Tác giả: Vô Xỉ Đạo Tặc <无齿盗贼>
Cổ Diêu cảm kích nói:"Cám ơn huynh, Dương …"
Hắn đột nhiên dừng lại, không biết phải xưng hô với Dương Phong như thế nào là tốt nhất, nếu được người khác truyền thụ công pháp tu luyện, theo lý mà nói thì phải gọi là sư phụ, và phải làm nghi lễ bái sư.
Dương Phong tựa như xem thấu tâm tư của hắn, mỉm cười nói:"Không cần kêu ta là sư phụ, nếu như ngươi thấy ta không tệ thì kêu một tiếng dương đại ca là được rồi, còn nữa, ta truyền công pháp này cho ngươi, không được nói cho người khác biết."
"Vâng, Dương đại ca!"
Dương Phong mỉm cười nói:"Tốt lắm, ta sẽ dạy cho ngươi bước đầu tiên của Linh Động – Nguyên Tố Cảm ứng."
Trên đại lục, võ học chính thống đều đến từ không gian.
Vì lúc bắt đầu tìm tòi nghiên cứu về võ đạo, con người phát hiện rằng trong không gian tồn tại vô số lực lượng mà mắt thường không thể nhìn thấy được, những lực lượng đó được gọi là nguyên tố.
Dựa theo tính chất, nguyên tố cơ bản được chia thành nhiều loại, kim mộc thủy hỏa thổ phong điện cùng với hai thuộc tính hiếm thấy hơn là quang minh và hắc ám.
Trải qua các nghiên cứu trường kỳ, con người đã tìm ra được hai phương pháp sử dụng nguyên tố.
Trong đó một bộ phận là sử dụng tinh thần lực của bản thân, dùng chú ngữ khu động nguyên tố trong không gian, làm cho chúng nó tổ hợp thàn kỹ năng, tiến hành công kích, phòng ngự hoặc trị liệu, phương pháp này được gọi là "Ma pháp",
Một bộ phạn khác không lợi dụng trực tiếp ma pháp mà đem nó hấp thu vào trong cơ thể, khi đạt đến trình độ nhất định, là có thể sinh ra lực lượng, cũng chính là đấu khí.
Ở giai đoạn mới bắt đầu, con người đa số đều cho rằng tu luyện ma pháp mạnh hơn đấu khí, bởi vì thân thể của con người dù sao cũng có hạn, mà trong không gian đã có sẵn nguyên tố, do đó ma pháp sư được tôn xưng cao quý, còn vũ giả thì phải chịu thân phận thấp hơn.
Ma pháp mạnh mẽ hơn đấu khí, quan điểm đó tồn tại suốt hơn ba ngàn năm, cho đến khi một cường giả xuất hiện, người đó tên là Hiên Viên Vô Địch, cũng là chủ nhân đầu tiên của đệ nhất gia tộc Hiên Viên lừng danh hiện nay.
Hiên Viên Vô Địch quả thật là không thẹn với tên, tu luyện đấu khí và thách đấu với tất cả các ma pháp sư cường đại nhất trên đại lục lúc bấy giờ, và không hề thua một trận nào.
Hành động đó của Hiên Viên Vô Địch đã làm dậy lên một làn sóng mới, quan điểm ma pháp mạnh mẽ hơn so với đấu khí nhất thời không còn được mọi người cho là đúng nữa, mọi người đối với việc tu luyện đấu khí đã bắt đầu thừa nhận.
Cơ thể con người có giới hạn, quả thật là không thể so với không trung rộng lớn vô hạn. Nhưng con người lại quên một điểm, cơ thể của con người cũng vô cùng ảo diệu.
Cơ thể của con người vô cùng huyền bí, nếu như hấp thu nguyên tố và tu luyện thành lực lượng của mình, và tu luyện theo bí pháp thì có thể lợi dụng nguyên tố để cải tạo thân thể, đạt đến một sức mạnh mới vượt quá sự tưởng tượng của con người.
Tuy rằng sát thương của đấu khí so với ma pháp thì không bằng nhưng người tu luyện đấu khí có thân thể cường tráng hơn ma pháp sư nhiều, do lực lượng tồn tại bên trong chính cơ thể của mình, có thể trực tiếp sử dụng, mà ma pháp sư chính là sử dụng tinh thần lực của mình mà gián tiếp sử dụng nguyên tố trong không gian, hơn nữa còn phải trải qua một quá trình tổ hợp và kiến giải phức tạp, phối hợp với chú ngữ mới có thể phát động ma kỹ, cho nên xét về tính linh hoạt thì vũ kỹ hơn một bậc.
