Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)
Chương 87: Hàn Tuyết Nhu xinh đẹp gợi cảm
/528
|
- Không cần.
Đường Kim lại từ chối.
- Ách, anh bạn, tôi không lừa cậu đâu, kỹ thuật lái xe của tôi tuyệt đối là số một, cậu có thể hỏi mọi người ở trên đường, người nào lại không biết Mạc Phi tôi đây là người lái xe số một ở thành phố Ninh Sơn này a.
Mạc Phi có chút nóng nảy:
- Rất nhiều người muốn tôi dạy lái xe cho bọn hắn nhưng mà tôi đều từ chối, tôi cảm thấy được cậu đây rất ngưu, tôi thật sự rất sùng bái cậu cho nên mới nguyện ý dạy cậu lái xe, cậu cứ yên tâm đi, tôi tuyệt đối là sẽ không thu phí đâu.
- Tôi tin rằng kỹ thuật lái xe của anh cũng không tệ.
Bộ dạng Đường Kim tỏ ra uể oải:
- Nhưng mà anh là mỹ nữ sao?
- Ách?
Thiếu chút nữa thì Mạc Phi đã nghẹn chết, mỹ nữ hả? Thật ra thì hắn cũng mà một người tự biết rõ bản thân của mình, cho dù là một mỹ nam thì hắn cũng không phải, coi như hắn đi phẫu thuật đi nữa, cũng không có cách nào biến bản thân hắn trở thành mỹ nữ được.
Lúc này Đường Kim lại nói:
- Tôi chỉ cần mỹ nữ dạy tôi lái xe cho nên cho dù kỹ thuật lái xe của anh có tốt đến mấy đi chăng nữa thì nó cũng vô dùng với tôi.
Mạc Phi có chút hết chỗ nói rồi, sau một lúc lâu hắn mới phun ra được một câu:
- Anh bạn, nếu không thì tôi sẽ giới thiệu mỹ nữ lái xe cho cậu?
- Không cần.
Đường Kim lắc đầu:
- Nhìn bộ dạng này của anh thì dường như anh cũng không có quen được với mỹ nữ nào cả.
- Anh bạn, cậu đường có xem thường tôi, tuy rằng tôi không đẹp trai chút nào nhưng mà lại có rất nhiều mỹ nữ sùng bái tôi. Bản thân tôi tuy rằng hằng đêm cũng không phải làm chú rể nhưng mà cũng không thiếu mỹ nữ nguyện ý làm ấm giường cho tôi đâu a.
Mạc Phi có chút không phục nói
- Những mỹ nữ anh quen thì có người nào xinh đẹp như Tần Thủy Dao không?
Đường Kim không nhanh không chậm hỏi.
- Ách, anh bạn, yêu cầu này của cậu có chút hơi cao a. Ngay cả ở thành phố Ninh Sơn này thì cũng không kiếm ra đuộc mấy người xinh đẹp như Tần Thủy Dao a.
Mạc Phi có chút buồn bực.
- Cho nên nói, mỹ nữ ở trong mắt của anh cũng không phải là mỹ nữ trong mắt của tôi.
Đường Kim phất phất tay:
- Haiz, được rồi, anh có thể đi rồi, chiếc Hummer này đã là của tôi, anh có đứng đây nói nữa cũng vô dụng, tôi cũng sẽ không trả lại cho anh đâu.
- Anh bạn, tôi thật sự là không muốn đòi lại chiếc Hummer mà, tôi chỉ muốn làm bạn với cậu mà thôi.
Mạc Phi vội vàng giải thích.
- Hiện tại thì tôi chỉ cần bạn gái cho nên bây giờ anh nên trở về đi.
Bộ dạng của Đường Kim tỏ ra không có hứng thú.
- Này, anh bạn, cậu cho tôi số điện thoại của cậu đi, có rảnh thì cùng nhau đi ra ngoài uống rượu, ăn một bữa cơm, thế nào?
Mạc Phi cũng không tức giận, loại người ngưu bức như thế này thì làm sao lại có thể tùy tiện làm bạn bè với người khác như vậy? Bất quá hắn cũng chưa từ bỏ ý định, thật vất vả mới gặp được tên gia hỏa vênh váo tận trời như vậy, như thế nào thì hắn cũng phải kết giao cho bằng được a.
