Vô Lại Quần Phương Phổ 1

Chương 163: Hồng phiến la lị

/194


"Tô tiên tử, vì nàng hiện là người sở hữu Thanh Diệp ngọc bội nên ta sẽ tuân thủ lời hứa năm đó, sẽ vì người mà thực hiện một việc." Lâm Thanh Diệp từ chỗ kinh ngạc khôi phục lại rất nhanh, nói: "Chỉ là không biết Tô tiên tử có việc gì mà phải cần tới Thanh Diệp ra sức?"
"Lâm tiền bối là người thủ tín, Tố Tố tin tưởng chắc chắn không chút hoài nghi." Tô Tố Tố mỉm cười yêu kiều: "Chỉ là việc này có thể khiến Lâm tiền bối gặp chút khó khăn."
"Tô tiên tử! Bất kể là chuyện gì, trừ phi nàng nói là vô phương. Chỉ cần là Thanh Diệp có khả năng hoàn thành, ta đều nhất định cố gắng hết sức." Lâm Thanh Diệp bình tĩnh nói
"Lâm tiền bối, có lẽ nên nói với người rằng ta đang làm một việc." Tô Tố Tố trầm ngâm một chút mới nói: "Không biết Lâm tiền bối có biết Nhị hoàng tử Phiêu Hương đế quốc Tuyết Minh Văn điện hạ không?"
"Có nghe tên, nhưng chưa gặp mặt." Lâm Thanh Diệp lắc đầu, rồi hỏi: "Phải chăng việc Tô tiên tử muốn ta làm có liên quan tới Tuyết Minh Văn?"
Mặc dù Tuyết Minh Văn là hoàng tử cao quý của Phiêu Hương đế quốc, nhưng vì Lâm Thanh Diệp tịnh không phải là thần dân của Phiêu Hương đế quốc, tự nhiên đối với hắn không cần phải thật khách khí, gọi thẳng tên họ, cũng chẳng có gì phải e ngại.
"Quả thật là có liên quan tới Nhị điện hạ." Tô Tố Tố gật đầu. "Ta cũng không muốn giấu Lâm tiền bối, hiện tại Nhị điện hạ đang cùng Thái tử điện hạ Tuyết Minh Cương tranh đoạt hoàng vị. Còn ta hy vọng Nhị điện hạ có thể trở thành vị Quốc quân tiếp theo của Phiêu Hương đế quốc."
."Hóa ra là như vậy." Lâm Thanh Diệp gật đầu, tỏ ra đã hiểu rõ. "Bất quá, Tô tiên tử, nàng muốn ta làm gì?"
"Nguyên là ban đầu mọi việc tiến hành rất thuận lợi, nếu theo chiều hướng phát triển trước đây, Nhị điện hạ rất nhanh có thể thay thế Tuyết Minh Cương, trở thành vị tân nhiệm Thái tử của Phiêu Hương đế quốc, sau đó cũng rất có khả năng trở thành vị Quốc quân. Nhưng thật đáng tiếc, mới đây, kế hoạch của chúng ta đã bị người khác làm loạn cả lên. Nguyên lai là phía sau Tuyết Minh Cương luôn có một lực lượng mạnh mẽ chống lưng, mà lực lượng chống lưng này lại là Ma tông Tông chủ Lãnh Tâm m." Tô Tố Tố nói nhanh: "Thân thể đương kim Hoàng thượng của Phiêu Hương đế quốc rất nguy kịch, có thể nói là mệnh chẳng còn được bao lâu. Trước khi người băng hà, chúng ta phải đoạt được ngôi vị thái tử, vì thế, thời gian quả thật là đã rất khẩn trương."
Không đợi Lâm Thanh Diệp đáp lời, Tô Tố Tố nói tiếp: "Dưới tình huống này, ta quyết định sử dụng thủ đoạn tối hậu là ám sát Tuyết Minh Cương. Chỉ cần Tuyết Minh Cương chết, sau đó sẽ chẳng còn người nào có thể tranh đoạt hoàng vị với Nhị điện hạ.".