Vả lại điều kiện để trở thành một ma pháp sư phi thường khó khăn, còn đấu khí thì dễ dàng hơn một chút, cơ hồ mỗi người đều có khả năng tu luyện đấu khí.
Vì vậy rất nhiều người bắt đầu tận sức tu luyện đấu khí, bởi vì thể chất của từng người không giống nhau, cho nên phương hướng tu luyện cũng có sai biệt, hơn nữa khả năng sáng tạo cùng với cơ duyên của từng người cũng là một nguyên nhân, trong quá trình tu luyện và nghiên cứu, sinh ra khá nhiều loại đấu khí.
Chúng có đặc điểm không đồng nhất, ví dụ như Đông Phương gia tộc chuyên về ám khí nên am hiểu về thiên tinh đấu khí, có thể sử dụng ám khí trong bóng tối một cách dễ dàng tự nhiên, có thể phát huy được uy lực hơn hẳn so với các loại đấu khí khác.
Cho nên ngày nay, đấu khí đã trở thành phương pháp tu luyện phổ biến nhất tạp địch đại lục, các phương pháp tu luyện đấu khí phát triển như là trăm hoa đua nở, kỳ nhân dị sĩ tầng tầng lớp lớp.
Ma pháp sư vẫn được xưng hô là người có thân phận cao quý như cũ nhưng bọn họ không còn là những người cường đại nhất nữa.
Tuy vậy ma pháp và đầu khí đều có bước đầu tu luyện như nhau, đó chính là nguyên tố cảm ứng.
Nếu như ngay cả nguyên tố cũng không thể cảm ứng được thì đừng nói chi đến tu luyện. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Bên cạnh tố chất bất đồng, thì phương pháp tu luyện khác nhau cũng sẽ có hiệu quả khác nhau.
Dương Phong đề nghị Cổ Diêu bắt đầu nên cảm ứng thủy nguyên tố, cũng là tuyệt đại bộ phận học giả lựa chọn để tu luyện, nguyên nhân là cơ thể con người có cấu tạo đa phần là nước, đồng nguyên vật chất sẽ khiến cho nguyên tố cảm ứng dễ dàng hơn.
Sau khi Dương Phong rời đi, Cổ Diêu hưng phấn không ngủ được, dứt khoát đứng lên, ý định thử những gì vừa mới học được.
Đi đến bên sườn núi, phía dưới chính là dòng sông đang chảy không ngừng, nơi này thủy nguyên tố có thể nói là phi thường dồi dào.
Địa điểm tu luyện cũng chính là một chuyện rất quan trọng.
Khoanh chân ngồi xuống bên bờ sông, song chưởng giao điệp đặt ở vị trí gàn bụng, đây cũng là tư thế tu luyện, có thể khiến cho người ta càng chuyên tâm và cũng phù hợp với quy luật của đại tự nhiên, cũng có thể khiến cho người tu luyện đạt được hiệu quả tốt hơn.
Dựa theo biện pháp của Dương Phong, Cổ Diêu nhắm hai mắt, điều chỉnh hô hấp đều đều, bài trừ tất cả tạp niệm, tập trung tinh thần tưởng tượng như mình đang ở trong một không gian hư vô, không có bầu trời, không có mặt đất, không có thực vật, không có lều vải, cũng không có con sông rộng lớn phía dưới, thậm chí ngay cả chính thân thể của bản thân mình cũng biến mất, hoàn toàn hòa nhập thành một bộ phận với không gian đó, ngay cả trái tim của mình cũng trầm tĩnh lại, mở rộng ý chí tiếp đón một vị bằng hữu mới chưa từng gặp mặt.
Đây chính là tinh thần không gian mà những người tập võ hay nói.
Nói thì đơn giản, còn muốn làm như thế thì không dễ dàngc chút nào.
Tiếng côn trùng kêu vang, tiếng ếch kêu, nước sông rít gào, gió nhẹ thổi vào mặt, hương hoa từ xa thoang thoảng, hơi lạnh của ban đêm, mặt đất cứng rắn dưới mông, từ khứu giác, thính giác, xúc giác không ngừng truyền đến trong đầu của Cổ Diêu, còn có thất tình lục dục của con người do tạp niệm sinh ra không phải muốn bài trừ là có thể hoàn toàn bài trừ được.
