Tác giả: Vô Xỉ Đạo Tặc <无齿盗贼>
Bọn người chiếm lấy bàn của Philip sau khi ăn uống no say, thanh niên mới lớn tiếng nói:"Tính tiền."
Khi mà kêu tính tiền hắn đã dự tính sẽ thưởng cho nữ thị giả thật hậu để chứng tỏ sự hào phóng của mình với nữ nhân bên cạnh, nhưng khi mà tay hắn luồn tay vào lòng thì nhíu mày lại, túi tiền không thấy đâu.
Thanh niên tìm lại một hồi nhưng vẫn không thấy.
Có thể là rơi nơi nào chăng, chỉ có chút tiền như vậy hắn không thèm quan tâm chỉ chết một cái là đang lúc cần, cho nên hắn dù có điểm khó chịu nhưng vẫn nói với thị vệ bên cạnh:"Alger, ngươi thanh toán!"
Quý môn đệ tử khi ra khỏi nhà đều mang tiền giao cho thị vệ bên cạnh giữ, nhưng Alger biết thiếu gia nhà hắn không như công tử thông thường, cho nên có chút kì quái.
Đương nhiên hắn cũng sẽ không có ngu mà hỏi , chỉ là khi luồn tay tìm tiền thì cũng như công tử hắn, nhíu mày nói:"Thiếu gia, hình như thuộc hạ đánh mất túi tiền."
"Gì?" Thiếu niên cảm thấy rất kì lạ hắn biết Alger là người rất cẩn thận không thể nào làm mất tiền được.
Túi tiền của hai người biến mất thì đây không thể là chuyện thường rồi, sau đó bọn gia hỏa này mới phát hiện tất cả túi tiền của họ đều không cánh mà bay.
"Đạo tặc!"
Cái danh từ này như đồng thời nhảy lên trong đầu bọn họ, khiến cho bọn họ cuống cuồng kiểm tra đồ vật của mình, kết quả mém chút nữa làm cho họ toàn bộ té xỉu, cơ hồ tất cả đều mất cả, bị trộm sạch bách.
Con nữ bên cạnh ngay lập tức vuốt ngực của mình, kiếm tra căn hồng toản trụy tử, kim cương thì đối với quí tộc trên đại lục cũng không tính là cái quỉ gì, nhưng mà hồng toản thạch thì khác, nói chính là kim cương cực phẩm trong cực phẩm, ngàn vàng không thể mua, hơn nữa nó còn là xuất phát từ vị đại sư nổi tiếng nhất đại lục đã rửa tay chậu vàng làm ra, nếu không vì giao tình với gia tộc của thành niên kia, thì An Tư Ngả Nhĩ cũng không phá lệ mà rời núi, lai lịch hiếm thấy như vậy cũng có thể nói căn trụy tử này quí giá cỡ nào.
Trên tay có cảm giác lạnh, con nữ thở phào, cho dù mất tất cả, quần áo có bị lột sạch sẽ cũng không sao, nhưng căn trụy tử này không thể mất được.
Nhìn vật tinh xảo trong tay, chỉ có thể dùng từ nghệ thuật đỉnh cao hình dung cái hồng toản trụy tử này quá, con nữ không nhìn được đem nó hôn lên môi một cái.
Lúc này nàng lại dột nhiên hét ầm ầm lên, nàng phát hiện trụy tử có vết nứt, dù vết nứt này chỉ là rất rất nhỏ, nhưng mà là điểm chí tử, trong mắt đại hành gia xem thì ra nó chỉ là một sản phẩm thất bại mà thôi.
"Không thể nào! Không thể nào!" Con nữ hô lớn lên như mụ điên, mất đi cái dáng vẽ phong tao thục nữ. <@Nó có thục nữ đâu mà mất -.-" >
Sản phẩm do một đại cao thủ chế tạo, sao có thể là sản phẩm thất bại?
Càng làm cho nàng kinh hãi chính là vết nứt càng ngày càng rộng cuối cùng bịch một tiếng, tứ phân ngũ liệt.
Con nữ hoàn toàn ngây dại, đây là trụy tử do hồng toản cứng rắn nhất trên đại lục chế tạo sao có thể yếu ớt như vậy.
Vấn đề tất nhiên là trên người đạo tặc.
