Đương nhiên, Quy Khư hải có cường giả Chúa Tể tọa trấn hay không,cũng không có ai biết được. Chỉ là tông môn lợi hại như thế nhất định không có khả năng chỉ có một chút thực lực biểu hiện mặt ngoài.
- Quy Khư hải... Xếp hạng thứ tư!
Sắc mặt Thượng Tuyền có chút xấu hổ.
- Vị trí thứ tư?
Ban đầu Nhiếp Vân còn không có kịp phản ứng, vừa nghĩ tới vị trí thứ tư trong bốn đại tông môn hắn lập tức dở khóc dở cười. Đây không phải là vị trí cuối cùng hay sao?
- Quy Khư hải chúng ta sau khi lão tông chủ đi rồi, thực lực đỉnh phong đã yếu đi, so với những tông môn khác kém hơn không ít...
Thượng Tuyền lắc đầu nói.
- Thập Thu lĩnh này có thể xếp thứ mấy?
Nhiếp Vân có chút kỳ quái hỏi.
- Tông chủ Thạch Dương của Thập Thu lĩnh thâm bất khả trắc, cho dù không phải là cường giả Chúa Tể thì cũng không kém gì nhiều, xếp thứ hai trong bốn đại tông môn!
Dường nhưThượng Tuyền đối với những chuyện này biết rất là rõ ràng, do dự một chút rồi hắn mới nói ra.
- Vị trí thứ hai? Khó trách...
Nhiếp Vân gật đầu.
- Vạn Nhận Sơn được công nhận là thứ nhất, bởi vì không cần phải hư hư thực thực, bọn hắn thật sự có một vị cường giả Cấp bậc Chúa Tể tọa trấn. Chính là tông sư sáng lập ra môn phái lúc trước, không biết đã sống bao nhiêu ức vạn năm rồi, tuy rằng bình thường không có xuất thế, thế nhưng mỗi người đều biết, chỉ cần có hắn tồn tại, địa vị của Vạn Nhận Sơn không ai có thể thay thế!
Thượng Tuyền nói tiếp.
- Cường giả Cấp bậc Chúa Tể... Không biết hôm nay có tới hay không...
Nghe thấy đối phương giới thiệu như vậy, Nhiếp Vân tặc luỡi, cường giả Cấp bậc Chúa Tể ở trong Tà Nguyệt Chí tôn vực tuyệt đối là tồn tại đỉnh phong nhất, chỉ cần cường giả Phong Vương không ra tay, nhất định có thể đi ngang!
Trong lòng nghĩ vậy, hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy hai chiếc cổ thuyền còn lại đã đi tới trước mặt.
Hai chiếc cổ thuyền này không kém cổ thuyền của Thập Thu lĩnh trước đó là bao, mang theo lực lượng phá không, tinh thần ngập trời của Quy Khư hải dưới áp lực cường đại của cổ thuyền lập tức xao động, bị bài trừ ra một cái thông đạo cực lớn.
Ầm ầm!
Trên Cổ thuyền có vô số đạo thân ảnh bắn ra, một cỗ khí tức cường đại giống như thiên băng địa liệt lan tràn, uy áp xuống phía dưới. Khiến cho mọi người cảm thấy khí tức không thuận, mà ngay cả Nhiếp Vân, trong lòng cũng không khỏi phát run, hắn cảm thấy như có một ngọn núi lớn đứng sững ở trên đỉnh đầu.
- Giang Hào, thân phận của ngươi như thế mà lại thi triển uy áp đối với đệ tử bình thường của Quy Khư hải chúng ta, ngươi không cảm thấy mình lấy lớn hiếp nhỏ hay sao?
Tông chủ Cổ Ung Quy Khư hải biết rõ đối phương cố ý tạo ra thanh thế như vậy, muốn đè nén hắn một phen cho nên mới hừ lạnh một tiếng. Cánh tay chấn động, một vòng tròn gợn sóng nhộn nhạo lan tràn ra, mọi người lập tức cảm thấy áp lực tiêu hết, thân thể thoải mái hơn rất nhiều.
- Ha ha, ta chỉ muốn nhìn xem đệ tử các ngươi Quy Khư hải những năm này có tiến bộ hay không, có tư cách tham gia thí luyện hay không mà thôi!
Thanh âm Cổ Ung vừa dứt thì lập tức có một tiếng cười to vang lên, lập tức có một người trung niên ngang trời đi đến.