Tinh thần không gian duy trì không đến vài giây là đã toàn toàn biến mất.
Cách nguyên nhân bên ngoài đối với tu luyện giả có ảnh hưởng rất lớn cho nên có rất nhiều vũ giả tìm đến một chỗ yên tĩnh để tiềm tu.
Cổ Diêu cũng không bởi vậy mà uể oải, theo như lời Dương Phong nói, chính là có công pháp chỉ điểm, ban đầu người học muốn cảm ứng được nguyên tố cũng phải mất gần một tuần, nếu như không được thông minh thì nói không chừng còn thể thể mất cả tháng thậm chí là hơn nữa.
Không ngừng tập trung vào tinh thần không gian, rồi lại bị hỏng mất, rồi lại tập trung, rồi hỏng …, đây là tất cả những việc mà Cổ Diêu làm cả đêm.
Sáng sớm, đội ngũ tiếp tục lên đường.
Mặc dù chỉ là bước đầu tiên tu luyện nhưng Cổ Diêu hoàn toàn đắm chìm trong đó, lúc nào rãnh rỗi hắn liền luyện tập nguyên tố cảm ứng, ngay cả lúc ngồi trên xe cũng không ngoại lệ, đương nhiên lúc này không thể dùng tư thể ngồi khoanh chân được, chỉ là nhắm mắt cố gắng cảm ứng.
Vừa mới bắt đầu diệp lâm còn tưởng là hắn đếm qua không ngủ được, nhưng Cổ Diêu suốt cả ngày đều như vậy, nàng rốt cũng cũng xem ra có điều gì đó không đúng.
"Tiểu sắc lang?"
Nhìn thấy Cổ Diêu không đáp cũng không để ý, Diệp Lâm cũng không giận, chỉ là giơ ngón tay lên rồi đâm lên lưng của Cổ Diêu một cái.
Vừa đau lại vừa ngứa mãnh liệt, khiến cho Cổ Diêu không thể nào tập trung tinh thần được, hắn mở mắt ra bất mãn nói:"Có chuyện gì sao?"
Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 2 : Sơ Thiệp Giang Hồ
Cổ Diêu cảm kích nói:"Cám ơn huynh, Dương …"
Hắn đột nhiên dừng lại, không biết phải xưng hô với Dương Phong như thế nào là tốt nhất, nếu được người khác truyền thụ công pháp tu luyện, theo lý mà nói thì phải gọi là sư phụ, và phải làm nghi lễ bái sư.
Dương Phong tựa như xem thấu tâm tư của hắn, mỉm cười nói:"Không cần kêu ta là sư phụ, nếu như ngươi thấy ta không tệ thì kêu một tiếng dương đại ca là được rồi, còn nữa, ta truyền công pháp này cho ngươi, không được nói cho người khác biết."
"Vâng, Dương đại ca!"
Dương Phong mỉm cười nói:"Tốt lắm, ta sẽ dạy cho ngươi bước đầu tiên của Linh Động – Nguyên Tố Cảm ứng."
Trên đại lục, võ học chính thống đều đến từ không gian.
Vì lúc bắt đầu tìm tòi nghiên cứu về võ đạo, con người phát hiện rằng trong không gian tồn tại vô số lực lượng mà mắt thường không thể nhìn thấy được, những lực lượng đó được gọi là nguyên tố.
Dựa theo tính chất, nguyên tố cơ bản được chia thành nhiều loại, kim mộc thủy hỏa thổ phong điện cùng với hai thuộc tính hiếm thấy hơn là quang minh và hắc ám.
Trải qua các nghiên cứu trường kỳ, con người đã tìm ra được hai phương pháp sử dụng nguyên tố.
Trong đó một bộ phận là sử dụng tinh thần lực của bản thân, dùng chú ngữ khu động nguyên tố trong không gian, làm cho chúng nó tổ hợp thàn kỹ năng, tiến hành công kích, phòng ngự hoặc trị liệu, phương pháp này được gọi là "Ma pháp",
Một bộ phạn khác không lợi dụng trực tiếp ma pháp mà đem nó hấp thu vào trong cơ thể, khi đạt đến trình độ nhất định, là có thể sinh ra lực lượng, cũng chính là đấu khí.
