Khi Vũ Hạo ngưng xướng Vong linh ngôn ngữ, đừng nói Ngôn Thiểu Triết nghe không hiểu, cho dù Long Tiêu Dao phía xa xa luôn chú ý cũng nghe không biết cái gì.
Hào quang trắng tinh nhè nhẹ sáng lên trong đôi mắt Hoắc Vũ Hạo, khi cặp mắt hoàn toàn hóa trắng, bầu trời đột ngột sáng lên.
Mặt trời vốn bị mây đen của Hạt Hổ đấu la che mất không thấy đâu, nhưng lúc này dưới chú ngữ của Hoắc Vũ Hạo, dường như trở nên mãnh liệt.
Đứng gần Hoắc Vũ Hạo nhất là Ngôn Thiểu Triết có cảm giác trực tiếp nhất, lão rõ ràng cảm nhận được trên người Hoắc Vũ Hạo xuất hiện một lực hấp dẫn thần kỳ, dung nhập một lượng lớn quang nguyên tố trong không khí vào người.
“Thật thú vị ngôn ngữ, nào, trở thành một phần kiến thức của ta đi”
Hình Na cười thật thú vị nhìn Vũ Hạo, lần đầu tiên cô được chứng kiến Vũ Hạo xướng Vong Linh chú ngữ, khác xa so với Tử Lai Khắc Y, Hoắc Vũ Hạo xướng âm chậm hơn và dễ bị phát hiện vấn đề hơn, tất cả các từ ngữ của cậu đang đọc trở thành những dòng ký tự hóa thành kiến thức đi vào não bộ Hình Na.
Ngôn Thiểu Triết có thuộc tính chính là quang minh, đồng nguyên nhất mạch với Mục lão, tuy lão là Quang Minh Phượng Hoàng, không phải Quang Minh Thánh Long, nhưng cảm giác với quang nguyên tố cũng cực kỳ mãnh liệt.
Quang nguyên tố sau khi hội tụ chung quanh cơ thể Hoắc Vũ Hạo, dường như sinh ra cộng hưởng chuyển hóa kỳ dị, dưới tiếng chú ngữ trầm thấp, nhanh chóng quang thuộc tính xảy ra chất biến, trở thành một thứ mà Ngôn Thiểu Triết cũng không rõ đó là thuộc tính gì.
Tay phải giơ lên, Hoắc Vũ Hạo toàn thân như sáng lên, Vận Mệnh Nhãn cũng biến thành màu trắng, một cái quang ảnh hư vô bắt đầu ngưng tụ thành hình từ bạch quang sau lưng hắn. Đúng là Y Lai Khắc Tư! Lão sư, có thể tái kiến ngài cảm giác thật tốt.
Dù cho Hoắc Vũ Hạo không có mắt sau lưng, nhưng có thể thông qua Tinh Thần Tham Trắc cảm giác được.
“Ban cho ta lực lượng đi, hỡi ánh mặt trời.”
Hoắc Vũ Hạo đột nhiên ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng. Cảnh tượng thần kỳ xuất hiện, mặt trời trên cao như nghe hắn gọi, một tia sáng trắng từ trời giáng xuống, chuẩn xác trúng vào người Hoắc Vũ Hạo.
Thân ảnh Y Lai Khắc Tư sau lưng Hoắc Vũ Hạo nháy mắt dung hợp vào cơ thể hắn, bạch quang sinh ra khúc xạ, thẳng đến những thú hồn đông đúc phía xa kia bắn tới.
Những tiếng kêu thê lương gần như là nháy mắt vang lên, giống như là trong phút chốc có ngàn vạn hồn thú bị giết hại, âm vang khắp nơi.
Thú hồn đang toàn lực vây công Tiên Lâm Nhi chợt tán loạn, lộ ra bản thể Hạt Hổ đấu la đang chuẩn bị đánh lén. Hạt Hổ đấu la Trương Bằng cũng hoảng sợ biến sắc, hắn rõ ràng cảm giác thấy một lực lượng khiến hắn run rẩy từ trong tim đang đến.
Thú hồn mà bản thân vất vả ngưng tụ lại tạm thời thoát khỏi khống chế, bỏ chạy tán loạn tứ phía. Võ Thần đấu la Tiên Lâm Nhi nếu ngay cả cơ hội như vậy cũng không biết chụp lấy, thì danh hiệu Phi Tường Nữ Võ Thần cũng chỉ là hư danh.
Thanh long khổng lồ chợt hiện lên giữa không trung, Tiên Lâm Nhi gầm lên một tiếng long ngâm rõ to, chân đạp thanh long, trường mâu chỉ trước, nháy mắt trở thành một tia chớp xanh như sấm sét giữa trời quang oanh kích Trương Bằng.