Con nữ cơ hồ nổi điên, như là con mẹ bán cá đầu đường đứng chửi:"Đạo tặc chết bầm, đạo tặc chết chém, trời đánh thánh vật hằm bà lằng, cà na xí muội @#$%^&"
Thanh niên nghiến răng nghiến lợi:"Ta mà biết tên nào làm sẽ mang hắn bầm thây vạn đoạn, dám động thủ trên đầu bổn thiếu gia."
Chỉ là hắn có nghĩ mãi cũng không nghĩ ra là do ai làm, khi nào bị trộm, càng không nghĩ tới bọn Philip, chỉ là đi ngang người chút xíu, ai có thể có đạo kỹ cao minh như vậy chứ?"
Alger chính là một kẻ lớn tuổi có nhiều kinh nghiệm lịch duyệt phong phú, ý nghĩ tĩnh táo cho nên được phái ra chiếu cố cho thanh niên tránh cho cá tính lỗ mãng của hắn gây chuyện, giờ phút này hắn là người thanh tĩnh nhất, nói với thanh niên:"Có thể vô thanh vô túc trộm đi tấ cả đồ vật của chúng ta, đây phải là một đạo tặc lợi hại phi thường, thiếu gia tốt nhất ngài nên kiểm tra vài đồ vật khác đi."
Tiền tài đối với thiếu gia của họ không đáng nhắc tới chỉ là còn có vài thứ khác cực kì quan trọng.
Thanh niên cố đè nén tâm tình của mình xuống:"Không gian giới chỉ của ta có phong ấn, ta không tin hắn dưới tình huống không kinh động ta mà cũng có thể phá phong ấn, hừ…"
Hắn dùng ý niệm mở giới chỉ ra, nhưng tình cảnh trong đó càng làm hắn chết ngất, toàn bộ trong giới chỉ không còn vật gì, dù là vật phẩm quan trọng nhất kia.
Alger từ sắc mặt của thanh niên cũng biết được chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt ngưng trọng:"Thiếu gia, việc này không phải chuyện đùa, chúng ta tốt nhất là báo về gia tộc!"
Mà ba người Philip lúc này đang trong khách phòng kiểm tra chiến lợi phẩm.
Ngay cả liếc mắt cũng không thèm lão mang tất cả túi tiền ném qua một bên, số thủy tinh tệ bên trong đó cũng đủ làm cho một bình dân trên đại lục thư thư phục phục sống thong thả nhiều năm.
Nhìn qua cái trang sức xa sỉ, cũng chưa nhập pháp nhãn hắn, hắn chỉ chỉ chú ý căn trụy tử:"Ừ, Hồng Toản thạch, có chút đáng giá, thợ làm ra cũng khéo, có chút cân lượng."
Cổ Diêu vốn đã chú ý đến căn trụy tử trên cổ của nữ nhân kia nhịn không được hỏi:"Sư phụ ngài làm như thế nào mà trộm trụy tử, dù thông qua huyệt dạo có thể lừa cảm giác của nàng nhưng mà người khác không phát hiện sao?"
Philip không chút hoang mang trả lời :"Yên tâm sư phụ tất nhiên lo lắng điểm này rồi, thuận tiện nói cho ngươi biết một kỹ thuật cao cấp- Đổi Trắng Thay Đen- trên cổ nàng giờ có căn trụy tử như đúc, không ai nhìn ra được."
Cổ Diêu nhìn trụy tử trên tay sư phụ có chút khó hiểu nói:"Sư phụ, căn trụy tử này được làm rất tinh tế, ngài làm sao có thể trong chút lát tìm được đồ dỏm giống y như vậy."
"Không phải tìm cái khác mà là phục chế." Philip lấy ra một nắm gì mềm như bùn, trước ánh mắt nghi ngờ của Cổ Diêu nói:"Thấy không đây là bùn vạn năng, đây chính là nguyên liệu lấy từ một loại ốc sên đặc biệt ở bắc bộ băng nguyên, chỉ cần đưa đấu khí vào là nó có thể thay đổi các loại hình thái khác nhau…" Tay lão sờ vào, cái bùn vạn năng kia biến thành một thanh đồng.
Cổ Diêu kinh ngạc đem khối thanh đồng tiếp nhận, đánh mạnh mấy cái liền, đánh vào rõ ràng là thanh âm kim loại.
