Đường Vấn từ mặt đất đứng lên, nhìn bóng lưng Tiễn Y vội vã rời đi, nghiêng đầu về phía Lục Minh, trong lòng cảm thán: “Tiễn Y thật lợi hại nha, giày cao gót như vậy mà vẫn có thể chạy nhanh được.”
Gia nhập nhóm, Đường Vấn tham gia hoạt động nhiều hơn, tâm trạng vui vẻ cũng hiện rõ, thấy Đường Vấn tâm tình thay đổi tốt hơn, vài người bạn của cô trong lòng cũng thấy vui mừng.
Thời gian cứ như vậy mà qua, Mạc Đại Linh đã đi được một tháng, thời gian Đường Vấn tham gia chụp ảnh tuyên truyền trò chơi cũng là hai tuần.
Lần kia tại thành phố G chuẩn bị tuyên truyền cho trò chơi. Một cái ap-phich lớn được treo tại hội trường, trong ap-phich không ai khác chính là Đường Vấn cùng Tiễn Y, chỉ là trong ảnh không phải là cảnh Tiễn Y đánh thắng Đường Vấn, mà chính là cảnh Tiễn Y hôn má Đường Vấn.
“Tại sao lại chọn tấm này mà quảng bá”, chủ sự mới có chút ngạc nhiên hỏi người nhiếp ảnh.
“Các ngươi thì biết cái gì, thời gian gần đây Bách hợp chính là chiếm ưu thế, dùng hình ảnh này sẽ càng thu hút ánh nhìn người khác, hiểu hay không?”
“À… ra là thế… quả nhiên là chuyên nghiệp.”
Kết quả từ khi bức ảnh được treo với mục đích rõ ràng như vậy, mỗi ngày đều gây chú ý cho người đi đường, trò chơi này không những được cho phép, mà còn làm cho Đường Vấn bắt đầu có nhiều người chú ý.
“Ai da… cậu biết không, hóa ra cái bạn nữ kia chính là sinh viên khoa kinh tế chúng ta, wow… bạn ấy xuất hiện thật kiêu ngạo…. thật sự là… rất quyến rũ, mình quyết định tôn bạn ấy là nữ thần của mình.” Tên nam nhân 1 nói.
“Thật không đó? Vậy chúng ta mau đi xem người thật bên ngoài thế nào?” Tên nam nhân thứ 2 hào hứng.
Vì vậy, mỗi ngày Đường Vấn đi đến trường đều gặp vài người xa lạ..
“Kia…. bạn học Đường Vấn… mình bên khoa kiến trúc XX, mình có thể cùng bạn kết giao hay không?”
“Bạn….. bạn học, mình xem quảng bá của bạn…. mình… mình rất thích bạn…. bạn có thể… có thể nào chụp cùng với mình tấm hình không?”
Lúc mới bắt đầu, Đường Vấn rất đơn thuần nở nụ cười rồi đáp ứng họ, nhưng khi ngày một nhiều hơn thì… làm cho Đường Vấn gặp chút rắc rối, Đường Vấn hôm nay vẻ mặt đau khổ nằm úp trên bàn của ký túc xá, khuôn mặt nhỏ nhắn phòng lên như một quả bóng.
“Làm sao vậy? Ai làm cho Vấn Vấn nhà ta không vui, chẳng lẻ lại là chị dâu.” Đường Kiều đi đến bên Vấn Vấn từ phía sau vỗ vỗ đầu cô.
“Không phải vợ… Vợ vẫn còn không để ý đến chị!” Nhắc đến Mạc Đại Linh tâm trạng Đường Vấn lại đột nhiên thêm chán nản, rũ mi, nhưng cô đột nhiên thay đổi tư thế, cằm tựa lên cánh tay mình, mủi nhỏ nhăn lại, một chút giận dữ nói: “Gần đây rất nhiều bạn học nam đến nói chuyện với chị, còn muốn cùng chị làm bạn, rồi xin ảnh, bọn họ thật phiền phức a!”
