Chương 7. Cha cậu có người phụ nữ khác bên ngoài
Ring ring……
Tiếng chuông xe đạp vang lên, cha cô là Tần Lập Bân đã về.
Nghe thấy tiếng động bên ngoài, Mạc Tuệ Tuệ liền vội vàng chạy ra đưa nước và khăn lau mặt cho người đàn ông.
Tần Lập Bân hưởng thụ sự chăm sóc chu đáo của Mạc Tuệ Tuệ nhưng lại chưa từng nói lời cảm ơn với Mạc Tuệ Tuệ, cũng chưa từng bày ra vẻ mặt dịu dàng, lúc nào cũng lạnh lùng khó chịu.
“Ăn cơm thôi.” Mạc Tuệ Tuệ nhanh chóng bưng đồ ăn ra và đặt lên bàn.
“Ừ.” Tần Lập Bân chỉ ừ một tiếng rồi bắt đầu ăn cơm.
Ăn cơm xong, Tần Lập Bân buông đũa, đẩy bát, sau đó ra ngoài lấy xe đạp đi làm.
Trong suốt quá trình, Tần Lập Bân chỉ “Ừ” một tiếng.
Mạc Tiểu Mễ thở dài trong lòng, cũng chỉ có mẹ cô lương thiện nên mới có thể nghĩ rằng cha cô không thích nói chuyện và là một người thành thật thôi.
Chẳng qua ông ta không thích mẹ con cô, không thích cái nhà này mà thôi.
Năm xưa cha Tần Lập Bân kinh doanh thất bại, không có khả năng trả nợ nên nhảy lầu tự vẫn, còn Tần Lập Bân cũng trốn đến vùng quê nghèo hẻo lánh vịnh Lê Hoa này.
Tần Lập Bân vô cùng xui xẻo, bị một con lợn rừng trên núi húc trúng, sau đó được ông ngoại của Mạc Tiểu Mễ, Mạc Tương Sơn cứu, ông cụ đã tốn rất nhiều tiền.
Tần Lập Bân không có tiền cũng không có tay nghề, vì để sống tiếp liền chọn ở rể, nên Mạc Tiểu Mễ mới mang họ của mẹ.
Là một gã phượng hoàng* với lòng tự tôn cực kỳ lớn, Tần Lập Bân vô cùng để ý đến chuyện này, trong lòng ông ta hận ông ngoại đã khiến ông ta phải chịu sự nhục nhã này mà không nhớ ơn cứu mạng của ông ngoại.
(*)Gã phượng hoàng (凤凰男): từ lóng chỉ những chàng trai xuất thân từ gia đình nghèo khó (đặc biệt là sinh ra ở nông thôn) tìm được chỗ đứng ở thành phố nhờ học hành và làm việc chăm chỉ.
Buổi chiều, Lê Mỹ Mỹ đến tìm Mạc Tiểu Mễ cùng làm bài tập.
Thấy mẹ của Mạc Tiểu Mễ ở bên ngoài, Lê Mỹ Mỹ nhỏ giọng nói: “Tiểu Mễ, trưa hôm nay mình nghe được cha và mẹ nói chuyện, họ nói rằng cha cậu có người phụ nữ khác bên ngoài.”
“Hả?” Mạc Tiểu Mễ kinh ngạc, cha mẹ của Lê Mỹ Mỹ cũng biết chuyện này?
“Cậu nhất định không hiểu có người phụ nữ khác bên ngoài là ý gì đúng không!” Lê Mỹ Mỹ bày ra dáng vẻ như người lớn : “Cậu còn nhớ Trần Minh không? Cha cậu ấy cũng có người phụ nữ khác bên ngoài nên đã ly hôn với mẹ cậu ấy. Bây giờ Trần Minh có thêm mẹ kế, cực kỳ đáng thương. Cậu mau nói cho mẹ cậu biết đi, nếu không chờ đến lúc cha mẹ cậu ly hôn, có thêm mẹ kế, cậu cũng sẽ trở thành cô bé đáng thương đấy.”
Mạc Tiểu Mễ ngây người, hóa ra tính nhiều chuyện của Lê Mỹ Mỹ không phải sau này mới có mà là bẩm sinh đã như vậy.
“Cậu có nghe thấy không?” Lê Mỹ Mỹ nghĩ rằng Mạc Tiểu Mễ không nghe thấy liền hỏi lại.
Mạc Tiểu Mễ gật đầu nói: “Mình nghe rồi. Nhưng mà lỡ như chuyện đó là giả thì phải làm sao? Mẹ sẽ đánh mình đấy.”
“Mình nghe lén được cha cậu thường xuyên trò chuyện và cười đùa với một người phụ nữ ở bên hồ trong vườn lan. Hay là bây giờ chúng ta đi xem thử, biết đâu lại nhìn thấy họ thì sao.” Lê Mỹ Mỹ tò mò nói. Cô bé cũng muốn xác minh xem mẹ mình có nói dối hay không.
Mạc Tiểu Mễ đang suy nghĩ làm sao để bắt gian thì bây giờ có một cô nhóc giúp đỡ, có lẽ hiệu quả sẽ đạt gấp bội.
Làm xong bài tập, Mạc Tiểu Mễ nhìn người mẹ đang bận rộn và nói: “Mẹ ơi, con sang nhà Lê Mỹ Mỹ chơi nha.”
“Đi đi, buổi tối nhớ về sớm đấy.” Mạc Tuệ Tuệ cười nói. Nói xong bà ấy còn móc hai đồng xu trong túi ra, “Mua hai cây kem, các con mỗi đứa một cây.”
Hiện tại kem que đậu đỏ chỉ có giá một xu, hương vị cũng rất ngon.
“Cảm ơn dì Mạc.” Lê Mỹ Mỹ vừa nói vừa liêm môi, cô bé muốn ăn kem rồi.
Mạc Tiểu Mễ và Lê Mỹ Mỹ cùng đến cửa hàng nhỏ mua hai cây kem, mỗi người một cây, cả hai vừa ăn kem vừa đi về phía vườn hoa lan.
/1506
|