“Cái gì? Vậy phải làm sao bây giờ?”Mặc dù Ôn Liễu Ninh lúc nào cũng cãi nhau với Phùng Nhạc Hoa, nhưng khi thật sự đã xảy ra chuyện, ông ta vẫn quen nghe theo ý kiến với vợ.
“Còn có thể làm gì nữa? Chỉ có thể nhân lúc nhà họ Hàn còn chưa nổi giận, bắt con nhóc Ôn Nhã Ly đó trở về chứ sao!” “Cái này, bà không phải là nói con bé chạy mất rồi sao, làm sao mà bắt về được?”
Phùng Nhạc Hoa trừng mắt nhìn ông ta, hai mắt nhanh chóng đảo qua, liền có chủ ý.
Tần Hoài An trở lại biệt thự, trên tay cầm theo nguyên liệu khi nãy tiện đường mua ở siêu thị, đi về phía phòng bếp.
Chử Chấn Phong đang ngồi trên số pha nghiêm nghị nhìn máy tính bảng, như thể gặp phải chuyện gì khó giải quyết.
Nghe thấy tiếng bước chân, anh nhướng mắt liếc nhìn Tần Hoài An, sau đó thản nhiên hỏi: “Không ở lại khách sạn đi cùng bạn có sao?” “Đã sắp xếp xong xuôi rồi, tôi về nấu canh cho bà nội.”
Chử Tấn Phong rũ mắt xuống, đột nhiên như nhận ra điều gì đó, lập tức lật máy tính bảng lại để che đi.
Tần Hoài An hơi nhưởng mày, sau đó thản nhiên vào phòng bếp.
Phía sau, Chử Tấn Phong vẻ mặt rối rắm, không biết cô có nhìn thấy không.
Anh thận trọng lật lại chiếc máy tính bảng.
Nghĩ rằng vẫn còn một vài dự án còn chưa được duyệt, anh đau đầu xoa xoa thái dương, đứng dậy chuẩn bị đi vào phòng làm việc.
Vừa bước lên cầu thang, một cơn chóng mặt ập đến, thân hình cao lớn ngã về phía sau.
“Cẩn thận!”
Một tiếng kêu khe khẽ vang lên từ phía sau, một đôi tay mềm mại chống lên eo lưng của anh, dùng lực chống đỡ cho anh.
Cũng may, Chử Chấn Phong phản ứng nhanh, vươn tay nắm chắc lan can.
Anh quay lại, cảm thấy chán nản vì bản thân lại tỏ ra yếu đuối như vậy trước mặt người phụ nữ này.
Nhưng đồng thời vẫn trầm giọng nói: “Cảm ơn.
Tần Hoài An thu tay lại, khi nghe được lời cảm ơn này, trong lòng khẽ dao động.
Cô nhìn vẻ mặt của Chử Chấn Phong, trạng thái tinh thần này thật sự rất tệ, bộ dạng như bản thân đã chi tiêu quá mức.
“Anh gần đầu có thường xuyên bị đau đầu, chóng mặt và thỉnh thoảng có tiếng kêu trong tại không?”
Tần Hoài An một mạch nói tình trạng thể chất gần đây của Chử Chấn Phong, sau đó nói: “Anh như thế này rất là nguy hiểm.
Anh ngập ngừng khi nhắc bước chân lên, lại đứng trở lại chỗ cũ, nhìn cô mà không nói lời nào.
Tần Hoài An điềm đạm nói: “Anh nên nghỉ ngơi thật tốt”
Chử Tấn Phong liếc mắt nhìn cô, bộ dạng không thể tin được.
Gần đây, để toàn lực tiếp quản công việc của nhà họ Chử, anh gần như không được nghỉ ngơi một ngày, mức độ mệt mỏi của anh cũng đã vượt quá giới hạn của người thường rồi.
Không cần Tần Hoài An nói, anh cũng biết mình nên nghỉ ngơi thật tốt, nhưng bây giờ không phải là lúc nghỉ ngơi, trước khi lễ kế nhiệm kết thúc anh không thể thả lỏng một chút nào.
Tần Hoài An rất giỏi quan sát lời nói sắc mặt, nhìn thấy hết biểu cảm của anh, cô chủ động nói: “Tôi có thể dùng châm cứu và xoa bóp bổ trợ để giúp anh giải tỏa.”
Chử Tấn Phong nghe xong lời này, không khỏi suy xét.
Anh chưa từng trải nghiệm kỹ thuật châm cứu của Tần Hoài An, có phải là thực sự thần kỳ như vậy không?.
/770
|