“Cái này sao… mặc kệ bọn họ là được rồi, có gì đâu mà phiền.” Đối với chuyện Mạc Đại Linh Đường Kiều không có cách nào an ủi, nhưng khi cô biết Đường Vấn chính vì chuyện nhỏ này mà buồn rầu, nàng một chút cũng không cần nghĩ ngợi gì nhiêu liền nói ra ngay cách giải quyết.
Không để ý đến…. chính là giống như vợ không để ý đến mình, Đường Vấn nghiêng nghiêng đầu, mơ mơ hồ hồ không rõ ý nghĩa trong lòng liền nghĩ như vậy, chẳng là vì từ lần trước chụp quảng cáo tuyên truyền, Đường Vấn đối với việc: “mặc kệ” đã có một khái niệm cho riêng mình, được thôi…. sau này mặt kệ họ, Đường Vấn hai tay nắm chặt lại tạo nên tư thế hết sức nổ lực, đới với bản thân tự cổ vũ.
Ngày thứ 2.
“Bạn học Đường Vấn….”
Đường Vấn mặt áo khoác màu trắng, đôi giày tuyết cũng màu trắng, đi ở trên đường, một bên nam sinh chờ đợi đã lâu, muốn chạy ngay đến bên Đường Vấn, lại bị ánh mắt lạnh lùng của cô làm cho kinh sợ, cái ánh mắt của cô khi liếc qua nhìn mọi người một cái là tất cả không khỏi rùng mình, cả đám đứng chết trân tại chỗ nhìn Đường Vấn đi một khoảng xa.
Đi khỏi nơi cô cho là nguy hiểm, Đường Vấn rốt cục cũng thở phào thả lỏng bộ mặt, lòng liền cảm thán “mặc kệ” đúng thật có hiệu dụng nha… ân… vợ thật giỏi!
Tuy rằng đã thoát khỏi một đám nam sinh vây quanh chặn đường, điều này làm Đường Vấn thật sự vui vẻ, nhưng một việc khác lại làm cô cảm thấy cô đơn, bởi vì kỳ nghỉ đông cũng gần đến, các bạn bè cô đều sẽ trở về nhà, mà Mạc Đại Linh lại nói với quản gia, nhắn với cô rằng tết âm lịch năm nay cũng sẽ không trở về.
Lúc trước, dù là có bận thế nào đi chăng nữa, ông nội Đường cũng bỏ hết mọi việc để về cùng Đường Vấn, sau này đem cô giao phó lại cho Mạc Đại Linh, ông mới yên tâm rời đi, cũng từng nói rõ trong thời gian ngắn không trở về, vì vậy kỳ nghỉ đông cùng tết âm lịch này cũng chỉ đó một mình Đường Vấn.
Bốn người chung ký túc xá, vài người đã thu xếp xong hành lý, vì chỉ còn năm ngày nữa là nghỉ, nên chuẩn bị để về nhà, chỉ riêng Đường Vấn vẫn ủ rũ nằm trên giường, mặc dù cô đã chấp nhận thực tại sẽ chỉ có một mình trong hai tháng tới, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất buồn, một vài người bạn nhìn thấy Đường Vấn như vậy trong lòng cũng đều không vui, nhưng mà cũng không còn cách nào khác là hứa với Đường Vấn ngày hội trường sẽ đến, Đường Vấn lúc này cũng chỉ lộ ra bộ dáng miễn cưỡng tươi cười.
Chuông điện thoại vang lên, Đường Vấn quay đầu nghi hoặc nhìn dãy số lạ trên màn hình, biết số điện thoại cô cũng chỉ có vài người, nên nàng đều có lưu lại tên, vậy số này là của ai nhỉ? Cô tiếp nhập điện thoại mà tự hỏi.
“Alo… xin chào, là Đường Vấn tiểu thư phải không?” Bên trong điên thoại một giọng nữ dò hỏi.
“Ân… xin hỏi cô là..?” người gọi điện thoại có thể biết tên cô, ít nhất cho thấy không phải là gọi nhầm, nhưng….còn ai biết số điện thoại của cô? Đường Vấn trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Xác định mình đã gọi đúng, bên kia nữ nhân cũng nói rõ mục đich cuộc gọi: “Tôi là người đại diện của Hải Tinh, Tiễn Như, cô còn nhớ tôi không?”
