Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)
Chương 298: Vườn an nghỉ của sát thủ
/528
|
Mới có bốn.
Chụp ảnh xong, Đường Kim lại cảm khái, biến mất trong phòng. Từ khi treo giải thưởng đã ba ngày trôi
qua, hẳn có khá nhiều sát thủ tới rồi. Mà rốt cuộc hắn cũng bắt đầu đại khai sát giới.
Giết gà dọa khỉ!
Nếu khỉ vẫn không sợ, vậy thì giết nhiều gà một chút.
Cầm điện thoại, Đường Kim gọi cho Lạc Trần:
- Anh phát hiện ra mấy sát thủ rồi?
Mặc dù Lạc Trần chỉ là sát thủ nhị lưu, nhưng Đường Kim thấy thực lực của hắn cũng chẳng thua gì đám
sát thủ nhất lưu kia cả. Nếu không phải hắn lúc nào cũng muốn làm kiếm khách, nếu không phải hắn đã
cắm rễ ở Ninh Sơn nhiều năm, hiện giờ hắn đã thành một trong những sát thủ nổi danh nhất thế giới rồi.
Lúc Lạc Trần dùng thân phận sát thủ tiến hành truy giết Tần Thủy Dao, hắn tất nhiên cũng phát hiện ra
đồng nghiệp. Ngoài biệt thự Tần gia, Lạc Trần trà trộn lẫn vào đám người kia, tìm kiếm thời cơ ám sát.
Tất nhiên, ngay cả Lạc Trần cũng không biết hai mẹ con Tần Thủy Dao không có ở đây.
Mấy ngày qua, thành quả của Lạc Trần tương đối khá, hắn đã xác định được ba sát thủ, còn có mấy đối
tượng hoài nghi. Dĩ nhiên, hắn cũng không hành động, chẳng qua chỉ nhớ mặt những người này, quan
sát hành tung của họ, sau đó chờ Đường Kim tới.
Ngoại trừ Lạc Trần, những nhóm người khác, kể cả cảnh sát cũng có không ít thu hoạch. Những ngày
này, mỗi người xa lạ tiến vào thành phố Ninh Sơn đều nằm trong quản chế. Một khi phát hiện kẻ khả
nghi, bọn họ sẽ lén chụp ảnh lại. Mà những người canh chừng bên ngoài biệt thự Tần gia cũng đều được
chụp ảnh gửi đi. Một khi phát hiện có kẻ mới tiến vào Ninh Sơn mà lại xuất hiện bên ngoài biệt thự, vậy
thì người này sẽ trở thành đối tượng tình nghi trọng điểm.
Cái họ cần làm cũng chỉ là tìm đối tượng tình nghi, còn về việc xác định đối phương có phải sát thủ hay
không thì lại là chuyện của Đường Kim. Mà Đường Kim lại bắt đầu hợp tác với Hiểu Hiểu, hắn sẽ gửi hết
ảnh của kẻ tình nghi cho Hiểu Hiểu, cho nàng điều tra thân phận những người này trước. Có vài sát thủ
đã sớm bị ghi chép lại, chỉ cần xác định thân phận thì lập tức giết không tha. Còn nếu Hiểu Hiểu không
thể xác định thân phận đối phương, vậy thì Đường Kim phải tự vác xác đi làm.
- Nè, lái xe đi chỗ khác!
200 mét bên trái cổng chính của biệt thự Tần gia, hai bảo vệ đến từ công ty Phi Ưng vỗ vỗ một chiếc xe.
Bọn họ phát hiện chiếc xe này đã đỗ ở đây gần một giờ rồi.
Chẳng qua vừa mới dứt lời, hai bảo vệ này đã biến sắc. Bởi họ thấy được, tài xế kia cũng không nhúc
nhích, mà trân trán hắn lại có một chữ số: 5.
Gần như cùng một lúc, tiểu Thất của Thiên Hạt bang cũng hơi khó chịu nhìn một cô gái trẻ tuổi. Cô gái
này cầm máy ảnh chụp hình khắp nơi. Nhìn qua thì là một phóng viên.
Đang phân vân xem có nên đuổi nữ phóng viên này đi không, cô gái đó lại đột nhiên ngã vật ra đất. Tiểu
Thất biến sắc, sau đó vội vàng đi qua. Một giây sau, hắn cúi đầu mắng một câu:
- Móa, thảo nào nhìn cô không vừa mắt, hóa ra cũng là sát thủ!
Cổ cô gái này đã có một cái lỗ, mà trên trán nàng cũng xuất hiện số 7.