"Ý của Tô tiên tử là hi vọng ta đi ám sát Tuyết Minh Cương?" Lâm Thanh Diệp khẽ cau mày. Chuyện nhờ khách làm sát thủ, nàng quả thật mới nghe đến lần đầu
"Lâm tiền bối, Tố Tố chính là có ý này. Ta biết việc này thật khó khăn với người, nhưng ta thật sự không còn biện pháp nào khác." Tô Tố Tố có chút bất lực nói: "Nhân thủ bên cạnh ta, đều bị Lãnh Tâm m giám sát rất kỹ, hơn nữa, Lãnh Tâm m cũng phòng bị rất tốt, căn bản chúng ta không có một chút cơ hội tiếp cận Tuyết Minh Cương, càng không thể nói đến chuyện ám sát."
"Nói như vậy, ta chẳng phải cũng không có một chút cơ hội tiếp cận Tuyết Minh Cương sao?" Lâm Thanh Diệp nhíu mày hỏi.
"Muốn tiếp cận Tuyết Minh Cương, trước hết cần phải tiếp cận người bên phía Lãnh Tâm m, còn Lãnh Tâm m lại không biết mối quan hệ giữa Lâm tiền bối và Tố y môn chúng ta, vì thế Lâm tiền bối hoàn toàn có cơ hội." Tô Tố Tố do dự một chút rồi nói.
"Sư phụ ta và Lãnh Tâm m chẳng có chút giao tình gì!" Lâm Lộng Nguyệt ở bên cạnh từ đầu chí cuối chưa hề mở miệng, rốt cuộc nhịn không được chen vào một câu. Nhìn dáng vẻ của nàng, rõ ràng là có chút bất mãn với Tô Tố Tố.
"Nói như vậy việc này quả thật khiến Lâm tiền bối gặp nhiều khó khăn. Để tính xem." Tô Tố Tố khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ: "Ta thật không muốn làm khó Lâm tiền bối."
"Tô tiên tử, nàng cứ phóng tâm đi, ta có thể đối phó được." Lâm Thanh Diệp nhẹ nhàng nói: "Nếu như Tô tiên tử không còn chuyện gì khác, vậy chúng ta cáo từ trước. Việc nàng yêu cầu, ta nhất định sẽ cố gắng hoàn thành trong thời gian sớm nhất."
"Như vậy, xin đa tạ Lâm tiền bối." Tô Tố Tố giãn mặt cười tươi, thấp giọng nói.
Do dự một chút, Tô Tố Tố lại nói: "Hay là… Lâm tiền bối… Có việc này, ta nghĩ ta nên nói với người. Muốn tiếp cận Lãnh Tâm m, kì thật có thể bắt đầu từ một người."
"Ồ, không biết Tô tiên tử nói đến là ai vậy?" Lâm Thanh Diệp lộ ra vẻ hơi nghi hoặc hỏi.
"Ta nghĩ người này Lâm tiền bối khả năng cũng biết rõ. Gã tên là Diệp Vô Ưu, là tu tiên bình giám giả mới xuất hiện gần đây." Trên mặt Tô Tố Tố lộ ra một chút thần tình cổ quái. "Gã và Lãnh Tâm m có quan hệ không hề tầm thường. Ta tin tưởng, chỉ cần giành được tín nhiệm của gã, muốn gã giúp đi gặp Tuyết Minh Văn tuyệt không khó khăn gì."
"Nguyên lai là tên tử sắc lang đó!" Lâm Lộng Nguyệt hừ khẽ một tiếng, trong ngữ khí mang theo một tia khinh bỉ.
"Đa tạ Tô tiên tử đề tỉnh, chúng ta xin cáo từ trước" Lâm Thanh Diệp cũng chẳng nói nhiều, mau chóng liền li khai Tuyết Vân am.
oOo
"Sư tỷ, Lâm Thanh Diệp có đáng để tin cậy không?" Sư đồ Lâm Thanh Diệp và Lâm Lộng Nguyệt vừa mới dời đi chưa lâu, một người trong tám chị em đồng thai đã mở miệng hỏi.
