- Đã xuất hiện? Thiên địa lục đạo còn có nhân vật như vậy sao? Sao ta lại không biết a?
Nhiếp Vân sửng sốt.
Người có thực lực mạnh nhất bây giờ trong Thiên địa lục đạo trừ Nhiếp Đồng trước mắt chính là hắn. Còn lại là đám người Lạc Khuynh Thành, phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên/ Mặc dù ở trong Thiên địa lục đạo cũng coi như không kém. Thế nhưng ném tới Tà Nguyệt Chí Tôn vực, bọn họ vẫn còn kém rất lớn.
- Ha ha, ca ca là người trong cuộc cho nên mơ hồ a. Thứ như khí vận hư vô mờ mịt, không nhìn thấy, cũng không sờ được. Thế nhưng nếu như vương giả Thiên Vị không có xuất hiện, không có đủ khí vận. Như vậy sao Thiên địa lục đạo có thể chịu đựng được Tu La vương, hơn nữa lại còn chém giết chết hắn chứ?
Nhiếp Đồng cười nói.
- Chuyện này...
Nhiếp Vân yên lặng.
Đệ đệ nói rất có lý, nếu như vị vương giả Thiên Vị này không có xuất hiện. Như vậy rất có thể Tu La vương diệt thế đã thành công rồi. Cũng không tới nỗi cả chính bản thân hắn cũng bị chém giết.
Đây chính là đại khí vận, thậm chí đã vượt qua khí vận của bản thân Tu La vương!
Khí vận của ai có thể vượt qua được Tu La vương cơ chứ?
Không cần suy nghĩ, chỉ có thể là người được gọi là vương giả Thiên Vị kia mà thôi.
- Không phải đệ đang cho rằng ta là vương giả Thiên Vị đó đấy chứ?
Đột nhiên, Nhiếp Vân nghĩ đến cái gì đó. Hai mắt nhìn về phía Nhiếp Đồng trước mắt, trong lòng không khỏi cười khổ một tiếng.
Nhìn ánh mắt kiên nghị, vẻ mặt tín nhiệm như vậy, cũng đã đại biểu cho một chuyện. Đó là sợ rằng đệ đệ đã cho rằng cái gọi là vương giả Thiên Vị này chính là mình!
- Không sai. Chính là ca ca chặn lại Tu La vương, cứu vớt Thiên địa lục đạo sắp bị phá vỡ. Nếu như ca ca nói vương giả Thiên Vị này không phải là ca ca. Như vậy sẽ là ai chứ?
Nhiếp Đồng cười nói.
- Chuyện này...
Nhiếp Vân im lặng, không biết nói gì hơn.
Nếu nói tới khí vận, quả thực hắn có. Từ Khí Hải đại lục đi tới bây giờ, khó khăn cũng có rất nhiều. Thế nhưng mỗi một lần lại có thể gặp dữ hóa lành, mãi cho tới có thành tựu và thực lực như ngày hôm nay.
Có khí vận thì chính là vương giả Thiên Vị hay sao?
Dù sao hắn cảm thấy mình không quá giống người nọ.
- Có thể ta không phải là vương giả Thiên Vị mà đệ nói. Nếu quả thực là như vậy, chắ cũng phải có chút cảm ứng a. Sao lại cái gì cũng không cảm giác ra được. Sợ rằng người này chính là người khác nha.
Nhiếp Vân nói.
- Ca ca không cần khiêm nhường. Khi chúng ta vừa mới tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn vực, Hỗn Độn kim bi đã lập tức biến thành màu vàng, điều này đại biểu cho việc vương giả Thiên Vị xuất hiện. Ca ca nói không phải ca ca thì còn có thể là ai được chứ?
Nhiếp Đồng cười nói.
- Hỗn Độn kim bi?
Vẻ mặt Nhiếp Vân có chút nghi hoặc.
- Hỗn Độn kim bi là bảo vật mà thiên địa Hỗn Độn tự nhiên sinh thành. Tứ đại vương giả tề tụ sẽ hiện lên màu bạc. Nghe nói chỉ có vương giả Thiên Vị xuất hiện thì mới xuất hiện màu vàng. Chúng ta vừa mới gia nhập Tà Nguyệt Chí Tôn vực không lâu thì kim bi đã biến thành màu vàng. Ca ca nói không phải là ca thì sẽ là ai a?
Nhiếp Đồng nói.
- Chuyện này...
Nhiếp Vân không phản bác được.