- Ăn cơm à? Được rồi, tôi sẽ cho anh số điện thoại của tôi.
Thân làm một người ăn hàng, Đường Kim sẽ không tờ chối người khác mời hắn dùng cơm, mặc dù hiện tại hắn đã tìm ra được một phiếu cơm dài hạn nhưng mà dường như phiếu cơm này cũng không rõ ràng cho lắm cho nên nếu như có thể tìm được thêm nhiều phiếu cơm nữa thì Đường Kim cũng sẽ không để ý.
- Này, anh bạn, tôi đi trước đi, mấy ngày nữa sẽ tìm cậu đi ăn cơm.
Lấy được số điện thoại của Đường Kim rồi thì rốt cuộc Mạc Phi cũng tự giác rời đi, đương nhiên là chiếc Hummer của hắn để lại.
Đường Kim đứng ở giữa hai chiếc xe, một lúc thì nhìn chiếc Hummer ở bên trái, một lúc thì lại nhìn chiếc Lamborghini ở bên phải. Trong lòng lại cảm thấy có chút khó khăn, hiện tại xe này đã được đưa đến Ninh Sơn Nhị Trung rồi, chuyện kế tiếp là nên xử lý hai chiếc xe này như thế nào đây? Có nên bán bớt đi một chiếc để kiếm ít tiền không?
- Đây là Lamborghini nhập khẩu, hiện tại thì có giá bảy trăm vạn, còn chiếc Hummer kia thì cũng có giá trên dưới hai trăm vạn, hai chiếc xe này đều là xe mà nam nhân thích.
Đột nhiên vào lúc này có một giọng nói êm tai từ cách đó không xa truyền đến.
Đường Kim quay đầu lại nhìn thì thấy được một chiếc Ferrari mới tinh màu đỏ, mà trước mũi xe của Ferrari này lại có một cô gái dựa vào. Cô gái này trên ngươi mặc một chiếc áo màu lam, hai tay đang khoanh trước ngực nhưng mà không có cách nào che được sự dao động mãnh liệt trước ngực của nàng, bộ vị kia của nàng rõ ràng có có kích cỡ to hơn so với tuổi của nàng, bên dưới nàng mang một chiếc quần bò màu lam, đem đôi chân nhỏ của nàng bao lấy có thể nói là thân hình của nàng vô cùng hoàn mỹ, mà gương mặt của nàng cũng tương đối xinh đẹp, làn da trắng nõn, ngũ quan xinh xắn, nụ cười ngọt ngào, đôi mắt lung linh.
Theo bản năng thì Đường Kim lại đem cô gái trước mặt của hắn này so sánh với vị hôn thê của hắn là Tần Thủy Dao một chút nhưng mà sau đó hắn liền phát hiện, luận về dung mạo thì hai người ngang nhau, mà nói về dáng người thì cô gái trước mặt này lại chiếm ưu thế hơn một chút. Nếu như nói Tần Thủy Dao chính là một người con gái thanh thuần thì cô gái trước mặt này chính là gợi cảm, đương nhiên là phần gợi cảm này của nàng lại thiếu đi một chút hương vị thanh thuần cho nên nếu nói về khí chất ở trên người thì khí chất của nàng lại kém hơn so với Tần Thủy Dao.
Ngay tại lúc Đường Kim muốn hỏi tên của cô gái này thì cô gái này lại chủ động mở miệng nói trước:
- Tôi tên là Hàn Tuyết Nhu, tôi chính là nữ sinh duy nhất muốn khiêu chiến với cậu vào ngày mai.
- Hàn Tuyết Nhu à? A, xem ra thì tôi cũng không cần phải giới thiệu bản thân mình cho cô biết rồi.
Đường Kim ngẩn người ra, sau đó liền nghĩ tới Hàn Tuyết Nhu xinh đẹp, gợi cảm mà Trương Tiểu Bàn nói đến đây. Mà một câu kia của Hàn Tuyết Nhu vừa nói cũng hiển nhiên là nàng cũng nhận ra Đường Kim.
