- Đúng vậy, Phù Lệnh phụng thiên, thiên đạo tuyên chiếu, toàn bộ tam giới cũng sẽ biết nội dung của phù lệnh mới, chúng ta muốn cướp tiên cơ, sợ rằng không có dễ dàng như vậy nha.
Từng đạo ý niệm từ trên đầu mọi người sinh ra, không ngừng lóe lên, nhìn một màn trước mắt hiện tại, khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ không thôi.
- Phù Lệnh phụng thiên là cái gì chứ?
Nghe rõ những thứ này vào trong tai, Nhiếp Vân nhìn về phía một Chúa Tể cách đó không xa.
Chính là chỗ dựa của Vĩnh Dạ hoàng triều, Vô Nhật Chúa Tể.
- Phù Lệnh phụng thiên trên thực tế chính là... Hỗn Độn Vương Phù lệnh công khai!
Đối với câu hỏi của hắn, Vô Nhật Chúa Tể không dám chậm trễ cho nên vội vàng nói.
- Vương Phù lệnh công khai?
Nhiếp Vân nghi ngờ.
- Hỗn Độn Vương Phù lệnh chân chính, tình huống bình thường chỉ có rất ít người biết được. Chúng ta tốn nhiều tâm huyết như vậy để đi tới nơi này, trên thực tế chính là muốn biết nội dung bên trên Vương Phù lệnh! Nếu như không tới đây, tham dự tìm kiếm Hỗn Độn Vương Phù lệnh, muốn biết nội dung trong đó sẽ vô cùng khó khăn. Hơn nữa, chờ lúc ngươi biết, không cẩn thận còn đã bị người ta hoàn thành!
Vô Nhật Chúa Tể nói.
Nghe thấy hắn nói như vậy, Nhiếp Vân không khỏi gật đầu.
Người biết nội dung của Hỗn Độn Vương Phù lệnh có lẽ không ít, thế nhưng vì cơ hội mờ mịt kia mà mỗi một người cũng sẽ thủ khẩu như bình, tuyệt đối sẽ không nói nhiều. Cho nên nếu như toàn lực xông tới, tuyệt đối sẽ không nói cho quá nhiều người biết, giống như bây giờ vậy cộng thêm nhiều Chúa Tể như vậy, cũng sẽ không vượt qua trăm người.
Trăm người đối với ức vạn vạn sinh linh của tam giới mà nói, đã ít không thể ít hơn nữa.
- Phù Lệnh phụng thiên trên thực tế chính là cường giả hỗn độn Phong vương đem nội dung bên trongHỗn Độn Vương Phù lệnh lợi dụng thiên đạo tuyên đọc ra, chỉ cần là sinh linh trong tam giới, mỗi một người cũng có thể nghe được. Đều được hoàn thành nhiệm vụ trong đó, cuối cùng sẽ dựa theo mức độ hoàn thành, trình độ bao nhiêu mà tưởng thưởng!
Vô Nhật Chúa Tể nói.
- Dùng thiên đạo tuyên đọc ra?
Nhiếp Vân cũng hít sâu một ngụm khí lạnh.
Làm như vậy, chẳng phải tất cả mọi người đều biết hay sao?
Nhiệm vụ lần này rốt cuộc là gì lại khiến cho ba đại vương giả làm như vậy chứ?
Trong lòng cảm thấy kỳ quái, hắn ngẩng đầu nhìn lên trên không, chỉ thấy lúc này quang mang của Hỗn Độn Vương Phù lệnh đã hoàn toàn bao phủ khắp nơi, một tiếng nổ ầm ầm vang vọng. Vang dội trong lỗ tai của mỗi người, chỉ có mười chữ ngắn ngủi.
- Tất cả tin tức của Nhiếp Vân Quy Khư Hải!
Ầm!
- Tất cả tin tức của ta?
Da đầu của Nhiếp Vân run lên, sắc mặt thay đổi.
Quy Khư Hải ở chỗ sâu Tà Nguyệt Chí Tôn vực, Quy Khư tổ địa thần bí nhất.
Đám người Lạc Khuynh Thành đang khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn, thân thể tham lam hấp thu linh khí, cố gắng tu luyện.
Nhiếp Vân đưa bọn họ tới chỗ này rồi một mình đi chiến trường tam giới đã được hơn ba tháng. Trong khoảng thời gian này các nàng đều ở đây tu luyện trong Quy Khư tổ địa, tiến bộ hết sức rõ ràng.
So tốc độ tu luyện với Nhiếp Vân có thể còn kém hơn không ít, thế nhưng so với mọi người trong Quy Khư Hải mà nói, lại khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ.
