" Đúng vậy, nếu không anh tưởng rằng còn có cái gì nữa" Tần Hoài An cảm nhận được sự kỳ lạ của anh, giống như là đang thăm dò cái gì.
Cô khó hiểu nhìn anh, Chử Chấn Phong cũng không nói thẳng ra.
Mặc dù đã xác nhận rằng Tần Hoài An và Hàn Âu Dương đã gặp mặt riêng, nhưng vẫn còn thiếu bằng chứng then chốt, anh cũng chưa biết mục đích của việc Hàn Âu Dương phái Tần Hoài An tới là gì.
Hơi thở lạnh lẽo toàn thân của Chử Chấn Phong hơi hơi thu bớt lại, vẻ mặt lãnh đạm nói: " Không có gì, cô có thể đi lên rồi”.
Tần Hoài An có chút đăm chiêu đi lên lầu.
Khi trở lại phòng, cô ngay lập tức đóng cửa lại, hít một hơi thật sâu.
Ánh mắt Chử Chấn Phong vừa rồi có chút kỳ quái, chẳng lẽ anh biết chuyện cô giả làm y tá đúng rồi sao? Hay là, biết được cô chính là người phụ nữ đã châm cho anh ta một cái?
Tần Hoài An lắc đầu, để bản thân bình tĩnh phân tích.
Chử Chấn Phong có lẽ không biết là cô, nếu không, anh khi nãy làm sao có thể bình tĩnh như vậy? Đây là sự chuyện trọng đại liên quan đến hương hỏa nhà họ Chử của anh, anh không thẹn quả hóa giận hủy diệt cô mới là lạ!
Nghĩ đến đây, Tần Hoài An chậm rãi buông xuống lo lắng trong lòng.
Màn đêm buông xuống.
Tắm rửa xong, cô lấy điện thoại ra, mở tin nhắn trong nhóm thảo luận, do dự không biết có nên nói trước tin vui cho họ hay không.
Nhưng sau khi suy nghĩ, vẫn là cất điện thoại đi, định đợi thông báo chính thức.
Nếu cô ấy nói trước điều đó sẽ khiến họ cảm thấy bớt mong đợi hơn, hơn nữa cũng sẽ truy hỏi tin tức của cô là từ đầu ra.
Nhưng, cũng không phải chờ đợi lâu.
Ba ngày sau, chính thức công bố kết quả của cuộc thi.
Hạng mục của mấy người nhóm Tần Hoài An giành vị trí thứ nhất, giải thưởng 3 tỷ!
Cả nhóm nhất thời vô cùng vui sướng reo hò, liền có người nhắc đến bữa ăn thịnh soạn mà giáo sư Thường đã hứa vài ngày trước.
Giáo sư Thường nhanh chóng bước ra nói: " Vậy thì sắp xếp vào buổi tối tổ chức lễ trao giải.
Tôi sẽ để thầy Mã đặt trước thời gian và địa chỉ cụ thể, sau đó báo cho mọi người biết”
- Tốt quá! " Các thành viên đáp lại, nhưng Tần Hoài An lại có chút khó xử.
Nếu đi dự tiệc tối, cô ấy phải tháo khẩu trang ra.
Khi một số người trong nhóm đang thảo luận sôi nổi, Tần Hoài An đã thoát khỏi trò chuyện nhóm và gửi một tin nhắn riêng cho giáo sư Thường.
* Giáo sư Thường, thân phận của em không tiện công khai, nên không thể tham gia buổi tụ họp của mọi người được.”
Giáo sư Thường bày tỏ là đã hiểu, nhưng cũng không nói gì cả.
Tần Hoài An bên này vừa từ chối bữa tối của nhóm, ở bên khác, Chử Châu gọi điện thoại tới mời cô.
" Chúc mừng thắng lợi, chú muốn mời cháu ăn bữa tối, không biết cháu có rảnh không?" " Cám ơn” Tân Hoài An lễ phép đáp lại, " Nhưng, cháu nhận tấm lòng của chú là được rồi”.
Chử Châu im lặng, thấp giọng đem theo chút thần bí nói: “ Đừng vội từ chối như vậy, có lẽ sẽ có bất ngờ đang chờ cháu? "" Chú hai, chú đây là..” Chử Châu nói: " Chú dự định giới thiệu cháu với một người.
Cháu nhất định sẽ có hứng thú với người này” Cuối cùng Tần Hoài An vì tò mò trong lòng, liền đồng ý.
Với phong thái điềm tĩnh của Chử Châu, nhất định sẽ không cố ý đùa giỡn, cho nên cô rất muốn biết người ông.
ấy định giới thiệu với cô là ai.
Đã đến giờ hẹn.
Mang khẩu trang trên mặt, Tần Hoài An đúng giờ xuất hiện ở cửa nhà hàng.
" Phòng 206 đúng không? Được rồi, bây giờ cháu sẽ qua đó” Cô lấy điện thoại di động ra, xác nhận vị trí với Chử Châu, sau đó bước vào trong.
Một bên khác, mấy vài thanh niên vừa vào phòng riêng, đã lần lượt ngồi xuống.
" Giáo sư Thường còn chưa tới, chúng ta một lúc nữa hãy gọi món! " Mã Thành nói.
Bốn người còn lại gật đầu, vừa ăn lót dạ vừa nói chuyện.
Ỗ"Đáng tiếc, Thư Thảo lại không đến.
Hôm nay hiếm khi mọi người mới tụ tập ăn cơm.
Tôi tưởng cuối cùng cũng có thể nhìn thấy diện mạo thật của cô ấy”
" Đúng vậy, tôi cũng rất tò mò, hình như cô ấy lúc nào cũng đeo mặt nạ, tôi cho đến bây giờ thậm chí còn không biết cô ấy trông như thế nào?.
/770
|