"Cái này thật sự là giả sao."
Philip trợn mắt:"Đồ đần, tất nhiên là giả, chỉ là cực kì giống nhau mà thôi, nếu như ngay cả vật chất cũng đổi, vậy thì đồ dỏm đó có còn là đồ dỏm đâu, mà là hàng thật."
Philip thu tay về, mở ra thì thanh đồng lại biến thành phỉ thúy, thật là phi thường.
"Nguyên tố của đấu khí bất đồng, hình thái cũng bất đồng, trải qua lịch đại bổn môn, bây giờ chúng ta đã nắm giữ gần như tất cả phương pháp mô phỏng, kể cả hồng toản, năng lực của ta có thể làm ra đồ vật giả giống cả màu sắc chi tiết, hình ảnh, độ lớn nhỏ, sực nặng độ ấm, xúc cảm cùng sức phản quang đạt đến 99% tương tự, dù là chuyên gia cũng khó phân biệt."
Cổ Diêu kinh ngạc cảm thán:"Vậy có khác gì hàng thật đâu"
Philip cười nói:"Không chỉ căn cứ đấu khí mà tạm thời thay đổi bùn vạn năng, nó thủy chung cũng không thể thành vật khác, trải qua đoạn thời gian, với khả năng của ta có thể duy trì bốn năm, sẽ trở lại như cũ, còn tổ sư thứ 13 chính là người mạnh nhất ở phương diện này có thể gần năm năm, người thứ hai chính là ta." Philip có chút kiêu ngạo khi nói tới đây, tất nhiên không khác gì tổ sư, lão cũng có chút danh dự.
"Nói vậy cái trụy tử kia, ả đó còn có thể đeo bốn năm."
Philip "hừ" 1 tiếng:"Ta sao mà có thể cho nàng vui lâu thế, nữ nhân không lễ phép như vậy phải cho giáo huấn, nếu không có gì ngoài ý muốn, bây giờ cái hàng dỏm kia hư mất rồi, sợ là cả nàng cũng hư theo nó luôn rồi đó chứ."
Xem ra cái con nữ kia vô cùng yêu thích trụy tử, sắc mặt nàng bây giờ chính là rất khó coi, tim Cổ Diêu thấy ngứa ngứa, tiếp xúc Philip càng lâu càng thấy điểm đặc sắc của nghể đạo tặc.
Đây cũng là mục đích của Philip, lão biết cái tên đồ đệ này chính là không tình nguyện, chỉ là bị ép nhập môn, bởi vậy sớm có ý dùng đủ phương pháp câu dẫn hắn đối với đạo tặc hứng thú, vừa có thanh niên kia tự động muốn chết, tất nhiên là thành hàng thử nghiệm ngay.
"Vậy cái đổi trắng thay đen và phục chế, ngài có thể dạy cho con chưa?"
Philip nghe vậy biết Cổ Diêu đã động tâm, nói:"Ha ha, không cần gấp, hai loại đó đều là kỹ năng cao cấp, trước mắt chưa tới ngươi, tất nhiên dưới sự chỉ dạy anh minh của ta, hơn nữa là thiên phú của ngươi và cốn gắng, cuối cùng cũng thành công thôi."
Đem hồng truy tử nhét vào lòng, Philip nhìn tới chiến lợi phẩm còn lại, thấy quyển sách mỏng cười nói:"Ha ha, không nghĩ tới thu hoạch cái này."
Cổ Diêu tiếp cận nhìn, trên sách viết bốn chữ "Thiên Mị Huyễn Cảnh", hiếu kỳ hỏi:"Sư phụ đây là cái gì.?"
"Huyễn Thuật." Philip bổ sung một câu:"Cái này là bí kíp huyễn thuật của Hách Liên gia tộc."
Hách Liên gia tộc chính là một trong bát đại cổ tộc, bát đại gia tộc phân biệt là Hiên Viên, Đoan Mộc, Đông Phương, Thuần Vu, Hách Liên, Gia Cát, Độc Cô, Hạ Hầu. Mà mỗi nhà đều có vũ kỹ thành danh, tỷ như là huyễn thuật chính là tuyệt kỹ của Hách Liên gia tộc.
