Hắn vốn không định nhờ vả một người xa lạ như thế này, nhưng sau khi Thiên Hùng kể lể xong, Steven nhận lời giúp đỡ quả thật là một thu hoạch bất ngờ ngoài dự tính. Anh chàng hướng dẫn Thiên Hùng đẩy mình về khu nội trú của khoa ngoại thần kinh, hơn nữa còn là khu dịch vụ đặc biệt với lối bày trí không thua gì một khách sạn năm sao sang trọng. Hắn cảm thấy choáng váng.
Thì ra Ngọc Linh là y tá của khoa này, hắn vừa bắt gặp nàng đẩy xe thuốc đi phát buổi sáng. Cả Thiên Hùng và Ngọc Linh đều kinh ngạc khi nhìn thấy đối phương, hai người cùng tiến lại bắt chuyện với nhau.
- Tại sao anh ở đây? Còn đi với Dr.Wilson? - Ngọc Linh nhìn người ngồi trên xe lăn với thái độ nhún nhường.
- Anh hả? Vừa lúc đi qua gặp được Steven, dù sao cũng quen biết nên ngồi lại nói chuyện một chút. Steven mới hứa giúp anh giải quyết vấn đề trong Võ ...Thiên Hùng chưa kịp nói xong hết câu, Steven đột nhiên trở cơn ho dữ dội. Hai người xoay qua lo lắng nhìn thì anh ta lại tỏ ra như không hề hấn gì.
- Chỉ là một cơn ho bình thường, uống tí nước là ổn cả thôi. - Steven nhún vai. - Thiên Hùng, cảm phiền cậu, phòng số mười. Hắn nhanh chóng nhận ra Steven không thích đề cập chuyện chơi game ra trước mặt người khác. Thiên Hùng cười khẩy, “Thì ra anh ta dấu mọi người việc mình tham gia Võ Lâm.”
Quả không ngoài dự đoán của Thiên Hùng, Steven ở trong một phòng bệnh cá nhân đẹp không thua gì khách sạn. Ngoài những đồ nội thất bình thường thì căn phòng trang bị thêm các thiết bị y tế rất hiện đại. Chiếc giường có gắn bánh xe, thuận tiện trong trường hợp cần di chuyển bệnh nhân. Phía đầu giường là hệ thống điều khiển tổng hợp cho toàn bộ căn phòng, bao gồm cả máy lạnh, ánh sáng, tivi và việc đóng mở cửa. Hệ thống oxi và máy xông cũng được trang bị sẵn ngay trong tầm tay. Dù là bệnh nhân dài hạn, nhưng người ta không có cớ gì chê bai căn phòng này được.
Khi trở về phòng, Steven tự điều khiển xe lăn về phía bàn làm việc. Y mở máy tính cá nhân lên và vào thẳng trang chủ của Võ Lâm.
- Pass của cậu? - Steven ngước mắt nhìn hắn chờ đợi.Thiên Hùng không chút chần chừ đọc ngày tháng năm sinh của mình. Steven bật cười, gõ ra dòng số đó. Nhìn mặt cứ tưởng Thiên Hùng lớn tuổi lắm rồi, thì ra chỉ mới vừa hai mươi hai.
- Cậu là sinh viên mới ra trường ư?
- Đúng vậy, cuối tháng này tôi mới lấy được bằng. - Thiên Hùng thật thà trả lời.
- Chuyên khoa của cậu là gì? Steven đã đăng nhập vào trò chơi và bắt đầu mở sổ tay của nhân vật Anh Hùng lên xem thông số. Cái vẻ vừa điều khiển nhân vật vừa hỏi chuyện như thế này mới thấy anh ta chơi chuyên như thế nào.
- Gây mê hồi sức. - Thiên Hùng giật mình chỉ vào màn hình. - Ối, sao cậu mở bảng này ra xem được hay vậy? Từ lúc ăn tẩy cốt tán, tôi không xem được các thông số nữa.
- Tẩy cốt tán là vật phẩm cần thiết cho các nhân vật đã gần mãn cấp, chuẩn bị thoát thai hoán cốt trở thành tiên. Mà ở cấp độ tiên nhân thì người phàm không thể thăm dò nhìn thấu được. Đây là dụng ý của nhà sản xuất game. - Steven thuận miệng trả lời. - Nhưng chính bản thân cậu không nhìn thấy được nhân vật thì làm mà phân phối thuộc tính hay luyện vật phẩm. Chính vì vậy sau khi dùng Tẩy cốt tán rồi thì không vào sổ ghi chép nữa mà phải vào khu luyện võ công.Thiên Hùng ngay lập tức ồ ra kinh ngạc.
