Sau khi biết nên làm như thế nào. Nhiếp Vân cũng không có ở đây lỗ mãng, lực lượng toàn thân vọt tới chỗ phong ấn. Bổ sung tiêu hao của trận pháp.
Mặc dù bây giờ hắn còn chưa biết cái trận pháp này là cái gì. Thế nhưng toàn bộ trận pháp mạch lạc rõ ràng, muốn tu bổ lại cũng vô cùng khó khăn.
- Đây là phong ấn gì vậy?
Tu bổ một hồi, Nhiếp Vân không nhịn được mà kỳ quái hỏi một tiếng.
Trận pháp trước mắt này mang theo khí tức của vô số sinh linh, tựa như một đạo ý niệm đặc thù hình thành, cực kỳ khổng lồ. Cho dù bây giờ hắn đã có thực lực Phong vương. Thế nhưng muốn tu bổ chỗ tổn hại cũng phải cảm thấy lực bất tong tâm. Mà phong ấn to lớn như vậy, rốt cuộc là do thứ gì biến thành?
Trong Hỗn Độn đại dương này có người mạnh mẽ như vậy sao?
Cũng giống như một cái thủy điện vậy. Mặc dù tu bổ thủy điện rất khó. Thế nhưng so với xây dựng một cái thủy điện mới hoàn toàn, quả thực không thể so sánh nổi!
Bây giờ tứ đại Phong vương đều tề tụ, tiêu hao lớn như vậy mà còn không có tu bổ được chỗ sơ hở này. Như vậy người ban đầu để lại phong ấn này rốt cuộc là ai?
- Cái phong ấn này là do tinh khí thần của tất cả sinh linh trong Tu La Chí Tôn vực biến thành, nó còn bao gồm cả linh hồn của Tu La vương!
Nhiếp Đồng nói.
- Cái gì?
Vẻ mặt Nhiếp Vân lập tức biến sắc.
Tu La vương trong miệng Nhiếp Đồng đương hiên không phải là hắn. Sau khi hắn sống lại, so với vị Tu La vương trước kia đã không còn ý thức giống nhau nữa.
Khó trách căn nguyên của Tu La Chí Tôn vực mà hắn luyện hóa lại có chút hư hại, toàn bộ thế giới cũng chỉ còn lại có một phần nhỏ, ngay cả Thập Phương Thiên vực cũng không bằng. Quan trọng hơn là sinh linh trong đó tử vong, binh khí vỡ nát, bất kỳ thứ gì cũng không có còn.
Vốn hắn tưởng rằng là tam đại vương giả khác liên thủ hủy diệt mà tạo thành, bây giờ nhìn lại, dường như cũng không phải là như vậy!
- Chẳng lẽ... Lại giống như Thích Già Phật Tổ trước đó? Năm đó Tu La vương cũng dùng phương pháp tế một giới, hóa thân trở thành một cái phong ấn?
Nhiếp Vân trầm giọng hỏi.
- Không sai!
Nhiếp Đồng gật đầu.
Thiên địa lục đạo, Thích Già Phật Tổ vì muốn đối kháng với Tu La vương cho nên từng hiến tế toàn bộ Phật giới, gia cố thế giới tinh bích. Định vậy Tu La vương vào trong đó, mặc dù cuối cùng vẫn thất bại. Thế nhưng Nhiếp Vân cũng biết chuyện này. Cũng biết muốn làm được như vậy cần phải có bao nhiêu quyết tâm và nghị lực.
Hiến tế một giới, đem sinh linh trong một giới giết chết toàn bộ, hơn nữa lại còn thiêu đốt linh hồn của một vị vương giả trong giới, tạo thành được cái phong ấn này, khó trách nó lại cường đại như vậy!
Nếu như bây giờ không tu bổ lại, như vậy sẽ giống như nước chảy đánh vào chỗ thủng, cái miệng rộng càng ngày càng lớn, một lát sau lỗ thủng kia sẽ rách lớn, toàn bộ đập cũng vỡ nát. Tất cả trả giá và cố gắng của Tu La vương trước đó cũng sẽ uổng phí toàn bộ.
- Xem ra tin tức ức vạn năm trước Tu La vương bị ba vương khác liên thủ chém giết là tin tức sai a.
Cho dù lúc này Nhiếp Vân không cần Nhiếp Đồng giải thích thì cũng đã hiểu được chân tướng ức vạn năm trước.
- Trước tiên vẫn nên củng cố phong ấn a!
