Sau trận bán kết kết thúc, Hình Na được mang về phòng nghỉ ngơi, cô có vẻ đã sử dụng quá nhiều sức mạnh của bản thân, đến nổi cô còn không thể kiềm chế được tư duy của mình, cứ thế trôi theo sức mạnh của các vì tinh tú.
Đến khi tỉnh lại, cô dường như không nhớ được chuyện gì xảy ra
“Alvis, vừa nãy hồi trận đấu, lúc nãy là cái gì xảy ra vậy?” Hình Na tò mò, không hiểu sao sau trận chiến đó, toàn bộ cơ thể cô trở nên thoải mái hơn, đây một cảm giác khó nói thành lời, kiểu như cô hòa vào một với tự nhiên rồi vậy.
“Đó là nghi lễ thừa nhận, người con gái được các vì tinh tú thừa nhận sẽ ca hát, nhảy múa dưới các vì sao, chúc mừng, bây giờ cô chính thức là người thừa kế của tinh linh nhất tộc” Alvis chúc mừng Hình Na, cuối cùng thì Hình Na cũng trở thành người thừa kế của tộc cô, tương lai sau này, cô gái này sẽ dẫn dắt tộc quần của cô trở nên mạnh mẽ hơn, vĩ đại hơn, có thể chạm vào những vì sao trên bầu trời kia.
“Tinh linh người thừa kế? Đó là gì vậy? Tôi cũng từng nghe cô nói qua như vậy một lần với vị Y Lai Khắc Tư nào đó trong cơ thể Vũ Hạo, rốt cuộc thì nó là gì vậy?” Hình Na không hề biết người thừa kế có ý nghĩa là gì, không phải là cô cần mạnh lên để phá giải phong ấn cho Alvis thôi sao, chả lẽ còn có điều gì khác cần làm nữa?
“Ngươi biết làm sao để trở thành thần trong thế giới này không?” Alvis hỏi ngược lại Hình Na
Đáp trả lại Alvis là một cái lắc đầu, nói lạ, cô thậm chí còn không biết mình có tu được lên Phong hào đấu la nổi không chứ nói gì tới việc thành thần, điều kiện thành thần là gì làm sao mà cô biết được???
“Muốn trở thành thần ngươi phải trở thành cực hạn đấu la cấp 99, thứ hai là ngươi phải có một vị trí thần vị, ngoài ra ngươi còn cần phải ngưng tụ được hồn hạch mới có thể trở thành thần” Alvis nói ra điều kiện để trở thành một vị thần.
“Cực hạn đấu la, cấp 99, đùa à cấp cao thế? Hơn nữa hồn hạch là cái quái gì?” Hình Na tò mò, có quá nhiều mà cô còn chưa biết về cái thế giới này, giờ cô như một đứa trẻ con sơ sinh vồ lấy học hết tất cả những gì mà cô chưa biết.
“Hồn hạch là thứ mà ngươi ngưng tụ khi đạt tới phong hào đấu la, hầu như ai cũng có một hồn hạch, tất nhiên là người thừa kế tinh linh tộc, ít nhất ngươi phải ngưng tụ được 2 cái trở lên hồn hạch, nếu không quá mất danh dự của tộc chúng ta rồi” Alvis ngạo kiều mà lại tiếp tục khoe khoang về tinh linh tộc.
“Alvis, thật sự không thể nói trước cho tôi biết về mọi chuyện sao, về cô, và về Eim, cứ vô phương hướng thế này tôi thật sự là đang lạc lối mất rồi” Hình Na thay lại bằng một giọng trầm thấp, cứ tiếp tục tiến bước mà không rõ lối ra, cô cảm thấy hoảng sợ.
“Hình Na, thông cảm, thật sự là chưa tới lúc, tới khi nào ngươi đạt tới cấp 70 hồn thánh chúng ta sẽ tiếp tục bàn vấn đề này được không?” Alvis dường như cũng có nỗi khổ riêng của mình, cả 2 kết thúc cuộc trò chuyện trong im lặng.
Hình Na bật người dậy, cô đi tìm mọi người, lúc này cô đang rất thoải mái, việc hoàn thành nghi lễ của tinh linh làm cô thoải mái hơn nhiều, liếc nhìn về kinh nghiệm của bản thân, thật ngạc nhiên là cô đã lên cấp 43, hơn nữa còn học được skill mới là Dazzling Gleam, một skill hệ Fairy, quá tuyệt.
