- Đan Thần Chúa Tể này phải làm sao bây giờ?
Vô Nhật Chúa Tể rời đi đối với mọi người mà nói, chẳng qua chỉ là khúc nhạc đệm nhỏ. Sau khi Tú Linh đại đế sắp xếp cho đám người Tần Xuyến tiên tử cũng đi tới, tay chỉ về phía Đan Thần Chúa Tể rồi có chút nghi hoặc nói.
Người này bị cấm chế phong ấn, cũng không thể nào dọc trên đường đi cứ xách hắn đi theo a.
- Đoạn Diệc, mang hắn đi. Hư Không giới đã từng mở ra cho hắn một lần, có lẽ là thể chất của hắn đặc thù, chính là chìa khóa mở ra!
Nhiếp Vân sắp xếp.
Trước đó sở dĩ không có giết chết Đan Thần Chúa Tể chính là vì hắn đã cân nhắc đến điểm này.
Hư Không giới vô số này năm qua chỉ mở ra một lần vì hắn, là vận khí tốt hay là thể chất đặc thù? Mang theo đối phương, ít nhất cũng tương đương với có thêm một phần trù bị.
Nếu như quả thực vô dụng... Lại giết cũng không có muộn.
- Vâng!
Đoạn Diệc gật đầu một cái, bàn tay chộp ra một trảo, xách Đan Thần Chúa Tể lên giống như một món bát vật, theo sát sau lưng đám người Nhiếp Vân, nhanh chóng bay đi về chỗ sâu trong Thập Phương Thiên vực.
Có Vạn Pháp Chúa Tể dẫn đường phía trước, Thập Phương Thiên vực vô cùng thần bí nguy cơ trùng trùng lại trở nên bình tĩnh dị thường, không có bất kỳ một chút nguy hiểm nào, tốc độ của mọi người tăng nhanh. Dùng không tới một ngày đã đến một nơi cực kỳ bí ẩn trong thiên vực.
- Chúa Tể, nếu như ta đoán không sai, nơi mà trước kia Đan Thần Chúa Tể tiến vào Hư Không giới hẳn là ở gần đây.
Vạn Pháp Chúa Tể ngừng lại, lại chỉ về phía một mảnh hư không ngay phía trước rồi nói.
Theo ngón tay của hắn nhìn lại, Nhiếp Vân nhìn về phía trước, thiên vực trước mắt yên tĩnh dị thường, không có khác nhau quá nhiều với cảnh vật một đường tới đây. Hắn tiện tay ném ra một món vật, kiện vật phẩm này ngay sau đó đã bay xuống phía dưới, một lát sau lại từ bên trái bay ra.
Giống như những nơi khác vậy, không gian nghịch chuyển không có quy luật chút nào. Chỉ từ bề ngoài nhìn vàoo không có chỗ khác biệt chút nào.
- Mọi người cẩn thận, bắt đầu từ bây giờ, không nên cách nhau quá xa, một khi xảy ra chuyện, như vậy cũng tiện chiếu cố lẫn nhau!
Không biết tình huống ở trong Hư Không giới là gì, Nhiếp Vân thông báo với mỗi người một câu.
Mọi người đồng thời gật đầu, mỗi một người đều âm thầm cẩn thận.
Sưu!
Nhiếp Vân bay về phía trước trước.
Trước mắt, lực lượng không gian nghịch chuyển vặn vẹo so với những nơi khác càng cường đại hơn. Nếu như đổi thành người bình thường đi tới nơi này, sợ rằng vừa bị xoắn một cái đã biến thành thịt nát. Nhưng mà thân thể của hắn so với thần binh Chúa Tể còn cường đại hơn. Căn bản sẽ không bị loại không gian chi lực này làm ảnh hưởng. Bởi vì quá mức cường đại cho nên không gian chi lực cũng nhỏ đi.
Sưu!
Cổ tay khẽ lật một cái, Cửu U Trảm Cốt đao xuất hiện trong lòng bàn tay.
Mặc Tật còn chưa có chết thì món bảo vật này đã bị hắn hoàn toàn luyện hóa. Lúc này hắn cầm ở trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng rạch một cái. Đao khí mạnh mẽ đến mức khiến cho không gian vỡ vụn, một ít gợn sóng không gian, thời không, tất cả đều dưới một đao bộc lộ ra, không có chỗ nào lẩn trốn.