Trương Bằng dù sao cũng là siêu cấp đấu la, đối mặt khốn cảnh không bối rối, thân hình lui nhanh đồng thời hồn hoàn thứ chín lóng lánh. Hạt Hổ chân thân nháy mắt khuếch tán, hóa thành vô số bóng đen bay tán loạn tứ phía.
Tia chớp xanh lướt qua, ít nhất có một phần ba bóng đen bị khí hoá. Khi Trương Bằng lại xuất hiện, đã ở xa hơn km, sắc mặt tái nhợt, hư một tiếng hộc máu.
Nhưng đôi mắt lão không nhìn tới Tiên Lâm Nhi, lại hướng về chỗ khiến trái tim hắn đập nhanh liên hồi mà nhìn lại, vừa lúc thấy bạch quang trên người Hoắc Vũ Hạo tiêu tán, trở về bên cạnh Ngôn Thiểu Triết.
“Ồ, tạo ra liên kết với quang minh và cộng hưởng nguyên tố?”
Hình Na ngạc nhiên trước võ hồn của Vũ Hạo, thú vị đó? Nhưng chỉ như vậy thì cô còn có thể trực tiếp làm tốt hơn cậu nhóc này nhiều.
“Này, đây là lực lượng gì?”
Hạt Hổ đấu la Trương Bằng lộ rõ vẻ hoảng sợ, lão đã cảm giác cái lực lượng khiến cho tim đập thình thịch liên hồi cũng không cường đại, không tạo thành tổn thương gì, nhưng thuộc tính của nó thì rất đáng sợ, khiến cho đám thú hồn chỉ còn lại bản năng giết chóc kia trở nên sợ hãi chạy trốn.
Hoắc Vũ Hạo lạnh nhạt cười, nói:
“Đây là lực lượng quang minh. Quang minh, chính là khắc tinh để quét dọn hắc ám.”
Bước tới mấy bước, Long Tiêu Dao lại xuất hiện trước mặt Hoắc Vũ Hạo. Lúc này ánh mắt lão càng tập trung nhiều hơn vào tiểu tử này.
“Không đơn giản chỉ là quang minh. Dường như nó có một năng lượng đặc biệt khiến linh hồn sợ hãi. Ta thua. Ta sẽ tuân thủ ước định, giữ mạng cho cả ba người các ngươi. Có thể nói cho ta biết khi nãy ngươi dùng đó gọi là gì? E rằng ngay cả Mục Ân, cũng không có năng lượng đó.”
Đối mặt Long Hoàng đấu la với ánh mắt sắc bén, Hoắc Vũ Hạo đúng là không thể nói dối, theo bản năng nói:
“Đó là năng lượng tịnh hóa.”
“Thật thú vị năng lực, Tịnh hóa lực. Hay cho một cái tịnh hóa lực. Không ngờ, ngươi còn có thiên phú như vậy. Có điều trong cảm giác của ta, ngươi không có thuộc tính quang minh”
Long Tiêu Dao trong mắt lóe ra tia kỳ quái, nhưng cũng toát ra vẻ mến mộ tài năng.
Hoắc Vũ Hạo hỏi lại Long Tiêu Dao:
“Không phải thuộc tính quang minh sẽ không thể sử dụng quang minh lực sao? Ai định ra quy tắc đó?”
Long Tiêu Dao cười, nói:
“Thú vị, rất thú vị. Những tiếng ngươi lẩm bẩm lúc nãy hẳn là năng lực đã khiến cho quang nguyên tố cộng hưởng. Loại năng lực này ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Nào, tiểu tử kia, cho ta xem ngươi còn có thể mang đến cảm thụ kỳ dị nào đây”
“Chờ một chút, nếu Vũ Hạo tiểu đệ đã hoàn thành giao ước phía trên, vậy thì đón đỡ 2 đòn còn lại thì để cho ta thế nào? Hoặc là theo giao ước của Vũ Hạo học đệ, ta có thể làm ngài dịch chuyển cho dù ngài có ở trạng thái toàn sức?”
Hình Na đột ngột chen vào lời, cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi năng lực của Vũ Hạo, nếu cứ mãi làm nền hoài cô cũng không thích đâu nha.
“Hửm? Nha đầu ngươi cũng có võ hồn thú vị, được thôi, 2 đòn còn lại, ta sẽ thử chơi với ngươi một lúc”
Long Tiêu Dao thích thú nhìn Hình Na, con nhỏ này có võ hồn hệ long cực mạnh, so với ông thì võ hồn của nhỏ còn mạnh hơn nhiều, nếu được, lão cũng rất muốn thu Hình Na làm đồ đệ của mình, vì vậy nên ông quyết định muốn thử con nhóc này một chút.
