Vô Lại Kim Tiên II

Chương 57: Thủy Bộ Nguyên Soái.

/80


Lại nói Lâm Phong từng diệt sát môn hạ đệ tử Thục Sơn Bạch Trường Anh, cùng với tổ sư khai phái Thục Sơn Bạch Vân Kiếm Tiên kết hạ nhân quả, Bạch Vân Kiếm Tiên chính là Thượng Thanh môn hạ nhị đệ tử, cùng với Trùng Dương chân nhân này chính là huynh đệ đồng sư môn.

Trùng Dương chân nhân cũng không nhiều lời, chỉ là dùng Thái Cực Đồ làm ngưng lại vận chuyển của Huyết Hà Sát Trận, nhìn xem Thái Huyền thi triển thủ đoạn.

Huyết Hà Sát Trận bị Thái Cực Đồ trấn trụ, Xi Vưu mất đi lá chắn, kinh hãi nói: “Sớm biết như thế mà, đành vậy.” Vội vàng vận khởi thần thông, lên tiếng quát: “Khai.” Hư không mạnh mẽ run lên, âm thanh “răng rắc” vang lên liên tục, lão ma liều mạng để nguyên thần bị hao tổn, cưỡng chế chấn khai huyền hoàng khí, bỏ chạy đến rụng răng.

Thái Huyền đã thủ thế chờ đợi, sao có thể để cho hắn đào thoát đơn giản như vậy. Lập tức đứng thẳng người, một cổ huyền hoàng khí từ trên đỉnh đầu xông ra ngoài, hóa thành một cự chưởng hình trảo.

“Ép người quá đáng.” Xi Vưu cũng là nộ hỏa vạn trượng, vội vàng quay người tế khởi huyết hồn phiên ngăn cản một kích. Thái Huyền vượt qua. Song thủ huy động liên tục, một đoàn yêu quang màu xanh mịt mờ từ bốn phía hướng Xi Vưu vây lại, phát lực quát lần nữa, liền có vô số thượng cổ yêu tộc huyền ảo trong không gian chấn khởi. Xi Vưu chỉ cảm thấy tâm thần run lên, nguyên thần thiếu chút nữa bị thương tổn.

“Không xong, tên khốn này dùng thượng cổ yêu pháp hại ta.” Lão ma kinh hãi lắp bắp, vội vàng thủ định tâm thần, thi triển lực toàn thân đấu với Thái Huyền.

Có Thái Cực Đồ chế trụ Huyết Hà Sát Trận, Thái Huyền không bị vướng tay vướng chân, liền thi triển hết thần thông.

Chúng môn hạ đệ tử Cực Nhạc Cung thấy hóa thân của sư phụ đại triển thần uy, tín tâm đều đại chấn, chỉ có loại đệ tử không phải người lương thiện như Hồng Bào lão yêu càng sợ, cảm thấy không thể đối đầu với sư phụ lợi hại như vậy.

Đấu nửa canh giờ. Linh lung bảo tháp mặc dù chỉ thủ không công, nhưng Thái Huyền đem bảo tháp nhập vào chân thân, pháp lực thông thần, hơn hẳn Xi Vưu. Lão ma cuối cùng không địch lại, bị Thái Huyền nộ quát một tiếng. Dùng thượng cổ yêu tộc bí pháp đem nguyên thần chấn thương, thi triển vô thượng thần thông đem hắn chế trụ, lấy đi Cửu Chuyển Hồi Hồn đan mà lão ma trộm theo từ Huyền Đô đến chỗ này.