Rất nhanh hắn đã đi tới vị trí mà Vạn Pháp Chúa Tể nói. Nhiếp Vân lẳng lặng trôi lơ lửng trên không trung, linh hồn lực cường đại giống như thủy ngân chảy ra, không ngừng lan tràn ra chung quanh.
Linh hồn của hắn cường đại vô cùng, tất cả tình huống ở chung quanh rất nhanh đã bị nắm nhìn vào trong đáy mắt. Hắc động, ám lưu không gian ở nơi này quả thực là không ít, nếu như là người không rõ tình huống nơi này mà đi tới, sẽ rất dễ rơi vào trong đó mà không có cách nào tự mình kềm chế được. Chỉ là hắn liên tục quét mắt hai lần nhưng lại không tìm được một chút dấu vết nào của Hư Không giới, chuyện này khiến cho Nhiếp Vân không nhịn được có chút kỳ quái.
- Chủ nhân, sao vậy?
Đoạn Diệc đi tới.
- Không có phát hiện ra cái gì!
Nhiếp Vân lắc đầu một cái, ánh mắt rơi vào trên người Đan Thần Chúa Tể mà hắn xách theo:
- Đem một chút máu của hắn mang tới đây!
- Vâng!
Ngón tay của Đoạn Diệc nhẹ nhàng rạch một cái, máu tươi trên người Đan Thần Chúa Tể lập tức bắn ra.
Ngón tay Nhiếp Vân nhẹ nhàng bắn ra.
Sưu sưu sưu sưu!
Máu tươi lập tức chia làm vô số phần bay ra bốn phương tám hướng, trên dưới trái phải.
Nếu như là thể chất Đan Thần Chúa Tể đặc thù, như vậy những máu tươi này sẽ phải có tác dụng rất lớn.
Ông!
Máu tươi vừa mới bay ra thì đột nhiên cách đó không xa có một chỗ đột nhiên phát ra một tiếng nổ ầm ầm. Ngay sau đó có một cái hắc động đen nhánh xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Hư Không giới, đã xuất hiện!
- Người này quả nhiên có đặc thù thể chất!
Thấy máu tươi của Đan Thần Chúa Tể lại có công hiệu như vậy, hai mắt Nhiếp Vân sáng lên.
Vốn chẳng qua hắn chỉ ôm tâm tư thử nhìn một chút mà thôi, cũng không có quá hy vọng thành công. Thế nhưng kết quả lại không ngờ như vậy.
Đám người Tú Linh đại đế, Vạn Pháp Chúa Tể thấy một màn như vậy, rốt cuộc cũng biết vì sao nhiều năm qua như vậy mà chỉ có một mình Đan Thần Chúa Tể tiến vào qua Hư Không giới. Hóa ra cho dù những người khác đi tới nơi này thì cũng không có tìm được chỗ này a!
Hư Không giới ẩn nấp ở trong trong hư không, ở giữa tồn tại và không tồn tại, nếu như không bộc lộ hành tung thì sao có thể tìm được chứ?
Cảm thán một tiếng, lại cẩn thận nhìn về phía hắc động trước mắt.
Cửa động đen nhánh vô cùng, giống như là một cự thú dữ tợn, linh hồn không có cách nào thẩm thấu vào, chớ đừng nói chi là dò xét bên trong.
- Bên trong có cái gì cũng không thấy được, nếu như tùy tiện đi vào...
Đám người Tiêu Diêu Tiên cũng tới trước mặt, nhìn một hồi, sắc mặt mỗi người đều khó coi.
Cửa động trước mắt để lộ ra khí tức nguy hiểm nồng đậm, tuy nói ban đầu Đan Thần Chúa Tể đi vào bên trong không những không có chết mà còn đạt được chỗ tốt cực lớn. Thế nhưng rất nhiều chuyện đều không thể phỏng đoán được!
Giống như máu tươi của hắn ta có thể dẫn tới cửa động vậy. Hắn đi vào đạt được chỗ tốt, thế nhưng người khác đi vào, không cẩn thận sẽ chỉ vẫn lạc.
- Cũng đã đi tới nơi này, nếu như không đi vào cũng không khỏi quá thất vọng a. Đi!
Trên mặt khẽ nở nụ cười, Nhiếp Vân cũng không quản những người khác đang nghĩ gì gì, thân thể hắn búng một cái, bay thẳng đi vào bên trong.