Tại La Áo đế quốc dù là người thống trị cũng không dám ra tay với bát đại cổ tộc, họ là người mang sắc thái thần bí, thành những người khác thường trên đại lục.
Bí kíp của đại gia tộc tất nhiên là trân quí vô cùng, bất quá Philip trở mình hai cai rồi ném nó vào đống lạp ngập :"Ngay cả Hách Liên gia chủ đối với ta cũng phải nhường mấy phần vậy mà tiểu tử này dám vô lễ với ta."
Cổ Diêu tiếc hận nói:Sự phụ, người coi không ra gì cũng cho đệ tử được mà."
Nghĩ lại dò xét vũ kỹ của nhà khác, không khỏi có chút bất kính với Philip, cho nên cười a a nói:"Hắc, Con biết là Tiêu Dao Vô ảnh của bổn môn là độc bộ thiên hạ nhưng mà tham khảo thêm chút ít cũng không tệ."
"Nghĩ hay lắm, đáng tiếc vật phẩm này đối với chúng ta vô dụng." Philip thản nhiên nói:"Đừng nói tới mấy đại gia tộc, đại bộ phận vũ giả thành danh có bí kiếp thì bí kiếp cũng ẩn chứa bẫy trong đó, ngươi đừng tưởng nội dung bên trong rõ ràng như vậy, thực ra mỗi trang đều có sai lệch, hay là câu cú điên đảo, có chút thiếu sót, thậm chí là phương pháp tu luyện sai lầm, tóm lại còn có nhiều cách khác. Bí kíp này chỉ ghi lại một chút gì nhìn là hiểu nhưng còn trọng yếu thì căn bản không có ghi trên nó, mà do mấy lão gia hỏa truyền khẩu, tùy theo phương pháp mới tu luyện được, nếu tiếp theo mà luyện loạn, chuyện tẩu hỏa nhập ma là không thể tránh."
"Ố ồ, thì ra là như thế!" Cổ diêu thở dài nói. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
"Đương nhiên, vì tránh cho bí công ngoại truyền, mấy tên âm hiểm này cách gì cũng nghĩ ra."
"Ý, vậy Tiêu Dao Vô ảnh của bổn môn có hay không có bẫy?"
"Cái này, đương nhiên là có ..."Philip xấu hổ nói.
Hắn nói như vậy chả khác nào thừa nhận sư tổ của mìn cũng là tên âm hiểm.
Thấy Cổ Diêu cười trộm, Philip thẹn quá thành giận:"tiểu từ, không lôi thôi, ít nói làm nhiều đi, tất cả đạo kỹ của tiêu dao môn đều dựa vào Tiêu Dao đấu khí, ngươi cần tiến hành đả cơ sở đã."
Hắn lấy ra một viên đan dược, màu trắng như sữa có màu vàng sáng lưu chuyển bên ngoài, Cổ Diêu không biết gì về dược vật, nhưng mà nhìn vẽ ngoài của đan dược cũng biết nó là loại bất phàm.
Philip ném khỏa đan vào tay Cổ Diêu, một cảm giác lạnh vô cùng truyền tới làm Cổ Diêu ném nó đi, hét "Lạnh quá!"
"Uống vào đi!"
Cổ Diêu nhìn khối bạch đan nếu nuốt vào không phải cả bụng cũng đông lại sao, thành khối băng đó, tâm trạng do dự nói :"Sư phụ, đây là gì?"
Philip không kiên nhẫn nói:"Không có dong dài, sư phụ có thể hại ngươi sao sư tỷ của ngươi ta còn chưa cho uống, mà ngươi còn hỏi này hỏi nọ."
Cổ Diêu nghĩ một chút, nếu à Philip muốn hại hắn thì 100 tên như hắn cũng không đủ chết, cười khan nói :"Chỉ là rất lạnh mà."
Philip hừ một tiếng:"Đợi lát nữa thì không còn lạnh."
Cổ Diêu mang đan dược bỏ vào mồm còn chưa kịp cảm nhân vị giác, tiểu đan đã hóa lỏng, hắn đã hiểu ý của Philip nói, quả thật không lạnh mà trái lại như là nhiệt lưu của núi lửa, từ yết hầu chạy thẳng đến tiểu phúc, khuyết tán khắp tứ chi.
Trong đầu Cổ Diêu nổ ầm một tiếng, mất đi tri giác.
Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 3 : Tiêu Dao Môn
Bọn người chiếm lấy bàn của Philip sau khi ăn uống no say, thanh niên mới lớn tiếng nói:"Tính tiền."
Khi mà kêu tính tiền hắn đã dự tính sẽ thưởng cho nữ thị giả thật hậu để chứng tỏ sự hào phóng của mình với nữ nhân bên cạnh, nhưng khi mà tay hắn luồn tay vào lòng thì nhíu mày lại, túi tiền không thấy đâu.
Thanh niên tìm lại một hồi nhưng vẫn không thấy.
Có thể là rơi nơi nào chăng, chỉ có chút tiền như vậy hắn không thèm quan tâm chỉ chết một cái là đang lúc cần, cho nên hắn dù có điểm khó chịu nhưng vẫn nói với thị vệ bên cạnh:"Alger, ngươi thanh toán!"
Quý môn đệ tử khi ra khỏi nhà đều mang tiền giao cho thị vệ bên cạnh giữ, nhưng Alger biết thiếu gia nhà hắn không như công tử thông thường, cho nên có chút kì quái.
Đương nhiên hắn cũng sẽ không có ngu mà hỏi , chỉ là khi luồn tay tìm tiền thì cũng như công tử hắn, nhíu mày nói:"Thiếu gia, hình như thuộc hạ đánh mất túi tiền."
"Gì?" Thiếu niên cảm thấy rất kì lạ hắn biết Alger là người rất cẩn thận không thể nào làm mất tiền được.
Túi tiền của hai người biến mất thì đây không thể là chuyện thường rồi, sau đó bọn gia hỏa này mới phát hiện tất cả túi tiền của họ đều không cánh mà bay.
"Đạo tặc!"
Cái danh từ này như đồng thời nhảy lên trong đầu bọn họ, khiến cho bọn họ cuống cuồng kiểm tra đồ vật của mình, kết quả mém chút nữa làm cho họ toàn bộ té xỉu, cơ hồ tất cả đều mất cả, bị trộm sạch bách.
Con nữ bên cạnh ngay lập tức vuốt ngực của mình, kiếm tra căn hồng toản trụy tử, kim cương thì đối với quí tộc trên đại lục cũng không tính là cái quỉ gì, nhưng mà hồng toản thạch thì khác, nói chính là kim cương cực phẩm trong cực phẩm, ngàn vàng không thể mua, hơn nữa nó còn là xuất phát từ vị đại sư nổi tiếng nhất đại lục đã rửa tay chậu vàng làm ra, nếu không vì giao tình với gia tộc của thành niên kia, thì An Tư Ngả Nhĩ cũng không phá lệ mà rời núi, lai lịch hiếm thấy như vậy cũng có thể nói căn trụy tử này quí giá cỡ nào.
Trên tay có cảm giác lạnh, con nữ thở phào, cho dù mất tất cả, quần áo có bị lột sạch sẽ cũng không sao, nhưng căn trụy tử này không thể mất được.
Nhìn vật tinh xảo trong tay, chỉ có thể dùng từ nghệ thuật đỉnh cao hình dung cái hồng toản trụy tử này quá, con nữ không nhìn được đem nó hôn lên môi một cái.
Lúc này nàng lại dột nhiên hét ầm ầm lên, nàng phát hiện trụy tử có vết nứt, dù vết nứt này chỉ là rất rất nhỏ, nhưng mà là điểm chí tử, trong mắt đại hành gia xem thì ra nó chỉ là một sản phẩm thất bại mà thôi.
"Không thể nào! Không thể nào!" Con nữ hô lớn lên như mụ điên, mất đi cái dáng vẽ phong tao thục nữ. <@Nó có thục nữ đâu mà mất -.-" >
Sản phẩm do một đại cao thủ chế tạo, sao có thể là sản phẩm thất bại?
Càng làm cho nàng kinh hãi chính là vết nứt càng ngày càng rộng cuối cùng bịch một tiếng, tứ phân ngũ liệt.
Con nữ hoàn toàn ngây dại, đây là trụy tử do hồng toản cứng rắn nhất trên đại lục chế tạo sao có thể yếu ớt như vậy.
Vấn đề tất nhiên là trên người đạo tặc.
