Không di chuyển được, lại còn bị đè xuống như vậy, xung quanh lại không ngừng tấn công từ đủ phía, Dạ Vũ như đang bị hành hạ đến sắp chết, có vẻ đối thủ vòng này của cô chỉ là con robot này thôi, bởi vì nếu có thêm một thứ gì khác xuất hiện nữa, đảm bảo là cô sẽ im lặng đợi nó giết chết mà không thể cố gắng gì hơn.
Dạ Vũ đã quá kiệt sức, cô không kêu gào gì cả dù liên tục bị tra tấn, lý do tại sao ư? Có lẽ là vì muốn níu kéo lấy chút hi vọng sống còn còn sót lại, hoặc là vì đã quá đau đớn đến độ không thể hét ra thành lời nữa.
“Khởi động, Hồn đạo bom bộc phát + Hồn đạo âm ba + Hồn đạo khuếch tán âm thanh”
Cặp mắt như muốn gập lại, cô cố gắng ném ra ba trái hồn đạo khí ra với nhau, mục tiêu của chúng là tại vị trí mà sấm sét nỗi lên, sóng của sấm sét tạo ra vô cùng hỗn động và có thể ngăn cản một phần nào sóng cao tần của đối phương.
Nếu kết hợp thêm những hồn đạo khí mà cô vừa ném ra sẽ tạo ra một cơn hỗn loạn, một sự ô nhiễm sóng, một cảm giác cực kỳ khó chịu sẽ xuất hiện nhưng nhờ vào việc các sóng triệt tiêu lẫn nhau nên tác hại xấu đến cơ thể được giảm bớt rõ rệt.
“Ọe”
Nhịn không được nôn ra, Dạ Vũ hoàn toàn không còn chút hình thái của một cô gái xinh đẹp hay thông minh và trí tuệ gì nữa, cô cũng chỉ là một con người mà thôi, khi bị dồn đến mức này rồi thì cơ thể cũng không nằm trong phạm vi kiểm soát của cô nữa, dù rất muốn bước ra khỏi đây nhưng sự thật là cô không thể.
Liên tục nôn mửa đến khi mọi thứ trong bụng không còn gì, khó chịu lan tỏa khắp người, ít ra thì cảm giác ăn mòn trong các mô không diễn ra nữa, mọi thứ cô có thể làm cô đều làm hết rồi, giờ thì chỉ có thể chờ cho đến khi thời gian hai tuần trôi qua hết.
Không phát ra bất cứ âm thanh nào cả, cũng không sử dụng thêm hồn đạo khí nào hết, dưới sự hỗn loạn kinh khủng này vậy mà Dạ Vũ đang…. Cô đang cố gắng tu luyện trong hoàn cảnh này ư?
Đùa sao? Tu luyện trong một hoàn cảnh bất ổn cần một sự tập trung và tinh thần rất cao, nếu không thể nắm vững và điều khiển hoàn hảo năng lực của mình thì ăn tác dụng ngay lập tức là điều chắc chắn sẽ xảy ra, mới có tu vi hồn vương như Dạ Vũ lại dám làm như vậy, thậm chí còn trong điều kiện hai chân không di chuyển được, cơ thể bị đè … cô đang phải nhận gánh nặng từ đủ phía xung quanh.
Hồn đạo khí bảo vệ hay vòng bảo hộ tuyệt đối của Dạ Vũ đã hoàn toàn nát banh dưới tác dụng của cơn xung chấn vừa rồi, hỏa lực thật sự rất mạnh, chưa kể rĩ điện rồi đủ thứ yếu tố lân cận xung quanh, mọi thứ như những con ác quỷ muốn nuốt chửng Dạ Vũ, không nói chắc ăn liệu cô có thể sống sót qua hai tuần hay không, nhưng chí ít đến bây giờ cô vẫn còn sống thì đó hẳn là một kỳ tích rồi.
“Rì rào”
Một nguồn hồn lực đang lan truyền, dù đang ở trong tình trạng khó khăn nhưng có vẻ một môi trường kim loại rất thích hợp với năng lực của cô thì phải, võ hồn Bách Biến Hoa là thực vật hệ võ hồn, nhưng từ khi còn bé, Dạ Vũ đã luôn tiếp xúc với các loại kim loại hiếm từ khi mới ba bốn tuổi.
Ở độ tuổi này mà có hứng thú với mấy cái kim loại hiếm thì chỉ có đám con trai mới vậy thôi, thực sự khi Dạ Vũ tỏ ra quan tâm đối với nó cô đã làm mọi người ngạc nhiên, đáng lý ra cô nên thích mấy thứ châu báu hay kim cương lấp lánh chứ? Mấy cái kim loại cứng ngắc, mùi thì hôi còn xấu xí này sao con bé lại thích?