Vô Nhật Chúa Tể rời đi đối với mọi người mà nói, chẳng qua chỉ là khúc nhạc đệm nhỏ. Sau khi Tú Linh đại đế sắp xếp cho đám người Tần Xuyến tiên tử cũng đi tới, tay chỉ về phía Đan Thần Chúa Tể rồi có chút nghi hoặc nói.
Người này bị cấm chế phong ấn, cũng không thể nào dọc trên đường đi cứ xách hắn đi theo a.
- Đoạn Diệc, mang hắn đi. Hư Không giới đã từng mở ra cho hắn một lần, có lẽ là thể chất của hắn đặc thù, chính là chìa khóa mở ra!
Nhiếp Vân sắp xếp.
Trước đó sở dĩ không có giết chết Đan Thần Chúa Tể chính là vì hắn đã cân nhắc đến điểm này.
Hư Không giới vô số này năm qua chỉ mở ra một lần vì hắn, là vận khí tốt hay là thể chất đặc thù? Mang theo đối phương, ít nhất cũng tương đương với có thêm một phần trù bị.
Nếu như quả thực vô dụng... Lại giết cũng không có muộn.
- Vâng!
Đoạn Diệc gật đầu một cái, bàn tay chộp ra một trảo, xách Đan Thần Chúa Tể lên giống như một món bát vật, theo sát sau lưng đám người Nhiếp Vân, nhanh chóng bay đi về chỗ sâu trong Thập Phương Thiên vực.
Có Vạn Pháp Chúa Tể dẫn đường phía trước, Thập Phương Thiên vực vô cùng thần bí nguy cơ trùng trùng lại trở nên bình tĩnh dị thường, không có bất kỳ một chút nguy hiểm nào, tốc độ của mọi người tăng nhanh. Dùng không tới một ngày đã đến một nơi cực kỳ bí ẩn trong thiên vực.
- Chúa Tể, nếu như ta đoán không sai, nơi mà trước kia Đan Thần Chúa Tể tiến vào Hư Không giới hẳn là ở gần đây.
Vạn Pháp Chúa Tể ngừng lại, lại chỉ về phía một mảnh hư không ngay phía trước rồi nói.
Theo ngón tay của hắn nhìn lại, Nhiếp Vân nhìn về phía trước, thiên vực trước mắt yên tĩnh dị thường, không có khác nhau quá nhiều với cảnh vật một đường tới đây. Hắn tiện tay ném ra một món vật, kiện vật phẩm này ngay sau đó đã bay xuống phía dưới, một lát sau lại từ bên trái bay ra.
Giống như những nơi khác vậy, không gian nghịch chuyển không có quy luật chút nào. Chỉ từ bề ngoài nhìn vàoo không có chỗ khác biệt chút nào.
- Mọi người cẩn thận, bắt đầu từ bây giờ, không nên cách nhau quá xa, một khi xảy ra chuyện, như vậy cũng tiện chiếu cố lẫn nhau!
Không biết tình huống ở trong Hư Không giới là gì, Nhiếp Vân thông báo với mỗi người một câu.
Mọi người đồng thời gật đầu, mỗi một người đều âm thầm cẩn thận.
Sưu!
Nhiếp Vân bay về phía trước trước.
Trước mắt, lực lượng không gian nghịch chuyển vặn vẹo so với những nơi khác càng cường đại hơn. Nếu như đổi thành người bình thường đi tới nơi này, sợ rằng vừa bị xoắn một cái đã biến thành thịt nát. Nhưng mà thân thể của hắn so với thần binh Chúa Tể còn cường đại hơn. Căn bản sẽ không bị loại không gian chi lực này làm ảnh hưởng. Bởi vì quá mức cường đại cho nên không gian chi lực cũng nhỏ đi.
Sưu!
Cổ tay khẽ lật một cái, Cửu U Trảm Cốt đao xuất hiện trong lòng bàn tay.
Mặc Tật còn chưa có chết thì món bảo vật này đã bị hắn hoàn toàn luyện hóa. Lúc này hắn cầm ở trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng rạch một cái. Đao khí mạnh mẽ đến mức khiến cho không gian vỡ vụn, một ít gợn sóng không gian, thời không, tất cả đều dưới một đao bộc lộ ra, không có chỗ nào lẩn trốn.