Con nữ cơ hồ nổi điên, như là con mẹ bán cá đầu đường đứng chửi:"Đạo tặc chết bầm, đạo tặc chết chém, trời đánh thánh vật hằm bà lằng, cà na xí muội @#$%^&"
Thanh niên nghiến răng nghiến lợi:"Ta mà biết tên nào làm sẽ mang hắn bầm thây vạn đoạn, dám động thủ trên đầu bổn thiếu gia."
Chỉ là hắn có nghĩ mãi cũng không nghĩ ra là do ai làm, khi nào bị trộm, càng không nghĩ tới bọn Philip, chỉ là đi ngang người chút xíu, ai có thể có đạo kỹ cao minh như vậy chứ?"
Alger chính là một kẻ lớn tuổi có nhiều kinh nghiệm lịch duyệt phong phú, ý nghĩ tĩnh táo cho nên được phái ra chiếu cố cho thanh niên tránh cho cá tính lỗ mãng của hắn gây chuyện, giờ phút này hắn là người thanh tĩnh nhất, nói với thanh niên:"Có thể vô thanh vô túc trộm đi tấ cả đồ vật của chúng ta, đây phải là một đạo tặc lợi hại phi thường, thiếu gia tốt nhất ngài nên kiểm tra vài đồ vật khác đi."
Tiền tài đối với thiếu gia của họ không đáng nhắc tới chỉ là còn có vài thứ khác cực kì quan trọng.
Thanh niên cố đè nén tâm tình của mình xuống:"Không gian giới chỉ của ta có phong ấn, ta không tin hắn dưới tình huống không kinh động ta mà cũng có thể phá phong ấn, hừ…"
Hắn dùng ý niệm mở giới chỉ ra, nhưng tình cảnh trong đó càng làm hắn chết ngất, toàn bộ trong giới chỉ không còn vật gì, dù là vật phẩm quan trọng nhất kia.
Alger từ sắc mặt của thanh niên cũng biết được chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt ngưng trọng:"Thiếu gia, việc này không phải chuyện đùa, chúng ta tốt nhất là báo về gia tộc!"
Mà ba người Philip lúc này đang trong khách phòng kiểm tra chiến lợi phẩm.
Ngay cả liếc mắt cũng không thèm lão mang tất cả túi tiền ném qua một bên, số thủy tinh tệ bên trong đó cũng đủ làm cho một bình dân trên đại lục thư thư phục phục sống thong thả nhiều năm.
Nhìn qua cái trang sức xa sỉ, cũng chưa nhập pháp nhãn hắn, hắn chỉ chỉ chú ý căn trụy tử:"Ừ, Hồng Toản thạch, có chút đáng giá, thợ làm ra cũng khéo, có chút cân lượng."
Cổ Diêu vốn đã chú ý đến căn trụy tử trên cổ của nữ nhân kia nhịn không được hỏi:"Sư phụ ngài làm như thế nào mà trộm trụy tử, dù thông qua huyệt dạo có thể lừa cảm giác của nàng nhưng mà người khác không phát hiện sao?"
Philip không chút hoang mang trả lời :"Yên tâm sư phụ tất nhiên lo lắng điểm này rồi, thuận tiện nói cho ngươi biết một kỹ thuật cao cấp- Đổi Trắng Thay Đen- trên cổ nàng giờ có căn trụy tử như đúc, không ai nhìn ra được."
Cổ Diêu nhìn trụy tử trên tay sư phụ có chút khó hiểu nói:"Sư phụ, căn trụy tử này được làm rất tinh tế, ngài làm sao có thể trong chút lát tìm được đồ dỏm giống y như vậy."
"Không phải tìm cái khác mà là phục chế." Philip lấy ra một nắm gì mềm như bùn, trước ánh mắt nghi ngờ của Cổ Diêu nói:"Thấy không đây là bùn vạn năng, đây chính là nguyên liệu lấy từ một loại ốc sên đặc biệt ở bắc bộ băng nguyên, chỉ cần đưa đấu khí vào là nó có thể thay đổi các loại hình thái khác nhau…" Tay lão sờ vào, cái bùn vạn năng kia biến thành một thanh đồng.
Cổ Diêu kinh ngạc đem khối thanh đồng tiếp nhận, đánh mạnh mấy cái liền, đánh vào rõ ràng là thanh âm kim loại.
