Chương 778
Nói xong, Tần Hoài An ngẩng đầu nhìn Chử Chấn Phong đang đứng bên cạnh, suy nghĩ một chút rồi nói: “Có thể gọi xe cứu thương giúp tôi được không?”
Chử Chấn Phong liếc nhìn bộ dạng nhếch nhác của Chử Gia Mỹ, đôi lông mày tuần tú của anh khẽ cau lại. Sau đó anh giơ tay vịn vào chiếc tai nghe đeo trên tai và cắt giọng trầm trầm: “Vào đi.”
Một lúc sau, bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Vệ Nam nhanh chóng xuất hiện trước mặt bọn họ. Cậu ta còn dắt theo mấy vệ sĩ.
Cậu ta không ngạc nhiên khi thấy Chử Chấn Phong đã cởi bỏ mặt nạ. Nhưng khi nhìn thấy Chử Gia Mỹ nằm nôn ra máu trên đắt thì lại rất bất ngờ.
Chử Chấn Phong lạnh lùng nói: “Vệ Nam, Chử Gia Mỹ đã trúng độc. Cậu hãy đưa cô ta đến bệnh viện chữa trị đi.”
Tần Hoài An lập tức nhắc nhở: “Cố gắng di chuyển nhẹ nhát có thể và đừng chạm vào cây kim bạc trên người cô ấy.”
Vệ Nam gật đầu và lập tức gọi hai vệ sĩ cường tráng cần thận đỡ Chử Gia Mỹ ra ngoài.
Tần Hoài An bắt giác đi theo nhưng lại bị Chử Chấn Phong kéo lại: “Cô không cần phải đi theo.”
Cô quay lại nhìn anh. Khi ánh mắt hai người chạm nhau, cô nuốt nước bọt xuống và nói: “Được.”
Nhưng Liễu Giai Tâm lại lo lắng đi theo.
Hơi thở thiêu đốt bao trùm lấy và ngay lập tức xâm chiếm mọi giác quan của cô.
Tần Hoài An nhíu mày giãy dụa nhưng lại bị cánh tay cường tráng ôm chặt lấy.
Anh bắt chấp tất cả để hôn cô, độc đoán nhưng không cứng rắn. Đầu lưỡi mềm mại của anh như thể đang trêu chọc cô.
Tần Hoài An bị anh hôn đến trời đất quay cuồng, chân mềm nhữn cả ra.
Cô biết rằng đây là dấu hiệu của tình trạng thiếu oxy.
Khi lượng dưỡng khí cuối cùng trong lồng ngực cô gần như đã cạn kiệt thì cuối cùng người đàn ông đó cũng buông cô ra.
Cô thở hỗn hến. Đợi hô hấp bình tĩnh lại một chút, cô không khỏi tức giận nhìn anh chằm chằm và nói: “Chử Chấn Phong, anh làm gì vậy?”
“Đây là phần thưởng!”
Anh mỉm cười. Trước ánh mắt khó hiểu và dò hỏi của Tần Hoài An, anh vui vẻ đáp: “Cô có thể dễ dàng ra tôi là ai, chứng tỏ cô và tôi tâm đầu ý hợp với nhau.”
/770
|