- Cao thủ quả nhiên là cao thủ. Lần này tôi thật an tâm giao cho cậu rồi. - Thiên Hùng giơ tay lên coi đồng hồ. - Nương tử của tôi sau khi online sẽ ngay lập tức liên lạc. Cậu không cần nói gì nhiều, nàng biểu gì cứ ừ đại cho xong. Bây giờ sắp đến giờ hẹn rồi, tôi phải đi đây. Tương lai sự nghiệp của tôi sau này phải trông cậy vào cậu hết đấy, đại hiệp.Steven giương mắt nhìn kẻ nào đấy vừa đi vừa chào giống như gấp rút trốn nợ. “Quả nhiên là con người đơn thuần quá mức, dám giao pass nhân vật vào tay kẻ lạ mới gặp qua một lần.” Nếu giờ đây Steven thay đổi mật khẩu truy cập thì cậu ta chắc chắn sẽ khốn đốn. Hay giả dụ Steven chỉ cần vào tay nãi của Anh Hùng chuyển hết kho báu của hắn đi là được rồi.
Khi mở tay nãi ra, Steven thật sự bất ngờ về số lượng đồ mà Anh Hùng sở hữu. Chẳng phải hắn chỉ là y sư cấp 81, vì sao toàn chứa vật phẩm cao cấp nhất thế này. Lại còn tạp nham, lộn xộn chẳng theo mục đích gì cả. Thật ra nhân vật này muốn luyện theo hướng tanker, support hay pushers?
Là một y sư, Anh Hùng sở hữu rất nhiều chiêu hồi máu lợi hại, không chỉ cho cá nhân mà còn cho cả đội. Vậy mà người chơi Thiên Hùng bất chấp nặng nề, mang theo cả mấy trăm bình kim sang dược để chữa trị vết thương. Steven chắc lưỡi, tiếc cho sự phung phí quá đáng này. “Y sư chỉ cần trên cấp 60, dùng chiêu Liệu Thương thì đã không cần đến kim sang dược rồi. Xem ra chính bản thân hắn còn không hiểu được các đặc kỹ của môn phái mình, lại còn dám đi theo con đường luyện đao của Bách Long môn!”
Y chỉ dự định treo máy để Anh Hùng có mặt trong event, sẽ không bị nương tử trách mắng. Nhưng nhìn thấy một người đem kim đao giết gà thế này, y nổi máu bất mãn vô cùng. “Quả thật là phí phạm!”
Steven dùng đến Tư Chất đan phân phối lại các điểm thuộc tính của Anh Hùng, đồng thời đặt hết bùa toạ thiền để nhân vật lấy kinh nghiệm tích luỹ theo số thời gian online. Sủng vật Kentucky được tập huấn để học thêm kỹ năng tấn công mới. Trang bị trên nhân vật cũng được cường hoá và gắn thêm các loại đá hỗ trợ chỉ số tấn công và phòng thủ. Thời gian qua, Thiên Hùng chơi game vẫn còn chưa thuần thục lắm. Steven chỉ cần sắp xếp lại một lượt, lực chiến đấu của hắn đã tăng lên được 10%.
Cùng lúc đó có tín hiệu kết nối từ Tịch Dạ. Steven vừa click chọn đồng ý hai người tổ đội, nàng đã dùng bùa đồng hành bay vèo đến bên cạnh y ngay.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Tướng côngggggg ...”
Một lúc im lặng.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Gì vậy, sao ko nói gì hết?”
[Nhóm] Anh Hùng: “Nói gì?”
[Nhóm] Tịch Dạ: “Sao thiếp chào mà chàng không trả lời. >.<”
[Nhóm] Anh Hùng: “Ờ, thì chào.”
