Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục
Chương 161 - Chương 161: Thêm Một Hồn Vương, Chiến Đấu Liên Tiếp 3 Ngày
/405
|
Bị 3 đứa nhóc nãy giờ bao vây coi như cái máy hút bụi, lọc bụi nãy giờ anh cũng chán rồi, đứng dậy giúp Hình Na mở thêm khóa ấn của hai con Địa Hỏa Long, tạo thêm việc cho đám nhóc này chứ để tụi nó nhìn anh chằm chằm, cảm giác cứ rờn rợn sao ấy.
“Được rồi, mấy đứa tiếp tục chiến đấu đi, à còn Tôn Vũ, đây là mảnh hồn cốt của con mười vạn năm Địa Hỏa Long hồi nãy, hấp thụ hồn hoàn xong rồi hấp thu mảnh hồn cốt này, nó sẽ giúp ngươi rất nhiều trong tương lai đấy” Eim thoải mái đứng dậy, tránh xa 3 tên mặt dày vẫn ráng bám víu cố tu luyện được bao nhiêu thì tu luyện.
Đưa tay ra mở thêm khóa ấn cho 2 con Địa Hỏa Long, từ nãy đến giờ Hình Na liên tục chiến đấu, nhưng vì có anh ở đây nên tinh linh lực khá là dồi dào, Hình Na có thể kiên trì lâu hơn những hồn sư bình thường nhiều, chưa kể là 2 người bọn anh lại có võ hồn dung hợp kỹ, tuy chưa hoàn chỉnh nhưng mà hồn lực của một hồn đấu la như anh có thể chuyển giao một ít cho Hình Na, nhờ vậy mà giờ cô vẫn còn sung sức.
Một tay khác thì ném cho thằng nhóc tóc đỏ Tôn Vũ một mảnh hồn cốt, hồn cốt tay phải, hơn nữa còn là rơi từ mười vạn năm, chắc chắn là rất thích hợp với anh.
“Cảm tạ, đại ca ca a ~” Nhận được chỗ tốt, đến cả băng giá cũng phải tan chứ nói gì một tên bộc trực như Tôn Vũ, bằng một giọng cực nổi da gà Tôn Vũ đáp trả Eim.
“Uầy, tởm lợn quá” Tiêu Linh mặt đầy hắc tuyến, cô lập tức cho Tôn Vũ một đập vào đầu, mặc dù con người này vừa mới giúp cô thoát một kiếp xong, nhưng mà cách nói chuyện này, thật là không có cách nào để tả hết á.
Bên phía Eim, anh cũng đổ mồ hôi hột nãy giờ, da gà anh nổi hết lên, bị một đứa con trai nói với giọng biến thái như vậy, đây là lần đầu tiên anh bị gọi như vậy đấy, thật là muốn đem thằng nhóc đó lên núi cao vạn mét mà ném xuống quá, làm bẩn hết tâm linh của anh rồi.
“Mọi người tiếp tục đi nhé” Eim hoàn thành công việc của mình, lập tức quay trở lại làm tròn bổn phận của một cái máy lọc hồn lực di động, tiếp tục giả vờ ngủ cho đám Tôn Vũ và Tiêu Linh tu luyện và hấp thu hồn hoàn.
Tôn Vũ có phần hưng phấn, dù sao thì anh chuẩn bị lên cấp hồn vương 5 hoàn, từ nãy đến giờ anh rất muốn hấp thu hồn hoàn rồi, nhưng kẹt ở cái phải liên tục chiến đấu, giờ có thời gian rồi, nhanh chóng hấp thu thôi, hơn nữa anh còn nhận được một mảnh hồn cốt mười vạn năm cùng thuộc tính, lại cùng họ rồng, thật là quá tốt rồi, lời lớn nhá!!
“Dừng cái bộ mặt tởm lợn đó được không” Không nhìn nỗi khuôn mặt nhị hóa của Tôn Vũ, Tiêu Linh che mặt lại, cố gắng tỏ ra không quen con người này.
Cô ngồi xuống tu luyện, hấp thu hồn lực đã được tinh khiết quanh cơ thể Eim, quả nhiên tốc độ tu luyện nhanh hơn nhiều, hơn nữa lại không hề có tạp chất, hèn gì mà đám Dạ Phong lại có thể nhanh chóng hồi phục tiếp tục chiến đấu đợt 2.
Khẽ mở một mắt lên nhìn thanh niên phía đối diện, Tôn Vũ vác xác con hồn thú Địa Hỏa Long mà anh kết liễu về, thuận tiện mà đưa hai tay ra hấp thu hồn hoàn, khóe miệng của anh vẫn rất vui mừng mà không ngậm miệng lại được, hàm răng trắng tinh lộ ra khỏe mạnh.