Hào quang trắng tinh nhè nhẹ sáng lên trong đôi mắt Hoắc Vũ Hạo, khi cặp mắt hoàn toàn hóa trắng, bầu trời đột ngột sáng lên.
Mặt trời vốn bị mây đen của Hạt Hổ đấu la che mất không thấy đâu, nhưng lúc này dưới chú ngữ của Hoắc Vũ Hạo, dường như trở nên mãnh liệt.
Đứng gần Hoắc Vũ Hạo nhất là Ngôn Thiểu Triết có cảm giác trực tiếp nhất, lão rõ ràng cảm nhận được trên người Hoắc Vũ Hạo xuất hiện một lực hấp dẫn thần kỳ, dung nhập một lượng lớn quang nguyên tố trong không khí vào người.
“Thật thú vị ngôn ngữ, nào, trở thành một phần kiến thức của ta đi”
Hình Na cười thật thú vị nhìn Vũ Hạo, lần đầu tiên cô được chứng kiến Vũ Hạo xướng Vong Linh chú ngữ, khác xa so với Tử Lai Khắc Y, Hoắc Vũ Hạo xướng âm chậm hơn và dễ bị phát hiện vấn đề hơn, tất cả các từ ngữ của cậu đang đọc trở thành những dòng ký tự hóa thành kiến thức đi vào não bộ Hình Na.
Ngôn Thiểu Triết có thuộc tính chính là quang minh, đồng nguyên nhất mạch với Mục lão, tuy lão là Quang Minh Phượng Hoàng, không phải Quang Minh Thánh Long, nhưng cảm giác với quang nguyên tố cũng cực kỳ mãnh liệt.
Quang nguyên tố sau khi hội tụ chung quanh cơ thể Hoắc Vũ Hạo, dường như sinh ra cộng hưởng chuyển hóa kỳ dị, dưới tiếng chú ngữ trầm thấp, nhanh chóng quang thuộc tính xảy ra chất biến, trở thành một thứ mà Ngôn Thiểu Triết cũng không rõ đó là thuộc tính gì.
Tay phải giơ lên, Hoắc Vũ Hạo toàn thân như sáng lên, Vận Mệnh Nhãn cũng biến thành màu trắng, một cái quang ảnh hư vô bắt đầu ngưng tụ thành hình từ bạch quang sau lưng hắn. Đúng là Y Lai Khắc Tư! Lão sư, có thể tái kiến ngài cảm giác thật tốt.
Dù cho Hoắc Vũ Hạo không có mắt sau lưng, nhưng có thể thông qua Tinh Thần Tham Trắc cảm giác được.
“Ban cho ta lực lượng đi, hỡi ánh mặt trời.”
Hoắc Vũ Hạo đột nhiên ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng. Cảnh tượng thần kỳ xuất hiện, mặt trời trên cao như nghe hắn gọi, một tia sáng trắng từ trời giáng xuống, chuẩn xác trúng vào người Hoắc Vũ Hạo.
Thân ảnh Y Lai Khắc Tư sau lưng Hoắc Vũ Hạo nháy mắt dung hợp vào cơ thể hắn, bạch quang sinh ra khúc xạ, thẳng đến những thú hồn đông đúc phía xa kia bắn tới.
Những tiếng kêu thê lương gần như là nháy mắt vang lên, giống như là trong phút chốc có ngàn vạn hồn thú bị giết hại, âm vang khắp nơi.
Thú hồn đang toàn lực vây công Tiên Lâm Nhi chợt tán loạn, lộ ra bản thể Hạt Hổ đấu la đang chuẩn bị đánh lén. Hạt Hổ đấu la Trương Bằng cũng hoảng sợ biến sắc, hắn rõ ràng cảm giác thấy một lực lượng khiến hắn run rẩy từ trong tim đang đến.
Thú hồn mà bản thân vất vả ngưng tụ lại tạm thời thoát khỏi khống chế, bỏ chạy tán loạn tứ phía. Võ Thần đấu la Tiên Lâm Nhi nếu ngay cả cơ hội như vậy cũng không biết chụp lấy, thì danh hiệu Phi Tường Nữ Võ Thần cũng chỉ là hư danh.
Thanh long khổng lồ chợt hiện lên giữa không trung, Tiên Lâm Nhi gầm lên một tiếng long ngâm rõ to, chân đạp thanh long, trường mâu chỉ trước, nháy mắt trở thành một tia chớp xanh như sấm sét giữa trời quang oanh kích Trương Bằng.