Ở giai đoạn mới bắt đầu, con người đa số đều cho rằng tu luyện ma pháp mạnh hơn đấu khí, bởi vì thân thể của con người dù sao cũng có hạn, mà trong không gian đã có sẵn nguyên tố, do đó ma pháp sư được tôn xưng cao quý, còn vũ giả thì phải chịu thân phận thấp hơn.
Ma pháp mạnh mẽ hơn đấu khí, quan điểm đó tồn tại suốt hơn ba ngàn năm, cho đến khi một cường giả xuất hiện, người đó tên là Hiên Viên Vô Địch, cũng là chủ nhân đầu tiên của đệ nhất gia tộc Hiên Viên lừng danh hiện nay.
Hiên Viên Vô Địch quả thật là không thẹn với tên, tu luyện đấu khí và thách đấu với tất cả các ma pháp sư cường đại nhất trên đại lục lúc bấy giờ, và không hề thua một trận nào.
Hành động đó của Hiên Viên Vô Địch đã làm dậy lên một làn sóng mới, quan điểm ma pháp mạnh mẽ hơn so với đấu khí nhất thời không còn được mọi người cho là đúng nữa, mọi người đối với việc tu luyện đấu khí đã bắt đầu thừa nhận.
Cơ thể con người có giới hạn, quả thật là không thể so với không trung rộng lớn vô hạn. Nhưng con người lại quên một điểm, cơ thể của con người cũng vô cùng ảo diệu.
Cơ thể của con người vô cùng huyền bí, nếu như hấp thu nguyên tố và tu luyện thành lực lượng của mình, và tu luyện theo bí pháp thì có thể lợi dụng nguyên tố để cải tạo thân thể, đạt đến một sức mạnh mới vượt quá sự tưởng tượng của con người.
Tuy rằng sát thương của đấu khí so với ma pháp thì không bằng nhưng người tu luyện đấu khí có thân thể cường tráng hơn ma pháp sư nhiều, do lực lượng tồn tại bên trong chính cơ thể của mình, có thể trực tiếp sử dụng, mà ma pháp sư chính là sử dụng tinh thần lực của mình mà gián tiếp sử dụng nguyên tố trong không gian, hơn nữa còn phải trải qua một quá trình tổ hợp và kiến giải phức tạp, phối hợp với chú ngữ mới có thể phát động ma kỹ, cho nên xét về tính linh hoạt thì vũ kỹ hơn một bậc.
Vả lại điều kiện để trở thành một ma pháp sư phi thường khó khăn, còn đấu khí thì dễ dàng hơn một chút, cơ hồ mỗi người đều có khả năng tu luyện đấu khí.
Vì vậy rất nhiều người bắt đầu tận sức tu luyện đấu khí, bởi vì thể chất của từng người không giống nhau, cho nên phương hướng tu luyện cũng có sai biệt, hơn nữa khả năng sáng tạo cùng với cơ duyên của từng người cũng là một nguyên nhân, trong quá trình tu luyện và nghiên cứu, sinh ra khá nhiều loại đấu khí.
Chúng có đặc điểm không đồng nhất, ví dụ như Đông Phương gia tộc chuyên về ám khí nên am hiểu về thiên tinh đấu khí, có thể sử dụng ám khí trong bóng tối một cách dễ dàng tự nhiên, có thể phát huy được uy lực hơn hẳn so với các loại đấu khí khác.
Cho nên ngày nay, đấu khí đã trở thành phương pháp tu luyện phổ biến nhất tạp địch đại lục, các phương pháp tu luyện đấu khí phát triển như là trăm hoa đua nở, kỳ nhân dị sĩ tầng tầng lớp lớp.
Ma pháp sư vẫn được xưng hô là người có thân phận cao quý như cũ nhưng bọn họ không còn là những người cường đại nhất nữa.
Tuy vậy ma pháp và đầu khí đều có bước đầu tu luyện như nhau, đó chính là nguyên tố cảm ứng.
Nếu như ngay cả nguyên tố cũng không thể cảm ứng được thì đừng nói chi đến tu luyện. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Bên cạnh tố chất bất đồng, thì phương pháp tu luyện khác nhau cũng sẽ có hiệu quả khác nhau.
Dương Phong đề nghị Cổ Diêu bắt đầu nên cảm ứng thủy nguyên tố, cũng là tuyệt đại bộ phận học giả lựa chọn để tu luyện, nguyên nhân là cơ thể con người có cấu tạo đa phần là nước, đồng nguyên vật chất sẽ khiến cho nguyên tố cảm ứng dễ dàng hơn.