Rất nhanh hắn đã đi tới vị trí mà Vạn Pháp Chúa Tể nói. Nhiếp Vân lẳng lặng trôi lơ lửng trên không trung, linh hồn lực cường đại giống như thủy ngân chảy ra, không ngừng lan tràn ra chung quanh.
Linh hồn của hắn cường đại vô cùng, tất cả tình huống ở chung quanh rất nhanh đã bị nắm nhìn vào trong đáy mắt. Hắc động, ám lưu không gian ở nơi này quả thực là không ít, nếu như là người không rõ tình huống nơi này mà đi tới, sẽ rất dễ rơi vào trong đó mà không có cách nào tự mình kềm chế được. Chỉ là hắn liên tục quét mắt hai lần nhưng lại không tìm được một chút dấu vết nào của Hư Không giới, chuyện này khiến cho Nhiếp Vân không nhịn được có chút kỳ quái.
- Chủ nhân, sao vậy?
Đoạn Diệc đi tới.
- Không có phát hiện ra cái gì!
Nhiếp Vân lắc đầu một cái, ánh mắt rơi vào trên người Đan Thần Chúa Tể mà hắn xách theo:
- Đem một chút máu của hắn mang tới đây!
- Vâng!
Ngón tay của Đoạn Diệc nhẹ nhàng rạch một cái, máu tươi trên người Đan Thần Chúa Tể lập tức bắn ra.
Ngón tay Nhiếp Vân nhẹ nhàng bắn ra.
Sưu sưu sưu sưu!
Máu tươi lập tức chia làm vô số phần bay ra bốn phương tám hướng, trên dưới trái phải.
Nếu như là thể chất Đan Thần Chúa Tể đặc thù, như vậy những máu tươi này sẽ phải có tác dụng rất lớn.
Ông!
Máu tươi vừa mới bay ra thì đột nhiên cách đó không xa có một chỗ đột nhiên phát ra một tiếng nổ ầm ầm. Ngay sau đó có một cái hắc động đen nhánh xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Hư Không giới, đã xuất hiện!
- Người này quả nhiên có đặc thù thể chất!
Thấy máu tươi của Đan Thần Chúa Tể lại có công hiệu như vậy, hai mắt Nhiếp Vân sáng lên.
Vốn chẳng qua hắn chỉ ôm tâm tư thử nhìn một chút mà thôi, cũng không có quá hy vọng thành công. Thế nhưng kết quả lại không ngờ như vậy.
Đám người Tú Linh đại đế, Vạn Pháp Chúa Tể thấy một màn như vậy, rốt cuộc cũng biết vì sao nhiều năm qua như vậy mà chỉ có một mình Đan Thần Chúa Tể tiến vào qua Hư Không giới. Hóa ra cho dù những người khác đi tới nơi này thì cũng không có tìm được chỗ này a!
Hư Không giới ẩn nấp ở trong trong hư không, ở giữa tồn tại và không tồn tại, nếu như không bộc lộ hành tung thì sao có thể tìm được chứ?
Cảm thán một tiếng, lại cẩn thận nhìn về phía hắc động trước mắt.
Cửa động đen nhánh vô cùng, giống như là một cự thú dữ tợn, linh hồn không có cách nào thẩm thấu vào, chớ đừng nói chi là dò xét bên trong.
- Bên trong có cái gì cũng không thấy được, nếu như tùy tiện đi vào...
Đám người Tiêu Diêu Tiên cũng tới trước mặt, nhìn một hồi, sắc mặt mỗi người đều khó coi.
Cửa động trước mắt để lộ ra khí tức nguy hiểm nồng đậm, tuy nói ban đầu Đan Thần Chúa Tể đi vào bên trong không những không có chết mà còn đạt được chỗ tốt cực lớn. Thế nhưng rất nhiều chuyện đều không thể phỏng đoán được!
Giống như máu tươi của hắn ta có thể dẫn tới cửa động vậy. Hắn đi vào đạt được chỗ tốt, thế nhưng người khác đi vào, không cẩn thận sẽ chỉ vẫn lạc.
- Cũng đã đi tới nơi này, nếu như không đi vào cũng không khỏi quá thất vọng a. Đi!
Trên mặt khẽ nở nụ cười, Nhiếp Vân cũng không quản những người khác đang nghĩ gì gì, thân thể hắn búng một cái, bay thẳng đi vào bên trong.
/3634
|