Trương Bằng dù sao cũng là siêu cấp đấu la, đối mặt khốn cảnh không bối rối, thân hình lui nhanh đồng thời hồn hoàn thứ chín lóng lánh. Hạt Hổ chân thân nháy mắt khuếch tán, hóa thành vô số bóng đen bay tán loạn tứ phía.
Tia chớp xanh lướt qua, ít nhất có một phần ba bóng đen bị khí hoá. Khi Trương Bằng lại xuất hiện, đã ở xa hơn km, sắc mặt tái nhợt, hư một tiếng hộc máu.
Nhưng đôi mắt lão không nhìn tới Tiên Lâm Nhi, lại hướng về chỗ khiến trái tim hắn đập nhanh liên hồi mà nhìn lại, vừa lúc thấy bạch quang trên người Hoắc Vũ Hạo tiêu tán, trở về bên cạnh Ngôn Thiểu Triết.
“Ồ, tạo ra liên kết với quang minh và cộng hưởng nguyên tố?”
Hình Na ngạc nhiên trước võ hồn của Vũ Hạo, thú vị đó? Nhưng chỉ như vậy thì cô còn có thể trực tiếp làm tốt hơn cậu nhóc này nhiều.
“Này, đây là lực lượng gì?”
Hạt Hổ đấu la Trương Bằng lộ rõ vẻ hoảng sợ, lão đã cảm giác cái lực lượng khiến cho tim đập thình thịch liên hồi cũng không cường đại, không tạo thành tổn thương gì, nhưng thuộc tính của nó thì rất đáng sợ, khiến cho đám thú hồn chỉ còn lại bản năng giết chóc kia trở nên sợ hãi chạy trốn.
Hoắc Vũ Hạo lạnh nhạt cười, nói:
“Đây là lực lượng quang minh. Quang minh, chính là khắc tinh để quét dọn hắc ám.”
Bước tới mấy bước, Long Tiêu Dao lại xuất hiện trước mặt Hoắc Vũ Hạo. Lúc này ánh mắt lão càng tập trung nhiều hơn vào tiểu tử này.
“Không đơn giản chỉ là quang minh. Dường như nó có một năng lượng đặc biệt khiến linh hồn sợ hãi. Ta thua. Ta sẽ tuân thủ ước định, giữ mạng cho cả ba người các ngươi. Có thể nói cho ta biết khi nãy ngươi dùng đó gọi là gì? E rằng ngay cả Mục Ân, cũng không có năng lượng đó.”
Đối mặt Long Hoàng đấu la với ánh mắt sắc bén, Hoắc Vũ Hạo đúng là không thể nói dối, theo bản năng nói:
“Đó là năng lượng tịnh hóa.”
“Thật thú vị năng lực, Tịnh hóa lực. Hay cho một cái tịnh hóa lực. Không ngờ, ngươi còn có thiên phú như vậy. Có điều trong cảm giác của ta, ngươi không có thuộc tính quang minh”
Long Tiêu Dao trong mắt lóe ra tia kỳ quái, nhưng cũng toát ra vẻ mến mộ tài năng.
Hoắc Vũ Hạo hỏi lại Long Tiêu Dao:
“Không phải thuộc tính quang minh sẽ không thể sử dụng quang minh lực sao? Ai định ra quy tắc đó?”
Long Tiêu Dao cười, nói:
“Thú vị, rất thú vị. Những tiếng ngươi lẩm bẩm lúc nãy hẳn là năng lực đã khiến cho quang nguyên tố cộng hưởng. Loại năng lực này ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy. Nào, tiểu tử kia, cho ta xem ngươi còn có thể mang đến cảm thụ kỳ dị nào đây”
“Chờ một chút, nếu Vũ Hạo tiểu đệ đã hoàn thành giao ước phía trên, vậy thì đón đỡ 2 đòn còn lại thì để cho ta thế nào? Hoặc là theo giao ước của Vũ Hạo học đệ, ta có thể làm ngài dịch chuyển cho dù ngài có ở trạng thái toàn sức?”
Hình Na đột ngột chen vào lời, cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi năng lực của Vũ Hạo, nếu cứ mãi làm nền hoài cô cũng không thích đâu nha.
“Hửm? Nha đầu ngươi cũng có võ hồn thú vị, được thôi, 2 đòn còn lại, ta sẽ thử chơi với ngươi một lúc”
Long Tiêu Dao thích thú nhìn Hình Na, con nhỏ này có võ hồn hệ long cực mạnh, so với ông thì võ hồn của nhỏ còn mạnh hơn nhiều, nếu được, lão cũng rất muốn thu Hình Na làm đồ đệ của mình, vì vậy nên ông quyết định muốn thử con nhóc này một chút.
/405
|