Chương 540
Sau lưng cô là vách núi sâu trăm trượng.
Người có chứng sợ độ cao như cô chỉ cảm thấy từng trận choáng váng ập đến.
Trương Mỹ Văn đi đến trước mặt hai mẹ con cô, ánh mắt lóe lên một cảm xúc dị dạng.
Bà ta nhìn chằm chằm Tân Hoài An toàn thân run rẩy đang dùng toàn lực bảo vệ đứa bé trong ngực, bà cười mỉa mai nói: “Con đi nhà mày, mày không phải rất muốn biết ai phái tao đến hay sao? Vậy mày phải suy nghĩ thật kỹ sự xuất hiện của hai mẹ con các người ngoại trừ mang phiền phức đến cho Thanh Hà ra, còn có ai?”
Tân Hoài An cố gắng chịu đựng nỗi sợ hãi độ cao trong lòng, nhìn quanh bên dưới vách núi, nghe được những lời đó của Trương Mỹ Văn trong đầu cô vô thức suy nghĩ.
Ngoại trừ Vương Thanh Hà, ai sẽ chê hai mẹ con cô phiên phức?
Bỗng nhiên trong đầu cô nghĩ đến một người.
Là Chử Chấn Phong?!
Cũng đúng từ khi mới bắt đầu anh ta nói sẽ đưa cô và Thiên Nam đến một nơi bí mật, bảo đảm an toàn cho mẹ con cô, khi đó cô đã cảm thấy có vấn đề rồi!
Cô mang theo Thiên Nam uy hiếp anh ta, anh ta làm sao có thể không tính toán một chút nào chứ?
Từ đầu tới cuối chỉ có anh ta và Vương Thanh Hà mới là người có lợi nhất. Nếu như không phải chủ ý của anh ta Trương Mỹ Văn làm sao lại tới đây chứ?
Bà ta là mẹ vợ của anh ta!
Một lần rồi lại một lần, Chử Chấn Phong anh thật đúng là đủ độc ác!
Trương Mỹ Văn không để ý đến phản ứng của Tân Hoài An, nhìn ra khoảng cách giữa hai người khẽ cắn môi, bà ta duỗi hai tay ra dùng lực một cái đẩy mẹ con Tân Hoài An xuống.
“Tân Hoài An, cô đi chết đi…
Tân Hoài An không phản kháng nắm thật chặt tay của Thiên Nam.
Nhiều sát thủ áo đen như vậy còn mang theo súng, ai nấy đều nồng đậm sát ý.
Phản kháng đã không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa.
Cô chỉ là không cam tâm Thiên Nam còn nhỏ như vậy, vậy mà phải bị người đàn ông lòng dạ độc ác kia cướp đi mạng sống.
Hơn nữa người kia còn là bố ruột của nó.
Lúc Trương Mỹ Văn dùng hết sức lực đẩy về phía trước, hai mẹ con khế đảo lùi lại phía sau ngã xuống vách núi, biến mất khỏi tâm mắt của mọi người.
Trương Mỹ Văn thu tay lại thở dài nhẹ nhõm, khóe miệng vẫn treo một nụ cười hưng phấn.
Thật tốt.
Hai mẹ con cứ dày vò như vậy vượt qua từng giây từng phút.
Những người kia đã đi chưa?
Tân Hoài An chớp mắt một cái mồ hôi chảy vào trong hốc mắt, vừa chát vừa đau.
Cô sắp không chịu được nữa rồi……
/770
|