"Cái này thật sự là giả sao."
Philip trợn mắt:"Đồ đần, tất nhiên là giả, chỉ là cực kì giống nhau mà thôi, nếu như ngay cả vật chất cũng đổi, vậy thì đồ dỏm đó có còn là đồ dỏm đâu, mà là hàng thật."
Philip thu tay về, mở ra thì thanh đồng lại biến thành phỉ thúy, thật là phi thường.
"Nguyên tố của đấu khí bất đồng, hình thái cũng bất đồng, trải qua lịch đại bổn môn, bây giờ chúng ta đã nắm giữ gần như tất cả phương pháp mô phỏng, kể cả hồng toản, năng lực của ta có thể làm ra đồ vật giả giống cả màu sắc chi tiết, hình ảnh, độ lớn nhỏ, sực nặng độ ấm, xúc cảm cùng sức phản quang đạt đến 99% tương tự, dù là chuyên gia cũng khó phân biệt."
Cổ Diêu kinh ngạc cảm thán:"Vậy có khác gì hàng thật đâu"
Philip cười nói:"Không chỉ căn cứ đấu khí mà tạm thời thay đổi bùn vạn năng, nó thủy chung cũng không thể thành vật khác, trải qua đoạn thời gian, với khả năng của ta có thể duy trì bốn năm, sẽ trở lại như cũ, còn tổ sư thứ 13 chính là người mạnh nhất ở phương diện này có thể gần năm năm, người thứ hai chính là ta." Philip có chút kiêu ngạo khi nói tới đây, tất nhiên không khác gì tổ sư, lão cũng có chút danh dự.
"Nói vậy cái trụy tử kia, ả đó còn có thể đeo bốn năm."
Philip "hừ" 1 tiếng:"Ta sao mà có thể cho nàng vui lâu thế, nữ nhân không lễ phép như vậy phải cho giáo huấn, nếu không có gì ngoài ý muốn, bây giờ cái hàng dỏm kia hư mất rồi, sợ là cả nàng cũng hư theo nó luôn rồi đó chứ."
Xem ra cái con nữ kia vô cùng yêu thích trụy tử, sắc mặt nàng bây giờ chính là rất khó coi, tim Cổ Diêu thấy ngứa ngứa, tiếp xúc Philip càng lâu càng thấy điểm đặc sắc của nghể đạo tặc.
Đây cũng là mục đích của Philip, lão biết cái tên đồ đệ này chính là không tình nguyện, chỉ là bị ép nhập môn, bởi vậy sớm có ý dùng đủ phương pháp câu dẫn hắn đối với đạo tặc hứng thú, vừa có thanh niên kia tự động muốn chết, tất nhiên là thành hàng thử nghiệm ngay.
"Vậy cái đổi trắng thay đen và phục chế, ngài có thể dạy cho con chưa?"
Philip nghe vậy biết Cổ Diêu đã động tâm, nói:"Ha ha, không cần gấp, hai loại đó đều là kỹ năng cao cấp, trước mắt chưa tới ngươi, tất nhiên dưới sự chỉ dạy anh minh của ta, hơn nữa là thiên phú của ngươi và cốn gắng, cuối cùng cũng thành công thôi."
Đem hồng truy tử nhét vào lòng, Philip nhìn tới chiến lợi phẩm còn lại, thấy quyển sách mỏng cười nói:"Ha ha, không nghĩ tới thu hoạch cái này."
Cổ Diêu tiếp cận nhìn, trên sách viết bốn chữ "Thiên Mị Huyễn Cảnh", hiếu kỳ hỏi:"Sư phụ đây là cái gì.?"
"Huyễn Thuật." Philip bổ sung một câu:"Cái này là bí kíp huyễn thuật của Hách Liên gia tộc."
Hách Liên gia tộc chính là một trong bát đại cổ tộc, bát đại gia tộc phân biệt là Hiên Viên, Đoan Mộc, Đông Phương, Thuần Vu, Hách Liên, Gia Cát, Độc Cô, Hạ Hầu. Mà mỗi nhà đều có vũ kỹ thành danh, tỷ như là huyễn thuật chính là tuyệt kỹ của Hách Liên gia tộc.
Tại La Áo đế quốc dù là người thống trị cũng không dám ra tay với bát đại cổ tộc, họ là người mang sắc thái thần bí, thành những người khác thường trên đại lục.