“Cố lên, Tôn Vũ” Tiêu Linh thì thầm, cô chúc phúc cho Tôn Vũ, mà, ừ thì, dù sao thì hai người bọn cô cũng coi như một nhóm đôi rồi, bọn cô có võ hồn dung hợp kỹ, rồi thì khi chiến đấu cũng có một chút ăn ý, nên lâu lâu hiền lành chúc như thế này,.. cũng không sao nhỉ??
Tai nhúc nhích lập tức, Tôn Vũ nhanh chóng hóng lấy âm thanh cầu nguyện và chúc phúc của Tiêu Linh, đây là một lần ít ỏi trong tổng số các lần cô chúc anh một cách nghiêm túc thế này đấy.
Cảm giác như được ăn kẹo ngọt, cả linh hồn trở nên thoải mái, cảm ơn em nhé, tiểu Linh, nếu đã được sự trợ giúp của mọi người, hơn nữa em đã nói như vậy thì làm sao anh có thể thất bại được.
Cười mỉm, thể hiện sự hạnh phúc của bản thân lúc này, Tôn Vũ lập tức hấp thu hồn hoàn, hồn lực từ hồn hoàn con Địa Hỏa Long hoàn toàn bị anh dẫn dắt, mọi quá trình diễn ra rất thuận lợi, thuận lợi đến khó tin.
Mà, dù sao được sự trợ giúp của một cái máy lọc nhân tạo ở đây, hơn nữa được sự trợ giúp từ Tiêu Linh, niềm tin của mọi người đặt ở nơi anh, làm sao mà lại còn có khó khăn ở đây được cơ chứ!!
“Có vẻ tốt rồi nhỉ?” Nhìn Tôn Vũ hấp thu rất thoải mái, Tiêu Linh cười trìu mến, đấy, lâu lâu im lặng như vậy có phải dễ thương hơn không, cái chết tiệt, không được, sao cô lại nghĩ tên ngốc này tốt được cơ chứ, dù chỉ là một khoảnh khắc, nhưng cô thật sự …!! Chết tiệt, không phải đâu nhá!!!
Mặt đỏ bừng lên, cô lắc lắc đầu, cố gắng tập trung lại cho việc tu luyện hồi phục hồn lực, không được, không được nghĩ loạn nữa, đúng rồi, tu luyện, tu luyện thôi nào!!
Đứng ở phía giữa Eim liên tục hắc tuyến, cái đậu má đám nhóc này, coi anh là không khí à? Sao lại liên tục thả thính với liếc mắt đưa tình miết thế.
Bỏ mịa chúng mày, lũ khốn nạn, mặc dù anh có ý với Hình Na nhưng anh mày hiện vẫn là FA nhé, thế quái nào tụi nhóc này nỡ nhẫn tâm cho anh ăn thức ăn cho chó chứ, tức thật.
Mặt chắc phải có thêm vài vết nhăn, Eim hiện đang rất rất khó chịu, còn Tiêu Linh và Tôn Vũ thì hồn nhiên không hề hay biết cái gì.
Quá trình hấp thu hồn hoàn thuận lợi ngoài dự đoán, chỉ tốn chưa đầy một tiếng, Tôn Vũ đã trở thành một hồn vương mới, sau đó anh tiếp tục hấp thu cái hồn cốt mười vạn tay phải, kể từ bây giờ, anh cũng là một hồn vương như Dạ Phong rồi, thiệt là, bị một người có giới hạn hồn hoàn khó hơn bản thân nhiều hấp thu được hồn hoàn trở thành hồn vương trước, anh cũng thật là tội mà!!
“Change, mọi người, đổi lượt, Tiểu Linh và Tôn Vũ ca, hai người hồi phục xong chưa?” Phía Hình Na lại tiếp tục giết chết được 2 con Địa Hỏa Long, có kinh nghiệm và thói quen với phong cách chiến đấu tụi hồn thú này, bọn cô chém giết trở nên dễ hơn hẳn.
Thay đổi lượt, Tiêu Linh và Tôn Vũ ra trợ giúp Hình Na đối chiến, họ cũng rất cần thực chiến để đề thăng kinh nghiệm bản thân, hơn hết là để thử nghiệm hồn kỹ mới của hồn cốt và hồn hoàn!
Cứ thế luân phiên, đám Hình Na đồ sát hết bầy hồn thú trong vòng 3 ngày 3 đêm liên tiếp, cho đến khi tộc đàn của Địa Hỏa Long chỉ còn lại những con hồn thú ngàn năm và trăm năm, bọn họ mới rời đi với một cơ thể rã rời, nói chung mọi người ai cũng mệt đến chết rồi, giờ thứ họ cần là nghỉ ngơi, vì vậy mục tiêu của mọi người lúc này là trở về Sử Lai Khắc học viện.