"Tố Mai, ngươi hãy phóng tâm, Lâm Thanh Diệp rất thủ tín. Nàng đã đáp ứng việc gì, nhất định có thể hoàn thành." Tô Tố Tố vẻ mặt tỏ ra tự tin nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Nhưng, để nàng đi ám sát Tuyết Minh Cương, có thể thành công sao?" Tố Mai vẫn tỏ ra có chút hoài nghi.
"Ta nghĩ rằng, có thể sẽ thành công." Tô Tố Tố hơi trâm ngâm nói: "Ta đã nói với nàng, có thể thông qua Diệp Vô Ưu tiếp cận Lãnh Tâm m, cuối cùng tiếp cận Tuyết Minh Cương. Ta nghĩ các người đều cũng đã nhìn ra, Diệp Vô Ưu rõ ràng là một tên sắc quỷ, với sắc đẹp của Lâm Thanh Diệp, chỉ cần nàng nguyện ý, muốn giành được tín nhiệm của Diệp Vô Ưu có thể không quá khó."
"Sư tỷ, tỷ là nói, Lâm Thanh Diệp có thể dùng mĩ sắc để đối phó với Diệp Vô Ưu?" Tố Mai vẫn có chút không tin. "Với thân phận của nàng, nàng có thể làm việc đó sao?"
."Ta đã nói rồi, Lâm Thanh Diệp là người rất thủ tín, hơn nữa, người tiếp thụ Thanh Diệp ngọc bội của nàng năm đó, đối với nàng có ý nghĩa rất quan trọng. Ta nghĩ, xem ra vì nể mặt người năm đó, nàng cũng sẽ không tiếc hết thảy mọi thứ để hoàn thành công việc." Tô Tố Tố cười nhẹ: "Hơn nữa, nếu nàng không có cách nào khác, ta nghĩ, nàng ta cũng có thể không ngần ngại mà sử dụng nhan sắc bản thân.".
"Như vậy chẳng phải là để cho tên đại sắc lang Diệp Vô Ưu đó chiếm tiện nghi dễ dàng quá sao?" Một thiếu nữ khác thắc mắc, đó chính là Tố Lan bị Diệp Vô Ưu bắt cóc hôm đó, cho đến nay nàng vẫn còn ôm lòng oán hận với Diệp Vô Ưu.
"Cái đó chẳng liên quan gì đến chúng ta, cho dù có xảy ra chuyện gì, đối với chúng ta mà nói chẳng phải là điều quan trọng. Chúng ta chỉ cần kết quả, mà kết quả chúng ta cần thật đơn giản, làm cho Tuyết Minh Cương phải chết. Một khi Tuyết Minh Cương chết rồi, cho dù Lãnh Tâm m có bổn sự lớn hơn nữa, cũng đành thúc thủ vô sách mà thôi." Tô Tố Tố cười nhẹ: "Đến lúc đó, Nhị điện hạ có thể thuận lợi đăng lên hoàng vị, còn Tố y môn chúng ta cũng sẽ danh chấn Vân Mộng đại lục.
oOo
"
Sư phụ, chúng ta thực sự phải giúp bọn họ giết người sao?" Rời Tuyết Vân am không lâu, cuối cùng Lâm Lộng Nguyệt nhịn không được bật hỏi.
"
Lộng Nguyệt, có những thứ đáng giá ngàn vàng, từ khi ta nhận lời bọn họ, tự nhiên phải đi làm." Lâm Thanh Diệp nhẹ thở dài, có chút bất lực nói.
"
Nhưng, con luôn nghĩ rằng, Tô Tố Tố đó không phải là người tốt. Rõ ràng là lợi dụng chúng ta, lại còn làm ra bộ dạng là người có lòng xót thương than khóc, đồ lòng dạ độc ác đáng chết!" Lâm Lộng Nguyệt căm phẫn nói.
"
Tô Tố Tố phải thống lĩnh một môn phái, có sử dụng một chút tâm cơ cũng khó mà trách được, con không cần phải quá để tâm." Lâm Thanh Diệp lắc đầu. "Hà huống, chúng ta chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này, những chuyện khác với chúng ta chẳng có liên quan gì."