Nhiếp Đồng là Tu La vương, chỉ có vương giả Thiên Vị xuất hiện thì mới có màu vàng. Mà bây giờ nhìn lại, có lẽ hắn rất có thể chính là vương giả Thiên Vị mà bọn họ muốn tìm!
- Không cần suy nghĩ nhiều, rốt cuộc có phải hay không, rất nhanh sẽ có thể chứng minh được. Bây giờ đệ sẽ dẫn ca ca đi một nơi. Để cho ca ca tiếp nhận Thiên vị công nhận, tấn cấp trở thành vương giả Thiên Vị!
Thấy hắn dường như còn có chút không quá tin tưởng, Nhiếp Đồng cười nói.
- Thiên vị công nhận? Trước tiên không nói những chuyện này. Rốt cuộc chúng ta định đi chỗ nào chứ?
Nếu như có biện pháp có thể chứng minh, bất kể hắn có phải là vương giả Thiên Vị hay không. Như vậy Nhiếp Vân cũng sẽ không xoắn xuýt nữa. Chỉ là lúc này hắn mới nhớ tới một việc, hai người bọn hắn một đường đi về phía trước, không biết rốt cuộc đang đi tới nơi nào.
- Hỗn Độn Chí Tôn Chi địa, Tạo Hóa Chi Môn viễn cổ!
Nhiếp Đồng thấy hắn không biết, lại nói tiếp:
- Cũng chính là nơi ban đầu đệ mang Hỗn Độn căn nguyên rời đi, là nơi Hỗn Độn Chi Tâm ra đời!
- Nơi Hỗn Độn bổn nguyên ra đời. Tạo Hóa Chi Môn viễn cổ?
Nhiếp Vân có chút kinh ngạc hỏi.
Hỗn Độn căn nguyên chính là Hỗn Độn Chi Tâm, giữa hai thứ chẳng qua chỉ khác tên mà thô, chứ bản chất hoàn toàn là một.
- Đúng vậy! Chỗ đó rất xa, sợ rằng chúng ta phải bay một đoạn thời gian rất dài. Ban đầu tứ đại vương giả đạt được công nhận Phong vương chính là ở chỗ này. Đây là hạch tâm của cả Hỗn Độn đại dương. Chỉ cần có thể tìm được Phù lục Thiên Vị là có thể lập tức chứng minh ca ca chính là vương giả Thiên Vị chân chính.
Nhiếp Đồng nói xong, ánh mắt nhìn về phía trước. Trường kiếm ở dưới chân đột nhiên tăng thêm tốc độ, vọt thẳng về phía trước.
Thanh kiếm này của hắn là thần binh Phong vương, phối hợp với thực lực của bản thân hắn, tốc độ so với cổ thuyền của Nhiếp Vân còn nhanh gấp trăm lần không ngớt. Thanh kiếm phá vỡ sương mù bên trong đại dương, chạy vào chỗ sâu hơn bên trong.
- Có lẽ Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương cũng cho rằng ta là vương giả Thiên Vị, đồng thời cũng đã đoán được đệ sẽ mang ta tới Hỗn Độn Chí Tôn chi địa a.
Nhớ tới việc trước đó Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương đáp ứng sảng khoái như vậy. Trong lòng Nhiếp Vân hiểu rõ, chỉ sợ đối phương cũng cho là như vậy cho nên mới sảng khoái mang theo đám người Yến Huy rời đi như thế.
- Không sai, đời trước của đệ là Tu La vương, cho nên tốc độ tu luyện cực nhanh. Nếu như ca ca không phải là vương giả Thiên Vị thì sao tốc độ có thể đuổi kịp được đệ? Thậm chí còn mạnh hơn được chứ?
Nhiếp Đồng hỏi ngược lại hắn.
Nghe thấy hắn nói như vậy, trong lòng Nhiếp Vân cũng cảm thấy chút mong đợi.
Nếu như vương giả Thiên Vị là tồn tại vượt qua tứ đại vương giả, như vậy thực lực tất sẽ càng cường đại hơn. Khi đối kháng với dị tộc cũng sẽ có nắm chắc hơn.
Đối với việc có thể tăng lên thực lực hắn cũng không cự tuyệt. Bởi vì chỉ có thực lực càng mạnh thì mới có thể càng nhanh tìm được phương pháp làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại.
- Nhiếp Đồng, bây giờ trí nhớ đệ đã không phục, không biết có phương pháp gì có thể làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại hay không?
Nhiếp Vân sửng sốt.