So với skill Fairy Wind thuộc dạng quần công, thì Dazzling Gleam là skill dạng đơn thể, có thể gây ra nhiều tác dụng hơn khi công kích trong phạm vi hoặc trong cận chiến nếu sử dụng một cách bất ngờ.
“Vũ Hạo, mọi người đâu hết rồi” Hình Na tò mò, không biết là cô đã ngủ được bao lâu, nhưng có vẻ như mọi người đang tấp nập tiến vào phòng họp, chả lẽ đối thủ chung kết rất khó, hay là có vấn đề gì diễn ra.
“À, Hình Na à, Vương Ngôn lão sư đang có buổi họp về đối thủ tiếp theo của chúng ta, Nhật Nguyệt học viện đã chiến thắng trận bán kết còn lại, điều đó có nghĩa là bọn họ chính là đối thủ của chúng ta” Vũ Hạo đáp trả lại câu hỏi của Hình Na
“Nhật Nguyệt đế quốc học viện? Là cái học viện có 2 tên Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần hồi đấu giá gặp khiêu khích cậu ư?” Có chút ấn tượng, Hình Na nhơ nhớ rằng đã từng gặp một vài thành viên của đối phương.
“Ừm, đúng rồi đấy, chính là học viện có 2 tên đấy, hình như là cặp song sinh thiên tài gì đó, mà nhanh lên chúng ta tiến vô phòng đi, Vương Ngôn lão sư đang đợi đấy” Vũ Hạo thúc dục Hình Na nhanh lên, có khi bên trong Vương Ngôn lão sư đã bắt đầu phần phân tích của mình rồi không chừng.
Tiến vào bên trong phòng, thái độ của mọi người đối với Hình Na trở nên rất khác, nếu nói từ ngày ban đầu giữa bọn họ có một bức tường vô hình, giữa các thành viên Sử Lai Khắc và một học viên nội viện thông thường, giờ đây thì họ đã chính thức trở thành đồng đội trên cùng 1 chiến tuyến.
“Hình Na và Vũ Hạo đến rồi a, mau lại đây, chúng ta phân tích về đối thủ, chuẩn bị cho trận chiến ngày mai” Vương Ngôn lão sư nghiêm túc gọi 2 người lại, có vẻ vì đây là trận chiến cuối cùng, trận chung kết sẽ diễn ra vào ngày mai, hình như là đối chiến theo 3 hình thức 1 lúc, là đoàn chiến, đánh hai hai ba, và đơn chiến từng người một, vì cách chiến đấu này hao tổn rất nhiều thể lực nên ông tính giảm bớt cường lực đội viên cho trận đoàn chiến, giữ sức cho những trận sau, hơn nữa còn phải vận dụng tinh thần thám trắc của Vũ Hạo ở ngoài sân nữa.
“Lão sư, em không quá đồng ý việc vận dụng hồn kỹ của Vũ Hạo từ ngoài sân đến hỗ trợ mọi người, nếu cậu ấy là một thành viên trong đội hình chiến đấu, hồn kỹ đó là không sai, nhưng nếu cho cậu ta không tham gia chiến đấu mà lại sử dụng hồn kỹ trợ giúp các thành viên tham gia chả phải là chơi đểu sao? Nếu vì bảo vệ vinh quang của Sử Lai Khắc mà lại dùng những trò ti bỉ này em không chấp nhận được, sự nỗ lực của mọi người giờ sẽ để về đâu? Có nhất thiết phải sử dụng cách này không lão sư!!!” Hình Na kịch liệt phản đối cách vận dụng hồn kỹ của Vương Ngôn.
“Hình Na, em phải nghĩ thoáng ra, tất cả chỉ là chiến thuật” Vương Ngôn ế lời, không ngờ cô bé này phản ứng mạnh đến vậy, nhưng vì chiến thắng họ cần phải như vậy.
“Nếu như là vì chiến thuật mà bỏ đi lòng tự hào của bản thân có đáng không, thắng bằng cách như vậy liệu mọi người có cảm thấy vui mừng không, niềm tự hào của một cường giả để đâu, em không phản đối việc vận dụng thủ đoạn trong các trận chiến sinh tử, nhưng đây là trận chiến giữa các học viện thôi, làm như vậy chả lẽ Vương Ngôn lão sư, ngài không cảm thấy gì sao?” Hình Na hỏi thẳng vào Vương Ngôn bằng một cặp mắt đấy kiên quyết, nếu như cách chiến đấu là như vậy, thì cô Hình Na không tham gia.