Nhìn thấy Hàn Tuyết Nhu quả thật là xinh đẹp, khiêu gợi đứng trước mặt mình này thì Đường Kim lại âm thầm nói nhỏ. Hiện tại thì nữ sinh thật sự là trưởng thành sớm a, tuổi của Hàn Tuyết Nhu so với hắn thì cũng xấp xỉ nhau, không chênh lệch bao nhiêu cho lắm nhưng mà nhìn dáng người hiện tại của Hàn Tuyết Nhu thì có thể cảm thấy được năm nay nàng cũng đã hai lăm, hai sáu tuổi rồi.
- Đường Kim, tôi vốn định đêm nay rồi mới tới tìm cậu, bất quá hiện tại chúng ta đã gặp mặt nhau rồi thì cũng không cần đợi đến tối nữa.
Hàn Tuyết Nhu đứng thẳng người lên, dáng người thướt tha, mềm mại hướng về phía Đường Kim mà đi tới:
- Cậu thích hai chiếc xe này sao?
- Cô tìm tôi có chuyện gì không?
Đường Kim có chút buồn bực, Hàn Tuyết Nhu này khiêu chiến với hắn làm cho hắn có chút không hiểu ra sao cả, hiện tại hắn càng cảm thấy được không hiểu ra sao cả..
- Trương Tiểu Bàn thu không ít phí báo danh, tôi tính một cái thì có thể tính hiện tại cậu ấy cũng đã thu được hơn ba mươi vạn, số tiền này dùng để mua xe cũng không quá. Bất quá nếu cậu muốn muốn mua Lamborghini hoặc là Hummer kia thì cũng còn lâu lắm mới đủ tiền.
Khi còn cách Đường Kim khoảng ba mét thì Hàn Tuyết Nhu mơi dừng lại, mở miệng nói, khi nàng mở miệng nói thì một mùi thơm ngát liền chui vào trong lỗ mũi của Đường Kim.
Mùi thơm rất dễ chịu, Đường Kim nhịn không được mà hít mấy cái, sau đó lầm bầm lầu bầu:
- Nước hoa này là nước hoa gì a?
- Đây không phải là nước hoa, mà là mùi thơm tự nhiên trên cơ thể của tôi.
Hàn Tuyết Nhu cười ngọt ngào nhìn qua thì trông có vài phần dễ thương:
- Thấy chiếc Ferrari đậu ở đằng kia không? Đó chính là sau khi tôi đậu vào trường Ninh Sơn Nhị Trung này rồi thì ba ba của tôi đã tặng cho tôi, nó trị giá hơn bốn trăm vạn, mặc dù là chiếc Ferrari kia không đáng giá so với chiếc Lamborghini của cậu nhưng mà dựa theo lẽ thường thì cho dù cậu có học ba năm học ở trường này thì cũng không có nổi tiền để mua một chiếc xe đắt tiền như thế. Hiện tại tôi cho cậu một cơ hội, chỉ cần cậu đồng ý thì chúng ta có thể làm giao dịch, tôi có thể đem chiếc Ferrari này tặng lại cho cậu.
Đường Kim nhất thời có chút sững sờ, hôm nay là gì ngày a, làm sao lại nhiều người muốn tặng xe cho hắn như vậy a?
- Không cần cảm thấy được tôi là nói láo, một chiếc Ferrari với tôi mà nói thì cũng không tính là gì. Nhà của tôi không thiếu tiền, mặc dù không thể so sánh tiền với nhà của Tần Thủy Dao nhưng mà chỉ cần cậu đồng ý phối hợp thì tôi cam đoan sẽ tặng chiếc xe Ferrari này lại cho cậu.
Hàn Tuyết Nhu nghĩ đến Đường Kim không tin, liền còn nói một câu như vậy.
Đường Kim rốt cục hỏi một câu:
- Cô muốn tôi phối hợp với cô như thế nào đây? Chẳng lẽ cô muốn ngày mai tôi sẽ nhường để cho cô giành chiến thắng sao?
/528
|