Trùng Dương chân nhân một mực quan sát, thấy Thái Huyền thi triển thần năng chế trụ Xi Vưu lão ma, cũng không khỏi cảm thấy thất kinh, “Tương truyền Linh Lung Bảo tháp cùng với Thất Thải Nguyên thạch chính là do Bàn Cổ tổ sư khai thiên sở sinh.Chính là hậu thiên đệ nhất đại công đức, còn thừa lại rất nhiều tiên thiên pháp khí, chỉ ở đứng dưới tam đại khai thiên đỉnh cấp pháp khí, nhưng mà chỉ nghe qua kì danh. Cũng chưa từng gặp, hôm nay vừa thấy, quả thật không uổng công, Cực Nhạc Cung Chủ mượn thân thể Yêu Hoàng cắt ác niệm, cùng với Linh Lung Bảo tháp để hóa thân, pháp lực quả thật là thông thiên triệt địa. Khó trách ngay cả cái lão tung hoành Thái Cổ Hồng Hoang Xi Vưu lão ma này cũng bị hắn chế trụ.”

“Chỉ là, cửu cửu quy nguyên số lượng đã đủ, đại kiếp nạn sắp đến, cũng không biết đến tột cùng là thiên số như thế nào. Chưởng giáo sư tôn cũng chưa từng chỉ thị cho biết, nhưng lại vô cùng lo lắng.”

Trùng Dương chân nhân chính là Thượng Thanh môn hạ đại đệ tử, sớm đã đạt thành tựu độ ách kim tiên. Cách Hỗn Nguyên Đại Đạo cũng chỉ vẻn vẹn còn cách một bước, đạo hạnh thâm hậu, tất nhiên là có thể tính ra được một chút nhân quả, biết cửu cửu quy nguyên số lượng đã đủ, đại kiếp nạn cũng sắp bắt đầu.

Mắt thấy Thái Huyền chế trụ Xi Vưu lão ma, e sợ cái lão yêu hoàng này đem lão ma xong việc làm thịt, liền bước tới phía trước nói: “Đạo huynh giữ lấy Cửu Chuyển Hồi Hồn đan, cái lão ma này có thể giao cho bần đạo hồi sư môn phục mệnh.”

Thái Huyền thầm nghĩ: “Cái lão đạo Trọng Dương này chính là độ ách kim tiên thể, pháp lực thần thông không dưới Xi Vưu lão ma. Lại có Thái Cực Đồ trong tay, ta nếu cùng hắn động thủ, khó tránh khỏi phải chịu thiệt thòi, trừ phi mang tới Như Ý Kim kiếm, nếu không không thể chống đỡ.”

Mặc dù không có cam lòng, nhưng vì muốn sớm gọi hồn môn hạ đẹ tử về đành phải tạm thời buông bỏ nhân quả cùng lão ma, đem Xi Vưu giao cho lão đạo Trọng Dương, cười hắc hắc nói: “Tất nhiên cái lão ma này cùng đạo môn nhân quả còn chưa có xong, bổn tọa trước hết tạm thời không so đo, đem ma đầu kia giao cho đạo huynh mang về phục mệnh vậy.”

Trọng Dương lão đạo thở dài: “Đạo hữu thông hiểu thiên số, bần đạo thâm tâm bội phục.” Lập tức bắt lấy Xi Vưu, khởi động độn quang trở về Huyền Đô Thiên Bát Cảnh Cung phục mệnh.

Một đạo thất thải thần quang hạ xuống, hai đại hóa thân của Lâm Phong chạm mặt nhìn nhau, Thải Y đạo nhân thở dài nói: “Ta biết ngươi chấp niệm quá nặng, không bỏ xuống được nhân quả cùng Xi Vưu lão ma. Bất quá đại kiếp nạn sắp bắt đầu, Ngọc Diệp còn đang ở trong tay Trấn Nguyên Tử, các đệ tử nhân quả càng lún lại càng sâu, đạo huynh cần phải chú ý làm việc, chớ để lại nhiễm nhân quả, ảnh hưởng tới môn hạ đệ tử.”

Thái Huyền cười hắc hắc nói: “Bổn tọa tự có chừng mực, há cần ngươi tới nhiều lời.” Dứt lời liền đem Cửu Chuyển Hồi Hồn đan đưa cho Thải Y đạo nhân, một đạo cầu vồng vàng hiện lên ngang trời còn người không thấy đâu nữa.