Steven thở dài, cảm thấy mình vừa ngu ngốc dẫm vào một cuộc chiến dở hơi. Vì sao lại đồng ý giúp Thiên Hùng thế này? Nương tử của hắn thật là phiền phức chết đi được. Nhìn bề ngoài, họ chỉ là một đôi phu thê rất bình thường trong game. Ai biết nội tình bên trong, Tịch Dạ lại là kẻ cầm đầu độc tài của nhóm. Nàng là người ra mệnh lệnh còn Thiên Hùng chỉ biết phục tùng. Steven không quen với tình huống bị áp bức thế này, y vốn là một người chơi độc lập chưa từng chịu ảnh hưởng bởi kẻ khác.
Ngay cả việc đi báo danh cũng rắc rối phức tạp, Tịch Dạ không muốn cưỡi thú cưng của mình, mà nhất định phải đi cùng với Anh Hùng trên Kentucky.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Hôm nay tướng công làm sao thế? Cứ lơ đễnh gì đâu.”
Steven nghe lời Thiên Hùng dặn, phải đồng ý với toàn bộ ý kiến của nương tử. Y cảm thấy tên Anh Hùng này nên đổi tên lại đi, phải gọi là Thê Nô mới chính xác. “Nam tử hán đại trượng phu, sao lại phải cúi đầu phục tùng phụ nữ? Thật là mất mặt toàn bộ đàn ông trên thế giới.”
Từ đó về sau, Steven triệt để áp dụng biện pháp lặng im như thóc, mặc cho Tịch Dạ có nói gì, y cũng ậm ừ vài câu cho qua.
^_^
Họ đến gò đất nổi có dựng lôi đài giữa Thái hồ, đây chính là địa điểm tổ chức vòng chung kết sự kiện “phu thê đông tâm”. Nhóm của họ là đôi thứ một trăm năm mươi sáu báo danh. Xem ra những kẻ bước được vào vòng chung kết không phải ít. Muốn hoàn thành chuỗi nhiệm vụ đó, các nhân vật ắc hẳn đều trên cấp chín mươi. Chỉ có đôi của Anh Hùng, Tịch Dạ là những người có lever thấp nhất.
Anh Hùng chỉ mới ở cấp 81, vẫn còn xa cái mốc chín mươi mới được luyện võ hồn. Nếu không phải đã mượn được võ hồn của Lam Y Công Tử thì sao hắn có tư cách đứng ở chỗ này. Steven thở dài nhìn những cái tên xuất hiện trong vòng đấu loại trực tiếp. Xem ra Anh Hùng khó có hy vọng lấy được Long Phụng Trình Tường.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Tướng công, mau thay trang phục, thể hiện thần uy đi.”
Steven vào trong tủ quần áo tắt đi tuỳ chọn ẩn bộ giáp. Món Vô Khuyết Dương Danh võ giáp hoàng kim cấp 60 này thật sự rất chói mắt. Cộng thêm Hoàn mỹ Yểm Long Thiên đao ngân kim cấp 80 khiến ai nấy đều phải ngoái đầu ngước nhìn. Mặc dù phải trên cấp 160 mới sử dụng vũ khí cấp 80 được, nhưng Anh Hùng chỉ toàn dùng bùa dung hợp để sử dụng đồ vượt cấp thôi.
Phía bên cạnh lại thêm Tịch Dạ trang bị đầy mình, tạo thành một cặp đôi hung hãn khiến người khác phải e dè. Nhưng bọn họ chỉ là thùng rỗng kêu to, có tiếng không có miếng. Steven chán nản nhìn những nhân vật khác trong khu vực cũng bắt đầu phô trương lực lượng. Sự kiện “Phu thê đồng tâm” bị biến tướng thành hội diễn thời trang toàn quốc rồi.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Tướng công thấy chưa, bọn họ bị kích thích, bắt đầu khoe khoang hết của cải rồi. Dựa vào vũ khí và y trang, chúng ta có thể đoán ra trình độ của đối phương để mà tìm kế sách đối phó.”
[Nhóm] Anh Hùng: “Lỡ có người như chúng ta, dùng bùa dung hợp thì sao?”
[Nhóm] Tịch Dạ: “Vậy thì cứ nguyên đao chém chết hết bọn thùng rỗng kêu to ấy đi.”
Steven bật cười vì câu kết của Tịch Dạ. Đúng là nói người mà không ngẫm lại mình. Ở trong trận chiến này, nhóm của bọn họ chính là một cái thùng rỗng kêu to nhất xứ.
