Mấy hôm nay có việc nên về muộn, cho nên giờ giấc sẽ có thể xê xích 1 chút, tầm 22h - 23h sẽ có chương. Mong mọi người thứ lỗi vì sự bất tiện này.
Theo hắc y lão giả, hoàng bào quái khách hai người trước sau tiến vào, người thứ ba, người thứ tư lần lượt cũng qua... Dần dần, trong tám người thì đã có sáu người tiến vào, chỉ còn lại có Phong Tuyết cùng Diệp Bạch.
Hắc y chấp chưởng thứ bảy nhìn thoáng qua Phong Tuyết, mở miệng nói: "Người thứ bảy, ngươi, đi theo ta."
Phong Tuyết nhìn Diệp Bạch. Diệp Bạch nhìn nàng, cổ vũ: "Đi đi!"
Phong Tuyết rốt cục nhẹ gật đầu, lập tức theo tên hắc y chấp chưởng đi vào phiến đại môn thứ bảy, dần biến mất không thấy gì nữa.
Cuối cùng, chỉ còn lại một gã hắc y chấp chưởng cùng Diệp Bạch.
Người nọ mặt không biểu tình nhìn Diệp Bạch, cũng không dài dòng, nói thẳng: "Đi theo ta!" Nói xong liền hướng phía phiến đại môn thứ tám mà tiến vào trước.
Ddù sao bên người cũng không còn ai khác, Diệp Bạch không hề do dự liền theo tên hắc y chấp chưởng kia đi vào phiến đại môn thứ tám.
Mặc kệ trước kia có bao nhiêu suy đoán, thực sự khi tiến vào thì Diệp Bạch mới phát hiện gian phòng bên trong kỳ thật cũng có chỗ nào quá khác biệt, nhiều nhất chính là thanh nhã một ít, phong cách cổ xưa một ít, trang nghiêm một ít. Còn các bài trí khác thì không khác gì một căn phòng bình thường.
Nếu như nói chi tiết, vậy thì bất đồng duy nhất chính là ở chính giữa bày đặt một cái bàn lớn. Hắc y chấp chưởng đi qua, ngồi xuống ở sau lưng cái bàn, lập tức ý bảo Diệp Bạch ngồi đối diện với hắn.
Rồi sau đó, hắn bắt đầu ngưng mắt nhìn Diệp Bạch, chậm rãi mở miệng: "Xin lấy ra Huyền Đan Lệnh của ngươi!"
Diệp Bạch cũng không sợ Kỳ Thiên Các sẽ lừa gạt hắn, duỗi tay ra liền thăm dò vào bên trong Tam Mãng Tuyết Giới. Tầng Thiên Bạc Ngân Đồng mỏng bên ngoài tự động hòa tan, lộ ra tấm Huyền Đan Lệnh ở bên trong.
Hắn lại khẽ vươn tay, liền đem nó lấy ra, cung kính đưa tới trước mặt tên hắc y chấp chưởng kia.
Tên hắc y chấp chưởng tiếp nhận, nhìn mấy lần, sau khi xác nhận không phải đồ giả liền từ dưới đáy cái bàn lấy ra một cái hộp gỗ tinh xảo, cực kỳ cổ xưa, bên ngoài tản ra mùi Trầm Hương nhàn nhạt.
Không hề nghi ngờ, bên trong chính là thứ vô cùng trân quý để tấn chức Huyền Vương, Huyền Vương Chí Tôn Đan.
Mặc dù tâm tính luôn rất kiên định như Diệp Bạch lúc này cũng không khỏi chấn động, ánh mắt nhìn chằm chằm hộp gỗ trầm hương trong lòng bàn tay hắc y chấp chưởng.
Nhưng hắc y chấp chưởng lại không có lập tức đem hộp gỗ giao cho hắn.
Hắn ngược lại nhìn Diệp Bạch, dò hỏi: "Ta có thể hỏi trước ngươi mấy vấn đề chứ?"
Diệp Bạch khẽ giật mình, do dự một chút, đáp: "Tiên sinh xin hỏi!"
Bất kể như thế nào, đối mặt những Kỳ Thiên Các hắc y chấp chưởng này thì dù là thân phận, địa vị hay thực lực đều hơn hắn rất nhiều, cho nên hắn không khỏi cảm thấy tôn kính với bọn họ.
Trên cái thế giới này, nhiều khi, tôn kính chính là do thực lực tạo thành đấy.