Người của Quy Khư Hải chỉ biết là Nhiếp Vân tu luyện nhanh chóng vô cùng, không nghĩ tới người mà hắn mang tới mỗi một người cũng đều là yêu nghiệt.
Ầm!
Thiên địa nổ vang ầm ầm, quang mang mờ ảo bao phủ tứ phương, khiến cho tất cả mọi người từ trong trạng thái tu luyện giật mình tỉnh lại.
- Có chuyện gì xảy ra?
Đám người Lạc Khuynh Thành tập họp lại một chỗ, ngẩng đầu nhìn lên trên không.
Các nàng đối với chuyện trong Tà Nguyệt Chí Tôn vực hiểu không nhiều, thế nhưng nhìn thấy tình huống như vậy cũng biết, nhất định đã xảy ra đại sự, nếu không, tuyệt đối sẽ không xuất hiện cục diện như vậy.
Trong lúc đang nghi hoặc thì một tiếng nổ vang lên, đột nhiên vang vọng ở trong lòng của mỗi người.
- Tất cả tin tức về Nhiếp Vân Quy Khư Hải? Là người nào điều tra Nhiếp Vân? Có loại uy năng thế này... Chẳng lẽ là cường giả Phong vương?
Nghe thấy đạo thanh âm này, sắc mặt đám người Lạc Khuynh Thành đồng thời thay đổi.
Có thể làm cho cả Tà Nguyệt Chí Tôn vực quang mang đỏ rực đầ trời, thậm chí ngay cả Quy Khư tổ địa cũng không tránh khỏi. Đây nhất định là cường giả Phong vương xuất thủ!
Là cường giả Phong vương nào muốn thu thập tin tức về Nhiếp Vân, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
- Nhiếp Vân, ngươi phải cẩn thận a...
Đám người Lạc Khuynh Thành lập tức ưu sầu, hận không thể lập tức lao ra Quy Khư Hải, nhanh chóng hội họp với hắn.
Bất quá, bọn họ cũng biết, bằng vào thực lực của bọn họ hiện tại, nếu như xông ra như vậy sẽ chỉ mang đến phiền toái cho Nhiếp Vân mà thôi. Bọn họ không thể cứu hắn mà chỉ có thể hy vọng Nhiếp Vân bình an vô sự.
- Tất cả tin tức về Nhiếp Vân Quy Khư Hải? Ha ha, A Dục Vương đã tin lời của ta?
Trên một chiếc cổ thuyền đang nhanh chóng di chuyển trong hỗn độn, Kiền Huyết hoàng đế nghe được đạo thanh âm này không khỏi hưng phấn cười ha hả, trong mắt hiện lên quang mang âm ngoan thủ lạt, miệng âm trầm nói.
- Nhiếp Vân, lần này để xem ngươi còn không chết hay không.
Cường giả Phong Vương sửa đổi nội dung bên trên Hỗn Độn Vương Phù lệnh. Hơn nữa lại đổi thành Phù Lệnh phụng thiên, chuyện này đã nói rõ đối phương đã hoàn toàn tin lời của hắn, sẽ cẩn thận điều tra Nhiếp Vân này!
Chỉ cần ba đại vương giả động thủ. Cho dù Nhiếp Vân này có mạnh hơn nữa thì cũng có ích gì chứ? Cũng chỉ chờ xong đời mà thôi!
- Hừ, Nhiếp Vân, chờ tới khi ngươi chết, ta sẽ đem tất cả mọi người có quan hệ với ngươi, bao gồm toàn bộ người của Quy Khư Hải diệt vong! Làm cho ngươi hối hận khi đối nghịch với ta!
Vẻ mặt Kiền Huyết hoàng đế tràn ngập dữ tợn. Da mặt không ngừng co rút.
Hắn đường đường là đế vương một nước, siêu cấp cường giả lĩnh ngộ hai nghìn chín
trăm chín mươi đầu đại đạo, phong quang vô hạn, đứng ở đỉnh phong tam giới. Thế nhưng lại vì Nhiếp Vân mà trở nên chật vật không chịu nổi, giống như chó nhà có tang. Loại cừu hận này quả thật không đội trời chung!
- Bị Phù Lệnh phụng thiên điều tra. Nhất định Nhiếp Vân này không có biện pháp chiếu cố đến ta, trước tiên phải về Kiền Huyết hoàng triều. Phái người nhah chóng điều tra lai lịch của người này, nhất định phải làm cho A Dục Vương hài lòng. Chỉ cần hắn đồng ý với ta một chuyện, như vậy cho dù lão tổ chết, người nào còn dám đụng đến ta nữa chứ?