Một tiếng chuông báo reo lên đánh dấu kết thúc thời gian báo danh. Sự kiện chính thức khoá sổ, không châm chước cho bất kỳ đôi nào đến trễ. Danh sách tên các đấu thủ được xáo trộn liên hồi. Bốn cặp thí sinh đầu tiên tiến lên võ đài thượng đấu. Phần hay bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Thì ra Ngọc Linh là y tá của khoa này, hắn vừa bắt gặp nàng đẩy xe thuốc đi phát buổi sáng. Cả Thiên Hùng và Ngọc Linh đều kinh ngạc khi nhìn thấy đối phương, hai người cùng tiến lại bắt chuyện với nhau.
- Tại sao anh ở đây? Còn đi với Dr.Wilson? - Ngọc Linh nhìn người ngồi trên xe lăn với thái độ nhún nhường.
- Anh hả? Vừa lúc đi qua gặp được Steven, dù sao cũng quen biết nên ngồi lại nói chuyện một chút. Steven mới hứa giúp anh giải quyết vấn đề trong Võ ...Thiên Hùng chưa kịp nói xong hết câu, Steven đột nhiên trở cơn ho dữ dội. Hai người xoay qua lo lắng nhìn thì anh ta lại tỏ ra như không hề hấn gì.
- Chỉ là một cơn ho bình thường, uống tí nước là ổn cả thôi. - Steven nhún vai. - Thiên Hùng, cảm phiền cậu, phòng số mười. Hắn nhanh chóng nhận ra Steven không thích đề cập chuyện chơi game ra trước mặt người khác. Thiên Hùng cười khẩy, “Thì ra anh ta dấu mọi người việc mình tham gia Võ Lâm.”
Quả không ngoài dự đoán của Thiên Hùng, Steven ở trong một phòng bệnh cá nhân đẹp không thua gì khách sạn. Ngoài những đồ nội thất bình thường thì căn phòng trang bị thêm các thiết bị y tế rất hiện đại. Chiếc giường có gắn bánh xe, thuận tiện trong trường hợp cần di chuyển bệnh nhân. Phía đầu giường là hệ thống điều khiển tổng hợp cho toàn bộ căn phòng, bao gồm cả máy lạnh, ánh sáng, tivi và việc đóng mở cửa. Hệ thống oxi và máy xông cũng được trang bị sẵn ngay trong tầm tay. Dù là bệnh nhân dài hạn, nhưng người ta không có cớ gì chê bai căn phòng này được.
Khi trở về phòng, Steven tự điều khiển xe lăn về phía bàn làm việc. Y mở máy tính cá nhân lên và vào thẳng trang chủ của Võ Lâm.
- Pass của cậu? - Steven ngước mắt nhìn hắn chờ đợi.Thiên Hùng không chút chần chừ đọc ngày tháng năm sinh của mình. Steven bật cười, gõ ra dòng số đó. Nhìn mặt cứ tưởng Thiên Hùng lớn tuổi lắm rồi, thì ra chỉ mới vừa hai mươi hai.
- Cậu là sinh viên mới ra trường ư?
- Đúng vậy, cuối tháng này tôi mới lấy được bằng. - Thiên Hùng thật thà trả lời.
- Chuyên khoa của cậu là gì? Steven đã đăng nhập vào trò chơi và bắt đầu mở sổ tay của nhân vật Anh Hùng lên xem thông số. Cái vẻ vừa điều khiển nhân vật vừa hỏi chuyện như thế này mới thấy anh ta chơi chuyên như thế nào.
- Gây mê hồi sức. - Thiên Hùng giật mình chỉ vào màn hình. - Ối, sao cậu mở bảng này ra xem được hay vậy? Từ lúc ăn tẩy cốt tán, tôi không xem được các thông số nữa.
- Tẩy cốt tán là vật phẩm cần thiết cho các nhân vật đã gần mãn cấp, chuẩn bị thoát thai hoán cốt trở thành tiên. Mà ở cấp độ tiên nhân thì người phàm không thể thăm dò nhìn thấu được. Đây là dụng ý của nhà sản xuất game. - Steven thuận miệng trả lời. - Nhưng chính bản thân cậu không nhìn thấy được nhân vật thì làm mà phân phối thuộc tính hay luyện vật phẩm. Chính vì vậy sau khi dùng Tẩy cốt tán rồi thì không vào sổ ghi chép nữa mà phải vào khu luyện võ công.Thiên Hùng ngay lập tức ồ ra kinh ngạc.