Tên Kỳ Thiên Các hắc y chấp chưởng trên mặt lần đầu tiên lộ ra dáng tươi cười, nhìn Diệp Bạch nói: "Kỳ Thiên Thí Luyện từ trước đến nay, có thể đi vào trong phòng này kỳ thật có không ít người... Nhưng tuổi còn trẻ như công tử thì lại rất hiếm thấy."
Diệp Bạch cảm thấy nghi hoặc, không biết đối phương đột nhiên đề cập đến việc này là để làm gì, bất quá hắn vẫn nói: "Tiên sinh quá khen."
Tên hắc y chấp chưởng lắc đầu, cũng không có nhắc lại đề tài này, ngược lại nói: "Công tử trẻ tuổi như vậy lại có thể ở bên trong thí luyện phát huy tài năng, đạt được một trong tám miếng Huyền Vương Chí Tôn Đan, vô cùng có khả năng ở trong thời gian ngắn đạt tới cảnh giới Huyền Vương. Không biết, công tử có phương hướng phát triển gì không?"
Diệp Bạch ngẩn ngơ, nói: "Phương hướng phát triển?"
Tên hắc y chấp chưởng giải thích: "Chính là thêm một loại thế lực với tư cách hậu thuẫn, hoặc là tiến vào một loại tổ chức, do đó đạt được bồi dưỡng tốt hơn."
Diệp Bạch dần dần đã có chút hiểu được, ngược lại cũng trở nên bình tĩnh hơn. Hắn nhìn hắc y chấp chưởng, cau mày nói: "Tiên sinh ý là muốn ta gia nhập Kỳ Thiên Các?"
Tên hắc y chấp chưởng khoát tay nói: "Không không, ý của chúng ta chỉ là mời gia nhập, cũng không nhất định cưỡng cầu. Sở dĩ mời công tử, chỉ là vì nhìn trúng tiềm lực của công tử, chúng ta cũng không có ý tứ gì khác."
Diệp Bạch trầm mặc, sau một lúc mới nói: "Kỳ Thiên Các sở dĩ đem tám người chúng ta tách ra, mỗi người tiến vào một căn phòng, có phải bảy người khác cũng sẽ bị hỏi về vấn đề này hay không?"
Tên hắc y chấp chưởng kia cũng không giấu diếm, gật đầu nói: "Đúng vậy."
Diệp Bạch rốt cục bừng tỉnh đại ngộ, hết thảy đều đã hiểu ra. Kỳ Thiên Các tổ chức Kỳ Thiên Thí Luyện cũng không phải như ngoại giới đồn đoán là không có bất cứ yêu cầu nào, nguyên lai dụng ý của bọn họ là vào thời điểm này.
Dùng mấy quả Huyền Vương Chí Tôn Đan dẫn dụ vô số Huyền Tông, mời đến quần hùng trong thiên hạ, dùng một cái thí luyện kỳ quái để chọn ra một đám Đỉnh cấp Huyền Tông có tiềm lực nhất trên Thương Mang thế giới.
Nếu bọn họ thật sự vào lúc này đều lựa chọn gia nhập Kỳ Thiên Các. Như vậy, khi bọn họ ăn vào Huyền Vương Chí Tôn Đan, tấn chức thành Huyền Vương thì thế lực của Kỳ Thiên Các nhất định sẽ tăng nhiều.
Khó trách Kỳ Thiên Các thế lực mạnh như vậy, khó trách Kỳ Thiên Các có thể truyền thừa qua các thời đại, vĩnh viễn không suy. Nhân tài liên tục không ngừng, mới đúc thành huy hoàng khôn cùng của nó.
Đây cũng là lý do vì sao Diệp Bạch ở bên ngoài cơ hồ rất khó gặp được Huyền Vương. Không thành Huyền Vương, thậm chí đều không có tư cách gia nhập Kỳ Thiên Các.
Nghĩ tới đây, Diệp Bạch trong nội tâm không khỏi có chút mâu thuẫn nho nhỏ. Hắn vốn cho rằng Kỳ Thiên Các thật sự là chí công vô tư, có thể đem Huyền Vương Chí Tôn Đan hào phóng lấy ra cho nhân tài trong thiên hạ cùng hưởng. Nhưng kỳ thật, hóa ra bọn họ lại có mục đích khác.
