Tân Hoài An cũng cầm lấy túi, chuẩn bị đi ra về.
Khi cô bước qua sảnh của cửa hàng, cô cảm thấy có một ánh mắt đang hướng về phía mình.
Cô quay đầu lại nhìn, và thấy một người phụ nữ ngồi gần cửa sổ, mặc một chiếc váy đen thanh lịch và duyên dáng, với mái tóc dài màu đỏ rực phía sau che khuất khuôn mặt.
Người bên kia nhàn nhã thưởng thức cà phê mà không thèm nhìn cô.
Là ảo ảnh cô tưởng tượng thôi sao?
Tân Hoài An thu lại ánh mắt có chút bối rối, bước ra khỏi cửa hàng.
Người phụ nữ tóc đỏ đó không vội vàng đặt tách cà phê xuống, đôi môi đỏ rực gợi lên một vòng cung không rõ ý nghĩa là gì.
Ra khỏi cửa hàng lúc đang trên đường trở về biệt thự, Tân Hoài An lại nhận được một cuộc gọi khác từ giáo sư Thường.
“Tôi gọi điện cho em về chuyện số tiền thưởng của cuộc thi đấu y học Thanh Tú, em xem xem mình đã nhận được số tiền đó hay chưa hay cần trường hạch toán sau.
“Được rồi, cám ơn giáo sư Thường”
Tân Hoài An rút điện thoại di động ra, nhìn thấy tin nhắn nhắn thông báo, sửng sốt khi nhìn thấy số tiền trên tài khoản chuyển đến.
“Giáo sư Thường, sao lại có tận 600 triệu? Nhóm của chúng ta có bảy người, cộng thêm chỉ phí thí nghiệm ban đầu, cho dù tiền thưởng có nhiều đi nữa cũng không quá 3 tỷ, hẳn là…
Tiếng cười yếu ớt của giáo sư Thường vọng ra từ đầu dây bên kia, “Ai làm việc chăm chỉ hơn sẽ nhận được nhiều hơn.
Chúng tôi đều thấy công sức mà em đã bỏ ra.
Đây là kết quả của cuộc thảo luận của thầy với bọn họ.
Em có thể yên tâm cầm lấy nó”
Tân Hoài An mím môi, “Cảm ơn tất cả mọi người.”
Giáo sư Thường hừm một tiếng, sau đó hỏi: “Vốn dĩ tôi muốn mời em làm cùng một dự án với tôi, nhưng tôi đoán gần đây em chắc cũng không có thời gian … tình hình của anh Chử có ổn không? Nếu em cần tìm một giáo viên giúp đỡ thì em cứ bảo tôi.
“
Nghe được lời nói quan tâm của Giáo sư Thường, Tân Hoài An nhất thời cảm thấy sửng sốt, sau đó lắc đầu cười nói: “Giáo sư, cám ơn sự quan tâm của thầy,nhưng mọi chuyện không có nghiêm trọng như vậy đâu ạ, là do trên mạng họ đồn đại bậy bạ thôi ạ.
“Hả, phải vậy không? Thế thì tốt quá” Giáo sư Thường thở phào nhẹ nhõm nói.
Sau khi Tân Hoài An kết thúc cuộc gọi này, cô liền chìm vào trong suy nghĩ.
Mới có một ngày, những người cô mà cô thường tiếp xúc đều đã hỏi thăm tin tức của Chử Chấn Phong, không biết đâu mới là lời hỏi thăm chân thành nữa.
Công ty trang phục và phụ kiện Mạc Phong Trương Nhược Phi đưa Ôn Liên đến phòng quản lý nhân sự.
“Chị Hải, đây là Ôn Nhã Ly, chị giúp cô ấy làm quen với công việc nhé.”
“Được ạ, ông chủ.”
Chị Hải liếc nhìn Ôn Nhã Ly cười lịch sự nói, “Cô Ôn, điền thông tin vào đây”
“Vâng” Ôn Nhã Ly nhẹ nhàng gật đầu..
/770
|