Chương 802
Cô ta thoải mái nói: “Không phải tôi lo lắng cô sẽ phá hỏng hôn ước của chúng tôi. Ngược lại, nếu như cô thích anh Thanh Phong, tôi cũng rất sẵn lòng tác thành cho hai người. Tôi biết rằng chuyện tình cảm không thể dùng hôn ước để trói buộc đói phương được, chỉ cần anh Thanh Phong có thể tìm được tình yêu thực sự thuộc về mình thì tôi đã rất vui rồi…”
Nói xong, cô ta rũ mắt xuống và thở phào nhẹ nhỏm.
Từ lời nói và biểu hiện của cô ta, Tần Hoài An có thể chắc Chấn rằng cô ta rất thích Liễu Thanh Phong.
Có được sự chắc Chấn này, sau này cô càng phải giữ khoảng cách với Liễu Thanh Phong hơn nữa.
Cô không muốn trở thành kẻ thứ ba phá hoại hôn ước của người khác.
Ngay cả khi chỉ là vô tình!
Nghĩ đến đây, Tần Hoài An nắm tay Tân Bảo Nga động viên: “Nếu cô đã thích Liễu Thanh Phong thì không nên chỉ nghĩ đến việc tác hợp cho đối phương, mà phải chủ động theo đuổi! Còn nữa, cô cứ yên tâm. Nếu Liễu Thanh Phong còn tới đeo bán tôi, tôi sẽ khiến cho anh ấy hoàn toàn từ bỏ.
Còn Tân Bảo Nga lại chăm chú nhìn Tần Hoài An.
Tân Bảo Nga không ngờ cô gái này lại nói với mình những điều như vậy.
Vậy mà lúc nãy cô ta nói vậy với ý… Cô ta cảm thầy xấu hổ.
Cô ta ngượng ngập rút tay về, rũ mắt xuống và nói: “Cảm ơn.”
Đột nhiên cô ta không muốn nói về chuyện đó nữa, bèn chuyển chủ đề: “Lúc nãy khi tôi vừa đến vườn đã nghe thấy dì Liễu nói bé Thiên Nam đã về nhà họ Chử rồi. Vậy tiếp theo đây cô cũng sẽ ở nhà họ Chử luôn sao?”
Tần Hoài An hờ hững lắc đầu: “Không, tôi dự định cùng con đón Tết Trung thu sẽ rời khỏi đây.”
Tân Bảo Nga nói: “Cô định đi sao? Nhưng tôi nghe dì Liễu nói anh Chấn Phong sắp…”
Không đợi cô nói xong, Tần Hoài An đã phản bác: “Nếu tôi muốn ở lại nhà họ Chử, trừ phi kết hôn với Chử Chấn Phong nếu không tôi sẽ không có bắt kỳ danh phận nào cả. Nhưng mà, giống như việc tôi không thể duy trì quan hệ với Liễu Thanh Phong, tôi cũng không thể vì đứa con mà kết hôn với người tôi không thích được.”
“Hoá ra cô cũng không thích anh Chấn Phong…” Tân Bảo Nga vô thức cảm thán, nhưng lại kịp thời dừng lại.
Cô ta nhìn Tần Hoài An, trong lòng bỗng cảm thấy khâm phục cô vì xử lý chuyện tình cảm mà rất bình tĩnh và dứt khoát.
Nhưng điều cô ta không biết là cái gọi là bình tĩnh của Tần Hoài An là một vỏ bọc để bảo vệ bản thân mình sau những tổn thương mà tên cặn bã Lâm Bình Nguyên gây ra.
Trừ khi người đó thực sự có thể thắp lại những kỳ vọng về tình yêu trong cô, cho cô thầy được tương lai mới có thể làm cô rung động.
Nhưng dù là Liễu Thanh Phong hay Chử Chấn Phong, cô đều không tìm thấy cảm giác này ở họ.
Cuộc nói chuyện với Tần Hoài An khiến Tân Bảo Nga càng hiểu rõ cô hơn, đồng thời tâm trạng của cô ta cũng trở nên phức tạp hơn.
Khi đã ra đến cửa cô ta không ngừng dừng lại, quay đầu nhìn Tần Hoài An một cách rối rắm.
Tần Hoài An cũng đã chuẩn bị đi đón Thiên An về. Thấy vậy cô bèn cát tiếng: “Còn chuyện gì khác sao?”
Lời xin lỗi của Tân Bảo Nga bị nghẹn lại trong cổ họng. Từ trước tới giờ cô ta luôn là một người cao ngạo, khiến cô ta không thể nào thốt ra lời xin lỗi một cách dễ dàng.
Vì vậy, khi lời nói đã đến cửa miệng cũng đọt nhiên biến thành câu hỏi một cách lạ lùng: “Khi dì Liễu bị bệnh, cô đã để lại đơn thuốc trên chiếc tủ đầu giường của di ấy, đúng không?”
Tần Hoài An gật đầu.
/770
|