Ngồi xếp bằng trên giường, Hình Na đang nhắm mắt tu luyện, trận chiến bán kết còn lại cô đã xem qua, quả nhiên rất là gay cấn, nhưng lại không quá mạnh mẽ, có vẻ như cô cần mạnh hơn, cần nhanh hơn tiến vào nội viện để đấu với các cường giả, chỉ có trong chiến đấu mới làm cho cô mạnh lên nhanh hơn bao giờ hết.
Mở mắt ra, Hình Na nói với Alvis “Cô còn đó không, Alvis?”
“Hửm, có chuyện gì sao, cún con?” Alvis nói với một giọng ngả ngớn của một kẻ lưu manh, giờ đây cô đang khoanh 2 chân ngồi trên thềm đá, chơi đùa với hoa cỏ mà nói chuyện với Hình Na.
“Có thể ngừng gọi tôi là cún con được không? Mà cái giọng ngả ngớn của cô là từ đâu ra vậy, tởm chết được, ngày mai làm phiền cô, tôi muốn quan sát một người” Hình Na nổi hết da gà với câu nói của Alvis, nó quá đô với cô rồi, cứ liên tưởng đến khuôn mặt xinh đẹp đó mà nói ra với một giọng điệu ngả ngớn thì, thôi cô không liên tưởng nữa.
“Quan sát? Ai vậy a, chẳng lẽ hắn có bí mật gì, kể cả khi được tinh tú ban phúc mà vẫn thoát được khỏi tầm mắt của cô sao, thú vị thật!! ” Alvis tò mò, phải nói là được các vì sao ban phước Hình Na trở nên khó lường hơn, với cái đầu não logic cao của cô mà còn có cặp mắt này quả nhiên là con bạo thú cùng cấp vô địch.
“Đó là Hoắc Vũ Hạo, một học viên cùng lớp với tôi, cậu ta cho tôi thấy một lượng tinh thần lực rất lớn, cả cái hồn hoàn 10 năm của cậu ta cũng rất khó lường, đấy không phải là lực lượng mà một hồn sư có thể nắm giữ, tuy chỉ là tò mò nhưng tôi không thích những thứ không nằm trong tầm tay mình, với người khác tôi còn có thể phỏng đoán, nhưng cậu ta hoàn toàn nằm khỏi tầm mắt của tôi” Hình Na đơn giản thuật lại cảm giác của cô hồi đầu 3 tháng luyện tập, cậu ta như được ai đó phụ trợ, nếu không thì một mình cậu ta không thể làm được tất cả điều đó.
“Được thôi, hiếm khi thấy cô tò mò về ai đó, ta sẽ giúp cô, ngày mai hãy cho ta mượn cặp mắt của cô” Alvis cũng không quá quan tâm, làm một tinh linh đã sống không biết bao nhiêu năm như cô, có thể làm cô trở nên thật sự quan tâm rất ít, có thể tránh thoát khỏi ánh mắt được tinh linh phù hộ không phải không có, nhưng nói chung là giờ này Hình Na còn quá yếu.
“Ừm” Hình Na nhắm mắt, cô lại tập trung tu luyện, chờ ngày mai lên, trận chiến cuối cùng của sát hạch kỳ thi cuộc sẽ bắt đầu, mặc dù võ hồn của Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn bị cô kiềm chế, nhưng chuẩn bị chu đáo cho mọi chuyện là điều cần thiết.
Lại một ngày mới lại trôi qua, hôm nay xung quanh khu vực sát hạch đông đúc hơn mọi khi, có vẻ như ai cũng hào hứng vì trận đấu sắp diễn ra.
“Lớp 1, Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông, Tiêu Tiêu”
“Lớp 1, Tiêu Linh, Dạ Vũ, Hình Na”
“Oh, cả hai đều là học viên lớp 1, thật đáng ngạc nhiên, không ngờ trong cùng một lớp lại có thể có nhiều thiên tài như vậy” Một vị lão sư ở dưới ngạc nhiên không ngớt, kiểu này thì có đánh đấm thế nào thì lớp 1 cũng giành hết cả giải nhất và giải nhì rồi, không hổ là lớp của con nhỏ Chu Y đáng sợ đó.
“Mau nhìn kìa, phó viện trưởng Tiền Đa Đa, Huyền Lão, Duy Lân lão sư,.. đều đến kìa, trận chiến này được nhiều cấp cao của trường coi trọng thật” Các học sinh xì xầm, đây là lần đầu tiên họ thấy nhiều hồn sư cường giả mạnh như vậy.