Người trung niên này thoạt nhìn so với Thạch Dương trước đó không chênh lệch chút nào. Lực lượng cuồng bạo giống như bão tố lan tràn ra toàn bộ trời cao, phát ra tiếng lôi minh ì ùng.
- Chọn lựa một vạn đệ tử tham gia thí luyện, đương nhiên phải chọn người mạnh nhất a. Cổ Ung, nếu như đệ tử của các ngươi quá kém, chết ở bên trong, như vậy vô luận đối với ai cũng là tổn thất rất lớn. Giang Hào lão ca làm như vậy là lo nghĩ thay ngươi, cũng tiện khảo nghiệm một phen a!
Lại có một đạo thanh âm vang lên, người trên cổ thuyền cuối cùng cũng đi ra.
Cũng là một người trung niên, bất quá thực lực rõ ràng so với Giang Hào, Thạch Dương còn thấp hơn một ít. Thế nhưng dù vậy, cũng tuyệt đối vượt qua hai nghìn chín trăm đại đạo, thuộc về cường giả trình độ cao nhất trong toàn bộ Tà Nguyệt Chí tôn vực.
- Giang Hào này là tông chủ Vạn Nhận Sơn, người cuối cùng gọi là Ứng Thiên Triệu. Là tông chủ Đoạn Thiên nhai...
Thượng Tuyền tiếp tục truyền âm.
Thân là đệ tử bốn đại tông môn, tuy rằng chưa thấy qua bản thân tông chủ tông môn khác, thế nhưng tên tuổi vẫn được nghe nói qua.
Những chuyện này vốn cũng không phải là bí mật gì, tùy tiện tìm hiểu là có thể biết được.
Trong tiếng nói, người ba đại tông môn trong cổ thuyền đã đáp xuống, cùng với đệt ử Quy Khư hải tạo thành bốn phương. Ba Đại Tông Chủ đi tới trước mặt Cổ Ung tông chủ t, bàn tay chộp một trảo, dưới thân xuất hiện Vương Tọa, cả ba đồng thời ngồi xuống.
- Cổ tông chủ, ý đồ chúng ta đến đây chắc hẳn không cần nhiều lời a! Thời gian thương nghị sắp tới. Bốn người liên thủ mở ra Thần chi thông đạo, sau đó để cho bọn hắn xuất phát!
Giang Hào khoát tay, thản nhiên nói.
- Thần chi thông đạo? Xuất phát? Có ý gì?
- Thời gian ngươi gia nhập Quy Khư hải muộn, không biết cũng là điều rất bình thường, đây là thí luyện giữa bốn đại tông môn, một trăm vạn năm cử hành một lần!
- Trăm vạn năm cử hành một lần? Thí luyện gì mà lợi hại như vậy chứ?
- Ta cũng không biết, nghe nói chỗ kia gọi là Thần khư, là một bộ phận của chiến trường của thần thời đại viễn cổ, ở bên trong rất dễ dàng tìm được bảo vật. Đương nhiên, khả năng vẫn lạc cũng khá lớn!
- Nghe nói bên trong Thần khư có lực lượng đặc thù, có thể khiến cho tiềm lực của người ta gia tăng, chỉ cần là người đã tham gia Thần khư mà còn sống trở về, tiền đồ đều không thể hạn lượng. Chỉ có điều tỷ lệ thể thông qua quá nhỏ a. Thế nhưng dù vậy vẫn khiến cho vô số người chạy theo như vịt...
...
Thanh âm của Giang Hào không có tận lực áp chế, vang vọng toàn bộ sơn phong, vô số đệ tử nghị luận nhao nhao. Đối với Thần khư, chỉ cần là người sinh sống lâu trong Tà Nguyệt Chí tôn vực người cơ hồ đều biết.
- Thần khư? Trăm vạn năm một lần? Ngươi đã từng nghe nói qua hay sao?
Nhiếp Vân nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Thượng Tuyền rồi hỏi.
Thời gian hắn tới Tà Nguyệt Chí tôn vực tính ra cũng chỉ được chừng một năm mà thôi, rất nhiều chuyện căn bản không hiểu rõ.
- Ta từng nghe nói qua một ít, mà tin tức cũng giống như bọn họ nói, Thần khư này là một bộ phận của chiến trường đại thần Viễn Cổ, mỗi lần mở ra thông đạo phải do bốn đại tông môn liên thủ lại mới có thể hoàn thành. Bất quá, bên trong đó nguy cơ trùng trùng, không riêng gì đệ tử hạch tâm, đệ tử nội môn của bốn đại tông môn có tư cách…
- Quy Khư hải... Xếp hạng thứ tư!