Kiền Huyết hoàng đế cười lạnh một tiếng.
Từng đạo ý niệm từ trên đầu mọi người sinh ra, không ngừng lóe lên, nhìn một màn trước mắt hiện tại, khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ không thôi.
- Phù Lệnh phụng thiên là cái gì chứ?
Nghe rõ những thứ này vào trong tai, Nhiếp Vân nhìn về phía một Chúa Tể cách đó không xa.
Chính là chỗ dựa của Vĩnh Dạ hoàng triều, Vô Nhật Chúa Tể.
- Phù Lệnh phụng thiên trên thực tế chính là... Hỗn Độn Vương Phù lệnh công khai!
Đối với câu hỏi của hắn, Vô Nhật Chúa Tể không dám chậm trễ cho nên vội vàng nói.
- Vương Phù lệnh công khai?
Nhiếp Vân nghi ngờ.
- Hỗn Độn Vương Phù lệnh chân chính, tình huống bình thường chỉ có rất ít người biết được. Chúng ta tốn nhiều tâm huyết như vậy để đi tới nơi này, trên thực tế chính là muốn biết nội dung bên trên Vương Phù lệnh! Nếu như không tới đây, tham dự tìm kiếm Hỗn Độn Vương Phù lệnh, muốn biết nội dung trong đó sẽ vô cùng khó khăn. Hơn nữa, chờ lúc ngươi biết, không cẩn thận còn đã bị người ta hoàn thành!
Vô Nhật Chúa Tể nói.
Nghe thấy hắn nói như vậy, Nhiếp Vân không khỏi gật đầu.
Người biết nội dung của Hỗn Độn Vương Phù lệnh có lẽ không ít, thế nhưng vì cơ hội mờ mịt kia mà mỗi một người cũng sẽ thủ khẩu như bình, tuyệt đối sẽ không nói nhiều. Cho nên nếu như toàn lực xông tới, tuyệt đối sẽ không nói cho quá nhiều người biết, giống như bây giờ vậy cộng thêm nhiều Chúa Tể như vậy, cũng sẽ không vượt qua trăm người.
Trăm người đối với ức vạn vạn sinh linh của tam giới mà nói, đã ít không thể ít hơn nữa.
- Phù Lệnh phụng thiên trên thực tế chính là cường giả hỗn độn Phong vương đem nội dung bên trongHỗn Độn Vương Phù lệnh lợi dụng thiên đạo tuyên đọc ra, chỉ cần là sinh linh trong tam giới, mỗi một người cũng có thể nghe được. Đều được hoàn thành nhiệm vụ trong đó, cuối cùng sẽ dựa theo mức độ hoàn thành, trình độ bao nhiêu mà tưởng thưởng!
Vô Nhật Chúa Tể nói.
- Dùng thiên đạo tuyên đọc ra?
Nhiếp Vân cũng hít sâu một ngụm khí lạnh.
Làm như vậy, chẳng phải tất cả mọi người đều biết hay sao?
Nhiệm vụ lần này rốt cuộc là gì lại khiến cho ba đại vương giả làm như vậy chứ?
Trong lòng cảm thấy kỳ quái, hắn ngẩng đầu nhìn lên trên không, chỉ thấy lúc này quang mang của Hỗn Độn Vương Phù lệnh đã hoàn toàn bao phủ khắp nơi, một tiếng nổ ầm ầm vang vọng. Vang dội trong lỗ tai của mỗi người, chỉ có mười chữ ngắn ngủi.
- Tất cả tin tức của Nhiếp Vân Quy Khư Hải!
Ầm!
- Tất cả tin tức của ta?
Da đầu của Nhiếp Vân run lên, sắc mặt thay đổi.
Quy Khư Hải ở chỗ sâu Tà Nguyệt Chí Tôn vực, Quy Khư tổ địa thần bí nhất.
Đám người Lạc Khuynh Thành đang khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn, thân thể tham lam hấp thu linh khí, cố gắng tu luyện.
Nhiếp Vân đưa bọn họ tới chỗ này rồi một mình đi chiến trường tam giới đã được hơn ba tháng. Trong khoảng thời gian này các nàng đều ở đây tu luyện trong Quy Khư tổ địa, tiến bộ hết sức rõ ràng.
So tốc độ tu luyện với Nhiếp Vân có thể còn kém hơn không ít, thế nhưng so với mọi người trong Quy Khư Hải mà nói, lại khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ.