“Tôi…” Vương Ngôn lão sư không biết làm sao để trả lời cô bé đối diện, vì hồn kỹ của Hoắc Vũ Hạo quá mức tiện lợi, nên ông không chần chừ mà lợi dụng nó như một ưu thế của học viện, nhưng bây giờ họ hoàn toàn có thực lực để chiến thắng đối phương một cách đường hoàng a!! Vì sao họ phải gian lận cơ chứ!
Được thức tỉnh, Vương Ngôn sắp xếp lại trận đấu, với đội hình như cũ không có gì khác biệt, Hình Na và mọi người tham dự trận chung kết.
Tiếng hò hét vang lên khắp mọi nơi, trận chung kết diễn ra đúng như dự kiến, hoàng đế và các đại thần đều xuất hiện, hơn nữa còn có một vị khách quý khác, chính là Công Tước Bạch Hổ, Đái Hạo.
Nhìn thấy mạch cảm xúc thay đổi của đồng bọn mình, cô đưa tầm mắt về phía Đái Thược Hành, tên này có vui mừng cũng đúng thôi, không có gì đặc biệt, nhưng mà tên Hoắc Vũ Hạo kia tại sao lại có một luồng oán hận phát ra từ hắn nhỉ, chả lẽ 2 người này có mối liên hệ nào đó, lắc lắc đầu, cô tập trung vào trận đấu, giờ không phải là lúc để suy nghĩ nhiều, nếu có vấn đề gì thì tự họ có thể giải quyết, không liên quan đến một người ngoài như cô.
Đưa tầm mắt về phía đối diện, các học viên của học viện Nhật Nguyệt cũng bước ra, xem ra bên họ cũng rất tự tin, giờ khắc này là thời gian chung kết diễn ra, vì tất cả mọi thứ cô quyết chiến thắng, nhìn về hàng ghế khách bên trái, Huyền Lão đang ngồi nhai đùi gà uống rượu, thật là hết biết!
Đến khi tỉnh lại, cô dường như không nhớ được chuyện gì xảy ra
“Alvis, vừa nãy hồi trận đấu, lúc nãy là cái gì xảy ra vậy?” Hình Na tò mò, không hiểu sao sau trận chiến đó, toàn bộ cơ thể cô trở nên thoải mái hơn, đây một cảm giác khó nói thành lời, kiểu như cô hòa vào một với tự nhiên rồi vậy.
“Đó là nghi lễ thừa nhận, người con gái được các vì tinh tú thừa nhận sẽ ca hát, nhảy múa dưới các vì sao, chúc mừng, bây giờ cô chính thức là người thừa kế của tinh linh nhất tộc” Alvis chúc mừng Hình Na, cuối cùng thì Hình Na cũng trở thành người thừa kế của tộc cô, tương lai sau này, cô gái này sẽ dẫn dắt tộc quần của cô trở nên mạnh mẽ hơn, vĩ đại hơn, có thể chạm vào những vì sao trên bầu trời kia.
“Tinh linh người thừa kế? Đó là gì vậy? Tôi cũng từng nghe cô nói qua như vậy một lần với vị Y Lai Khắc Tư nào đó trong cơ thể Vũ Hạo, rốt cuộc thì nó là gì vậy?” Hình Na không hề biết người thừa kế có ý nghĩa là gì, không phải là cô cần mạnh lên để phá giải phong ấn cho Alvis thôi sao, chả lẽ còn có điều gì khác cần làm nữa?
“Ngươi biết làm sao để trở thành thần trong thế giới này không?” Alvis hỏi ngược lại Hình Na
Đáp trả lại Alvis là một cái lắc đầu, nói lạ, cô thậm chí còn không biết mình có tu được lên Phong hào đấu la nổi không chứ nói gì tới việc thành thần, điều kiện thành thần là gì làm sao mà cô biết được???