Cố gắng nhớ lại tên này, Đường Vấn trả lời: “Ân… nhớ.”
“Là như vầy, có phải gần đây cô có tham gia chụp ảnh quảng bá trò chơi.”
“Đúng…”
“Ảnh tuyên truyền được rất nhiều người hoan nghênh, nên cô cũng có vài người hâm mộ, tuy rằng công ty bên chúng tôi đã hứa, đồng ý để cô hoàn tất xong đại học mới tiến hành cho cô tham gia tiến nhập làng giải trí, nhưng nếu như cô không có một vài fans hâm mộ nhất định tôi đoán việc này không dễ, cho nên chúng tôi đã nghĩ qua sẽ sắp xếp cho cô quay một MV và chụp hình cho tạp chí, từ từ tích lũy người hâm mộ, sau này sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Chúng tôi cũng đã hỏi qua người giám hộ của cô, cô ấy cũng không có ý kiến chỉ nói là để cô tự quyết định, cho nên hôm nay tôi mới gọi tới hỏi ý kiến của cô thế nào, cô nghỉ chúng tôi sắp xếp như thế cô có thể tiếp nhận hay không?”
“Chỉ cần vậy là làm ngôi sao sao?” Không biết có tiếp thu hay không tiếp thu, Đường Vấn chính là tiếp nhận những gì vừa nghe qua điện thoại…. liền sửng sốt, nữa ngày không thấy trả lời.
Không nghe câu trả lời, Đường Vấn có chút sốt ruột hỏi: “Vậy cuối cùng có thể hay không cho tôi trở thành ngôi sao?”
“Cái này…. đây chỉ là bước cơ bản chuẩn bị cho cô nếu muốn trở thành ngôi sao.”
“Được… tôi đi.” Tuy rằng không thể trực tiếp trở thành ngôi sao, nhưng điều này cũng có thể làm nên tên tuổi Đường Vấn, cô không quên Mạc Đại Linh từng nói qua, nếu như cô trở thành ngôi sao, vợ cũng sẽ thích mình. Nên để Mạc Đại Linh thích mình, chỉ cần có thể trở thành ngôi sao, mặc kệ là sao cô đều làm tất cả.
Gia nhập nhóm, Đường Vấn tham gia hoạt động nhiều hơn, tâm trạng vui vẻ cũng hiện rõ, thấy Đường Vấn tâm tình thay đổi tốt hơn, vài người bạn của cô trong lòng cũng thấy vui mừng.
Thời gian cứ như vậy mà qua, Mạc Đại Linh đã đi được một tháng, thời gian Đường Vấn tham gia chụp ảnh tuyên truyền trò chơi cũng là hai tuần.
Lần kia tại thành phố G chuẩn bị tuyên truyền cho trò chơi. Một cái ap-phich lớn được treo tại hội trường, trong ap-phich không ai khác chính là Đường Vấn cùng Tiễn Y, chỉ là trong ảnh không phải là cảnh Tiễn Y đánh thắng Đường Vấn, mà chính là cảnh Tiễn Y hôn má Đường Vấn.
“Tại sao lại chọn tấm này mà quảng bá”, chủ sự mới có chút ngạc nhiên hỏi người nhiếp ảnh.
“Các ngươi thì biết cái gì, thời gian gần đây Bách hợp chính là chiếm ưu thế, dùng hình ảnh này sẽ càng thu hút ánh nhìn người khác, hiểu hay không?”
“À… ra là thế… quả nhiên là chuyên nghiệp.”
Kết quả từ khi bức ảnh được treo với mục đích rõ ràng như vậy, mỗi ngày đều gây chú ý cho người đi đường, trò chơi này không những được cho phép, mà còn làm cho Đường Vấn bắt đầu có nhiều người chú ý.
“Ai da… cậu biết không, hóa ra cái bạn nữ kia chính là sinh viên khoa kinh tế chúng ta, wow… bạn ấy xuất hiện thật kiêu ngạo…. thật sự là… rất quyến rũ, mình quyết định tôn bạn ấy là nữ thần của mình.” Tên nam nhân 1 nói.
