Lời tác giả:
Chao xìn... Sau vài ngày vắng bóng cùng gặp phải biết bao biến cố của cuộc đời. Kun đã trở lại và tầm thường hơn xưa... Nói vậy thôi chứ cũng không tầm thường lắm, chỉ có mai một tay nghề đi thôi. Xin lỗi vì phải để cho mọi người chờ đợi nhiều. Sóng gió đã qua, mình sẽ đăng truyện tiếp và đăng đều đều... Mọi người đừng bơ nó nha. Mơn m.n nhiều lắm ...!
________
Anh bật giậy nhìn cô tinh quái...
- Tưởng gì?.
Cô giậy mình nhìn anh.
-Tưởng cái củ khoai nhà anh đó, tránh ra cho tôi đi tắm.
Nói rồi cô đẩy anh ra và mang đồ vào phòng tắm...
-Cẩn thận không ngã đấy, nền nhà trơn lắm.
Anh vừa nói vừa cười ngoặt nghẽo.
- Đồ dê già biến thái nhà anh, cười ít thôi không tôi cho anh ăn xà phòng bây giờ...
Nói rồi đô đóng cửa phòng tắm cái RẦM...
Vợ ơi là vợ. Anh bắt đầy thấy sợ em rồi đó... Anh chảy cả mồ hôi hột...
====> Biểu hiện của căn bệnh Sợ vợ
Chao xìn... Sau vài ngày vắng bóng cùng gặp phải biết bao biến cố của cuộc đời. Kun đã trở lại và tầm thường hơn xưa... Nói vậy thôi chứ cũng không tầm thường lắm, chỉ có mai một tay nghề đi thôi. Xin lỗi vì phải để cho mọi người chờ đợi nhiều. Sóng gió đã qua, mình sẽ đăng truyện tiếp và đăng đều đều... Mọi người đừng bơ nó nha. Mơn m.n nhiều lắm ...!
________
Anh bật giậy nhìn cô tinh quái...
- Tưởng gì?.
Cô giậy mình nhìn anh.
-Tưởng cái củ khoai nhà anh đó, tránh ra cho tôi đi tắm.
Nói rồi cô đẩy anh ra và mang đồ vào phòng tắm...
-Cẩn thận không ngã đấy, nền nhà trơn lắm.
Anh vừa nói vừa cười ngoặt nghẽo.
- Đồ dê già biến thái nhà anh, cười ít thôi không tôi cho anh ăn xà phòng bây giờ...
Nói rồi đô đóng cửa phòng tắm cái RẦM...
Vợ ơi là vợ. Anh bắt đầy thấy sợ em rồi đó... Anh chảy cả mồ hôi hột...
====> Biểu hiện của căn bệnh Sợ vợ
/10
|