Hện tại rất nhiều người biết, Đường Kim giải quyết sát thủ xong là sẽ để lại số trên trán sát thủ. Tiểu
Thất cũng biết, mà cô gái này, hiển nhiên là sát thủ bị Đường Kim giết chết.
Ngày hôm nay, phải có đến sáu người, cả nam cả nữ chết bên ngoài biệt thự Tần gia mà có số trên trán.
Mà cách biệt thự Tần gia hơn 500 mét, trong một gian phòng, hình như có một người đàn ông nằm dưới
cửa sổ. Mà bên cạnh hắn có một khẩu súng bắn tỉa, trên trán hắn cũng có một số: 10.
Đây là người thứ 10, nhưng cũng không phải là kẻ cuối cùng chết trong ngày hôm nay.
Mười hai giờ đêm, diễn đàn liên minh thích khách mở ra. Trong box tin tức của diễn đàn đột nhiên xuất
hiện một topic: "Vườn an nghỉ của sát thủ, hoan nghênh các vị tới!
Trong bài cũng có một vài tấm hình, mỗi tấm hình là một cỗ thi thể, mà trên trán mỗi thi thể đều có một
số ả rập, từ 1 đến 13.
Sau khi Đường Kim giải quyết xong sát thủ thứ nhất, thật ra Hiểu Hiểu cũng chưa đưa lên diễn đàn ngay,
bởi nàng cảm thấy một tấm hình thì chưa đủ gây rung động. Cho tới bây giờ, lúc số sát thủ chết đi vượt
qua hai chữ số, Hiểu Hiểu mới đăng những tấm ảnh này lên, bao gồm cả tấm ảnh sát thủ bị đóng thành
thánh giá nữa.
Phía sau mỗi tấm hình đều có chú thích thân phận của sát thủ, bao gồm cả chiến tích từng trải qua. Ngày
tháng năm nào thành công vụ nào, tất cả đều cặn kẽ, làm người ta sợ hãi than thở.
Mà sau bức ảnh cuối cùng, còn có một đoạn:
- Thành phố Ninh Sơn, vườn an nghỉ của sát thủ. Chào mừng ngài tới Ninh Sơn, sớm an giấc ngàn thu.
Topic này xuất hiện đã gây nên sóng to gió lớn trong liên minh thích khách. Rất nhiều người hiểu được,
đây là một lời cảnh cáo đẫm máu. Có người đang cảnh cáo liên minh sát thủ, nếu dám xuất hiện ở thành
phố Ninh Sơn, vậy thì phải chết không thể nghi ngờ.
Lời cảnh cáo này mặc dù làm cho không ít sát thủ sợ hãi, đặc biệt là một vài sát thủ không quá xuất sắc.
Nhưng nó cũng đưa tới sự chú ý của một số sát thủ siêu cấp.
Liên minh thích khách chỉ mở mười phút mỗi ngày. Nhưng trong mười phút này, diễn đàn lại xuất hiện
mấy bài post, mà rõ ràng chúng đều là lời đáp trả cho lời cảnh cáo của Đường Kim!
- Khinh Kha sắp tới!
Kinh Kha, xếp hạng 13 trong bảng xếp hạng liên minh sát thủ, nghe nói đến từ Hoa Hạ.
- Athena sẽ đến chơi Ninh Sơn.
Athena, xếp hạng thứ bảy, nghe nói là phái nữ, không rõ lai lịch.
- Ánh sáng thượng đế, chiếu khắp Ninh Sơn.
Bài post cuối cùng này lại làm Hiểu Hiểu đang ngồi canh f5 ngẩn ngơ. Sau đó, nàng liền gọi điện cho
Đường Kim.
- Tiểu nha đầu, nửa đêm gọi điện cho anh làm gì?
Bận rộn cả ngày, giờ phút này Đường Kim đang thư giãn trên giường.
- Quỷ chán ghét, anh bị Thượng Đế nhắm vào rồi!
Giọng nói của Hiểu Hiểu rõ ràng rất hả hê.
- Thượng Đế? Thượng Đế định tặng mỹ nữ thiên sứ cho anh à?
Đường Kim ngáp một cái.
- Anh nằm mơ đi!
Hiểu Hiểu tức giận nói:
- Thượng Đế là sát thủ, là người đứng đầu bảng xếp hạng của liên minh sát thủ. Hắn muốn giết người,
không ai có thể sống sót!
- Thật á?
Đường Kim lại thật cao hứng:
- Tiểu nha đầu, Thượng Đế kia đứng đầu thật hả?
- Nói nhảm, tôi lừa anh làm cái gì?
Hiểu Hiểu tức giận nói, nhưng ngay sau đó lại buồn bực:
- Nè, sao anh lại có vẻ cao hứng vậy?
/528
|