Nghĩ tới những chuyện này, Nhiếp Vân không nói thêm gì nữa mà tinh thần tập trung cao độ, phối hợp vopwis Nhiếp Đồng hoàn thành tu bổ lại phong ấn.
Đám người Tĩnh Tâm cũng đã bay tới, dùng hết toàn lực gia cố phong ấn.
Cô Cô Cô CÔ!
Mọi người vừa mới tu bổ phong ấn gần như hoàn thành, chỉ thiếu một chút nữa thì ở trên phong ấn phía đột nhiên có tiếng nổ ầm ầm vang vọng. Ngay sau đó lại một lần nữa bị phá vỡ.
Ào Ào!
Đồng thời, một bàn tay khổng lồ từ bên trong vết rách của phong ấn đột nhiên đưa ra ngoài.
Bàn tay này lớn chừng mấy ngàn dặm, che khuất bầu trời, vừa mới xuất hiện thì không gian trên chiến trường đã bắt đầu vỡ nát từng tầng một. Một cỗ khí tức làm cho không người nào có thể ngăn cản từ phía trên bàn tay truyền tới, chộp thẳng về phía Nhiếp Đồng đứng đầu.
- Đây là quái vật gì vậy? Tĩnh Tâm!
Thấy uy thế của bàn tay này, Nhiếp Vân giật mình. Lại quay đầu nhìn về phía Tĩnh Tâm rồi quát to một tiếng.
Tĩnh Tâm biết hắn muốn làm gì. Thân thể mềm mại bay lên, người ở trên không trung đã lập tức biến thành một cái vương quan.
Vương quan nhanh chóng bành trướng, trong nháy mắt đã biến thành lớn chừng mấy ngàn dặm, dưới lực lượng của Nhiếp Vân gia trì, vương quan mạnh mẽ va chạm với bàn tay trên không trung.
Cùng lúc đó, bàn tay của Nhiếp Đồng khẽ lật một cái, một thanh trường kiếm phá không bắn ra, theo sát ở phía vương quan, đâm tới phía bàn tay.
Rống!
Dường như cảm nhận được áp lực từ hai đại thần binh Phong vương mang đến, bàn tay to lớn phát ra tiếng gào thét tràn ngập giận dữ. Bàn tay biến thành màu sắc quỷ dị, cùng va chạm với trường kiếm và vương quan.
Rắc rắc! Rắc rắc!
Vương quan và trường kiếm đồng thời bay trở về, bàn tay dường như cũng bị thương nặng, chảy ra máu tươi màu vàng.
Rống!
Bị thương tổn, bàn tay này càng thêm nóng nảy, không ngừng ngọa nguậy muốn xé rách phong ấn. Phong ấn mới vừa rồi mọi người đã tu bổ được hơn phân nửa, đã gần thành công thì lại bị bàn tay này tiếp tục xé ra.
- Đáng chết, trảm!
Nhiếp Vân không nghĩ tới bàn tay này lại lợi hại như vậy, sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi.
Hai đại cường giả Phong vương phối hợp với hai đại thần vương Phong vương đồng thời thi triển. Lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, bất kỳ một vị cường giả Phong vương nào đụng phải, cũng sẽ lập tức bị chém giết. Bây giờ cả hai đồng thời chém vào bàn tay này, chẳng qua chỉ khiến cho nó chảy ra máu, sự đáng sợ của đối phương đã vượt quá tưởng tượng của hắn.
Hai tay nâng lên, khống chế Chân Huyết Vương quan trên không trung, lại một lần nữa phá vỡ không gian đâm tới bàn tay của đối phương.
Trước vương quan giống như lưỡi đao vậy, lần nữa ầm ầm va chạm với, vừa mới đâm vào trong đó thì lần nữa lại có một giọt máu tươi màu vàng tràn ra.
Những máu tươi này nặng giống như núi, vừa mới rơi xuống đã đập cho mặt đất tạo thành một cái hố lớn.
- Ca ca. Những giọt máu này là đồ tốt, mau thu lấy!
Thanh âm của Nhiếp Đồng truyền tới lỗ tai hắn.
Không cần hắn nói thì Nhiếp Vân cũng ý thức được, lúc này hắn cũng không có nói nhiều, bàn tay chộp ra một trảo, lập tức chuyển tới nạp vật thế giới ở trong cơ thể bổn tôn.
Xì Xì Xì!
Vừa mới thu hồi máu tươi thì bàn tay kia lại lần nữa bạo động, lực tàn phá cường đại khiến chon gay cả tam giới cũng phải đung đưa. Khe nứt đã được tu bổ dưới lần đung đưa này càng ngày càng lớn, tất cả cố gắng trước đó trong nháy mắt đã biến thành uổng phí.