“Được rồi, mấy đứa tiếp tục chiến đấu đi, à còn Tôn Vũ, đây là mảnh hồn cốt của con mười vạn năm Địa Hỏa Long hồi nãy, hấp thụ hồn hoàn xong rồi hấp thu mảnh hồn cốt này, nó sẽ giúp ngươi rất nhiều trong tương lai đấy” Eim thoải mái đứng dậy, tránh xa 3 tên mặt dày vẫn ráng bám víu cố tu luyện được bao nhiêu thì tu luyện.
Đưa tay ra mở thêm khóa ấn cho 2 con Địa Hỏa Long, từ nãy đến giờ Hình Na liên tục chiến đấu, nhưng vì có anh ở đây nên tinh linh lực khá là dồi dào, Hình Na có thể kiên trì lâu hơn những hồn sư bình thường nhiều, chưa kể là 2 người bọn anh lại có võ hồn dung hợp kỹ, tuy chưa hoàn chỉnh nhưng mà hồn lực của một hồn đấu la như anh có thể chuyển giao một ít cho Hình Na, nhờ vậy mà giờ cô vẫn còn sung sức.
Một tay khác thì ném cho thằng nhóc tóc đỏ Tôn Vũ một mảnh hồn cốt, hồn cốt tay phải, hơn nữa còn là rơi từ mười vạn năm, chắc chắn là rất thích hợp với anh.
“Cảm tạ, đại ca ca a ~” Nhận được chỗ tốt, đến cả băng giá cũng phải tan chứ nói gì một tên bộc trực như Tôn Vũ, bằng một giọng cực nổi da gà Tôn Vũ đáp trả Eim.
“Uầy, tởm lợn quá” Tiêu Linh mặt đầy hắc tuyến, cô lập tức cho Tôn Vũ một đập vào đầu, mặc dù con người này vừa mới giúp cô thoát một kiếp xong, nhưng mà cách nói chuyện này, thật là không có cách nào để tả hết á.
Bên phía Eim, anh cũng đổ mồ hôi hột nãy giờ, da gà anh nổi hết lên, bị một đứa con trai nói với giọng biến thái như vậy, đây là lần đầu tiên anh bị gọi như vậy đấy, thật là muốn đem thằng nhóc đó lên núi cao vạn mét mà ném xuống quá, làm bẩn hết tâm linh của anh rồi.
“Mọi người tiếp tục đi nhé” Eim hoàn thành công việc của mình, lập tức quay trở lại làm tròn bổn phận của một cái máy lọc hồn lực di động, tiếp tục giả vờ ngủ cho đám Tôn Vũ và Tiêu Linh tu luyện và hấp thu hồn hoàn.
Tôn Vũ có phần hưng phấn, dù sao thì anh chuẩn bị lên cấp hồn vương 5 hoàn, từ nãy đến giờ anh rất muốn hấp thu hồn hoàn rồi, nhưng kẹt ở cái phải liên tục chiến đấu, giờ có thời gian rồi, nhanh chóng hấp thu thôi, hơn nữa anh còn nhận được một mảnh hồn cốt mười vạn năm cùng thuộc tính, lại cùng họ rồng, thật là quá tốt rồi, lời lớn nhá!!
“Dừng cái bộ mặt tởm lợn đó được không” Không nhìn nỗi khuôn mặt nhị hóa của Tôn Vũ, Tiêu Linh che mặt lại, cố gắng tỏ ra không quen con người này.
Cô ngồi xuống tu luyện, hấp thu hồn lực đã được tinh khiết quanh cơ thể Eim, quả nhiên tốc độ tu luyện nhanh hơn nhiều, hơn nữa lại không hề có tạp chất, hèn gì mà đám Dạ Phong lại có thể nhanh chóng hồi phục tiếp tục chiến đấu đợt 2.
Khẽ mở một mắt lên nhìn thanh niên phía đối diện, Tôn Vũ vác xác con hồn thú Địa Hỏa Long mà anh kết liễu về, thuận tiện mà đưa hai tay ra hấp thu hồn hoàn, khóe miệng của anh vẫn rất vui mừng mà không ngậm miệng lại được, hàm răng trắng tinh lộ ra khỏe mạnh.
