Chương 656
Chử Chấn Phong bình tĩnh, ánh mắt lạnh lùng, không muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này nữa, vẻ mặt trở lại bình thường, bình tĩnh nói: “Chú hai ở bên đó có tin tức gì không?”
‘Vệ Nam rùng mình, đột nhiên nghiêm túc: “Có.”
Cậu ta nói bằng giọng thần bí: “Tin tức của chú hai Chử truyền tới, có liên quan đến vụ đột kích biệt thự ngày hôm nay, mục tiêu của nhà họ Hàn không phải anh, mà là… Tần Hoài An và cậu chủ nhỏ.”
Vệ Nam hạ giọng, đột nhiên nhận ra sự căm ghét của anh Chử so với lúc nghe đến chuyện của Vương Thanh Hà còn mãnh liệt hơn.
Cậu ta cần thận quay đầu nhìn, chỉ thấy gương mặt người đàn ông ấy đột nhiên tối sầm lạnh lùng, ánh mắt nghiêm nghị lạ thường!
Trong phòng làm việc của chủ tịch tập đoàn Hàn thị.
Một ly rượu vang đỏ mảy may không một chút khách sáo nào hất vào mặt Hàn Âu Dương.
Hàn Lệ Thu ngồi trên xe lăn, chiếc cốc trên tay run run vì tức giận, ánh mắt giận dữ nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt.
“Hàn Âu Dương, anh thật đúng là có bản lĩnh! Tôi bảo anh đi giết mẹ con Tần Hoài An, không phải bảo anh đi phá hủy chỗ ở của Chử Chấn Phong. Anh làm ra động tĩnh lớn như vậy để làm gì? Để cho Chử Chấn Phong dễ dàng phòng bị sao?”
Hàn Lệ Thu dùng giọng khàn rít lên, ném ly rượu cầm trên tay ra ngoài.
Loảng xoảng.
Ly rượu rơi xuống vỡ vụn.
Khuôn mặt Hàn Âu Dương đen lại, đem đôi kính trên sống mũi lấy xuống, sau đó rút khăn giấy lau giọt rượu bắn lên khuôn mặt.
Anh ta vừa lau vừa nói: “Tôi đã cho người điều tra, chắc chắn Chử Chấn Phong và Vệ Nam không có ở biệt thự, cho nên mới ra tay.”
Vừa nói, đem kính đã chùi sạch sẽ đeo lại, mắt kính giấu đi ánh mắt của anh ta, bắt đắc dĩ nói với Hàn Lệ Thu: “Vì muốn hoàn thành yêu cầu giết chết mẹ con Tần Hoài An của cô, mà tôi dùng tới cả vốn lẫn gốc.
Sát thủ có thể sử dụng trong tay đều phái đi ra ngoài. Tôi cũng không nghĩ tới vệ sĩ của Chử Chấn Phong có thể ngăn cản được.”
“Tần Hoài An vốn không có ở trong biệt thự, cô ta đi bệnh viện Phúc Khang anh không biết sao?”
Hàn Lệ Thu trợn mắt nhìn anh ta, giễu cợt nói: “Nếu là anh, tôi sẽ không chọn hành động ở biệt thự, mà là chọn giải quyết cô ta ở trên đường!”
Hàn Âu Dương cau lại mày: “Vậy sao, có thể là tình báo trong tay tôi có hạn, không tra được tin tức này.
Nếu như cô có thể cho tôi mượn một vài người, tôi nhất định có thẻ…”
“Hàn Âu Dương, anh đang cố tình làm thế?” Hàn Lệ Thu đột nhiên cắt đứt lời anh ta nói, ánh mắt tối tăm quét đến khuôn mặt anh ta.
Không cho anh ta cơ hội giải thích, cô ta lạnh lùng nói: “Tôi cho anh thêm một cơ hội cuối cùng. Mẹ con Tần Hoài An phải chết! Nếu anh như không làm được thì người chết sẽ là người phụ nữ của anh và con trai anh.”
Nói xong, cô ta giơ tay lên đè ngực, chậm rãi thu thở ra, cuối cùng tâm trạng cũng từ từ bình tĩnh lại.
Cô ta không đề ý mà đuổi anh ta đi: “Đi ra ngoài đi, tôi sẽ cho người trợ giúp anh.”
“Được.”
Ánh mắt của Hàn Âu Dương lóe lên, xoay người đi ra ngoài, tiện tay kéo áo sơ mi trước ngực bị rượu nhuộm màu ra và nới lỏng cà vạt ra.
Vừa mới có mấy ngày, Tần Hoài An luôn trong tâm trạng lo lắng đề phòng. Rất sợ có người lần nữa đến tập kích biệt thự.
Nhưng mà sau đó một chút động tĩnh cũng không có, cô mới an tâm một chút.
/770
|