Người có thực lực mạnh nhất bây giờ trong Thiên địa lục đạo trừ Nhiếp Đồng trước mắt chính là hắn. Còn lại là đám người Lạc Khuynh Thành, phụ thân Nhiếp Khiếu Thiên/ Mặc dù ở trong Thiên địa lục đạo cũng coi như không kém. Thế nhưng ném tới Tà Nguyệt Chí Tôn vực, bọn họ vẫn còn kém rất lớn.
- Ha ha, ca ca là người trong cuộc cho nên mơ hồ a. Thứ như khí vận hư vô mờ mịt, không nhìn thấy, cũng không sờ được. Thế nhưng nếu như vương giả Thiên Vị không có xuất hiện, không có đủ khí vận. Như vậy sao Thiên địa lục đạo có thể chịu đựng được Tu La vương, hơn nữa lại còn chém giết chết hắn chứ?
Nhiếp Đồng cười nói.
- Chuyện này...
Nhiếp Vân yên lặng.
Đệ đệ nói rất có lý, nếu như vị vương giả Thiên Vị này không có xuất hiện. Như vậy rất có thể Tu La vương diệt thế đã thành công rồi. Cũng không tới nỗi cả chính bản thân hắn cũng bị chém giết.
Đây chính là đại khí vận, thậm chí đã vượt qua khí vận của bản thân Tu La vương!
Khí vận của ai có thể vượt qua được Tu La vương cơ chứ?
Không cần suy nghĩ, chỉ có thể là người được gọi là vương giả Thiên Vị kia mà thôi.
- Không phải đệ đang cho rằng ta là vương giả Thiên Vị đó đấy chứ?
Đột nhiên, Nhiếp Vân nghĩ đến cái gì đó. Hai mắt nhìn về phía Nhiếp Đồng trước mắt, trong lòng không khỏi cười khổ một tiếng.
Nhìn ánh mắt kiên nghị, vẻ mặt tín nhiệm như vậy, cũng đã đại biểu cho một chuyện. Đó là sợ rằng đệ đệ đã cho rằng cái gọi là vương giả Thiên Vị này chính là mình!
- Không sai. Chính là ca ca chặn lại Tu La vương, cứu vớt Thiên địa lục đạo sắp bị phá vỡ. Nếu như ca ca nói vương giả Thiên Vị này không phải là ca ca. Như vậy sẽ là ai chứ?
Nhiếp Đồng cười nói.
- Chuyện này...
Nhiếp Vân im lặng, không biết nói gì hơn.
Nếu nói tới khí vận, quả thực hắn có. Từ Khí Hải đại lục đi tới bây giờ, khó khăn cũng có rất nhiều. Thế nhưng mỗi một lần lại có thể gặp dữ hóa lành, mãi cho tới có thành tựu và thực lực như ngày hôm nay.
Có khí vận thì chính là vương giả Thiên Vị hay sao?
Dù sao hắn cảm thấy mình không quá giống người nọ.
- Có thể ta không phải là vương giả Thiên Vị mà đệ nói. Nếu quả thực là như vậy, chắ cũng phải có chút cảm ứng a. Sao lại cái gì cũng không cảm giác ra được. Sợ rằng người này chính là người khác nha.
Nhiếp Vân nói.
- Ca ca không cần khiêm nhường. Khi chúng ta vừa mới tiến vào Tà Nguyệt Chí Tôn vực, Hỗn Độn kim bi đã lập tức biến thành màu vàng, điều này đại biểu cho việc vương giả Thiên Vị xuất hiện. Ca ca nói không phải ca ca thì còn có thể là ai được chứ?
Nhiếp Đồng cười nói.
- Hỗn Độn kim bi?
Vẻ mặt Nhiếp Vân có chút nghi hoặc.
- Hỗn Độn kim bi là bảo vật mà thiên địa Hỗn Độn tự nhiên sinh thành. Tứ đại vương giả tề tụ sẽ hiện lên màu bạc. Nghe nói chỉ có vương giả Thiên Vị xuất hiện thì mới xuất hiện màu vàng. Chúng ta vừa mới gia nhập Tà Nguyệt Chí Tôn vực không lâu thì kim bi đã biến thành màu vàng. Ca ca nói không phải là ca thì sẽ là ai a?
Nhiếp Đồng nói.
- Chuyện này...
Nhiếp Vân không phản bác được.