“Thật không đó? Vậy chúng ta mau đi xem người thật bên ngoài thế nào?” Tên nam nhân thứ 2 hào hứng.
Vì vậy, mỗi ngày Đường Vấn đi đến trường đều gặp vài người xa lạ..
“Kia…. bạn học Đường Vấn… mình bên khoa kiến trúc XX, mình có thể cùng bạn kết giao hay không?”
“Bạn….. bạn học, mình xem quảng bá của bạn…. mình… mình rất thích bạn…. bạn có thể… có thể nào chụp cùng với mình tấm hình không?”
Lúc mới bắt đầu, Đường Vấn rất đơn thuần nở nụ cười rồi đáp ứng họ, nhưng khi ngày một nhiều hơn thì… làm cho Đường Vấn gặp chút rắc rối, Đường Vấn hôm nay vẻ mặt đau khổ nằm úp trên bàn của ký túc xá, khuôn mặt nhỏ nhắn phòng lên như một quả bóng.
“Làm sao vậy? Ai làm cho Vấn Vấn nhà ta không vui, chẳng lẻ lại là chị dâu.” Đường Kiều đi đến bên Vấn Vấn từ phía sau vỗ vỗ đầu cô.
“Không phải vợ… Vợ vẫn còn không để ý đến chị!” Nhắc đến Mạc Đại Linh tâm trạng Đường Vấn lại đột nhiên thêm chán nản, rũ mi, nhưng cô đột nhiên thay đổi tư thế, cằm tựa lên cánh tay mình, mủi nhỏ nhăn lại, một chút giận dữ nói: “Gần đây rất nhiều bạn học nam đến nói chuyện với chị, còn muốn cùng chị làm bạn, rồi xin ảnh, bọn họ thật phiền phức a!”
“Cái này sao… mặc kệ bọn họ là được rồi, có gì đâu mà phiền.” Đối với chuyện Mạc Đại Linh Đường Kiều không có cách nào an ủi, nhưng khi cô biết Đường Vấn chính vì chuyện nhỏ này mà buồn rầu, nàng một chút cũng không cần nghĩ ngợi gì nhiêu liền nói ra ngay cách giải quyết.
Không để ý đến…. chính là giống như vợ không để ý đến mình, Đường Vấn nghiêng nghiêng đầu, mơ mơ hồ hồ không rõ ý nghĩa trong lòng liền nghĩ như vậy, chẳng là vì từ lần trước chụp quảng cáo tuyên truyền, Đường Vấn đối với việc: “mặc kệ” đã có một khái niệm cho riêng mình, được thôi…. sau này mặt kệ họ, Đường Vấn hai tay nắm chặt lại tạo nên tư thế hết sức nổ lực, đới với bản thân tự cổ vũ.
Ngày thứ 2.
“Bạn học Đường Vấn….”
Đường Vấn mặt áo khoác màu trắng, đôi giày tuyết cũng màu trắng, đi ở trên đường, một bên nam sinh chờ đợi đã lâu, muốn chạy ngay đến bên Đường Vấn, lại bị ánh mắt lạnh lùng của cô làm cho kinh sợ, cái ánh mắt của cô khi liếc qua nhìn mọi người một cái là tất cả không khỏi rùng mình, cả đám đứng chết trân tại chỗ nhìn Đường Vấn đi một khoảng xa.
Đi khỏi nơi cô cho là nguy hiểm, Đường Vấn rốt cục cũng thở phào thả lỏng bộ mặt, lòng liền cảm thán “mặc kệ” đúng thật có hiệu dụng nha… ân… vợ thật giỏi!
Tuy rằng đã thoát khỏi một đám nam sinh vây quanh chặn đường, điều này làm Đường Vấn thật sự vui vẻ, nhưng một việc khác lại làm cô cảm thấy cô đơn, bởi vì kỳ nghỉ đông cũng gần đến, các bạn bè cô đều sẽ trở về nhà, mà Mạc Đại Linh lại nói với quản gia, nhắn với cô rằng tết âm lịch năm nay cũng sẽ không trở về.