"
Nhưng làm sao chúng ta giết Tuyết Minh Cương được. Hắn là Thái tử, bên trong hoàng cung, thủ vệ canh gác nghiêm mật, bên mình Tuyết Minh Cương còn có Ma tông Lãnh Tâm m, nói không chừng còn có nhiều người khác của Ma tông nữa. Chúng ta muốn tiếp cận Tuyết Minh Cương quả thật rất khó khăn, càng khó nói đến chuyện thích sát hắn." Lâm Lộng Nguyệt phàn nàn: "Không lẽ chúng ta quả thực phải tìm tên sắc lang thối tha Diệp Vô Ưu đó hay sao?"
"
Xem tình hình trước rồi hãy nói." Lâm Thanh Diệp nhẹ thở dài: "Nếu như quả thật không có biện pháp nào khác, có lẽ, đi kiếm Diệp công tử cũng là lựa chọn không tồi."
oOo
"
Thiên Thiên, ca ca thương lượng với ngươi một chuyện được không?" Về tới khách sạn, Diệp Vô Ưu kéo Thiên Thiên sang một bên, thấp giọng nói.
"
Ca ca, việc gì vậy?" Giang Thiên Thiên nhìn Diệp Vô ưu với vẻ mặt ngây thơ.
"
Tối nay ngươi ngủ cùng một chỗ với Hàm Yên tỷ tỷ được không?" Diệp Vô Ưu liếc nhanh Hoa Vân La cũng đứng gần đó, thấp giọng hơn nữa nói. Chỉ là vừa nói xong câu này, gã liền phát hiện Hoa Vân La cũng đang nhìn về phía này. Xem ra, mặc dù thanh âm gã rất nhỏ, nhưng Hoa Vân La vẫn có thể nghe được, bằng không, sao nàng lại lườm gã một cái thế kia?
"
Nhưng mà, ca ca, người ta thích được ngủ cùng với Vân La tỷ tỷ mà!" Giang Thiên Thiên liếc nhìn Hoa Vân La, có chút không tình nguyện nói.
"
Ngươi thích ngủ cùng với nàng, ta cũng thích ngủ cùng nàng!" Diệp Vô Ưu hậm hực nghĩ thầm: "Vân La là lão bà của ta, chứ không phải là lão bà của tiểu nha đầu nhà ngươi, bằng vào cái gì lại muốn ngủ cùng ngươi chứ?"
Diệp Vô Ưu bất mãn trong lòng nhưng trên miệng vẫn ra sức dỗ dành, nịnh nọt Giang Thiên Thiên: "
Thiên Thiên à, ta biết ngươi thích ngủ cùng với Vân La tỷ tỷ, bất quá, thật ra tối nay Vân La tỷ tỷ có chút việc, không thể ngủ cùng với ngươi, vì thế ngươi hãy đến ngủ cùng Hàm Yên tỷ tỷ một lần, đến lần sau, sẽ lại để Vân La tỷ tỷ ngủ cùng ngươi, được không?"
"
Vân La tỷ tỷ có việc gì? Sao muội lại không biết vậy!" Giang Thiên Thiên vẻ mặt bối rối, sau đó, đột nhiên gọi to: "Vân La tỷ tỷ, ca ca nói tối nay tỷ có việc, không biết có thật không?"
Hoa Vân La tức tối nhìn Diệp Vô Ưu rồi hướng sang Giang Thiên Thiên nói: "
Thiên Thiên à, muội lại đây, không cần phải để ý đến ca ca muội."
"
Uy, được rồi!" Giang Thiên Thiên lập tức bỏ mặc Diệp Vô Ưu, chạy tới bên cạnh Hoa Vân La.
Hoa Vân La ghé sát tai Giang Thiên Thiên nói gì đó, Giang Thiên Thiên vừa nghe vừa dùng ánh mắt kì quái nhìn Diệp Vô Ưu. Trong lòng Diệp Vô Ưu không ngăn nổi có cảm giác bất diệu nổi lên.

/194

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status