Hắc y chấp chưởng một mực chú ý tới biến hóa trên nét mặt của Diệp Bạch, thấy thế liền tựa hồ biết rõ ý nghĩ của hắn, cũng biết mâu thuẫn trong lòng hắn, lập tức giải thích: "Kỳ thật, tiến vào cảnh giới Huyền Vương không hề đơn giản giống như công tử tưởng tượng."
Diệp Bạch nghe vậy liền ngẩng đầu, tạm thời thả lỏng cảm giác không thoải mái trong lòng, nhìn chăm chú hắc y chấp chưởng nói: "Xin lắng tai nghe!"
Tên hắc y chấp chưởng nói: "Thương Mang thế giới mênh mông rộng lớn đến mức nào, tin tưởng công tử cũng hiểu được. Chỉ tính riêng ở Thiên Long đại lục đã có mấy chục Vương Quốc, Công Quốc vô số, Đỉnh cấp Huyền Tông quá nhiều."
Diệp Bạch không khỏi trầm mặc, bởi vì hắn hiểu hắc y chấp chưởng này nói đều là thật.
Tên hắc y chấp chưởng tiếp tục nói: "Ở trong mắt rất nhiều người, những Đỉnh cấp Huyền Tông này có lẽ chính là một nhóm người cường đại nhất. Thậm chí có những Vương Quốc nho nhỏ, Công Quốc thì Huyền Tông đã là tồn tại cao nhất."
Diệp Bạch gật đầu, bởi vì hắn chính là kinh nghiệm từng bước một đi tới từ tiểu quốc đến Công Quốc, lại từ Công Quốc đến Vương Quốc, cho nên hắn so với ai khác đều càng thêm rõ ràng minh bạch điểm này.
La Lâm Quốc, một tên Huyền Sư nho nhỏ cũng có thể trở thành nhân vật cường đại nhất, được người người ca ngợi. Nhưng đến Lam Nguyệt, Huyền Sư cường giả chỗ nào cũng có, chính thức xưng tôn là Huyền Tông.
Bất quá... Cho dù là Công Quốc lớn như Lam Nguyệt, Huyền Tông cường giả cũng không có mấy người, Huyền Vương cường giả càng không cần phải nói.
Tên hắc y chấp chưởng chứng kiến Diệp Bạch đã bị lời này của hắn hấp dẫn, lúc này mỉm cười, tiếp tục nói: "Nhưng Huyền Tông cường giả, đến Vương Quốc thì kỳ thật cũng đã không coi vào đâu rồi."
"Ở nơi này Huyên Vương cường giả ít thì mấy chục, nhiều thì trên trăm. Những đỉnh cấp thế lực kia, bồi dưỡng một tên Huyền Vương càng là không hao phí chút sức lực nào."
Diệp Bạch nghe vậy cũng không khỏi có chút trầm mặc, bởi vì hắn biết rõ đây là sự thật. Phàm là thế lực đạt tới Tứ phẩm trở lên, Huyền Vương cường giả bên trong đã bắt đầu nhiều vô số kể. Mà một trong những nguyên nhân trọng yếu nhất, chính là bởi vì.... Bọn họ có thể tự mình bồi dưỡng Huyền Vương cường giả.
Mà khi đó, chính là thời điểm Huyền Tôn cường giả xưng tôn. Không có Huyền Tôn cường giả tọa trấn tông môn cùng gia tộc, dù Huyền Vương cấp cường giả nhiều đến mấy thì cũng chỉ có thể làm một nhị lưu thế lực, không thể đạt tới nhất lưu.
Tên hắc y chấp chưởng tiếp tục nói: "Cảnh giới tu luyện, người phàm, Sĩ, Sư, Tông, Vương, Tôn, Đế, Thánh. Giai đoạn đầu kỳ thật cũng có thể dùng đan dược, ngoại vật để tăng lên. Duy chỉ có Huyền Vương tới Huyền Tôn, chẳng những phải dựa vào ngoại vật, quan trọng nhất là do chính bản thân mình."
"Người không có tiềm lực, kể cả khi có thể tiến giai tới cảnh giới Huyền Vương thì dù cho khổ tu cả đời cũng không thể đạt tới Huyền Tôn chi cảnh. Rất nhiều nhất lưu đại thế lực thì Huyền Tôn cấp cường giả cũng chỉ có một hai người, nhiều thì ba bốn người cũng là cực kỳ giỏi rồi."