Thải Y Nghê Thường thấy phụ thân chế trụ Ma Vương Xi Vưu, cả hai đều mừng rỡ, vừa định bước tới gặp phụ thân thì đã thấy một cái hóa thân khác của phụ thân bay tới. Hóa thân yêu hoàng lại biến mất tăm nên tất cả đều xúm tới hỏi thăm rối rít.

Nghê Thường ôm cổ phụ thân hỏi: “Phụ thân, vừa rồi cái lão ma đầu kia là ai, thật lợi hại?”

Lâm Phong vỗ đầu nữ nhi cười nói: “Ma Vương Xi Vưu cùng phụ thân còn có nguyên nhân nhân quả chưa xong. Hôm nay lão ma trộm Kim Cương trạc cùng Cửu Chuyển Hồi Hồn đan chạy khỏi Huyền Đô, bị phụ thân ngăn trở, nên mới hướng đến các ngươi hạ độc thủ. Phụ thân cũng vừa mới bắt được hắn, đã giao cho Trùng Dương chân nhân mang về phục mệnh.

Thải Y hỏi: “Phụ thân, Thạch Cơ sư tỷ được cứu rồi sao?”

Lâm Phong cười nói: “Cửu Chuyển Hồi Hồn đan trong tay phụ thân, có khả năng phản hồn.”

Ngay lập tức liền dùng Cửu Chuyển Hồi Hồn đan làm vật dẫn để cải tạo lại thân thể Thạch Cơ.

Chúng đệ tử mừng rỡ, Thạch Cơ vượt qua được một kiếp, tâm cảm sư ân, vội vàng bái lạy.

Lâm Phong nói: “Ngươi bởi vì việc của Ngộ Không, duyên nghiệp quấn thân cuối cùng vẫn không thể tránh. Tuy gặp hiểm mà thoát coi như đã qua một kiếp. Ngộ Không đang ở Đông Hoàng cung tu luyện, ngươi có thể đến mà giải nhân quả thì ngày sau sẽ vô sự”

Thạch Ki bái tạ xong, sau khi từ biệt các vị sư tỷ muội cùng sư huynh đệ, liền khởi động độn quang hướng về phía hỗn độn bay đi.

Hai nữ nhi rúc vào trong ngực đòi chơi, Lâm Phong vỗ đầu nữ nhi mà nói: “Đại kiếp nạn sắp bắt đầu, may mắn thì còn có được mấy trăm năm bình an vô sự. Thiên đạo xa xôi, cơ duyên đã định, mỗi lần đại kiếp nạn bắt đầu, tất cả các tiên thiên dị bảo hiện thế, tất cả đều tìm kỳ chủ, giúp người hữu duyên độ kiếp thoát nạn. Các ngươi có chút ít cơ duyên, có thể tùy duyên mà định, nhớ lấy không thể cưỡng cầu.”

“Chỉ còn được mấy trăm năm thanh tĩnh, đại kiếp nạn bắt đầu thì sinh linh tam giới đều bị cuốn vào trong đó. Tiên phật yêu ma đều phải nhập phàm giới để giải nhân quả sát kiếp, các ngươi có thể hạ phàm, tìm minh chủ phụ tá, đợi sau này qua được sát kiếp là bình an vô sự.”

Chúng đệ tử vội hỏi hắn thêm, Lâm Phong cũng chỉ điểm thêm chút sai lầm, cuối cùng đến tiểu bạch long Ngao Liệt nói: “Ngươi phúc duyên sâu, từ khi nhập môn hạ của ta đều giữ bổn phận, chịu khổ chịu khó tu luyện, căn cốt chi giai cũng là đứng đầu trong môn hạ đệ tử của ta, có thể cùng các vị sư huynh sư tỷ muội các ngươi đi Tây Hải một chuyến. Thao luyện tứ hải thủy quân.”