Bỗng nhiên một vị lão sư tiến tới nói “Luật thi thay đổi, để cho các đứa có thể thoải mái thể hiện ra toàn bộ thực lực của mình, tất cả có thể đánh hết sức, có ta ở đây mấy đứa không cần lo lắng, có ta khống chế ở đây rồi” Quy luật thay đổi, điều này đồng nghĩa là không có bất cứ một giới hạn nào ở đây.
“Trận đấu bắt đầu” Trọng tài hô to phát động cuộc chiến.
“Võ hồn triệu hoán” tất cả mọi người đều la lên, bên Hoắc Vũ Hạo hiện ra 2 hoàn, 2 hoàn, 1 hoàn, trong đó có 1 hoàn trắng và 1 hoàn tím của Vương Đông và lớp trưởng.
Bên Hình Na hoàn toàn ở ưu thế vượt trội, cả hai đều là những đội chuyên đánh thắng vượt cấp, lấy đẳng cấp hồn lực yếu hơn mà đánh thắng những đội mạnh hơn, ví dụ như đội Hoắc Vũ Hạo đã đánh thắng đội của Đái Hoa Bân, một team có tới tận 2 hồn tôn.
“Cảm giác này là? có vẻ như mình bị vây bởi hồn kỹ của đối phương rồi nhỉ, tiểu Hạo Hạo” Hình Na cười lạnh, đối với bọn cô sử dụng hồn kỹ quan sát, muốn chết.
“Confusion” Một đòn tấn công hệ tinh thần đập vào võ hồn của Hoắc Vũ Hạo, cậu ta bị đập văng ra, thế nhưng hồn kỹ của Vũ Hạo chỉ bị rối loạn, thật khó tin, Confusion của cô vậy mà không đập nát được cái hồn kỹ này một cách hoàn toàn sao?
“Vũ Hạo” Vương Đông và Tiêu Tiêu lo lắng cho đồng bọn của mình, đây là lần đầu tiên Vũ Hạo bị phản dame bởi chính hồn kỹ đáng tự hào của mình.
“Trận chiến vẫn còn diễn ra đó” Dạ Vũ lập tức sử dụng hồn kỹ chúc phúc, còn Tiêu Linh dùng Hỏa Lân Thương của mình tấn công Tiêu Tiêu, loại bỏ đối thủ yếu nhất để tạo ưu thế về số lượng trong trận đấu, một quyết định sáng suốt.
Cả 4 người Dạ Vũ, Tiêu Linh, Vương Đông, Tiêu Tiêu đang giằn co chiến đấu thì Hình Na đang đứng một bên đứng nhìn, cô chỉ khẽ nhắm mắt lại mà không làm gì, mọi người tò mò nhìn cô
“Alvis, nhờ cô” Hình Na chỉ đơn giản nói thầm trong miệng một câu, cô mở mắt ra, đôi mắt màu xanh dương của Sylveon nay hoàn toàn bị che lấp, một màu lưu ly xinh đẹp hiện ra, Hình Na nhìn chằm chằm vào Hoắc Vũ Hạo.
Bị ánh mắt đáng sợ như hồi Đấu Hồn Khu nhìn vào một lần nữa, Hoắc Vũ Hạo lo sợ, trên mặt cậu đổ mồ hôi hột, rốt cuộc thì Hình Na, cô rốt cuộc là ai?
Sau lưng Hình Na xuất hiện đôi cánh tinh linh màu xanh, cô bay với tốc độ cực nhanh mà lao tới bên cạnh Vũ Hạo, cặp mắt cô nhìn Vũ Hạo như dã thú nhìn con mồi, miệng khẽ đưa ra liếm bờ môi khô khốc của mình, cô thì thầm bằng một giọng rất nhỏ, chỉ mình cô và đối phương có thể nghe được, cặp mắt của Hoắc Vũ Hạo trừng to ra nhìn cô, khiếp sợ với lời nói của Hình Na, làm sao mà cô ta biết được?
“Xin chào, lâu rồi không gặp, Thiên Mộng Băng Tằm, haha” Hình Na cười, không, phải nói là Alvis cười một nụ cười yêu diễm, thật không ngờ con băng tằm này vậy mà trốn ở đây, trở thành hồn hoàn trí tuệ cho một con người, quả là một lựa chọn thông minh, nhưng mà gặp được cô hôm nay thì quá xui cho hắn ta rồi.