“Muốn trở thành thần ngươi phải trở thành cực hạn đấu la cấp 99, thứ hai là ngươi phải có một vị trí thần vị, ngoài ra ngươi còn cần phải ngưng tụ được hồn hạch mới có thể trở thành thần” Alvis nói ra điều kiện để trở thành một vị thần.
“Cực hạn đấu la, cấp 99, đùa à cấp cao thế? Hơn nữa hồn hạch là cái quái gì?” Hình Na tò mò, có quá nhiều mà cô còn chưa biết về cái thế giới này, giờ cô như một đứa trẻ con sơ sinh vồ lấy học hết tất cả những gì mà cô chưa biết.
“Hồn hạch là thứ mà ngươi ngưng tụ khi đạt tới phong hào đấu la, hầu như ai cũng có một hồn hạch, tất nhiên là người thừa kế tinh linh tộc, ít nhất ngươi phải ngưng tụ được 2 cái trở lên hồn hạch, nếu không quá mất danh dự của tộc chúng ta rồi” Alvis ngạo kiều mà lại tiếp tục khoe khoang về tinh linh tộc.
“Alvis, thật sự không thể nói trước cho tôi biết về mọi chuyện sao, về cô, và về Eim, cứ vô phương hướng thế này tôi thật sự là đang lạc lối mất rồi” Hình Na thay lại bằng một giọng trầm thấp, cứ tiếp tục tiến bước mà không rõ lối ra, cô cảm thấy hoảng sợ.
“Hình Na, thông cảm, thật sự là chưa tới lúc, tới khi nào ngươi đạt tới cấp 70 hồn thánh chúng ta sẽ tiếp tục bàn vấn đề này được không?” Alvis dường như cũng có nỗi khổ riêng của mình, cả 2 kết thúc cuộc trò chuyện trong im lặng.
Hình Na bật người dậy, cô đi tìm mọi người, lúc này cô đang rất thoải mái, việc hoàn thành nghi lễ của tinh linh làm cô thoải mái hơn nhiều, liếc nhìn về kinh nghiệm của bản thân, thật ngạc nhiên là cô đã lên cấp 43, hơn nữa còn học được skill mới là Dazzling Gleam, một skill hệ Fairy, quá tuyệt.
So với skill Fairy Wind thuộc dạng quần công, thì Dazzling Gleam là skill dạng đơn thể, có thể gây ra nhiều tác dụng hơn khi công kích trong phạm vi hoặc trong cận chiến nếu sử dụng một cách bất ngờ.
“Vũ Hạo, mọi người đâu hết rồi” Hình Na tò mò, không biết là cô đã ngủ được bao lâu, nhưng có vẻ như mọi người đang tấp nập tiến vào phòng họp, chả lẽ đối thủ chung kết rất khó, hay là có vấn đề gì diễn ra.
“À, Hình Na à, Vương Ngôn lão sư đang có buổi họp về đối thủ tiếp theo của chúng ta, Nhật Nguyệt học viện đã chiến thắng trận bán kết còn lại, điều đó có nghĩa là bọn họ chính là đối thủ của chúng ta” Vũ Hạo đáp trả lại câu hỏi của Hình Na
“Nhật Nguyệt đế quốc học viện? Là cái học viện có 2 tên Tiếu Hồng Trần và Mộng Hồng Trần hồi đấu giá gặp khiêu khích cậu ư?” Có chút ấn tượng, Hình Na nhơ nhớ rằng đã từng gặp một vài thành viên của đối phương.
“Ừm, đúng rồi đấy, chính là học viện có 2 tên đấy, hình như là cặp song sinh thiên tài gì đó, mà nhanh lên chúng ta tiến vô phòng đi, Vương Ngôn lão sư đang đợi đấy” Vũ Hạo thúc dục Hình Na nhanh lên, có khi bên trong Vương Ngôn lão sư đã bắt đầu phần phân tích của mình rồi không chừng.
Tiến vào bên trong phòng, thái độ của mọi người đối với Hình Na trở nên rất khác, nếu nói từ ngày ban đầu giữa bọn họ có một bức tường vô hình, giữa các thành viên Sử Lai Khắc và một học viên nội viện thông thường, giờ đây thì họ đã chính thức trở thành đồng đội trên cùng 1 chiến tuyến.