Việc tiếp xúc lâu dài với kim loại làm võ hồn của Dạ Vũ có một phần nào đó tương tác với thuộc tính Steel – sắt thép, công nghệ và máy móc, các loại vũ khí như súng đạn, đao, kiếm, bom, bẫy, lưới thép, gậy trượng,…. Tất cả mọi thứ đều được Dạ Vũ cơ khí hóa nhờ Hồn đạo kiến thức.
Thông qua đó mà đối với kim loại, võ hồn Bách Biến Hoa như một người mẹ vô biên, từ thuộc tính cây cỏ của võ hồn nay lại tiếp nhận thêm thứ thuộc tính như khí võ hồn, một sự biến dị quái lạ, chưa từng có ở trên Đấu La Đại Lục.
Giống với cơ thể con người, đột biến có thể xảy ra ở cấp độ rất nhỏ, nhưng những tích lũy về sự sai khác dần lớn lên khi chúng ta không ngừng cho nó tiếp tục diễn ra mà không ngăn chặn, ngay lúc này đây, toàn bộ căn phòng đầy kim loại này đang đáp trả với cô, mọi thứ đang dần rung động như có linh hồn.
Mặc kệ cho cơn sóng đang đánh sâu vào não bộ của Dạ Vũ, những bột kim loại, những tảng đá to lớn, chúng đang di chuyển, một cách từ từ, những phần đang lấp kín Dạ Vũ đang không ngừng tách ra và rời khỏi cơ thể cô, những bột kim loại, những viên đá kim loại cỡ nhỏ cũng dao động, tạo thành một cơn sóng nhẹ tiến tới Dạ Vũ.
Một bó hoa hiện ra, những đóa hoa xinh đẹp muôn màu đang tỏa sáng đủ sắc, chúng nó vươn mình ra và đón lấy kim loại đang tiến tới, hấp thu và chuyển hóa.
Những đóa hoa như đang biến đổi, từ sắc màu rực rỡ, chúng biến thành những bông hoa kim loại cứng ngắc và không ngừng kim loại hóa cơ thể Dạ Vũ, đây là… đột biến?
Một sự đột diễn ra do tác nhân môi trường? Không ai biết chuyện gì thật sự đang diễn ra ngoài cô bé đang tu luyện kia, vừa phải chống chọi với các tác nhân bên ngoài, vừa phải khôi phục thể lực, đôi chân như được bọc bởi sắt thép phủ lên một màn màu bạc.
Thời gian thấm thoát trôi qua, cơn sóng cao tần dần biến mất, hai tuần cũng gần đến kỳ hạn, Dạ Vũ lúc này đã hoàn toàn hóa thành một bức tượng kim loại, nhưng mà dấu hiệu trao đổi hồn lực vẫn diễn ra, điều này chứng tỏ rằng cô vẫn còn sống, một khối kim loại còn sống!!!
“RẮc rắc”
Tiếng nứt vỡ vang lên, xung quanh miếng kim loại bao phủ toàn bộ cơ thể Dạ Vũ như bị đục nứt ra, tiếng lạch cạch vang lên, kim loại rơi xuống đất, một thân hình nhỏ bé hiện ra, vẫn là một cô bé với mái tóc màu đen xinh đẹp đấy, cặp kính đã bị phá hư để lộ ra cặp mắt màu tím đầy huyền bí, bó hoa ngày nào giờ chỉ còn lại màu sắc bạch kim và kim loại bạc, một bó hoa bằng kim loại?
“Đến lúc chuẩn bị diễn ra thử thách thứ hai rồi nhỉ?”
Dạ Vũ cười cười, cô đã hoàn thành xong quá trình tu luyện, không ngờ trong lúc khó khăn như vậy mà cô lại trải qua việc đột biến võ hồn, tuy không rõ điều này sẽ mang lại kết quả có lợi hay có hại, nhưng mà, nếu không làm gì đó thì cô sẽ thật sự chết thật a.
Hấp thu kim loại thuộc tính để đẩy nhanh quá trình đột biến, cơ thể cũng dần được chữa trị, đôi chân gãy xương ngày nào giờ đã có thể đứng được chỉ sau hơn mười ngày, Dạ Vũ đã không ăn không uống gì, như một khối kim loại thật sự vậy mà sống sót tới tận bây giờ.
“Đột biến thành công, Bách Biến Hoa của ta giờ trở thành Bách Kim Thạch Vũ Hoa, một võ hồn mang thuộc tính ưu tú của kim loại, tuy vẫn là hệ phụ trợ võ hồn nhưng các hồn kỹ của ta có thuộc tính tăng kèm đối với hồn đạo khí, quả nhiên là võ hồn phụ hệ trời sinh dành cho hồn đạo a!”