- Cao thủ quả nhiên là cao thủ. Lần này tôi thật an tâm giao cho cậu rồi. - Thiên Hùng giơ tay lên coi đồng hồ. - Nương tử của tôi sau khi online sẽ ngay lập tức liên lạc. Cậu không cần nói gì nhiều, nàng biểu gì cứ ừ đại cho xong. Bây giờ sắp đến giờ hẹn rồi, tôi phải đi đây. Tương lai sự nghiệp của tôi sau này phải trông cậy vào cậu hết đấy, đại hiệp.Steven giương mắt nhìn kẻ nào đấy vừa đi vừa chào giống như gấp rút trốn nợ. “Quả nhiên là con người đơn thuần quá mức, dám giao pass nhân vật vào tay kẻ lạ mới gặp qua một lần.” Nếu giờ đây Steven thay đổi mật khẩu truy cập thì cậu ta chắc chắn sẽ khốn đốn. Hay giả dụ Steven chỉ cần vào tay nãi của Anh Hùng chuyển hết kho báu của hắn đi là được rồi.
Khi mở tay nãi ra, Steven thật sự bất ngờ về số lượng đồ mà Anh Hùng sở hữu. Chẳng phải hắn chỉ là y sư cấp 81, vì sao toàn chứa vật phẩm cao cấp nhất thế này. Lại còn tạp nham, lộn xộn chẳng theo mục đích gì cả. Thật ra nhân vật này muốn luyện theo hướng tanker, support hay pushers?
Là một y sư, Anh Hùng sở hữu rất nhiều chiêu hồi máu lợi hại, không chỉ cho cá nhân mà còn cho cả đội. Vậy mà người chơi Thiên Hùng bất chấp nặng nề, mang theo cả mấy trăm bình kim sang dược để chữa trị vết thương. Steven chắc lưỡi, tiếc cho sự phung phí quá đáng này. “Y sư chỉ cần trên cấp 60, dùng chiêu Liệu Thương thì đã không cần đến kim sang dược rồi. Xem ra chính bản thân hắn còn không hiểu được các đặc kỹ của môn phái mình, lại còn dám đi theo con đường luyện đao của Bách Long môn!”
Y chỉ dự định treo máy để Anh Hùng có mặt trong event, sẽ không bị nương tử trách mắng. Nhưng nhìn thấy một người đem kim đao giết gà thế này, y nổi máu bất mãn vô cùng. “Quả thật là phí phạm!”
Steven dùng đến Tư Chất đan phân phối lại các điểm thuộc tính của Anh Hùng, đồng thời đặt hết bùa toạ thiền để nhân vật lấy kinh nghiệm tích luỹ theo số thời gian online. Sủng vật Kentucky được tập huấn để học thêm kỹ năng tấn công mới. Trang bị trên nhân vật cũng được cường hoá và gắn thêm các loại đá hỗ trợ chỉ số tấn công và phòng thủ. Thời gian qua, Thiên Hùng chơi game vẫn còn chưa thuần thục lắm. Steven chỉ cần sắp xếp lại một lượt, lực chiến đấu của hắn đã tăng lên được 10%.
Cùng lúc đó có tín hiệu kết nối từ Tịch Dạ. Steven vừa click chọn đồng ý hai người tổ đội, nàng đã dùng bùa đồng hành bay vèo đến bên cạnh y ngay.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Tướng côngggggg ...”
Một lúc im lặng.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Gì vậy, sao ko nói gì hết?”
[Nhóm] Anh Hùng: “Nói gì?”
[Nhóm] Tịch Dạ: “Sao thiếp chào mà chàng không trả lời. >.<”
[Nhóm] Anh Hùng: “Ờ, thì chào.”
Steven thở dài, cảm thấy mình vừa ngu ngốc dẫm vào một cuộc chiến dở hơi. Vì sao lại đồng ý giúp Thiên Hùng thế này? Nương tử của hắn thật là phiền phức chết đi được. Nhìn bề ngoài, họ chỉ là một đôi phu thê rất bình thường trong game. Ai biết nội tình bên trong, Tịch Dạ lại là kẻ cầm đầu độc tài của nhóm. Nàng là người ra mệnh lệnh còn Thiên Hùng chỉ biết phục tùng. Steven không quen với tình huống bị áp bức thế này, y vốn là một người chơi độc lập chưa từng chịu ảnh hưởng bởi kẻ khác.
