Chương 512
Anh ta bên này sẽ đi chăm sóc trợ lý Chử Chấn Phong phái tới, xem thử đối phương rốt cuộc tới với mục đích gì, thuận tiện trước khi kết thúc ca phẫu thuật của Thiên Nam thì đuổi anh ta đi.
Trong phòng phẫu thuật, bây giờ tất cả tâm tư của Tân Hoài An đều hướng về bóng hình nho nhỏ trên giường mổ trước mắt.
Ca phẫu thuật này mặc dù cô cũng có thể làm, nhưng cô cũng không chọn mổ chính.
Thử hỏi người làm mẹ nào có thể chính tay cầm dao giải phẫu sắc bén mổ xẻ da thịt non mịn của con, hơn nữa còn giữ vững tâm trạng bình tĩnh?
Mà tỉnh thần của bác sĩ phẫu thuật trực tiếp ảnh hưởng tới kết quả phẫu thuật.
Tân Hoài An cẩn thận cân nhắc, không muốn mạo hiểm như vậy.
Cho nên cô chỉ yên lặng canh giữ một bên, im lặng cổ vũ cho con.
Cắt bỏ ổ bệnh, khâu lại, truyền máu, ánh mắt Tân Hoài An từ đầu đến cuối không rời đứa con và máy giám sát bên cạnh bàn phẫu thuật.
Máu đỏ tươi im lặng chạy vào trong cơ thể cậu bé, tiến hành thay máu.
Thời khắc nào đó, trong lúc gây mê cậu nhóc lại mơ mơ màng màng vô thức nói mớ trong miệng: “Mẹ ơi.”
Tân Hoài An xúc động nắm chặt bàn tay nhỏ bé lạnh lẽo của đứa trẻ, vô ý thức đáp lại: “Bảo bối, mẹ ở đây”
Nhưng không ngờ đứa trẻ lại lầm bầm tiếp một tiếng: “Bố ơi…”
Tân Hoài An khế giật mình, ánh mắt rơi vào trên ống truyền máu đang chảy từ từ kia.
Đây là máu của Chử Chấn Phong.
Thiên Nam không phải cảm nhận được nên mới đột nhiên nói như: vậy chứ?
Huyết thống đúng là một chuyện rất kỳ diệu.
Tân Hoài An mấp máy môi, trong lòng đột nhiên nảy sinh sự do dự.
Lúc vừa đưa Thiên Nam từ chỗ Chử Chấn Phong về, cậu bé còn chủ động hỏi thăm Chử Chấn Phong với cô.
Chờ sau này đứa trẻ lớn rồi, lỡ như biết Chử Chấn Phong chính là bố ruột của cậu bé, không biết sẽ nghĩ gì?
Tân Hoài An đang suy nghĩ, đột nhiên nghe được tiếng than đau đớn của Thiên Nam, cô vội cúi đầu nhìn.
“Chuyện này hình như không đúng! Máu truyền vào xảy ra phản ứng bài xích với màu đứa trẻ!”
Bác sĩ phẫu thuật hoảng sợ nói, vội vào để trợ lý ngăn truyền máu.
Tân Hoài An cũng ngay lập tức phản ứng, nhìn ra vấn đề.
Cho dù ngay lập tức ngăn truyền máu, nhưng lúc trước đã truyền một phần vào trong cơ thể Thiên Nam.
Giờ phút này ngay trong cơ thể của cậu bé xảy ra phản ứng.
“Mẹ ơi, đau quá…
Những đường nét trên khuôn mặt non nớt của đứa trẻ nhăn nhó lại, và cơ thể không kiểm soát được mà run rẩy.
Ngay cả khi đã gây mê, cũng không cách nào xoa nhẹ cơn đau thấm tận xương máu.
Tân Hoài An sợ hãi không thôi, cô chống tay lên cạnh bàn phẫu thuật, cong lưng không ngừng run rẩy.
Cô căn chặt môi mình, muốn đưa tay lên vuốt ve con trai mình, cho.
cậu bé chút an ủi, nhưng đôi tay lại dường như nặng ngàn cân không cách nào nhấc lên được.
“Nhược Phi nói máu này không có vấn đề, tại sao lại xảy ra lỗi vậy?”
Cô kìm nén gầm gừ nói, trước giờ cô vẫn luôn là người rất bình tĩnh, nhưng trong lúc này, trông cô thật dữ tợn.
/770
|