Chương 677
Nhìn bóng lưng cao thẳng của người đàn ông đang rời đi, cô ta không cam lòng, lớn tiếng hét: “Chử Chấn Phong, rồi sẽ có một ngày khi Chử thị ngã xuống, em sẽ bắt anh phải quỳ xuống trước mặt em để xách giày cho em.”
Bước chân của Chử Chấn Phong chọt dừng lại, nắm đắm cạnh người khẽ siết lại.
Cuối cùng anh lười quay đầu lại để ý tới Vương Thanh Hà, dứt khoát đi vào thang máy.
Vương Thanh Hà của bây giờ thay đổi đến mức xa lạ, đã sớm không còn giống với người con gái cứu mạng anh ở trong ký ức của anh nữa, người con gái tuyệt đẹp hi sinh cuộc đời mình cho anh nữa rồi.
Chử Chấn Phong vừa ra khỏi toà nhà Hàn thị, vệ sĩ Vệ Nam cử đến lập tức chạy tới vây xung quanh anh, hộ tống anh.
sợ là dì đã về với đất mẹ rồi, đi đoàn tụ với bố mẹ của Thanh Phong rồi.”
Bà ấy kéo lấy tay của Tân Bảo Nga, cảm động nói, cùng lúc không quên nhìn người ngồi ở ghế bên cạnh, đưa tay nắm lấy một tay của Liễu Thanh Phong.
Liễu Thanh Phong nghe thấy lời này, đầu mày khẽ cau lại: “Bác à, bác phúc lớn mạng lớn, nói mấy lời thế này làm gì.”
trong tim rồi, sau này em có chuyện gì cứ tìm anh, chuyện gì anh cũng sẽ giúp eml”
Tân Bảo Nga thầm thất vọng trong lòng, nhưng biểu cảm trên mặt vẫn thờ ơ, nói: “Không cần.”
Liễu Thanh Phong không tiếp tục nói về vấn đề này nữa, từ trên ghế dựa đứng lên.
Anh ta đi tới trước giường bệnh của Liễu Giai Tâm, ngập ngừng một chút, nói: “Bác ơi, con thấy tình hình bây giờ của bác khá ổn rồi, có Bảo Nga chăm sóc bác con cũng yên tâm rồi. Hiện tại tung tích của mẹ con Tần Hoài An không rõ, con muốn…”
Liễu Giai Tâm lộ ra biểu cảm khẽ thay đổi, cắt ngang lời anh ta ngay, không đồng ý nói: “Anh họ con vẫn luôn phải người đi tìm tung tích của bọn họ rồi, tay con còn chưa khỏi hẳn, đi theo tìm làm gì?”
Nói xong, bà ấy nhanh chóng nhìn về phía Tân Bảo Nga một cái, nhỏ giọng nhắc nhở Liễu Thanh Phong: “Con nói chuyện này trước mặt Bảo Nga làm gì? Có phải cố ý chọc tức người ta thêm không?”
“Cô ấy không để tâm đâu.” Liễu Thanh Phong không quan tâm nói luôn, thậm chí còn quay qua hỏi: “Phải không?”
Tân Bảo Nga siết chặt nắm đắm: “… Đúng vậy.”
Liễu Giai Tâm nghỉ ngờ nhăn mày, nhưng vẫn kiên quyết nói: “Nói tóm lại, chuyện con vì Tần Hoài An mà từ hôn bác tuyệt đối không đồng ý!”
/770
|