Ngay cả việc đi báo danh cũng rắc rối phức tạp, Tịch Dạ không muốn cưỡi thú cưng của mình, mà nhất định phải đi cùng với Anh Hùng trên Kentucky.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Hôm nay tướng công làm sao thế? Cứ lơ đễnh gì đâu.”
Steven nghe lời Thiên Hùng dặn, phải đồng ý với toàn bộ ý kiến của nương tử. Y cảm thấy tên Anh Hùng này nên đổi tên lại đi, phải gọi là Thê Nô mới chính xác. “Nam tử hán đại trượng phu, sao lại phải cúi đầu phục tùng phụ nữ? Thật là mất mặt toàn bộ đàn ông trên thế giới.”
Từ đó về sau, Steven triệt để áp dụng biện pháp lặng im như thóc, mặc cho Tịch Dạ có nói gì, y cũng ậm ừ vài câu cho qua.
^_^
Họ đến gò đất nổi có dựng lôi đài giữa Thái hồ, đây chính là địa điểm tổ chức vòng chung kết sự kiện “phu thê đông tâm”. Nhóm của họ là đôi thứ một trăm năm mươi sáu báo danh. Xem ra những kẻ bước được vào vòng chung kết không phải ít. Muốn hoàn thành chuỗi nhiệm vụ đó, các nhân vật ắc hẳn đều trên cấp chín mươi. Chỉ có đôi của Anh Hùng, Tịch Dạ là những người có lever thấp nhất.
Anh Hùng chỉ mới ở cấp 81, vẫn còn xa cái mốc chín mươi mới được luyện võ hồn. Nếu không phải đã mượn được võ hồn của Lam Y Công Tử thì sao hắn có tư cách đứng ở chỗ này. Steven thở dài nhìn những cái tên xuất hiện trong vòng đấu loại trực tiếp. Xem ra Anh Hùng khó có hy vọng lấy được Long Phụng Trình Tường.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Tướng công, mau thay trang phục, thể hiện thần uy đi.”
Steven vào trong tủ quần áo tắt đi tuỳ chọn ẩn bộ giáp. Món Vô Khuyết Dương Danh võ giáp hoàng kim cấp 60 này thật sự rất chói mắt. Cộng thêm Hoàn mỹ Yểm Long Thiên đao ngân kim cấp 80 khiến ai nấy đều phải ngoái đầu ngước nhìn. Mặc dù phải trên cấp 160 mới sử dụng vũ khí cấp 80 được, nhưng Anh Hùng chỉ toàn dùng bùa dung hợp để sử dụng đồ vượt cấp thôi.
Phía bên cạnh lại thêm Tịch Dạ trang bị đầy mình, tạo thành một cặp đôi hung hãn khiến người khác phải e dè. Nhưng bọn họ chỉ là thùng rỗng kêu to, có tiếng không có miếng. Steven chán nản nhìn những nhân vật khác trong khu vực cũng bắt đầu phô trương lực lượng. Sự kiện “Phu thê đồng tâm” bị biến tướng thành hội diễn thời trang toàn quốc rồi.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Tướng công thấy chưa, bọn họ bị kích thích, bắt đầu khoe khoang hết của cải rồi. Dựa vào vũ khí và y trang, chúng ta có thể đoán ra trình độ của đối phương để mà tìm kế sách đối phó.”
[Nhóm] Anh Hùng: “Lỡ có người như chúng ta, dùng bùa dung hợp thì sao?”
[Nhóm] Tịch Dạ: “Vậy thì cứ nguyên đao chém chết hết bọn thùng rỗng kêu to ấy đi.”
Steven bật cười vì câu kết của Tịch Dạ. Đúng là nói người mà không ngẫm lại mình. Ở trong trận chiến này, nhóm của bọn họ chính là một cái thùng rỗng kêu to nhất xứ.
Một tiếng chuông báo reo lên đánh dấu kết thúc thời gian báo danh. Sự kiện chính thức khoá sổ, không châm chước cho bất kỳ đôi nào đến trễ. Danh sách tên các đấu thủ được xáo trộn liên hồi. Bốn cặp thí sinh đầu tiên tiến lên võ đài thượng đấu. Phần hay bây giờ mới chính thức bắt đầu.
/97
|