Diệp Bạch con ngươi giật giật, nhìn tên hắc y chấp chưởng kia, nói: "Đây có lẽ là lý do vì sao Kỳ Thiên Các không tiếc một cái giá lớn, mời chúng ta tiến vào Kỳ Thiên Các a... Dù sao, chính bản thân mình bồi dưỡng Huyền Vương cường giả nhiều đến mấy, nhưng lại không có một thế lực nào có thể bồi dưỡng được một vị Huyền Tôn... Chỉ có thể dựa vào chính bản thân bọn họ."
Tên hắc y chấp chưởng nghe vậy không khỏi cười khổ, nói: "Không sai.... Bất kỳ một siêu cấp đại thế lực nào, cho dù hiện tại mạnh đến mấy, nếu không có Tôn Cấp cường giả tọa trấn thì cũng sẽ từ từ suy sụp, cuối cùng dần biến mất."
Nhưng sau đó hắn lại ngạo nghễ nói: "Kỳ Thiên Các ta đương nhiên không có khả năng có loại chuyện này phát sinh. Huyền Tôn cường giả của chúng ta mặc dù không dám nói là nhiều nhất Thương Mang thế giới, nhưng cũng là siêu cấp đại thế lực bài danh top 10.... Bất quá, Huyền Tôn cường giả, ai cũng sẽ không ngại nhiều."
"Có được càng nhiều Huyền Vương, cuối cùng, có thể sinh ra Huyền Tôn cường giả tự nhiên cũng càng nhiều."
Hắn nhìn Diệp Bạch, rất là thành khẩn mà nói: "Cho nên... Chúng ta coi trọng các ngươi, kỳ thật cũng không phải các ngươi có thể trở thành Huyền Vương hay không. Bởi vì, Huyền Vương cấp cường giả ở Kỳ Thiên Các chúng ta kỳ thật nhiều vô số kể... Không nói nhiều như cẩu, nhưng ít ra cũng sẽ không thiếu. Cái chúng ta coi trọng là trong các ngươi... Có thể có người nào sẽ trở thành Huyền Tôn cường giả hay không."
Diệp Bạch trầm mặc. Lúc này hắn mới biết được, chính mình đã quá xem thường Kỳ Thiên Các.
Một siêu cấp thế lực khổng lồ như thế, sao có thể ở thời điểm nó cường thịnh nhất mà đi cho không kẻ khác cái gì. Huyền Vương Chí Tôn Đan, bất kỳ một thế lực nào cũng không ngại nhiều, nhưng bọn họ lại có thể đem nó lấy ra với tư cách tuyển bạt người ngoại lai, nếu không có bí mật đằng sau thì hơi khó tin. Kỳ Thiên Các có thể truyền thừa đến nay, quả thực không sai.
Diệp Bạch nguyên bản vốn cho rằng, bọn họ coi trọng là trong tám người có ai có thể trở thành Huyền Vương hay không. Hiện tại, hắn mới biết được chính mình đã sai rồi.
Kỳ Thiên Các căn bản không quan tâm có bao nhiêu Huyền Vương. Bọn họ quan tâm, là ở bên trong những Huyền Vương này liệu ai có thể trở thành Huyền Tôn cường giả hay không.
Theo hắc y lão giả, hoàng bào quái khách hai người trước sau tiến vào, người thứ ba, người thứ tư lần lượt cũng qua... Dần dần, trong tám người thì đã có sáu người tiến vào, chỉ còn lại có Phong Tuyết cùng Diệp Bạch.
Hắc y chấp chưởng thứ bảy nhìn thoáng qua Phong Tuyết, mở miệng nói: "Người thứ bảy, ngươi, đi theo ta."
Phong Tuyết nhìn Diệp Bạch. Diệp Bạch nhìn nàng, cổ vũ: "Đi đi!"
Phong Tuyết rốt cục nhẹ gật đầu, lập tức theo tên hắc y chấp chưởng đi vào phiến đại môn thứ bảy, dần biến mất không thấy gì nữa.
Cuối cùng, chỉ còn lại một gã hắc y chấp chưởng cùng Diệp Bạch.
Người nọ mặt không biểu tình nhìn Diệp Bạch, cũng không dài dòng, nói thẳng: "Đi theo ta!" Nói xong liền hướng phía phiến đại môn thứ tám mà tiến vào trước.
Ddù sao bên người cũng không còn ai khác, Diệp Bạch không hề do dự liền theo tên hắc y chấp chưởng kia đi vào phiến đại môn thứ tám.