Ngao Liệt khó hiểu, trả lời: “Cha ta là Bắc Hải Long Vương mà……”

Lâm Phong khoát tay nói: “Ta biết rõ cha ngươi là Bắc Hải Long Vương Ngao Thuận, nhưng lần này để các ngươi đi Tây Hải trước lại có cơ duyên khác, các ngươi không cần phải hỏi nhiều, đi sẽ biết.”

Thải Y hỏi: “Phụ thân, nữ nhân cũng phải đi sao?”

Lâm Phong nói: “Các ngươi đều có nhân quả hồng trần trong người, có thể trước tiên hướng tới Bắc Hải một chuyến.”

Nghê Thường dịu dàng nói: “Phụ thân nhớ khi nào rảnh đến thăm bọn con.”

Lâm Phong cười nói: “Phụ thân vân du tứ hải, tích tụ công đức để sớm độ thành chính quả, các ngươi cứ việc đi. Khi tu không cần phải lo lắng, nếu có phiền toái phụ thân sẽ tương trợ.”

Lâm Phong lập tức để lại vài câu, thân hóa thải hồng, biến mất không thấy tăm tich.

Chúng đệ tử vui đùa ầm ĩ một hồi, Hồng Bào lão yêu mặt mũi tràn đầy hâm mộ. Quái thanh quái điều nói: “Tiểu Bạch Long, ngươi nhập môn so với ta trễ hơn, lại nhận được sự tán dương của sư tôn, lão tổ ta gia nhập sư môn thời gian cũng không ngắn, có thể ít đi được vài câu mắng đã là cầu thần khẩn phật rồi. Cho tới bây giờ còn chưa được sư tôn tán thưởng qua.”

Thanh Hà tiên tử cùng Tiểu Bạch Long đồng thể song tu, cảm tình rất dày, thấy Hồng Bào lão yêu hâm mộ đến chết, không khỏi trêu ghẹo nói: “Vấn đề tướng mạo ấy mà.”

Chúng đều tử đều cười ra tiếng.

Tiểu Bạch Long nói: “Hồng Bào sư huynh, chuyện này từ trước đến nay sư tôn cũng không có thiên vị, quả thực là sư huynh đa tâm rồi.”

Hồng Bào lão yêu cười hắc hắc, không nói gì, quay đầu lại hung hăng trừng mắt nhìn Thanh Hà, khiến cho Thanh Hà càng hoảng sợ.

Lại nói tứ hải long vương đồng khí liên thông, chính là Ngọc Đế sắc phong quản hạt Tứ Hải Thủy Vực chi thần, chủ trì phân chia mây mưa. Chức quan tuy không lớn, nhưng cũng coi như là nhất phương hào cường, thủy quân thuộc hạ đâu chỉ hàng tỉ.

Đông Hải cầm đầu trong tứ hải, cứ cách mấy trăm năm, ba vị long vương khác cũng đều tụ lại tại Đông Hải. Hôm nay, Tây Hải Long Vương Ngao Thuận thiếp thỉnh Đông Hải Long Vương Ngao Nghiễm, Nam Hải Long Vương Ngao Khâm, Bắc Hải Long Vương Ngao Thuận tới Tây Hải làm khách.

Chậc, nói đến tình huống thiên giới, Nam Hải Long Vương Ngạo Khâm thở dài: “Chẳng biết tại sao, ta gần đây luôn cảm thấy tâm thần có chút không yên, tựa hồ như sắp có đại sự phát sinh, không biết mấy vị huynh trưởng có dự cảm gì không?”

Bắc Hải Long Vương Ngạo Thuận nói: “Có thể là do yên tĩnh quá lâu, nên mới có ảo giác, không có gì đâu.”

Đông Hải Long Vương nói: “Nghe nói Ngao Thuận hiền đệ có một đứa con bái làm môn hạ Cực Nhạc Cung, không biết là thật hay giả?”

Bắc Hải Long Vương Ngao Thuận không hề nghĩ ngợi nói: “Khuyển tử trước kia bị một vị tiên nhân đi ngang qua Bắc Hải mang đi, cũng không biết có phải là Cực Nhạc Cung Chủ hay không.”