Sắc mặt Thượng Tuyền có chút xấu hổ.
- Vị trí thứ tư?
Ban đầu Nhiếp Vân còn không có kịp phản ứng, vừa nghĩ tới vị trí thứ tư trong bốn đại tông môn hắn lập tức dở khóc dở cười. Đây không phải là vị trí cuối cùng hay sao?
- Quy Khư hải chúng ta sau khi lão tông chủ đi rồi, thực lực đỉnh phong đã yếu đi, so với những tông môn khác kém hơn không ít...
Thượng Tuyền lắc đầu nói.
- Thập Thu lĩnh này có thể xếp thứ mấy?
Nhiếp Vân có chút kỳ quái hỏi.
- Tông chủ Thạch Dương của Thập Thu lĩnh thâm bất khả trắc, cho dù không phải là cường giả Chúa Tể thì cũng không kém gì nhiều, xếp thứ hai trong bốn đại tông môn!
Dường nhưThượng Tuyền đối với những chuyện này biết rất là rõ ràng, do dự một chút rồi hắn mới nói ra.
- Vị trí thứ hai? Khó trách...
Nhiếp Vân gật đầu.
- Vạn Nhận Sơn được công nhận là thứ nhất, bởi vì không cần phải hư hư thực thực, bọn hắn thật sự có một vị cường giả Cấp bậc Chúa Tể tọa trấn. Chính là tông sư sáng lập ra môn phái lúc trước, không biết đã sống bao nhiêu ức vạn năm rồi, tuy rằng bình thường không có xuất thế, thế nhưng mỗi người đều biết, chỉ cần có hắn tồn tại, địa vị của Vạn Nhận Sơn không ai có thể thay thế!
Thượng Tuyền nói tiếp.
- Cường giả Cấp bậc Chúa Tể... Không biết hôm nay có tới hay không...
Nghe thấy đối phương giới thiệu như vậy, Nhiếp Vân tặc luỡi, cường giả Cấp bậc Chúa Tể ở trong Tà Nguyệt Chí tôn vực tuyệt đối là tồn tại đỉnh phong nhất, chỉ cần cường giả Phong Vương không ra tay, nhất định có thể đi ngang!
Trong lòng nghĩ vậy, hắn ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy hai chiếc cổ thuyền còn lại đã đi tới trước mặt.
Hai chiếc cổ thuyền này không kém cổ thuyền của Thập Thu lĩnh trước đó là bao, mang theo lực lượng phá không, tinh thần ngập trời của Quy Khư hải dưới áp lực cường đại của cổ thuyền lập tức xao động, bị bài trừ ra một cái thông đạo cực lớn.
Ầm ầm!
Trên Cổ thuyền có vô số đạo thân ảnh bắn ra, một cỗ khí tức cường đại giống như thiên băng địa liệt lan tràn, uy áp xuống phía dưới. Khiến cho mọi người cảm thấy khí tức không thuận, mà ngay cả Nhiếp Vân, trong lòng cũng không khỏi phát run, hắn cảm thấy như có một ngọn núi lớn đứng sững ở trên đỉnh đầu.
- Giang Hào, thân phận của ngươi như thế mà lại thi triển uy áp đối với đệ tử bình thường của Quy Khư hải chúng ta, ngươi không cảm thấy mình lấy lớn hiếp nhỏ hay sao?
Tông chủ Cổ Ung Quy Khư hải biết rõ đối phương cố ý tạo ra thanh thế như vậy, muốn đè nén hắn một phen cho nên mới hừ lạnh một tiếng. Cánh tay chấn động, một vòng tròn gợn sóng nhộn nhạo lan tràn ra, mọi người lập tức cảm thấy áp lực tiêu hết, thân thể thoải mái hơn rất nhiều.
- Ha ha, ta chỉ muốn nhìn xem đệ tử các ngươi Quy Khư hải những năm này có tiến bộ hay không, có tư cách tham gia thí luyện hay không mà thôi!
Thanh âm Cổ Ung vừa dứt thì lập tức có một tiếng cười to vang lên, lập tức có một người trung niên ngang trời đi đến.
Người trung niên này thoạt nhìn so với Thạch Dương trước đó không chênh lệch chút nào. Lực lượng cuồng bạo giống như bão tố lan tràn ra toàn bộ trời cao, phát ra tiếng lôi minh ì ùng.
