Chuyện này được quảng cáo trên cửa sổ bật trên điện thoại trong vòng một tuần liền, kể cả cô có muốn không biết cũng là chuyện khó.
Mà nửa tiếng trước, Chử Chấn Phong vừa ra khỏi nhà, có lẽ anh cũng đi giúp cô ta thêm phần nổi tiếng.
Tần Hoài An suy nghĩ một chút, lập tức đi lên nhà thay một bộ váy xinh đẹp rồi búi tóc đơn giản.
Trên người cô không tô điểm gì thêm, chỉ có một chiếc túi xách, bên trong đựng điện thoại và bộ kim bạc.
Buổi họp báo đang diễn ra sôi nổi.
Dưới sự giới thiệu của người dẫn chương trình, ba người được ra mắt lần này đã lần lượt xuất hiện.
Vương Thanh Hà đi cuối cùng, mặc dù không khó để nhận ra vẻ lo lắng của cô ta, thế nhưng chiếc váy thiết kế đặt tiền phiên bản giới hạn của Chanel cũng đủ khiến cô ta trở thành tâm điểm của ống kính.
Có thể mặc bộ lễ phục này, xem ra người mới này không hề đơn giản.
Tần Hoài An với thân phận là mợ chủ nhà họ Chử đã thành công bước vào địa điểm họp báo.
Sự xuất hiện của cô cũng gây nhiều xôn xao dư luận.
Ống kính camera ban đầu hướng vào Vương Thanh Hà, bây giờ cũng đã chuyển về phía cô.
So với một cô gái trẻ trung, mới vào nghề, chưa nổi tiếng lại ăn mặc đắt tiền, sự xuất hiện bất ngờ của mợ chủ nhà họ Chử hẳn là đáng được chú ý hơn.
Vốn dĩ Tần Hoài An không muốn làm ầm ĩ như vậy, thế nhưng bây giờ cô đã được chú ý đến, cô phải thật bình tĩnh, lạnh lùng đi về phía trước, để toát ra vẻ yêu kiều và cao quý.
Dù sao, cô cũng đang từng cùng Chử Chấn Phong đi đến một bữa tiệc của giới thượng lưu, đối với cảnh tượng như này, cô cũng bình tĩnh hơn trước.
Tần Hoài An lướt qua Vương Thanh Hà đang đứng trên sân khấu, đi thẳng về phía trước.
Vương Thanh Hà nhìn Tần Hoài An, trong lòng cô ta đột nhiên có dự cảm chẳng lành.
Trong thời khắc quan trọng như thế này, Tần Hoài An đột nhiên tới đây làm gì? Lẽ nào cô ấy muốn ngăn mình ra mắt?
Thế nhưng anh Chử cũng ở đây, cô ấy sao dám làm to chuyện?
Tần Hoài An đi qua hàng ghế đầu tiên, một cánh tay bỗng nhiên nắm lấy tay cô.
Người đàn ông cao ráo, đẹp trai đứng dậy khỏi ghế, anh đứng trước mặt cô và cũng chặn bước chân của cô, đôi mắt đen sâu thẳm đầy dò xét và cảnh cáo.
Nhưng anh lại nói rất nhẹ nhàng: “Không phải em nói không muốn đến à? Sao em lại đến thế?”
Tần Hoài An đưa mắt nhìn Chử Chấn Phong đang đứng trước mặt, nhẹ nhàng mỉm cười, cô nói: “Đột nhiên em muốn đến thôi mà.”
Sau đó, cô thoải mái ngồi vào ghế bên cạnh Chử Chấn Phong.
Cuộc đối thoại đơn giản giữa hai người đã dễ dàng xua tan nghi ngờ của người ngoài về sự xuất hiện đột ngột của Tần Hoài An.
Chử Chấn Phong cũng quay trở lại ghế ngồi, tiếp tục xem buổi họp báo như không có chuyện gì xảy ra, sau đó anh lại nhìn vào người phụ nữ ngồi bên cạnh.
Anh đột nhiên nghiêng đầu, ghé sát tai cô, lạnh lùng nói: “Cô đến đây làm gì?”
“Cô ta.” Tần Hoài An nói ra một từ kích thích suy nghĩ.
Chử Chấn Phong không hiểu, nghi ngờ liếc nhìn cô.
Hai người hoàn toàn không biết rằng việc họ thì thâm vào tai nhau nói chuyện như thế, người khác thấy họ gần gũi đến thế nào!
Vương Thanh Hà đứng trên sân khấu và nhìn thấy cảnh này, cô ta tức giận đến mức véo vào lòng bàn tay để giữ vững tâm lý.
Tần Hoài An thật không biết xấu hổ, dám dụ dỗ Chử Chấn Phong trước mặt cô tai Mãi đến tận khi cạnh sân khấu một tiếng hét thất thanh vang lên: “Anh ấy đột nhiên khó thở, có ai biết cấp cứu không? Làm sao bây giờ? Mau đến cứu người!”
Vương Thanh Hà nhanh chóng lấy lại bình tính, hôm nay là ngày quan trọng cho cô ta ra mắt, không thể để Tần Hoài An làm ảnh hưởng được!
Cô ta tự tin đứng lên, chạy về phía náo loạn, “Tôi biết sơ cứu thế nào, để tôi làm cho!”.
/770
|