Chương 635
Nhìn hai người bọn họ đã đi xa, Vệ Nam thở dài: “Theo tốc độ tiến triển của anh Chử với cô Tân thì không lâu nữa có thể cho cậu chủ nhỏ có thêm em trai em gái.” Liễu Thanh Phong đối mặt với cửa phòng bệnh đang mở ra, nghe Vệ Nam nói câu này khiến vẻ mặt Liễu Thanh Phong u ám: “Vệ Nam, cậu nói cái gì?”
“Ài, cậu Liễu, tôi đâu nói gì đâu” Vệ Nam nhanh chóng đáp lại, tránh né ánh nhìn của anh ta, dặn dò vệ sĩ: “Vừa nãy mấy người cũng nghe anh Chử dặn dò rồi đấy, mau đi thu dọn đồ của cô Tân với cậu chủ nhỏ đi”
Liễu Thanh Phong sững sờ, hỏi: “Chẳng lẽ Tân Hoài An đã đi rồi”
“Đúng vậy cậu Liễu, cô Tân dẫn cậu chủ nhỏ và anh Chử cùng xuất viện rồi.” Vệ Nam biết Liễu Thanh Phong vì cô Tân mà muốn hủy hôn với cô Tư. Nhưng cô Tần là người anh Chử thích. Chuyện này cậu ta bắt buộc phải giúp anh Chử.
Cho nên cậu ta mới cố tình nói ra câu này.
Liễu Thanh Phong nghe thấy vậy, quả nhiên nhíu chặt mày lại sau đó tức giận đá cửa quay về phòng.
Tân Hoài An vừa phòng trong thang máy, ấn số tầng rồi mới nhớ ra hôm nay mình rời khỏi bệnh viện, phải đi chào hỏi Liễu Thanh Phong một tiếng. Tiện thể phải nói kỹ hơn về vết thương ở tay của anh ta.
Nhưng nhớ ra cuốn sổ kia đã đưa cho Tân Bảo Nga. Bên trong có viết chỉ tiết về phương pháp trị liệu. Có một số chỗ cần chú ý, cô cũng đã đánh dấu. Tân Bảo Nga học y nhiều năm, chắc chắn có thể hiểu.
Nên Tân Hoài An từ bỏ ý định quay trở lại.
Nhìn thấy cửa thang máy sắp đóng lại, một đôi chân dài thẳng tắp bước vào.
Cửa thang máy khế mở, dáng người cao to của Chử Chấn Phong chen vào.
Tân Hoài An nhìn thấy anh thì vẻ mặt cô lạnh lùng, đứng cách xa anh ra.
Chử Chấn Phong không có ép buộc cô mà đứng yên tại chỗ, nhướng mày hỏi: “Cảm ơn cô vừa rồi đã nương tay” Tân Hoài An khẽ hừ một tiếng, quay đầu đi, lười để ý đến anh.
Thấy vậy, Chử Chấn Phong nói đầy ẩn ý: “Xem ra, cô cũng xem xét đến hạnh phúc sau này của chúng ta.”
“Đồ mặt dày” Tân Hoài An cau mày quay đi, lạnh lùng nhìn anh, trong mắt hiện lên vẻ tức giận.
Chử Chấn Phong nhếch môi, gạt đi sự giễu cợt ở trên mặt mà khôi phục lại vẻ mặt bình thường, khó hiểu hỏi cô: “Tân Hoài An, tại sao cô lại ghét tôi như vậy? Tại sao cô lại từ bỏ người bố ruột của Thiên Nam mà đi tìm người đàn ông khác?
Lẽ nào bọn họ tốt hơn tôi sao?” Tân Hoài An nhếch môi, không nhịn được nói: “Bởi vì…
“Đừng nói bởi vì tôi là người nhà họ Chử” Chử Chấn Phong yên lặng nhìn cô, dường như đã đoán được câu trả lời của cô nên ngắt lời cô trước, nhắc nhở: “Điều tôi muốn biết là cô có ý kiến thế nào về con người tôi”
Đôi mắt của Tân Hoài An lóe sáng, dửng dưng nói: “Tôi không ý kiến gì hết” Chử Chấn Phong cau mày, vẻ mặt rối rắm phức tạp: “Cho nên cô chỉ có ý kiến với nhà tôi?”
“Đúng vậy” Tân Hoài An ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn anh và nói: “Tôi ghét những mưu mô, tranh đấu không ngừng của mấy đại gia đình các người.”
Chử Chấn Phong không nhịn được mà phản bác: “Gia tộc lớn mạnh có thể cho cô vinh hoa phú quý, quyền thế địa vị mà những người bình thường, nghèo khổ cả đời không cách nào có được. Mà gia tộc lớn mạnh nào cũng phải trải qua các kiểu đấu đá mới có được sự huy hoàng như ngày hôm nay”
Tân Hoài An cau mày, những thứ mà anh nói chính là thứ mà cô không hy vọng Thiên Nam sẽ trải qua nhất không ý kiến gì hết” Chử Chấn Phong cau mày, vẻ mặt rối rắm phức tạp: “Cho nên cô chỉ có ý kiến với nhà tôi?”
“Đúng vậy.” Tân Hoài An ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn anh và nói: “Tôi ghét những mưu mô, tranh đấu không ngừng của mấy đại gia đình các người.”
Chử Chấn Phong không nhịn được mà phản bác: “Gia tộc lớn mạnh có thể cho cô vinh hoa phú quý, quyền thế địa vị mà những người bình thường, nghèo khổ cả đời không cách nào có được. Mà gia tộc lớn mạnh nào cũng phải trải qua các kiểu đấu đá mới có được sự huy hoàng như ngày hôm nay”
Tân Hoài An cau mày, những thứ mà anh nói chính là thứ mà cô không hy vọng Thiên Nam sẽ trải qua nhất.
/770
|