Bí kíp của đại gia tộc tất nhiên là trân quí vô cùng, bất quá Philip trở mình hai cai rồi ném nó vào đống lạp ngập :"Ngay cả Hách Liên gia chủ đối với ta cũng phải nhường mấy phần vậy mà tiểu tử này dám vô lễ với ta."
Cổ Diêu tiếc hận nói:Sự phụ, người coi không ra gì cũng cho đệ tử được mà."
Nghĩ lại dò xét vũ kỹ của nhà khác, không khỏi có chút bất kính với Philip, cho nên cười a a nói:"Hắc, Con biết là Tiêu Dao Vô ảnh của bổn môn là độc bộ thiên hạ nhưng mà tham khảo thêm chút ít cũng không tệ."
"Nghĩ hay lắm, đáng tiếc vật phẩm này đối với chúng ta vô dụng." Philip thản nhiên nói:"Đừng nói tới mấy đại gia tộc, đại bộ phận vũ giả thành danh có bí kiếp thì bí kiếp cũng ẩn chứa bẫy trong đó, ngươi đừng tưởng nội dung bên trong rõ ràng như vậy, thực ra mỗi trang đều có sai lệch, hay là câu cú điên đảo, có chút thiếu sót, thậm chí là phương pháp tu luyện sai lầm, tóm lại còn có nhiều cách khác. Bí kíp này chỉ ghi lại một chút gì nhìn là hiểu nhưng còn trọng yếu thì căn bản không có ghi trên nó, mà do mấy lão gia hỏa truyền khẩu, tùy theo phương pháp mới tu luyện được, nếu tiếp theo mà luyện loạn, chuyện tẩu hỏa nhập ma là không thể tránh."
"Ố ồ, thì ra là như thế!" Cổ diêu thở dài nói. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
"Đương nhiên, vì tránh cho bí công ngoại truyền, mấy tên âm hiểm này cách gì cũng nghĩ ra."
"Ý, vậy Tiêu Dao Vô ảnh của bổn môn có hay không có bẫy?"
"Cái này, đương nhiên là có ..."Philip xấu hổ nói.
Hắn nói như vậy chả khác nào thừa nhận sư tổ của mìn cũng là tên âm hiểm.
Thấy Cổ Diêu cười trộm, Philip thẹn quá thành giận:"tiểu từ, không lôi thôi, ít nói làm nhiều đi, tất cả đạo kỹ của tiêu dao môn đều dựa vào Tiêu Dao đấu khí, ngươi cần tiến hành đả cơ sở đã."
Hắn lấy ra một viên đan dược, màu trắng như sữa có màu vàng sáng lưu chuyển bên ngoài, Cổ Diêu không biết gì về dược vật, nhưng mà nhìn vẽ ngoài của đan dược cũng biết nó là loại bất phàm.
Philip ném khỏa đan vào tay Cổ Diêu, một cảm giác lạnh vô cùng truyền tới làm Cổ Diêu ném nó đi, hét "Lạnh quá!"
"Uống vào đi!"
Cổ Diêu nhìn khối bạch đan nếu nuốt vào không phải cả bụng cũng đông lại sao, thành khối băng đó, tâm trạng do dự nói :"Sư phụ, đây là gì?"
Philip không kiên nhẫn nói:"Không có dong dài, sư phụ có thể hại ngươi sao sư tỷ của ngươi ta còn chưa cho uống, mà ngươi còn hỏi này hỏi nọ."
Cổ Diêu nghĩ một chút, nếu à Philip muốn hại hắn thì 100 tên như hắn cũng không đủ chết, cười khan nói :"Chỉ là rất lạnh mà."
Philip hừ một tiếng:"Đợi lát nữa thì không còn lạnh."
Cổ Diêu mang đan dược bỏ vào mồm còn chưa kịp cảm nhân vị giác, tiểu đan đã hóa lỏng, hắn đã hiểu ý của Philip nói, quả thật không lạnh mà trái lại như là nhiệt lưu của núi lửa, từ yết hầu chạy thẳng đến tiểu phúc, khuyết tán khắp tứ chi.
Trong đầu Cổ Diêu nổ ầm một tiếng, mất đi tri giác.
Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 3 : Tiêu Dao Môn
/258
|