Mặc kệ trước kia có bao nhiêu suy đoán, thực sự khi tiến vào thì Diệp Bạch mới phát hiện gian phòng bên trong kỳ thật cũng có chỗ nào quá khác biệt, nhiều nhất chính là thanh nhã một ít, phong cách cổ xưa một ít, trang nghiêm một ít. Còn các bài trí khác thì không khác gì một căn phòng bình thường.
Nếu như nói chi tiết, vậy thì bất đồng duy nhất chính là ở chính giữa bày đặt một cái bàn lớn. Hắc y chấp chưởng đi qua, ngồi xuống ở sau lưng cái bàn, lập tức ý bảo Diệp Bạch ngồi đối diện với hắn.
Rồi sau đó, hắn bắt đầu ngưng mắt nhìn Diệp Bạch, chậm rãi mở miệng: "Xin lấy ra Huyền Đan Lệnh của ngươi!"
Diệp Bạch cũng không sợ Kỳ Thiên Các sẽ lừa gạt hắn, duỗi tay ra liền thăm dò vào bên trong Tam Mãng Tuyết Giới. Tầng Thiên Bạc Ngân Đồng mỏng bên ngoài tự động hòa tan, lộ ra tấm Huyền Đan Lệnh ở bên trong.
Hắn lại khẽ vươn tay, liền đem nó lấy ra, cung kính đưa tới trước mặt tên hắc y chấp chưởng kia.
Tên hắc y chấp chưởng tiếp nhận, nhìn mấy lần, sau khi xác nhận không phải đồ giả liền từ dưới đáy cái bàn lấy ra một cái hộp gỗ tinh xảo, cực kỳ cổ xưa, bên ngoài tản ra mùi Trầm Hương nhàn nhạt.
Không hề nghi ngờ, bên trong chính là thứ vô cùng trân quý để tấn chức Huyền Vương, Huyền Vương Chí Tôn Đan.
Mặc dù tâm tính luôn rất kiên định như Diệp Bạch lúc này cũng không khỏi chấn động, ánh mắt nhìn chằm chằm hộp gỗ trầm hương trong lòng bàn tay hắc y chấp chưởng.
Nhưng hắc y chấp chưởng lại không có lập tức đem hộp gỗ giao cho hắn.
Hắn ngược lại nhìn Diệp Bạch, dò hỏi: "Ta có thể hỏi trước ngươi mấy vấn đề chứ?"
Diệp Bạch khẽ giật mình, do dự một chút, đáp: "Tiên sinh xin hỏi!"
Bất kể như thế nào, đối mặt những Kỳ Thiên Các hắc y chấp chưởng này thì dù là thân phận, địa vị hay thực lực đều hơn hắn rất nhiều, cho nên hắn không khỏi cảm thấy tôn kính với bọn họ.
Trên cái thế giới này, nhiều khi, tôn kính chính là do thực lực tạo thành đấy.
Tên Kỳ Thiên Các hắc y chấp chưởng trên mặt lần đầu tiên lộ ra dáng tươi cười, nhìn Diệp Bạch nói: "Kỳ Thiên Thí Luyện từ trước đến nay, có thể đi vào trong phòng này kỳ thật có không ít người... Nhưng tuổi còn trẻ như công tử thì lại rất hiếm thấy."
Diệp Bạch cảm thấy nghi hoặc, không biết đối phương đột nhiên đề cập đến việc này là để làm gì, bất quá hắn vẫn nói: "Tiên sinh quá khen."
Tên hắc y chấp chưởng lắc đầu, cũng không có nhắc lại đề tài này, ngược lại nói: "Công tử trẻ tuổi như vậy lại có thể ở bên trong thí luyện phát huy tài năng, đạt được một trong tám miếng Huyền Vương Chí Tôn Đan, vô cùng có khả năng ở trong thời gian ngắn đạt tới cảnh giới Huyền Vương. Không biết, công tử có phương hướng phát triển gì không?"
Diệp Bạch ngẩn ngơ, nói: "Phương hướng phát triển?"
Tên hắc y chấp chưởng giải thích: "Chính là thêm một loại thế lực với tư cách hậu thuẫn, hoặc là tiến vào một loại tổ chức, do đó đạt được bồi dưỡng tốt hơn."