Mặc dù bây giờ hắn còn chưa biết cái trận pháp này là cái gì. Thế nhưng toàn bộ trận pháp mạch lạc rõ ràng, muốn tu bổ lại cũng vô cùng khó khăn.
- Đây là phong ấn gì vậy?
Tu bổ một hồi, Nhiếp Vân không nhịn được mà kỳ quái hỏi một tiếng.
Trận pháp trước mắt này mang theo khí tức của vô số sinh linh, tựa như một đạo ý niệm đặc thù hình thành, cực kỳ khổng lồ. Cho dù bây giờ hắn đã có thực lực Phong vương. Thế nhưng muốn tu bổ chỗ tổn hại cũng phải cảm thấy lực bất tong tâm. Mà phong ấn to lớn như vậy, rốt cuộc là do thứ gì biến thành?
Trong Hỗn Độn đại dương này có người mạnh mẽ như vậy sao?
Cũng giống như một cái thủy điện vậy. Mặc dù tu bổ thủy điện rất khó. Thế nhưng so với xây dựng một cái thủy điện mới hoàn toàn, quả thực không thể so sánh nổi!
Bây giờ tứ đại Phong vương đều tề tụ, tiêu hao lớn như vậy mà còn không có tu bổ được chỗ sơ hở này. Như vậy người ban đầu để lại phong ấn này rốt cuộc là ai?
- Cái phong ấn này là do tinh khí thần của tất cả sinh linh trong Tu La Chí Tôn vực biến thành, nó còn bao gồm cả linh hồn của Tu La vương!
Nhiếp Đồng nói.
- Cái gì?
Vẻ mặt Nhiếp Vân lập tức biến sắc.
Tu La vương trong miệng Nhiếp Đồng đương hiên không phải là hắn. Sau khi hắn sống lại, so với vị Tu La vương trước kia đã không còn ý thức giống nhau nữa.
Khó trách căn nguyên của Tu La Chí Tôn vực mà hắn luyện hóa lại có chút hư hại, toàn bộ thế giới cũng chỉ còn lại có một phần nhỏ, ngay cả Thập Phương Thiên vực cũng không bằng. Quan trọng hơn là sinh linh trong đó tử vong, binh khí vỡ nát, bất kỳ thứ gì cũng không có còn.
Vốn hắn tưởng rằng là tam đại vương giả khác liên thủ hủy diệt mà tạo thành, bây giờ nhìn lại, dường như cũng không phải là như vậy!
- Chẳng lẽ... Lại giống như Thích Già Phật Tổ trước đó? Năm đó Tu La vương cũng dùng phương pháp tế một giới, hóa thân trở thành một cái phong ấn?
Nhiếp Vân trầm giọng hỏi.
- Không sai!
Nhiếp Đồng gật đầu.
Thiên địa lục đạo, Thích Già Phật Tổ vì muốn đối kháng với Tu La vương cho nên từng hiến tế toàn bộ Phật giới, gia cố thế giới tinh bích. Định vậy Tu La vương vào trong đó, mặc dù cuối cùng vẫn thất bại. Thế nhưng Nhiếp Vân cũng biết chuyện này. Cũng biết muốn làm được như vậy cần phải có bao nhiêu quyết tâm và nghị lực.
Hiến tế một giới, đem sinh linh trong một giới giết chết toàn bộ, hơn nữa lại còn thiêu đốt linh hồn của một vị vương giả trong giới, tạo thành được cái phong ấn này, khó trách nó lại cường đại như vậy!
Nếu như bây giờ không tu bổ lại, như vậy sẽ giống như nước chảy đánh vào chỗ thủng, cái miệng rộng càng ngày càng lớn, một lát sau lỗ thủng kia sẽ rách lớn, toàn bộ đập cũng vỡ nát. Tất cả trả giá và cố gắng của Tu La vương trước đó cũng sẽ uổng phí toàn bộ.
- Xem ra tin tức ức vạn năm trước Tu La vương bị ba vương khác liên thủ chém giết là tin tức sai a.
Cho dù lúc này Nhiếp Vân không cần Nhiếp Đồng giải thích thì cũng đã hiểu được chân tướng ức vạn năm trước.
- Trước tiên vẫn nên củng cố phong ấn a!
Nghĩ tới những chuyện này, Nhiếp Vân không nói thêm gì nữa mà tinh thần tập trung cao độ, phối hợp vopwis Nhiếp Đồng hoàn thành tu bổ lại phong ấn.