Tươi cười vui mừng, Dạ Vũ dùng chút thời gian còn lại để nghiên cứu và quan sát võ hồn mới của mình, thật tốt vì cô đã sống sót qua thời gian này, cô từng nghĩ rằng mình sẽ chết cơ đấy.
Dạ Vũ đã quá kiệt sức, cô không kêu gào gì cả dù liên tục bị tra tấn, lý do tại sao ư? Có lẽ là vì muốn níu kéo lấy chút hi vọng sống còn còn sót lại, hoặc là vì đã quá đau đớn đến độ không thể hét ra thành lời nữa.
“Khởi động, Hồn đạo bom bộc phát + Hồn đạo âm ba + Hồn đạo khuếch tán âm thanh”
Cặp mắt như muốn gập lại, cô cố gắng ném ra ba trái hồn đạo khí ra với nhau, mục tiêu của chúng là tại vị trí mà sấm sét nỗi lên, sóng của sấm sét tạo ra vô cùng hỗn động và có thể ngăn cản một phần nào sóng cao tần của đối phương.
Nếu kết hợp thêm những hồn đạo khí mà cô vừa ném ra sẽ tạo ra một cơn hỗn loạn, một sự ô nhiễm sóng, một cảm giác cực kỳ khó chịu sẽ xuất hiện nhưng nhờ vào việc các sóng triệt tiêu lẫn nhau nên tác hại xấu đến cơ thể được giảm bớt rõ rệt.
“Ọe”
Nhịn không được nôn ra, Dạ Vũ hoàn toàn không còn chút hình thái của một cô gái xinh đẹp hay thông minh và trí tuệ gì nữa, cô cũng chỉ là một con người mà thôi, khi bị dồn đến mức này rồi thì cơ thể cũng không nằm trong phạm vi kiểm soát của cô nữa, dù rất muốn bước ra khỏi đây nhưng sự thật là cô không thể.
Liên tục nôn mửa đến khi mọi thứ trong bụng không còn gì, khó chịu lan tỏa khắp người, ít ra thì cảm giác ăn mòn trong các mô không diễn ra nữa, mọi thứ cô có thể làm cô đều làm hết rồi, giờ thì chỉ có thể chờ cho đến khi thời gian hai tuần trôi qua hết.
Không phát ra bất cứ âm thanh nào cả, cũng không sử dụng thêm hồn đạo khí nào hết, dưới sự hỗn loạn kinh khủng này vậy mà Dạ Vũ đang…. Cô đang cố gắng tu luyện trong hoàn cảnh này ư?
Đùa sao? Tu luyện trong một hoàn cảnh bất ổn cần một sự tập trung và tinh thần rất cao, nếu không thể nắm vững và điều khiển hoàn hảo năng lực của mình thì ăn tác dụng ngay lập tức là điều chắc chắn sẽ xảy ra, mới có tu vi hồn vương như Dạ Vũ lại dám làm như vậy, thậm chí còn trong điều kiện hai chân không di chuyển được, cơ thể bị đè … cô đang phải nhận gánh nặng từ đủ phía xung quanh.
Hồn đạo khí bảo vệ hay vòng bảo hộ tuyệt đối của Dạ Vũ đã hoàn toàn nát banh dưới tác dụng của cơn xung chấn vừa rồi, hỏa lực thật sự rất mạnh, chưa kể rĩ điện rồi đủ thứ yếu tố lân cận xung quanh, mọi thứ như những con ác quỷ muốn nuốt chửng Dạ Vũ, không nói chắc ăn liệu cô có thể sống sót qua hai tuần hay không, nhưng chí ít đến bây giờ cô vẫn còn sống thì đó hẳn là một kỳ tích rồi.
“Rì rào”
Một nguồn hồn lực đang lan truyền, dù đang ở trong tình trạng khó khăn nhưng có vẻ một môi trường kim loại rất thích hợp với năng lực của cô thì phải, võ hồn Bách Biến Hoa là thực vật hệ võ hồn, nhưng từ khi còn bé, Dạ Vũ đã luôn tiếp xúc với các loại kim loại hiếm từ khi mới ba bốn tuổi.
Ở độ tuổi này mà có hứng thú với mấy cái kim loại hiếm thì chỉ có đám con trai mới vậy thôi, thực sự khi Dạ Vũ tỏ ra quan tâm đối với nó cô đã làm mọi người ngạc nhiên, đáng lý ra cô nên thích mấy thứ châu báu hay kim cương lấp lánh chứ? Mấy cái kim loại cứng ngắc, mùi thì hôi còn xấu xí này sao con bé lại thích?
Việc tiếp xúc lâu dài với kim loại làm võ hồn của Dạ Vũ có một phần nào đó tương tác với thuộc tính Steel – sắt thép, công nghệ và máy móc, các loại vũ khí như súng đạn, đao, kiếm, bom, bẫy, lưới thép, gậy trượng,…. Tất cả mọi thứ đều được Dạ Vũ cơ khí hóa nhờ Hồn đạo kiến thức.
