Chương 697
Anh ta thở gấp gáp lồng ngực hít thở gấp một cách kịch liệt, thoạt nhìn liền biết được anh ta đuổi đến đây một cách vô cùng gấp gáp.
Tần Hoài An không khỏi ngưng lại lời nói của mình, chỉ bình tĩnh hỏi: “Cánh tay của anh còn chưa lành, đánh có lại không?”
Liễu Thanh Phong cong môi lên, “Em biết anh làm gì không?”
Không đợi Tần Hoài An trả lời, anh ta đã tự nói với mình: “Vì dân diệt ác, khai trừ những tên cặn bã của xã hội, những người anh xử lí toàn là những người này!”
Khi giọng nói vừa dứt, thì đã nhìn thấy tên sát thủ ở phía đối diện đã tấn công trước. Anh ta cũng không còn rảnh để tiếp tục nhiều lời với Tần Hoài An, anh ta nhanh chóng ứng phó.
“Bị gãy một cánh tay mà còn dám lên tiếng, đóng vai anh hùng một tay ở đây. Xem anh em chúng ta xử lí ngươi như thế nào!”
Mấy tên sát thủ nói, tấn công Liễu Thanh Phong từ nhiều hướng khác nhau.
Tuy nhiên, họ đã đánh giá thấp Liễu Thanh Phong.
Anh ta lớn lên trong doanh trại từ khi còn nhỏ và đã đảm nhận nhiều nhiệm vụ cấp cao và khó khăn khi còn trẻ. Người được mệnh danh là Vua của Lực lượng Đặc biệt, sức mạnh của anh ta không được xem thường!
Ba sát thủ nhanh chóng bị đánh ngã xuống đất, những sát thủ đi tìm Thiên Nam nhìn thấy động tĩnh trên đỉnh tàu liền tiền lên hỗ trợ.
Trong nháy mắt, 20 30 người đã chen chúc trên tầng cao nhất, bao vây Liễu Thanh Phong và Tần Hoài An.
Vì muốn bảo vệ Tần Hoài An, sự tấn công của Liễu Thanh Phong dần dần có chút khó khăn.
Đúng lúc này, một cánh tay đột nhiên nắm láy cổ chân của Tần Hoài An.
Tần Hoài An kinh ngạc, còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy tên cầm đầu của bọn sát thủ đã bị cô hạ xuống trước đó đột nhiên từ trên mặt đất bật dậy, sau đó dùng sức bóp chặt cổ họng cô.
Không ai biết anh ta tỉnh dậy từ lúc nào!
Tần Hoài An chỉ cảm thấy hơi thở lập tức bị bóp nghẹt, sắc mặt đột nhiên hồng lên.
“Nếu anh không muốn cô ta chết ngay lập tức, thì hãy dừng tay lại ngay cho tôi!” Anh ta bóp cổ Tần Hoài An và hét vào mặt Liễu Thanh Phong cảnh cáo.
Liễu Thanh Phong nhìn thoáng qua tình hình của Tần Hoài An, sững sờ một chút, lập tức dừng lại.
Trong phút chốc, anh đã rơi vào sự kiểm soát của kẻ thù.
“Anh cũng biết đánh nhau đó chứ, đánh bị người bao nhiêu là anh em của tôi như vậy!”
Tên cầm đầu lôi theo Tần Hoài An, đến bên Liễu Thanh Phong, đá vào cánh tay của anh ta một cách không thương tiếc.
Cơn đau dữ dội khiến sắc mặt của Liễu Thanh Phong thay đổi, và cơ thể anh ta không kiểm soát được mà ngã xuống dưới đất.
Nhưng anh ta vẫn nhìn chằm chằm bàn tay của người đàn ông đang bóp cổ Tần Hoài An, hét lớn: “Buông cô ấy raI”
“Buông cô ta ra, được rồi, từ bây về sau anh không được phép đánh lại!” Người đàn ông nheo mắt nói.
Liễu Thanh Phong nghiến răng, nhưng không hề phản bác mà gật đầu đồng ý.
Con ngươi của Tần Hoài An trợn to, “Liễu Thanh Phong … không, đừng…”
Những người này không phải loại tử tế, nếu không đánh lại chẳng lẽ chờ để bị đánh tới chết sao?
Cô thà bị bóp cỗ đến chết chứ không muốn làm tổn thương Liễu Thanh Phong.
/770
|