Chương 628
Tân Hoài Nam đứng ở bên cạnh nhìn một lúc lâu, cho đến khi ánh mắt của con trai lướt qua thì cô mới hoàn hồn lại.
Cô vừa đi tới, Thiên Nam đã hưng phấn nắm lấy tay cô: “Mẹ, vừa rồi chú nói con nghe…”
“Ừ” Tân Hoài An không đợi Thiên Nam nói xong mà đã đáp lại.
Cô ngước mắt lên nhìn về phía người đàn ông đang đứng, ánh mắt có chút phức tạp.
Chử Chấn Phong cong môi, nói: “Con trai tôi rất có hứng thú với tài chính, cũng rất có thiên phú. Sau này để cho thằng bé làm người thừa kế tập đoàn Chử thị, nối nghiệp theo bố!”
Tân Hoài An siết chặt lòng bàn tay, trong lòng không khỏi mắng chửi, nối nghiệp theo bố cái con khỉ!
Ánh mắt của cô nhìn xuống anh, lạnh lùng nói: “Chử Chấn Phong, tôi thấy bây giờ anh ăn uống đi lại đã không có vấn đề gì, nói chuyện cũng thoải mái rồi. Nếu anh đã khỏe thì sao anh hôm nay kiểm tra tổng quát chắc chắn không có vấn đề gì thì sáng sớm ngày mai là có thể xuất viện.
Mà vết thương của Liễu Thanh Phong lại hồi phục tương đối chậm. E là phải ở thêm một tuần nữa.
Sau khi Tân Bảo Nga lấy cuốn sổ từ chỗ Tân Hoài An đi, cô †a không hề nói dối Liễu Thanh Phong mà nói biện pháp Tân Hoài An nghĩ ra cho Liễu Thanh Phong nghe.
Đương nhiên cô ta không hiểu rõ về phẫu thuật nhưng khi nghe Tân Hoài An nói, cảm thấy rủi ro khá cao.
Cho nên khi cô ta thuật lại với Liễu Thanh Phong cũng phóng đại lên một chút.
“Có thể chữa khỏi hay không là một chuyện, nhưng nếu như anh mất mạng thì chẳng phải là mất nhiều hơn được sao?
Anh Thanh Phong, chuyện này anh phải quyết định thật sự cẩn thận.”
Liễu Thanh Phong bình tĩnh cân nhắc phương án điều trị mà Tần Hoài An nói.
Tân Bảo Nga rũ mi xuống, lật cuốn sổ trong tay, chậm rãi nói: “Nhưng Tân Hoài An cũng đã nói phương này còn rất nhiều chỗ cần cải thiện. Dù sao… cũng chỉ là cách mà cô ấy tạm thời nghĩ ra trong hai ngày rảnh rỗi.” Liễu Thanh Phong nghe vậy, không khỏi nhíu mày.
Tân Bảo Nga nhìn thấy phản ứng của anh ấy, đề nghị: “Anh Thanh Phong, hay anh đừng vội, đợi em nghiên cứu thêm đã?”
Liễu Thanh Phong lắc đầu, suy nghĩ nói: “Trước kia Tân Hoài An học đại học chuyên ngành ngoại khoa, anh tin tưởng thực lực của cô ấy. Nếu ngay cả cô ấy cũng không thể đưa ra một phương án hoàn thiện thì có nghĩa đây là phương án tốt nhất” Ngón tay đang cầm cuốn sổ của Tân Bảo Nga vô thức siết chặt hơn.
Không ngờ Liễu Thanh Phong lại tin tưởng Tân Hoài An như vậy.
Trong mắt cô ta chợt lóe lên nỗi buồn nhưng nhanh chóng biến mất. Cô ta lại trở về với vẻ lạnh lùng, nói: “Nhưng ngày mai Tân Hoài Nam phải xuất viện cùng với anh Chấn Phong, không thể đích thân đến làm phẫu thuật cho anh. Cho nên mới đưa cuốn sổ này cho em” Sắc mặt Liễu Thanh hơi thay đổi, bỗng nhìn về phía cuốn sổ trong tay Tân Bảo Nga, hỏi: “Cô ấy nói như vậy sao?”
Đối diện với ánh mắt chất vấn của anh ấy, vẻ mặt Tân Bảo Nga vẫn bình tĩnh, thản nhiên đáp lại: “Vâng” Vẻ mặt Liễu Thanh Phong thoáng chốc thay đổi, anh ta cúi đầu, nắm chặt bàn tay lại thành nắm đấm.
Tân Bảo Nga được nước làm tới, nhẹ nhàng nói: “Anh Thanh Phong, anh cũng đừng lo lắng. Em có một người bạn cũng là chuyên về ngoại khoa, hơn nữa còn làm việc ở nước ngoài. Bác sĩ Smith nổi tiếng là thây của cậu ấy. Tình cờ gần đây cậu ấy đang ở trong nước, em có thể nhờ cậu ấy giúp đỡ” Nói xong, cô ta khẽ thở dài: “Đáng tiếc là em học Trung y.
Mà anh bị thương ở xương nên em cũng không thể phẫu thuật giúp anh, cũng chỉ có thể làm được như vậy thôi” Liễu Thanh Phong nghe xong, nâng mí mắt lên nhìn cô ta, lắc đầu: “Không sao, em đã giúp anh rất nhiều rồi. Anh rất biết ơn!
Đáy mắt Tân Bảo Nga lóe sáng, khóe miệng hơi cong lên, nói: “Vậy em sẽ đi liên lạc với người bạn học đó của em và hẹn cậu ấy thời gian phẫu thuật”
“Ừ” Liễu Thanh Phong cũng gật đầu.
Tân Bảo Nga đặt cuốn sổ xuống rồi cầm điện thoại đi ra ngoài.
Liễu Thanh Phong nặng nề ngả người ra sau, nhắm mắt lại với tâm trạng phức tạp.
/770
|