Thông qua đó mà đối với kim loại, võ hồn Bách Biến Hoa như một người mẹ vô biên, từ thuộc tính cây cỏ của võ hồn nay lại tiếp nhận thêm thứ thuộc tính như khí võ hồn, một sự biến dị quái lạ, chưa từng có ở trên Đấu La Đại Lục.
Giống với cơ thể con người, đột biến có thể xảy ra ở cấp độ rất nhỏ, nhưng những tích lũy về sự sai khác dần lớn lên khi chúng ta không ngừng cho nó tiếp tục diễn ra mà không ngăn chặn, ngay lúc này đây, toàn bộ căn phòng đầy kim loại này đang đáp trả với cô, mọi thứ đang dần rung động như có linh hồn.
Mặc kệ cho cơn sóng đang đánh sâu vào não bộ của Dạ Vũ, những bột kim loại, những tảng đá to lớn, chúng đang di chuyển, một cách từ từ, những phần đang lấp kín Dạ Vũ đang không ngừng tách ra và rời khỏi cơ thể cô, những bột kim loại, những viên đá kim loại cỡ nhỏ cũng dao động, tạo thành một cơn sóng nhẹ tiến tới Dạ Vũ.
Một bó hoa hiện ra, những đóa hoa xinh đẹp muôn màu đang tỏa sáng đủ sắc, chúng nó vươn mình ra và đón lấy kim loại đang tiến tới, hấp thu và chuyển hóa.
Những đóa hoa như đang biến đổi, từ sắc màu rực rỡ, chúng biến thành những bông hoa kim loại cứng ngắc và không ngừng kim loại hóa cơ thể Dạ Vũ, đây là… đột biến?
Một sự đột diễn ra do tác nhân môi trường? Không ai biết chuyện gì thật sự đang diễn ra ngoài cô bé đang tu luyện kia, vừa phải chống chọi với các tác nhân bên ngoài, vừa phải khôi phục thể lực, đôi chân như được bọc bởi sắt thép phủ lên một màn màu bạc.
Thời gian thấm thoát trôi qua, cơn sóng cao tần dần biến mất, hai tuần cũng gần đến kỳ hạn, Dạ Vũ lúc này đã hoàn toàn hóa thành một bức tượng kim loại, nhưng mà dấu hiệu trao đổi hồn lực vẫn diễn ra, điều này chứng tỏ rằng cô vẫn còn sống, một khối kim loại còn sống!!!
“RẮc rắc”
Tiếng nứt vỡ vang lên, xung quanh miếng kim loại bao phủ toàn bộ cơ thể Dạ Vũ như bị đục nứt ra, tiếng lạch cạch vang lên, kim loại rơi xuống đất, một thân hình nhỏ bé hiện ra, vẫn là một cô bé với mái tóc màu đen xinh đẹp đấy, cặp kính đã bị phá hư để lộ ra cặp mắt màu tím đầy huyền bí, bó hoa ngày nào giờ chỉ còn lại màu sắc bạch kim và kim loại bạc, một bó hoa bằng kim loại?
“Đến lúc chuẩn bị diễn ra thử thách thứ hai rồi nhỉ?”
Dạ Vũ cười cười, cô đã hoàn thành xong quá trình tu luyện, không ngờ trong lúc khó khăn như vậy mà cô lại trải qua việc đột biến võ hồn, tuy không rõ điều này sẽ mang lại kết quả có lợi hay có hại, nhưng mà, nếu không làm gì đó thì cô sẽ thật sự chết thật a.
Hấp thu kim loại thuộc tính để đẩy nhanh quá trình đột biến, cơ thể cũng dần được chữa trị, đôi chân gãy xương ngày nào giờ đã có thể đứng được chỉ sau hơn mười ngày, Dạ Vũ đã không ăn không uống gì, như một khối kim loại thật sự vậy mà sống sót tới tận bây giờ.
“Đột biến thành công, Bách Biến Hoa của ta giờ trở thành Bách Kim Thạch Vũ Hoa, một võ hồn mang thuộc tính ưu tú của kim loại, tuy vẫn là hệ phụ trợ võ hồn nhưng các hồn kỹ của ta có thuộc tính tăng kèm đối với hồn đạo khí, quả nhiên là võ hồn phụ hệ trời sinh dành cho hồn đạo a!”
Tươi cười vui mừng, Dạ Vũ dùng chút thời gian còn lại để nghiên cứu và quan sát võ hồn mới của mình, thật tốt vì cô đã sống sót qua thời gian này, cô từng nghĩ rằng mình sẽ chết cơ đấy.
/405
|