Lúc trước, dù là có bận thế nào đi chăng nữa, ông nội Đường cũng bỏ hết mọi việc để về cùng Đường Vấn, sau này đem cô giao phó lại cho Mạc Đại Linh, ông mới yên tâm rời đi, cũng từng nói rõ trong thời gian ngắn không trở về, vì vậy kỳ nghỉ đông cùng tết âm lịch này cũng chỉ đó một mình Đường Vấn.
Bốn người chung ký túc xá, vài người đã thu xếp xong hành lý, vì chỉ còn năm ngày nữa là nghỉ, nên chuẩn bị để về nhà, chỉ riêng Đường Vấn vẫn ủ rũ nằm trên giường, mặc dù cô đã chấp nhận thực tại sẽ chỉ có một mình trong hai tháng tới, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy rất buồn, một vài người bạn nhìn thấy Đường Vấn như vậy trong lòng cũng đều không vui, nhưng mà cũng không còn cách nào khác là hứa với Đường Vấn ngày hội trường sẽ đến, Đường Vấn lúc này cũng chỉ lộ ra bộ dáng miễn cưỡng tươi cười.
Chuông điện thoại vang lên, Đường Vấn quay đầu nghi hoặc nhìn dãy số lạ trên màn hình, biết số điện thoại cô cũng chỉ có vài người, nên nàng đều có lưu lại tên, vậy số này là của ai nhỉ? Cô tiếp nhập điện thoại mà tự hỏi.
“Alo… xin chào, là Đường Vấn tiểu thư phải không?” Bên trong điên thoại một giọng nữ dò hỏi.
“Ân… xin hỏi cô là..?” người gọi điện thoại có thể biết tên cô, ít nhất cho thấy không phải là gọi nhầm, nhưng….còn ai biết số điện thoại của cô? Đường Vấn trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Xác định mình đã gọi đúng, bên kia nữ nhân cũng nói rõ mục đich cuộc gọi: “Tôi là người đại diện của Hải Tinh, Tiễn Như, cô còn nhớ tôi không?”
Cố gắng nhớ lại tên này, Đường Vấn trả lời: “Ân… nhớ.”
“Là như vầy, có phải gần đây cô có tham gia chụp ảnh quảng bá trò chơi.”
“Đúng…”
“Ảnh tuyên truyền được rất nhiều người hoan nghênh, nên cô cũng có vài người hâm mộ, tuy rằng công ty bên chúng tôi đã hứa, đồng ý để cô hoàn tất xong đại học mới tiến hành cho cô tham gia tiến nhập làng giải trí, nhưng nếu như cô không có một vài fans hâm mộ nhất định tôi đoán việc này không dễ, cho nên chúng tôi đã nghĩ qua sẽ sắp xếp cho cô quay một MV và chụp hình cho tạp chí, từ từ tích lũy người hâm mộ, sau này sẽ thuận tiện hơn rất nhiều. Chúng tôi cũng đã hỏi qua người giám hộ của cô, cô ấy cũng không có ý kiến chỉ nói là để cô tự quyết định, cho nên hôm nay tôi mới gọi tới hỏi ý kiến của cô thế nào, cô nghỉ chúng tôi sắp xếp như thế cô có thể tiếp nhận hay không?”
“Chỉ cần vậy là làm ngôi sao sao?” Không biết có tiếp thu hay không tiếp thu, Đường Vấn chính là tiếp nhận những gì vừa nghe qua điện thoại…. liền sửng sốt, nữa ngày không thấy trả lời.
Không nghe câu trả lời, Đường Vấn có chút sốt ruột hỏi: “Vậy cuối cùng có thể hay không cho tôi trở thành ngôi sao?”
“Cái này…. đây chỉ là bước cơ bản chuẩn bị cho cô nếu muốn trở thành ngôi sao.”
“Được… tôi đi.” Tuy rằng không thể trực tiếp trở thành ngôi sao, nhưng điều này cũng có thể làm nên tên tuổi Đường Vấn, cô không quên Mạc Đại Linh từng nói qua, nếu như cô trở thành ngôi sao, vợ cũng sẽ thích mình. Nên để Mạc Đại Linh thích mình, chỉ cần có thể trở thành ngôi sao, mặc kệ là sao cô đều làm tất cả.
/60
|