“Hình Na và Vũ Hạo đến rồi a, mau lại đây, chúng ta phân tích về đối thủ, chuẩn bị cho trận chiến ngày mai” Vương Ngôn lão sư nghiêm túc gọi 2 người lại, có vẻ vì đây là trận chiến cuối cùng, trận chung kết sẽ diễn ra vào ngày mai, hình như là đối chiến theo 3 hình thức 1 lúc, là đoàn chiến, đánh hai hai ba, và đơn chiến từng người một, vì cách chiến đấu này hao tổn rất nhiều thể lực nên ông tính giảm bớt cường lực đội viên cho trận đoàn chiến, giữ sức cho những trận sau, hơn nữa còn phải vận dụng tinh thần thám trắc của Vũ Hạo ở ngoài sân nữa.
“Lão sư, em không quá đồng ý việc vận dụng hồn kỹ của Vũ Hạo từ ngoài sân đến hỗ trợ mọi người, nếu cậu ấy là một thành viên trong đội hình chiến đấu, hồn kỹ đó là không sai, nhưng nếu cho cậu ta không tham gia chiến đấu mà lại sử dụng hồn kỹ trợ giúp các thành viên tham gia chả phải là chơi đểu sao? Nếu vì bảo vệ vinh quang của Sử Lai Khắc mà lại dùng những trò ti bỉ này em không chấp nhận được, sự nỗ lực của mọi người giờ sẽ để về đâu? Có nhất thiết phải sử dụng cách này không lão sư!!!” Hình Na kịch liệt phản đối cách vận dụng hồn kỹ của Vương Ngôn.
“Hình Na, em phải nghĩ thoáng ra, tất cả chỉ là chiến thuật” Vương Ngôn ế lời, không ngờ cô bé này phản ứng mạnh đến vậy, nhưng vì chiến thắng họ cần phải như vậy.
“Nếu như là vì chiến thuật mà bỏ đi lòng tự hào của bản thân có đáng không, thắng bằng cách như vậy liệu mọi người có cảm thấy vui mừng không, niềm tự hào của một cường giả để đâu, em không phản đối việc vận dụng thủ đoạn trong các trận chiến sinh tử, nhưng đây là trận chiến giữa các học viện thôi, làm như vậy chả lẽ Vương Ngôn lão sư, ngài không cảm thấy gì sao?” Hình Na hỏi thẳng vào Vương Ngôn bằng một cặp mắt đấy kiên quyết, nếu như cách chiến đấu là như vậy, thì cô Hình Na không tham gia.
“Tôi…” Vương Ngôn lão sư không biết làm sao để trả lời cô bé đối diện, vì hồn kỹ của Hoắc Vũ Hạo quá mức tiện lợi, nên ông không chần chừ mà lợi dụng nó như một ưu thế của học viện, nhưng bây giờ họ hoàn toàn có thực lực để chiến thắng đối phương một cách đường hoàng a!! Vì sao họ phải gian lận cơ chứ!
Được thức tỉnh, Vương Ngôn sắp xếp lại trận đấu, với đội hình như cũ không có gì khác biệt, Hình Na và mọi người tham dự trận chung kết.
Tiếng hò hét vang lên khắp mọi nơi, trận chung kết diễn ra đúng như dự kiến, hoàng đế và các đại thần đều xuất hiện, hơn nữa còn có một vị khách quý khác, chính là Công Tước Bạch Hổ, Đái Hạo.
Nhìn thấy mạch cảm xúc thay đổi của đồng bọn mình, cô đưa tầm mắt về phía Đái Thược Hành, tên này có vui mừng cũng đúng thôi, không có gì đặc biệt, nhưng mà tên Hoắc Vũ Hạo kia tại sao lại có một luồng oán hận phát ra từ hắn nhỉ, chả lẽ 2 người này có mối liên hệ nào đó, lắc lắc đầu, cô tập trung vào trận đấu, giờ không phải là lúc để suy nghĩ nhiều, nếu có vấn đề gì thì tự họ có thể giải quyết, không liên quan đến một người ngoài như cô.
Đưa tầm mắt về phía đối diện, các học viên của học viện Nhật Nguyệt cũng bước ra, xem ra bên họ cũng rất tự tin, giờ khắc này là thời gian chung kết diễn ra, vì tất cả mọi thứ cô quyết chiến thắng, nhìn về hàng ghế khách bên trái, Huyền Lão đang ngồi nhai đùi gà uống rượu, thật là hết biết!
/405
|