Ba vị Long Vương khác trong lòng đều biết rõ, Cực Nhạc Cung chỉ mới quật khởi địa giới gần trên trăm năm, thế lực bành trướng cực nhanh, quả thực là nghe rợn cả người. Trên thực tế Cực Nhạc Cung Chủ, pháp lực thần thông càng thâm bất khả trắc, nghe nói ngay cả Như Lai Phật Tổ của Sa Bà Tịnh Thổ còn phải thua dưới tay hắn, khiến cho thiên đình rất là kiêng kị.

Tứ Hải Long Vương chính là được thiên giới phong thần, đương nhiên phải có điều kiêng kị.

Tây Hải Long Vương vẫn một mực không nói chuyện lúc này chợt nói: “Ba vị huynh trưởng, chúng ta không ngại nói thẳng ra đi.”

Nhìn ba vị Long Vương liếc mắt rồi nói: “Từ lúc con khỉ kia đại náo thiên cung mấy trăm năm trước, uy nghiêm của thiên đình liền không còn tồn tại, thường xuyên có yêu vương dưới hạ giới làm loạn, con khỉ đó cũng đã bái làm môn hạ Cực Nhạc Cung, rồi lại đại náo thiên đình lần nữa. Khó nói được là do Cực Nhạc Cung Chủ âm thầm sai sử. Nhưng mà bệ hạ lại chẳng hề quan tâm, chẳng lẽ ba vị huynh trưởng không phát giác ra có điều gì kỳ quái ư?”

Bắc Hải Long Vương Ngao Thuận nói: “Chẳng lẽ lại có chuyện gì phát sinh?”

Nam Hải Long Vương Ngao Khâm nói: “Tam giới thái bình quá lâu, theo đạo lý mà nói, xác thực hẳn là phải phát sinh sự tình gì, có lẽ khả năng chính là yên lặng trước bão tố a!”

Tây Hải Long Vương Ngao Thuận nói: “Xác thực là như thế, nghe nói Cực Nhạc Cung Chủ tại Thúy Hà Sơn khai cung lập phái, chẳng những thu phục được yêu vương lớn nhỏ của Đông Thắng Thần Châu, mà ngay cả con khỉ kia cũng bái làm môn hạ, Ngao Nghiễm huynh cùng Cực Nhạc Cung là lâm cư, khó bảo toàn họ sẽ không đánh chủ ý lên đầu Tứ Hải long tộc chúng ta, không thể không đề phòng.”

Đông Hải Long Vương Ngao Nghiễm cả kinh, “Tứ Hải ta chính là do Ngọc Đế tứ phong làm thân, Cực Nhạc Cung Chủ cho dù không nhìn thiên điều, nhưng chắc cũng không đánh chủ ý lên Long Cung của ta chứ?”

Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận cười hắc hắc nói: “Lời nói như vậy không thể nói chắc được, hiện tại sự yên tĩnh của tam giới quá mức quỷ dị, không chừng một ngày nào đó sẽ gặp phải bão tố kéo đến. Tứ Hải Long Tộc chúng ta mặc dù là thần của thiên giới, nhưng cũng phải vì mình mà suy nghĩ. Bất kể như thế nào, ta cho rằng hẳn nên chủ động hướng Cực Nhạc Cung Chủ bày tỏ thành ý, thử xem phản ứng của đối phương như thế nào.”

Bốn vị Long Vương đang thương nghị, Quy Thừa Tướng bẩm báo, “Báo đại vương, bên ngoài cung có người cầu kiến, tự xưng là môn hạ đệ tử của Đông Thắng Thần Châu Cực Nhạc Cung.”

“Cái gì?”

Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới, bốn vị Long Vương đại kinh thất sắc.

Tây Hải Long Vương thân là chủ, trước hết tỉnh táo lại trước, dùng ánh mắt trao đổi cùng ba vị Long Vương, ba vị Long Vương ngay sau đó liền bước ra mặt sau của tấm bình phong, Tây Hải Long vương Ngao Nhuận lúc này mới hướng Quy Thừa Tướng phân phó nói: “Mời bọn họ vào.”