“Chúng ta ôn lại chuyện cũ tí nhỉ?” Nụ cười đáng sợ của Hình Na vang lên, quanh quẩn trong tai của Hoắc Vũ Hạo, lúc này trong mắt cậu ta, cô trở nên khủng bố hơn bao giờ hết, tử vong cảm giác ngập tràn cơ thể.
Mở mắt ra, Hình Na nói với Alvis “Cô còn đó không, Alvis?”
“Hửm, có chuyện gì sao, cún con?” Alvis nói với một giọng ngả ngớn của một kẻ lưu manh, giờ đây cô đang khoanh 2 chân ngồi trên thềm đá, chơi đùa với hoa cỏ mà nói chuyện với Hình Na.
“Có thể ngừng gọi tôi là cún con được không? Mà cái giọng ngả ngớn của cô là từ đâu ra vậy, tởm chết được, ngày mai làm phiền cô, tôi muốn quan sát một người” Hình Na nổi hết da gà với câu nói của Alvis, nó quá đô với cô rồi, cứ liên tưởng đến khuôn mặt xinh đẹp đó mà nói ra với một giọng điệu ngả ngớn thì, thôi cô không liên tưởng nữa.
“Quan sát? Ai vậy a, chẳng lẽ hắn có bí mật gì, kể cả khi được tinh tú ban phúc mà vẫn thoát được khỏi tầm mắt của cô sao, thú vị thật!! ” Alvis tò mò, phải nói là được các vì sao ban phước Hình Na trở nên khó lường hơn, với cái đầu não logic cao của cô mà còn có cặp mắt này quả nhiên là con bạo thú cùng cấp vô địch.
“Đó là Hoắc Vũ Hạo, một học viên cùng lớp với tôi, cậu ta cho tôi thấy một lượng tinh thần lực rất lớn, cả cái hồn hoàn 10 năm của cậu ta cũng rất khó lường, đấy không phải là lực lượng mà một hồn sư có thể nắm giữ, tuy chỉ là tò mò nhưng tôi không thích những thứ không nằm trong tầm tay mình, với người khác tôi còn có thể phỏng đoán, nhưng cậu ta hoàn toàn nằm khỏi tầm mắt của tôi” Hình Na đơn giản thuật lại cảm giác của cô hồi đầu 3 tháng luyện tập, cậu ta như được ai đó phụ trợ, nếu không thì một mình cậu ta không thể làm được tất cả điều đó.
“Được thôi, hiếm khi thấy cô tò mò về ai đó, ta sẽ giúp cô, ngày mai hãy cho ta mượn cặp mắt của cô” Alvis cũng không quá quan tâm, làm một tinh linh đã sống không biết bao nhiêu năm như cô, có thể làm cô trở nên thật sự quan tâm rất ít, có thể tránh thoát khỏi ánh mắt được tinh linh phù hộ không phải không có, nhưng nói chung là giờ này Hình Na còn quá yếu.
“Ừm” Hình Na nhắm mắt, cô lại tập trung tu luyện, chờ ngày mai lên, trận chiến cuối cùng của sát hạch kỳ thi cuộc sẽ bắt đầu, mặc dù võ hồn của Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn bị cô kiềm chế, nhưng chuẩn bị chu đáo cho mọi chuyện là điều cần thiết.
Lại một ngày mới lại trôi qua, hôm nay xung quanh khu vực sát hạch đông đúc hơn mọi khi, có vẻ như ai cũng hào hứng vì trận đấu sắp diễn ra.
“Lớp 1, Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông, Tiêu Tiêu”
“Lớp 1, Tiêu Linh, Dạ Vũ, Hình Na”
“Oh, cả hai đều là học viên lớp 1, thật đáng ngạc nhiên, không ngờ trong cùng một lớp lại có thể có nhiều thiên tài như vậy” Một vị lão sư ở dưới ngạc nhiên không ngớt, kiểu này thì có đánh đấm thế nào thì lớp 1 cũng giành hết cả giải nhất và giải nhì rồi, không hổ là lớp của con nhỏ Chu Y đáng sợ đó.
“Mau nhìn kìa, phó viện trưởng Tiền Đa Đa, Huyền Lão, Duy Lân lão sư,.. đều đến kìa, trận chiến này được nhiều cấp cao của trường coi trọng thật” Các học sinh xì xầm, đây là lần đầu tiên họ thấy nhiều hồn sư cường giả mạnh như vậy.
Bỗng nhiên một vị lão sư tiến tới nói “Luật thi thay đổi, để cho các đứa có thể thoải mái thể hiện ra toàn bộ thực lực của mình, tất cả có thể đánh hết sức, có ta ở đây mấy đứa không cần lo lắng, có ta khống chế ở đây rồi” Quy luật thay đổi, điều này đồng nghĩa là không có bất cứ một giới hạn nào ở đây.