Sau khi Dương Phong rời đi, Cổ Diêu hưng phấn không ngủ được, dứt khoát đứng lên, ý định thử những gì vừa mới học được.
Đi đến bên sườn núi, phía dưới chính là dòng sông đang chảy không ngừng, nơi này thủy nguyên tố có thể nói là phi thường dồi dào.
Địa điểm tu luyện cũng chính là một chuyện rất quan trọng.
Khoanh chân ngồi xuống bên bờ sông, song chưởng giao điệp đặt ở vị trí gàn bụng, đây cũng là tư thế tu luyện, có thể khiến cho người ta càng chuyên tâm và cũng phù hợp với quy luật của đại tự nhiên, cũng có thể khiến cho người tu luyện đạt được hiệu quả tốt hơn.
Dựa theo biện pháp của Dương Phong, Cổ Diêu nhắm hai mắt, điều chỉnh hô hấp đều đều, bài trừ tất cả tạp niệm, tập trung tinh thần tưởng tượng như mình đang ở trong một không gian hư vô, không có bầu trời, không có mặt đất, không có thực vật, không có lều vải, cũng không có con sông rộng lớn phía dưới, thậm chí ngay cả chính thân thể của bản thân mình cũng biến mất, hoàn toàn hòa nhập thành một bộ phận với không gian đó, ngay cả trái tim của mình cũng trầm tĩnh lại, mở rộng ý chí tiếp đón một vị bằng hữu mới chưa từng gặp mặt.
Đây chính là tinh thần không gian mà những người tập võ hay nói.
Nói thì đơn giản, còn muốn làm như thế thì không dễ dàngc chút nào.
Tiếng côn trùng kêu vang, tiếng ếch kêu, nước sông rít gào, gió nhẹ thổi vào mặt, hương hoa từ xa thoang thoảng, hơi lạnh của ban đêm, mặt đất cứng rắn dưới mông, từ khứu giác, thính giác, xúc giác không ngừng truyền đến trong đầu của Cổ Diêu, còn có thất tình lục dục của con người do tạp niệm sinh ra không phải muốn bài trừ là có thể hoàn toàn bài trừ được.
Tinh thần không gian duy trì không đến vài giây là đã toàn toàn biến mất.
Cách nguyên nhân bên ngoài đối với tu luyện giả có ảnh hưởng rất lớn cho nên có rất nhiều vũ giả tìm đến một chỗ yên tĩnh để tiềm tu.
Cổ Diêu cũng không bởi vậy mà uể oải, theo như lời Dương Phong nói, chính là có công pháp chỉ điểm, ban đầu người học muốn cảm ứng được nguyên tố cũng phải mất gần một tuần, nếu như không được thông minh thì nói không chừng còn thể thể mất cả tháng thậm chí là hơn nữa.
Không ngừng tập trung vào tinh thần không gian, rồi lại bị hỏng mất, rồi lại tập trung, rồi hỏng …, đây là tất cả những việc mà Cổ Diêu làm cả đêm.
Sáng sớm, đội ngũ tiếp tục lên đường.
Mặc dù chỉ là bước đầu tiên tu luyện nhưng Cổ Diêu hoàn toàn đắm chìm trong đó, lúc nào rãnh rỗi hắn liền luyện tập nguyên tố cảm ứng, ngay cả lúc ngồi trên xe cũng không ngoại lệ, đương nhiên lúc này không thể dùng tư thể ngồi khoanh chân được, chỉ là nhắm mắt cố gắng cảm ứng.
Vừa mới bắt đầu diệp lâm còn tưởng là hắn đếm qua không ngủ được, nhưng Cổ Diêu suốt cả ngày đều như vậy, nàng rốt cũng cũng xem ra có điều gì đó không đúng.
"Tiểu sắc lang?"
Nhìn thấy Cổ Diêu không đáp cũng không để ý, Diệp Lâm cũng không giận, chỉ là giơ ngón tay lên rồi đâm lên lưng của Cổ Diêu một cái.
Vừa đau lại vừa ngứa mãnh liệt, khiến cho Cổ Diêu không thể nào tập trung tinh thần được, hắn mở mắt ra bất mãn nói:"Có chuyện gì sao?"
Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 2 : Sơ Thiệp Giang Hồ
/258
|