Chương 309
Thấy cô nói nhẹ nhàng như không, Ôn Nhã Ly không thể không bái phục. Rõ ràng đều là lần đầu tiền chơi trò này nhưng chị Hoài An lại cứng hơn cô ấy nhiều.
“Chị Hoài An đúng là lợi hại!” Cô ấy khen ngợi từ tận đáy lòng.
Tân Hoài An nở nụ cười, dừng ở trước cửa nhà vệ sinh: “Được rồi em vào đi, chị ở đây đợi em”
“Vâng chị.”
Nhìn thấy Ôn Nhã Ly đi vào phòng vệ sinh, Tân Hoài An đi đến một góc bên cạnh cửa sổ nhìn màn đêm.
“Người đẹp, đi một mình à?”
Phía sau vang lên một giọng nói ngả ngớn, mùi rượu nồng nặc phả vào mặt.
Cô cau mày, nhìn ông trung niên mặt mày tô son trát phấn trước mặt đây.
“Thì sao?” Cô lạnh lùng đáp lại vỏn vẹn hai chữ.
“Không sao. Thấy em một mình cô đơn, muốn mời em uống hai ly rượu” Ông trung niên ấy cười ha ha tiến lại gần.
Tân Hoài An cảnh cáo nhìn chăm chăm vào bước chân của ông ta: “Tránh xa tôi ra. Bạn tôi đang ở bên trong đấy!”
Vì để dọa đối phương, cô cố tình chỉ vào cửa nhà vệ sinh nam, đúng lúc cửa mở ra. Dáng người cao ráo cùng đôi chân miên man bước ra.
Tân Hoài An sửng sốt. Chử Chấn Phong thấy cô cũng nao nao, lại nhìn đến ông trung niên trước mặt cô, cũng không biết nghĩ gì mà chau mày, nhưng lại không có ý định đi lên giúp đỡ. Mà lại giả vờ như không có việc gì, đi sang lối bên cạnh.
Ông trung niên nhìn vào nhà vệ sinh nam, không thấy ai nữa cả.
“Em gái, có vẻ bạn em chẳng có ở bên trong. Hay để anh làm bạn em nhé?” Nói xong liền khoác tay lên vai Tân Hoài An, trên mặt nở nụ cười ghê tởm.
Tân Hoài An thấy ông ta càng ngày càng tiến lại gần, cả người sắp đè vào mình, cô cúi xuống nhìn khoảng cách giữa hai chân ông ta, đang định lên gối cho ông ta một phát thì một bàn tay khác giữ chặt tay ông trung niên ấy.
Giọng nói trầm thấp giận giữ của Chử Chấn Phong vang lên: “Bỏ cái tay chó má của ông ra ngay!”
Tân Hoài An vừa nhìn, đột nhiên anh lại quay lại?
Hơi thở mạnh mẽ trên người anh tràn ngập cảm giác áp bức, cho dù chỉ là nhìn một cái, cũng có thể làm cho người ta cảm thấy ớn lạnh trực tiếp áp bức sâu trong linh hồn!
Mà nhìn có vẻ như anh nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay người đàn ông, không dùng chút sức lực nào, lại làm cho đối phương không cách nào nhúc nhích!
Sức mạnh chắc chắn có sự chênh lệch, hoàn toàn khiến người ta đánh mất suy nghĩ muốn chống lại anh!
Huống chỉ, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, vô cùng kiêu ngạo của anh, đã tiết lộ thân phận cao quý của anh.
“Cậu Chử…’ Người đàn ông run rẩy hô lên, sắc mặt trắng bệch.
“Cút!” Chử Chấn Phong thấp giọng quát một tiếng, rồi buông tay ra.
Một người đàn ông như được giải thoát.
Tân Hoài An nhìn Chử Chấn Phong, anh cũng quay đầu lại, nhìn cô một cái, rồi đột nhiên nắm lấy tay cô.
Tiếp theo không cho Tân Hoài An cơ hội từ chối, anh túm lấy cô, đi về phía thang máy.
Anh cũng không dẫn Tân Hoài An rời khỏi bữa tiệc này, mà là đi thang máy lên một tầng khác, kéo cô vào một phòng riêng.
Nói là phòng riêng, nhưng diện tích còn lớn hơn phòng khách sạn của chủ tịch, phòng cũng được trang bị giường cỡ lớn để nghỉ ngơi!
Ở ngay gần giường, chính có một cửa sổ cửa sổ sát sàn có thể ngắm toàn cảnh, ngoài cửa sổ là bầu trời sao lấp lánh.
/770
|