- Chọn lựa một vạn đệ tử tham gia thí luyện, đương nhiên phải chọn người mạnh nhất a. Cổ Ung, nếu như đệ tử của các ngươi quá kém, chết ở bên trong, như vậy vô luận đối với ai cũng là tổn thất rất lớn. Giang Hào lão ca làm như vậy là lo nghĩ thay ngươi, cũng tiện khảo nghiệm một phen a!
Lại có một đạo thanh âm vang lên, người trên cổ thuyền cuối cùng cũng đi ra.
Cũng là một người trung niên, bất quá thực lực rõ ràng so với Giang Hào, Thạch Dương còn thấp hơn một ít. Thế nhưng dù vậy, cũng tuyệt đối vượt qua hai nghìn chín trăm đại đạo, thuộc về cường giả trình độ cao nhất trong toàn bộ Tà Nguyệt Chí tôn vực.
- Giang Hào này là tông chủ Vạn Nhận Sơn, người cuối cùng gọi là Ứng Thiên Triệu. Là tông chủ Đoạn Thiên nhai...
Thượng Tuyền tiếp tục truyền âm.
Thân là đệ tử bốn đại tông môn, tuy rằng chưa thấy qua bản thân tông chủ tông môn khác, thế nhưng tên tuổi vẫn được nghe nói qua.
Những chuyện này vốn cũng không phải là bí mật gì, tùy tiện tìm hiểu là có thể biết được.
Trong tiếng nói, người ba đại tông môn trong cổ thuyền đã đáp xuống, cùng với đệt ử Quy Khư hải tạo thành bốn phương. Ba Đại Tông Chủ đi tới trước mặt Cổ Ung tông chủ t, bàn tay chộp một trảo, dưới thân xuất hiện Vương Tọa, cả ba đồng thời ngồi xuống.
- Cổ tông chủ, ý đồ chúng ta đến đây chắc hẳn không cần nhiều lời a! Thời gian thương nghị sắp tới. Bốn người liên thủ mở ra Thần chi thông đạo, sau đó để cho bọn hắn xuất phát!
Giang Hào khoát tay, thản nhiên nói.
- Thần chi thông đạo? Xuất phát? Có ý gì?
- Thời gian ngươi gia nhập Quy Khư hải muộn, không biết cũng là điều rất bình thường, đây là thí luyện giữa bốn đại tông môn, một trăm vạn năm cử hành một lần!
- Trăm vạn năm cử hành một lần? Thí luyện gì mà lợi hại như vậy chứ?
- Ta cũng không biết, nghe nói chỗ kia gọi là Thần khư, là một bộ phận của chiến trường của thần thời đại viễn cổ, ở bên trong rất dễ dàng tìm được bảo vật. Đương nhiên, khả năng vẫn lạc cũng khá lớn!
- Nghe nói bên trong Thần khư có lực lượng đặc thù, có thể khiến cho tiềm lực của người ta gia tăng, chỉ cần là người đã tham gia Thần khư mà còn sống trở về, tiền đồ đều không thể hạn lượng. Chỉ có điều tỷ lệ thể thông qua quá nhỏ a. Thế nhưng dù vậy vẫn khiến cho vô số người chạy theo như vịt...
...
Thanh âm của Giang Hào không có tận lực áp chế, vang vọng toàn bộ sơn phong, vô số đệ tử nghị luận nhao nhao. Đối với Thần khư, chỉ cần là người sinh sống lâu trong Tà Nguyệt Chí tôn vực người cơ hồ đều biết.
- Thần khư? Trăm vạn năm một lần? Ngươi đã từng nghe nói qua hay sao?
Nhiếp Vân nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Thượng Tuyền rồi hỏi.
Thời gian hắn tới Tà Nguyệt Chí tôn vực tính ra cũng chỉ được chừng một năm mà thôi, rất nhiều chuyện căn bản không hiểu rõ.
- Ta từng nghe nói qua một ít, mà tin tức cũng giống như bọn họ nói, Thần khư này là một bộ phận của chiến trường đại thần Viễn Cổ, mỗi lần mở ra thông đạo phải do bốn đại tông môn liên thủ lại mới có thể hoàn thành. Bất quá, bên trong đó nguy cơ trùng trùng, không riêng gì đệ tử hạch tâm, đệ tử nội môn của bốn đại tông môn có tư cách…
/3634
|