“Cố lên, Tôn Vũ” Tiêu Linh thì thầm, cô chúc phúc cho Tôn Vũ, mà, ừ thì, dù sao thì hai người bọn cô cũng coi như một nhóm đôi rồi, bọn cô có võ hồn dung hợp kỹ, rồi thì khi chiến đấu cũng có một chút ăn ý, nên lâu lâu hiền lành chúc như thế này,.. cũng không sao nhỉ??
Tai nhúc nhích lập tức, Tôn Vũ nhanh chóng hóng lấy âm thanh cầu nguyện và chúc phúc của Tiêu Linh, đây là một lần ít ỏi trong tổng số các lần cô chúc anh một cách nghiêm túc thế này đấy.
Cảm giác như được ăn kẹo ngọt, cả linh hồn trở nên thoải mái, cảm ơn em nhé, tiểu Linh, nếu đã được sự trợ giúp của mọi người, hơn nữa em đã nói như vậy thì làm sao anh có thể thất bại được.
Cười mỉm, thể hiện sự hạnh phúc của bản thân lúc này, Tôn Vũ lập tức hấp thu hồn hoàn, hồn lực từ hồn hoàn con Địa Hỏa Long hoàn toàn bị anh dẫn dắt, mọi quá trình diễn ra rất thuận lợi, thuận lợi đến khó tin.
Mà, dù sao được sự trợ giúp của một cái máy lọc nhân tạo ở đây, hơn nữa được sự trợ giúp từ Tiêu Linh, niềm tin của mọi người đặt ở nơi anh, làm sao mà lại còn có khó khăn ở đây được cơ chứ!!
“Có vẻ tốt rồi nhỉ?” Nhìn Tôn Vũ hấp thu rất thoải mái, Tiêu Linh cười trìu mến, đấy, lâu lâu im lặng như vậy có phải dễ thương hơn không, cái chết tiệt, không được, sao cô lại nghĩ tên ngốc này tốt được cơ chứ, dù chỉ là một khoảnh khắc, nhưng cô thật sự …!! Chết tiệt, không phải đâu nhá!!!
Mặt đỏ bừng lên, cô lắc lắc đầu, cố gắng tập trung lại cho việc tu luyện hồi phục hồn lực, không được, không được nghĩ loạn nữa, đúng rồi, tu luyện, tu luyện thôi nào!!
Đứng ở phía giữa Eim liên tục hắc tuyến, cái đậu má đám nhóc này, coi anh là không khí à? Sao lại liên tục thả thính với liếc mắt đưa tình miết thế.
Bỏ mịa chúng mày, lũ khốn nạn, mặc dù anh có ý với Hình Na nhưng anh mày hiện vẫn là FA nhé, thế quái nào tụi nhóc này nỡ nhẫn tâm cho anh ăn thức ăn cho chó chứ, tức thật.
Mặt chắc phải có thêm vài vết nhăn, Eim hiện đang rất rất khó chịu, còn Tiêu Linh và Tôn Vũ thì hồn nhiên không hề hay biết cái gì.
Quá trình hấp thu hồn hoàn thuận lợi ngoài dự đoán, chỉ tốn chưa đầy một tiếng, Tôn Vũ đã trở thành một hồn vương mới, sau đó anh tiếp tục hấp thu cái hồn cốt mười vạn tay phải, kể từ bây giờ, anh cũng là một hồn vương như Dạ Phong rồi, thiệt là, bị một người có giới hạn hồn hoàn khó hơn bản thân nhiều hấp thu được hồn hoàn trở thành hồn vương trước, anh cũng thật là tội mà!!
“Change, mọi người, đổi lượt, Tiểu Linh và Tôn Vũ ca, hai người hồi phục xong chưa?” Phía Hình Na lại tiếp tục giết chết được 2 con Địa Hỏa Long, có kinh nghiệm và thói quen với phong cách chiến đấu tụi hồn thú này, bọn cô chém giết trở nên dễ hơn hẳn.
Thay đổi lượt, Tiêu Linh và Tôn Vũ ra trợ giúp Hình Na đối chiến, họ cũng rất cần thực chiến để đề thăng kinh nghiệm bản thân, hơn hết là để thử nghiệm hồn kỹ mới của hồn cốt và hồn hoàn!
Cứ thế luân phiên, đám Hình Na đồ sát hết bầy hồn thú trong vòng 3 ngày 3 đêm liên tiếp, cho đến khi tộc đàn của Địa Hỏa Long chỉ còn lại những con hồn thú ngàn năm và trăm năm, bọn họ mới rời đi với một cơ thể rã rời, nói chung mọi người ai cũng mệt đến chết rồi, giờ thứ họ cần là nghỉ ngơi, vì vậy mục tiêu của mọi người lúc này là trở về Sử Lai Khắc học viện.
/405
|