Nhiếp Đồng là Tu La vương, chỉ có vương giả Thiên Vị xuất hiện thì mới có màu vàng. Mà bây giờ nhìn lại, có lẽ hắn rất có thể chính là vương giả Thiên Vị mà bọn họ muốn tìm!
- Không cần suy nghĩ nhiều, rốt cuộc có phải hay không, rất nhanh sẽ có thể chứng minh được. Bây giờ đệ sẽ dẫn ca ca đi một nơi. Để cho ca ca tiếp nhận Thiên vị công nhận, tấn cấp trở thành vương giả Thiên Vị!
Thấy hắn dường như còn có chút không quá tin tưởng, Nhiếp Đồng cười nói.
- Thiên vị công nhận? Trước tiên không nói những chuyện này. Rốt cuộc chúng ta định đi chỗ nào chứ?
Nếu như có biện pháp có thể chứng minh, bất kể hắn có phải là vương giả Thiên Vị hay không. Như vậy Nhiếp Vân cũng sẽ không xoắn xuýt nữa. Chỉ là lúc này hắn mới nhớ tới một việc, hai người bọn hắn một đường đi về phía trước, không biết rốt cuộc đang đi tới nơi nào.
- Hỗn Độn Chí Tôn Chi địa, Tạo Hóa Chi Môn viễn cổ!
Nhiếp Đồng thấy hắn không biết, lại nói tiếp:
- Cũng chính là nơi ban đầu đệ mang Hỗn Độn căn nguyên rời đi, là nơi Hỗn Độn Chi Tâm ra đời!
- Nơi Hỗn Độn bổn nguyên ra đời. Tạo Hóa Chi Môn viễn cổ?
Nhiếp Vân có chút kinh ngạc hỏi.
Hỗn Độn căn nguyên chính là Hỗn Độn Chi Tâm, giữa hai thứ chẳng qua chỉ khác tên mà thô, chứ bản chất hoàn toàn là một.
- Đúng vậy! Chỗ đó rất xa, sợ rằng chúng ta phải bay một đoạn thời gian rất dài. Ban đầu tứ đại vương giả đạt được công nhận Phong vương chính là ở chỗ này. Đây là hạch tâm của cả Hỗn Độn đại dương. Chỉ cần có thể tìm được Phù lục Thiên Vị là có thể lập tức chứng minh ca ca chính là vương giả Thiên Vị chân chính.
Nhiếp Đồng nói xong, ánh mắt nhìn về phía trước. Trường kiếm ở dưới chân đột nhiên tăng thêm tốc độ, vọt thẳng về phía trước.
Thanh kiếm này của hắn là thần binh Phong vương, phối hợp với thực lực của bản thân hắn, tốc độ so với cổ thuyền của Nhiếp Vân còn nhanh gấp trăm lần không ngớt. Thanh kiếm phá vỡ sương mù bên trong đại dương, chạy vào chỗ sâu hơn bên trong.
- Có lẽ Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương cũng cho rằng ta là vương giả Thiên Vị, đồng thời cũng đã đoán được đệ sẽ mang ta tới Hỗn Độn Chí Tôn chi địa a.
Nhớ tới việc trước đó Hỗn Độn vương, Tuyệt Sát Vương đáp ứng sảng khoái như vậy. Trong lòng Nhiếp Vân hiểu rõ, chỉ sợ đối phương cũng cho là như vậy cho nên mới sảng khoái mang theo đám người Yến Huy rời đi như thế.
- Không sai, đời trước của đệ là Tu La vương, cho nên tốc độ tu luyện cực nhanh. Nếu như ca ca không phải là vương giả Thiên Vị thì sao tốc độ có thể đuổi kịp được đệ? Thậm chí còn mạnh hơn được chứ?
Nhiếp Đồng hỏi ngược lại hắn.
Nghe thấy hắn nói như vậy, trong lòng Nhiếp Vân cũng cảm thấy chút mong đợi.
Nếu như vương giả Thiên Vị là tồn tại vượt qua tứ đại vương giả, như vậy thực lực tất sẽ càng cường đại hơn. Khi đối kháng với dị tộc cũng sẽ có nắm chắc hơn.
Đối với việc có thể tăng lên thực lực hắn cũng không cự tuyệt. Bởi vì chỉ có thực lực càng mạnh thì mới có thể càng nhanh tìm được phương pháp làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại.
- Nhiếp Đồng, bây giờ trí nhớ đệ đã không phục, không biết có phương pháp gì có thể làm cho Đạm Đài Lăng Nguyệt sống lại hay không?
/3634
|