“Trận đấu bắt đầu” Trọng tài hô to phát động cuộc chiến.
“Võ hồn triệu hoán” tất cả mọi người đều la lên, bên Hoắc Vũ Hạo hiện ra 2 hoàn, 2 hoàn, 1 hoàn, trong đó có 1 hoàn trắng và 1 hoàn tím của Vương Đông và lớp trưởng.
Bên Hình Na hoàn toàn ở ưu thế vượt trội, cả hai đều là những đội chuyên đánh thắng vượt cấp, lấy đẳng cấp hồn lực yếu hơn mà đánh thắng những đội mạnh hơn, ví dụ như đội Hoắc Vũ Hạo đã đánh thắng đội của Đái Hoa Bân, một team có tới tận 2 hồn tôn.
“Cảm giác này là? có vẻ như mình bị vây bởi hồn kỹ của đối phương rồi nhỉ, tiểu Hạo Hạo” Hình Na cười lạnh, đối với bọn cô sử dụng hồn kỹ quan sát, muốn chết.
“Confusion” Một đòn tấn công hệ tinh thần đập vào võ hồn của Hoắc Vũ Hạo, cậu ta bị đập văng ra, thế nhưng hồn kỹ của Vũ Hạo chỉ bị rối loạn, thật khó tin, Confusion của cô vậy mà không đập nát được cái hồn kỹ này một cách hoàn toàn sao?
“Vũ Hạo” Vương Đông và Tiêu Tiêu lo lắng cho đồng bọn của mình, đây là lần đầu tiên Vũ Hạo bị phản dame bởi chính hồn kỹ đáng tự hào của mình.
“Trận chiến vẫn còn diễn ra đó” Dạ Vũ lập tức sử dụng hồn kỹ chúc phúc, còn Tiêu Linh dùng Hỏa Lân Thương của mình tấn công Tiêu Tiêu, loại bỏ đối thủ yếu nhất để tạo ưu thế về số lượng trong trận đấu, một quyết định sáng suốt.
Cả 4 người Dạ Vũ, Tiêu Linh, Vương Đông, Tiêu Tiêu đang giằn co chiến đấu thì Hình Na đang đứng một bên đứng nhìn, cô chỉ khẽ nhắm mắt lại mà không làm gì, mọi người tò mò nhìn cô
“Alvis, nhờ cô” Hình Na chỉ đơn giản nói thầm trong miệng một câu, cô mở mắt ra, đôi mắt màu xanh dương của Sylveon nay hoàn toàn bị che lấp, một màu lưu ly xinh đẹp hiện ra, Hình Na nhìn chằm chằm vào Hoắc Vũ Hạo.
Bị ánh mắt đáng sợ như hồi Đấu Hồn Khu nhìn vào một lần nữa, Hoắc Vũ Hạo lo sợ, trên mặt cậu đổ mồ hôi hột, rốt cuộc thì Hình Na, cô rốt cuộc là ai?
Sau lưng Hình Na xuất hiện đôi cánh tinh linh màu xanh, cô bay với tốc độ cực nhanh mà lao tới bên cạnh Vũ Hạo, cặp mắt cô nhìn Vũ Hạo như dã thú nhìn con mồi, miệng khẽ đưa ra liếm bờ môi khô khốc của mình, cô thì thầm bằng một giọng rất nhỏ, chỉ mình cô và đối phương có thể nghe được, cặp mắt của Hoắc Vũ Hạo trừng to ra nhìn cô, khiếp sợ với lời nói của Hình Na, làm sao mà cô ta biết được?
“Xin chào, lâu rồi không gặp, Thiên Mộng Băng Tằm, haha” Hình Na cười, không, phải nói là Alvis cười một nụ cười yêu diễm, thật không ngờ con băng tằm này vậy mà trốn ở đây, trở thành hồn hoàn trí tuệ cho một con người, quả là một lựa chọn thông minh, nhưng mà gặp được cô hôm nay thì quá xui cho hắn ta rồi.
“Chúng ta ôn lại chuyện cũ tí nhỉ?” Nụ cười đáng sợ của Hình Na vang lên, quanh quẩn trong tai của Hoắc Vũ Hạo, lúc này trong mắt cậu ta, cô trở nên khủng bố hơn bao giờ hết, tử vong cảm giác ngập tràn cơ thể.
/405
|