Người của Quy Khư Hải chỉ biết là Nhiếp Vân tu luyện nhanh chóng vô cùng, không nghĩ tới người mà hắn mang tới mỗi một người cũng đều là yêu nghiệt.
Ầm!
Thiên địa nổ vang ầm ầm, quang mang mờ ảo bao phủ tứ phương, khiến cho tất cả mọi người từ trong trạng thái tu luyện giật mình tỉnh lại.
- Có chuyện gì xảy ra?
Đám người Lạc Khuynh Thành tập họp lại một chỗ, ngẩng đầu nhìn lên trên không.
Các nàng đối với chuyện trong Tà Nguyệt Chí Tôn vực hiểu không nhiều, thế nhưng nhìn thấy tình huống như vậy cũng biết, nhất định đã xảy ra đại sự, nếu không, tuyệt đối sẽ không xuất hiện cục diện như vậy.
Trong lúc đang nghi hoặc thì một tiếng nổ vang lên, đột nhiên vang vọng ở trong lòng của mỗi người.
- Tất cả tin tức về Nhiếp Vân Quy Khư Hải? Là người nào điều tra Nhiếp Vân? Có loại uy năng thế này... Chẳng lẽ là cường giả Phong vương?
Nghe thấy đạo thanh âm này, sắc mặt đám người Lạc Khuynh Thành đồng thời thay đổi.
Có thể làm cho cả Tà Nguyệt Chí Tôn vực quang mang đỏ rực đầ trời, thậm chí ngay cả Quy Khư tổ địa cũng không tránh khỏi. Đây nhất định là cường giả Phong vương xuất thủ!
Là cường giả Phong vương nào muốn thu thập tin tức về Nhiếp Vân, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
- Nhiếp Vân, ngươi phải cẩn thận a...
Đám người Lạc Khuynh Thành lập tức ưu sầu, hận không thể lập tức lao ra Quy Khư Hải, nhanh chóng hội họp với hắn.
Bất quá, bọn họ cũng biết, bằng vào thực lực của bọn họ hiện tại, nếu như xông ra như vậy sẽ chỉ mang đến phiền toái cho Nhiếp Vân mà thôi. Bọn họ không thể cứu hắn mà chỉ có thể hy vọng Nhiếp Vân bình an vô sự.
- Tất cả tin tức về Nhiếp Vân Quy Khư Hải? Ha ha, A Dục Vương đã tin lời của ta?
Trên một chiếc cổ thuyền đang nhanh chóng di chuyển trong hỗn độn, Kiền Huyết hoàng đế nghe được đạo thanh âm này không khỏi hưng phấn cười ha hả, trong mắt hiện lên quang mang âm ngoan thủ lạt, miệng âm trầm nói.
- Nhiếp Vân, lần này để xem ngươi còn không chết hay không.
Cường giả Phong Vương sửa đổi nội dung bên trên Hỗn Độn Vương Phù lệnh. Hơn nữa lại đổi thành Phù Lệnh phụng thiên, chuyện này đã nói rõ đối phương đã hoàn toàn tin lời của hắn, sẽ cẩn thận điều tra Nhiếp Vân này!
Chỉ cần ba đại vương giả động thủ. Cho dù Nhiếp Vân này có mạnh hơn nữa thì cũng có ích gì chứ? Cũng chỉ chờ xong đời mà thôi!
- Hừ, Nhiếp Vân, chờ tới khi ngươi chết, ta sẽ đem tất cả mọi người có quan hệ với ngươi, bao gồm toàn bộ người của Quy Khư Hải diệt vong! Làm cho ngươi hối hận khi đối nghịch với ta!
Vẻ mặt Kiền Huyết hoàng đế tràn ngập dữ tợn. Da mặt không ngừng co rút.
Hắn đường đường là đế vương một nước, siêu cấp cường giả lĩnh ngộ hai nghìn chín
trăm chín mươi đầu đại đạo, phong quang vô hạn, đứng ở đỉnh phong tam giới. Thế nhưng lại vì Nhiếp Vân mà trở nên chật vật không chịu nổi, giống như chó nhà có tang. Loại cừu hận này quả thật không đội trời chung!
- Bị Phù Lệnh phụng thiên điều tra. Nhất định Nhiếp Vân này không có biện pháp chiếu cố đến ta, trước tiên phải về Kiền Huyết hoàng triều. Phái người nhah chóng điều tra lai lịch của người này, nhất định phải làm cho A Dục Vương hài lòng. Chỉ cần hắn đồng ý với ta một chuyện, như vậy cho dù lão tổ chết, người nào còn dám đụng đến ta nữa chứ?
Kiền Huyết hoàng đế cười lạnh một tiếng.
/3634
|