Đám người Tĩnh Tâm cũng đã bay tới, dùng hết toàn lực gia cố phong ấn.
Cô Cô Cô CÔ!
Mọi người vừa mới tu bổ phong ấn gần như hoàn thành, chỉ thiếu một chút nữa thì ở trên phong ấn phía đột nhiên có tiếng nổ ầm ầm vang vọng. Ngay sau đó lại một lần nữa bị phá vỡ.
Ào Ào!
Đồng thời, một bàn tay khổng lồ từ bên trong vết rách của phong ấn đột nhiên đưa ra ngoài.
Bàn tay này lớn chừng mấy ngàn dặm, che khuất bầu trời, vừa mới xuất hiện thì không gian trên chiến trường đã bắt đầu vỡ nát từng tầng một. Một cỗ khí tức làm cho không người nào có thể ngăn cản từ phía trên bàn tay truyền tới, chộp thẳng về phía Nhiếp Đồng đứng đầu.
- Đây là quái vật gì vậy? Tĩnh Tâm!
Thấy uy thế của bàn tay này, Nhiếp Vân giật mình. Lại quay đầu nhìn về phía Tĩnh Tâm rồi quát to một tiếng.
Tĩnh Tâm biết hắn muốn làm gì. Thân thể mềm mại bay lên, người ở trên không trung đã lập tức biến thành một cái vương quan.
Vương quan nhanh chóng bành trướng, trong nháy mắt đã biến thành lớn chừng mấy ngàn dặm, dưới lực lượng của Nhiếp Vân gia trì, vương quan mạnh mẽ va chạm với bàn tay trên không trung.
Cùng lúc đó, bàn tay của Nhiếp Đồng khẽ lật một cái, một thanh trường kiếm phá không bắn ra, theo sát ở phía vương quan, đâm tới phía bàn tay.
Rống!
Dường như cảm nhận được áp lực từ hai đại thần binh Phong vương mang đến, bàn tay to lớn phát ra tiếng gào thét tràn ngập giận dữ. Bàn tay biến thành màu sắc quỷ dị, cùng va chạm với trường kiếm và vương quan.
Rắc rắc! Rắc rắc!
Vương quan và trường kiếm đồng thời bay trở về, bàn tay dường như cũng bị thương nặng, chảy ra máu tươi màu vàng.
Rống!
Bị thương tổn, bàn tay này càng thêm nóng nảy, không ngừng ngọa nguậy muốn xé rách phong ấn. Phong ấn mới vừa rồi mọi người đã tu bổ được hơn phân nửa, đã gần thành công thì lại bị bàn tay này tiếp tục xé ra.
- Đáng chết, trảm!
Nhiếp Vân không nghĩ tới bàn tay này lại lợi hại như vậy, sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi.
Hai đại cường giả Phong vương phối hợp với hai đại thần vương Phong vương đồng thời thi triển. Lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, bất kỳ một vị cường giả Phong vương nào đụng phải, cũng sẽ lập tức bị chém giết. Bây giờ cả hai đồng thời chém vào bàn tay này, chẳng qua chỉ khiến cho nó chảy ra máu, sự đáng sợ của đối phương đã vượt quá tưởng tượng của hắn.
Hai tay nâng lên, khống chế Chân Huyết Vương quan trên không trung, lại một lần nữa phá vỡ không gian đâm tới bàn tay của đối phương.
Trước vương quan giống như lưỡi đao vậy, lần nữa ầm ầm va chạm với, vừa mới đâm vào trong đó thì lần nữa lại có một giọt máu tươi màu vàng tràn ra.
Những máu tươi này nặng giống như núi, vừa mới rơi xuống đã đập cho mặt đất tạo thành một cái hố lớn.
- Ca ca. Những giọt máu này là đồ tốt, mau thu lấy!
Thanh âm của Nhiếp Đồng truyền tới lỗ tai hắn.
Không cần hắn nói thì Nhiếp Vân cũng ý thức được, lúc này hắn cũng không có nói nhiều, bàn tay chộp ra một trảo, lập tức chuyển tới nạp vật thế giới ở trong cơ thể bổn tôn.
Xì Xì Xì!
Vừa mới thu hồi máu tươi thì bàn tay kia lại lần nữa bạo động, lực tàn phá cường đại khiến chon gay cả tam giới cũng phải đung đưa. Khe nứt đã được tu bổ dưới lần đung đưa này càng ngày càng lớn, tất cả cố gắng trước đó trong nháy mắt đã biến thành uổng phí.
/3634
|