Quy Thừa Tướng tuân mệnh, Ngao Nhuận lại nói: “Chậm đã, để ta tự mình ra đón.” Lập tức mang theo thị vệ Long Cung, giống trống khua chiên đi ra ngoài đón, cấp đủ mặt mũi cho chúng môn hạ đệ tử Cực Nhạc Cung.

Tiểu Bạch Long không ngờ rằng Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận lại đích thân ra nghênh đón, định đứng dậy, dù sao Ngao Nhuận cũng là bậc cha chú của hắn, cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh, liền bước tới phía trước nói: “Tiểu chất Ngạo Liệt, bái kiến thúc phụ.”

Chúng nữ thì lại hiếu kỳ đánh giá một đám thị vệ Long Cung, hiếu kỳ chỉ chỉ trỏ trỏ.

Còn Hồng Bào lão yêu thì lại nhìn chằm chằm vào Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận cười hắc hắc một cách quái dì, cười đến nỗi khiến cho Ngao Nhuận tâm lý phải sợ hãi.

Ngao Nhuận thấy là Tiểu Bạch Long, cũng không khỏi sửng sờ nói: “Hiền chất đến Tây Hải của ta, là phụng lệnh của sư tôn ư?”

Ngao Liệt vốn cũng không rõ sư phụ muốn mình đến Tây Hải làm gì, nên cũng không biết phải trả lời như thế nào. Những áng mây hồng trôi bồng bềnh trên cao, cờ bay phấp phới, tam đàn hải hội đại thần Na Tra dẫn theo một đội thiên binh thiên tướng đáp xuống, Thái Bạch Kim Tinh cưỡi mấy hướng về phía trước nói: “Ai là con trai của Bắc Hải Long Vương Ngao Nhuận Tiểu Bạch Long?”

Tiểu Bạch Long sửng số, vội vàng ra khỏi hàng nói: “Tiểu Long có mặt.”

Chúng đệ tử môn hạ Cực Nhạc Cung cũng đều lấy làm kỳ quái, không biết đã xảy ra chuyện gì, đều hiếu kỳ đứng nhìn một bên, Tây Hải Long Vương Ngao Nhuận lại càng không nghĩ được gì hết.

Thái Bạch Kim Tinh nói: “Ngao Liệt tiếp chỉ.”

Tiểu Bạch Long sửng sốt, đành phải quỳ xuống. Chúng môn hạ đệ tử Cực Nhạc Cung tuy biết sư tôn vốn cũng không hề đem Thiên Giới để vào trong mắt, nhưng lại chưa từng công khai cùng Thiên Đình chống lại, Thiên Đình trên danh nghĩa vẫn đúng là chí tôn tam giới.

Thái Bạch Kim Tinh triển khai thánh chỉ, lớn tiếng thì thầm: “Phụng chỉ ý huyền khung cao thượng Ngọc Hoàng đại đế, sắc phong con trai Bắc Hải Long Vương Ngao Nhuận làm Cửu Thiên Thủy Bộ Đại Nguyên Soái, thống lĩnh thủy quân Tứ Hải, không được chậm trễ, khâm thử!”

Tiểu Bạch Long sửng người hơn nửa ngày mới phục hồi tinh thần lại, vội vàng tiếp thánh chỉ.

Thái Bạch Kim Tinh tiến lên đem thánh chỉ đưa cho Tiểu Bạch Long, đợi Tiểu Bạch Long đứng dậy, mới cùng nhau bước lên nhỏ giọng nói: “Nguyên nhân trong đó, tôn sư hiển nhiên biết được, bây giờ ngươi cũng đã là thần của Thiên Giới, bệ hạ để cho nguyên soái thay mặt người hướng tôn sư vấn an, tiểu tiên trước tiên trở lại Thiên Đình phục mệnh.”


/80

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status