ, tiếng kiếm khí đâm xuyên qua da thịt tạo thành thanh âm cực kỳ rùng rợn. Không những thế, cơn mưa kiếm khí còn phá hủy đi toàn bộ đoạn đường này, đến cả nhà cửa trong phạm vi ảnh hưởng cũng bị hư hại sụp đổ.
Cứ như thế từng người từng người một tuyệt vọng ngã xuống, trên gương mặt biểu cảm không cam tâm đi cùng với hối hận đan xen lẫn nhau, bi thảm không thể tả xiết. Từ đạo vết thương trên thi thể của bọn hắn huyết lưu không ngừng trào ra, phút chốc đã nhuốm đỏ cả con đường chung quanh. Những vách tường, cột gỗ, mái ngói gần đó bị sụp đổ đồng thời đè lên đám thi thể của những người này, giống như là muốn chôn cất bọn hắn ngay tại đây.
“Thật đáng sợ!”
Lúc này mỗi một người còn sống sót hiện diện ở đây, trong tâm đều là hoảng hốt kinh hãi đến tột độ. Có thể thấy từ trên sắc mặt tái xanh không còn chút máu nào của bọn hắn, đồng thời hạ bộ cũng có phần run rẫy không thể vững vàng. Mỗi người ý niệm trong đầu lúc bấy giờ, chỉ có duy nhất một chữ: “Tẩu!”
Nghĩ đến liền làm, những người này chớp mắt chia ra tám hướng mạnh ai nấy tẩu, hai chân thậm chí còn muốn vác lên cổ, chỉ sợ chạy chậm một khắc thì sẽ bị biến thành một cái xác vô hồn lê lết dưới mặt đất.
“Chạy thật nhanh! Một đám vô dụng không được tích sự gì.”
Hà Thái Xung từ trên không trung lúc này chậm rãi tiếp xuống mái nhà kế bên huyết sam nữ tử, trong miệng hừ lạnh mắng nhiếc.
Huyết sam nữ tử trông thấy vậy lại cực kỳ chướng mắt, trong tay đột nhiên xuất hiện kim châm, siết chặt uy hiếp về phía hắn.
“Cút hoặc là chết!” – Huyết sam nữ tử giọng điệu mười phần mị hoặc, trái ngược với thông điệp bên trong lời nói của nàng.
“Tiểu cô nương, ta là bạn tất không phải là thù...”
Hà Thái Xung nhìn lấy huyết sam nữ tử từ tốn nói, sau đó quay sang Diệt Tuyệt sư thái, thần sắc lại trở nên âm trầm:
“Còn bà ta đối với tiểu cô nương mới là thù, tuyệt không phải bạn!”
Vút!
Tức khắc đáp lại lời nói không phải là lời nói, mà là một đạo châm ảnh nhanh như chớp nhắm thẳng vào mồm của Hà Thái Xung.
Keng!
Tuy là Hà Thái Xung mắt nhìn hướng khác, nhưng không một chút dám khinh suất lơ là nữ sát tinh đang đứng ở mái nhà bên kia. Ngay khi nghe được âm thanh liền phản xạ vung kiếm chặn lại.
“Ta với ngươi không thù không oán, tại sao lại ra tay tàn độc như thế muốn giết chết ta!?”
Bất đắc dĩ Hà Thái Xung liền lùi ra thật xa, giữ một khoảng cách nhất định với huyết sam nữ tử, tâm thái cũng mười phần cảnh giác. Vừa rồi đón đỡ đạo kim châm kia liền có thể cảm nhận được một cỗ ám lực quỷ dị khó lường, khiến hắn cánh tay cầm kiếm đột nhiên có phần vô lực khó chịu, phải câu kéo tiêu tốn một ít thời gian may ra mới có thể trở lại bình thường.
“Câm mồm hay là muốn chết!?” – Huyết sam nữ tử lại tiếp tục uy hiếp không chút kiêng nể.
“Ngươi...”
Hà Thái Xung sắc mặt đỏ bừng tức giận, trong tay đã siết chặt chuôi kiếm, tùy thời đều có thể vung kiếm tiến công.
“Hà chưởng môn, ta còn chưa tính sổ xong với ngươi!”
Diệt Tuyệt sư thái lúc này cũng phóng lên mái nhà đối diện, tạo thành thế kiềng ba chân, trong đôi mắt từng sợi tơ máu nổi lên chằng chịt chất chứa sát ý, có thể thấy được lòng căm phẫn và sát tâm của bà ta khủng khiếp đến nhường nào.
Lúc bấy giờ Hà Thái Xung cảm giác được tình thế bất lợi cho mình, đang muốn thi triển khinh công Ngự Phong Hành mà tẩu thoát, nhưng lại bị khí thế của hai người kia áp bách trở lại. Không thể nghi ngờ, nếu mà hắn dám di chuyển lúc này, một đạo kiếm quang cùng một đạo châm ảnh từ hai hướng ngay lập tức sẽ nhắm về phía hắn.
“Diệt Tuyệt sư thái, ngươi có chắc là muốn trêu chọc vào phái Côn Luân ta!?” – Hà Thái Xung không những không hoảng loạn, ngược lại càng trở nên thản nhiên, bình giọng đối đáp.
Nghe được lời nói, Diệt Tuyệt sư thái đột nhiên nghiến răng nghiến lợi, khiến một tia máu tươi ẩn hiện trên khóe môi, đây thật giống như là một sự ức chế kìm hãm ma tâm đến cực độ. Mặc dù không biết là vì cái gì, nhưng nếu không có thứ đó áp bách, tin tưởng ngay lúc này đây Diệt Tuyệt sư thái đã giết đến nơi rồi.
Phải biết vừa rồi giao chiến, Diệt Tuyệt sư thái năm lần bảy lượt cố ý lưu tình với Hà Thái Xung, không đuổi cùng diệt tận. Bằng không hắn lúc này nếu không chết thì cũng là bị thương nghiêm trọng, vô lực nghênh chiến nữa rồi.
Huyết sam nữ tử cũng cảm nhận được sự việc không đơn giản, ánh mắt càng trở nên nghiêm túc, quan sát biểu cảm trên gương mặt của lão ni cô. Trông qua giống như là Diệt Tuyệt sư thái đang bị... đe dọa!?
Huyết sam nữ tử mấy ngày qua một mình rong rủi trên đường, đi qua nhiều nơi, cũng nghe được nhiều tin tức sự việc. Phái Côn Luân ngoại trừ Hà Thái Xung ra thì toàn bộ cao tầng không phải là bị ai Quang Minh Tả Sứ của Minh giáo tiêu diệt rồi ư!? Bây giờ phái Côn Luân chẳng khác nào là hữu danh vô thực, tại sao Diệt Tuyệt sư thái lại phải e ngại bọn hắn!?
-------*-*-------
Võ Hiệp Huyền Huyễn Chi Sát Lục Hệ Thống: Mỗi ngày vào lúc 19h sẽ upload chương mới, từ 4 -> 9 chương tùy thời! Mọi người có hảo tâm nhớ vote 9 -> 10 sao để ủng hộ mình nhé, như mọi khi mình sẽ cố gắng ra chương đều đặn.
/347
|