Diệp Bạch dần dần đã có chút hiểu được, ngược lại cũng trở nên bình tĩnh hơn. Hắn nhìn hắc y chấp chưởng, cau mày nói: "Tiên sinh ý là muốn ta gia nhập Kỳ Thiên Các?"
Tên hắc y chấp chưởng khoát tay nói: "Không không, ý của chúng ta chỉ là mời gia nhập, cũng không nhất định cưỡng cầu. Sở dĩ mời công tử, chỉ là vì nhìn trúng tiềm lực của công tử, chúng ta cũng không có ý tứ gì khác."
Diệp Bạch trầm mặc, sau một lúc mới nói: "Kỳ Thiên Các sở dĩ đem tám người chúng ta tách ra, mỗi người tiến vào một căn phòng, có phải bảy người khác cũng sẽ bị hỏi về vấn đề này hay không?"
Tên hắc y chấp chưởng kia cũng không giấu diếm, gật đầu nói: "Đúng vậy."
Diệp Bạch rốt cục bừng tỉnh đại ngộ, hết thảy đều đã hiểu ra. Kỳ Thiên Các tổ chức Kỳ Thiên Thí Luyện cũng không phải như ngoại giới đồn đoán là không có bất cứ yêu cầu nào, nguyên lai dụng ý của bọn họ là vào thời điểm này.
Dùng mấy quả Huyền Vương Chí Tôn Đan dẫn dụ vô số Huyền Tông, mời đến quần hùng trong thiên hạ, dùng một cái thí luyện kỳ quái để chọn ra một đám Đỉnh cấp Huyền Tông có tiềm lực nhất trên Thương Mang thế giới.
Nếu bọn họ thật sự vào lúc này đều lựa chọn gia nhập Kỳ Thiên Các. Như vậy, khi bọn họ ăn vào Huyền Vương Chí Tôn Đan, tấn chức thành Huyền Vương thì thế lực của Kỳ Thiên Các nhất định sẽ tăng nhiều.
Khó trách Kỳ Thiên Các thế lực mạnh như vậy, khó trách Kỳ Thiên Các có thể truyền thừa qua các thời đại, vĩnh viễn không suy. Nhân tài liên tục không ngừng, mới đúc thành huy hoàng khôn cùng của nó.
Đây cũng là lý do vì sao Diệp Bạch ở bên ngoài cơ hồ rất khó gặp được Huyền Vương. Không thành Huyền Vương, thậm chí đều không có tư cách gia nhập Kỳ Thiên Các.
Nghĩ tới đây, Diệp Bạch trong nội tâm không khỏi có chút mâu thuẫn nho nhỏ. Hắn vốn cho rằng Kỳ Thiên Các thật sự là chí công vô tư, có thể đem Huyền Vương Chí Tôn Đan hào phóng lấy ra cho nhân tài trong thiên hạ cùng hưởng. Nhưng kỳ thật, hóa ra bọn họ lại có mục đích khác.
Hắc y chấp chưởng một mực chú ý tới biến hóa trên nét mặt của Diệp Bạch, thấy thế liền tựa hồ biết rõ ý nghĩ của hắn, cũng biết mâu thuẫn trong lòng hắn, lập tức giải thích: "Kỳ thật, tiến vào cảnh giới Huyền Vương không hề đơn giản giống như công tử tưởng tượng."
Diệp Bạch nghe vậy liền ngẩng đầu, tạm thời thả lỏng cảm giác không thoải mái trong lòng, nhìn chăm chú hắc y chấp chưởng nói: "Xin lắng tai nghe!"
Tên hắc y chấp chưởng nói: "Thương Mang thế giới mênh mông rộng lớn đến mức nào, tin tưởng công tử cũng hiểu được. Chỉ tính riêng ở Thiên Long đại lục đã có mấy chục Vương Quốc, Công Quốc vô số, Đỉnh cấp Huyền Tông quá nhiều."
Diệp Bạch không khỏi trầm mặc, bởi vì hắn hiểu hắc y chấp chưởng này nói đều là thật.
Tên hắc y chấp chưởng tiếp tục nói: "Ở trong mắt rất nhiều người, những Đỉnh cấp Huyền Tông này có lẽ chính là một nhóm người cường đại nhất. Thậm chí có những Vương Quốc nho nhỏ, Công Quốc thì Huyền Tông đã là tồn tại cao nhất."
Diệp Bạch gật đầu, bởi vì hắn chính là kinh nghiệm từng bước một đi tới từ tiểu quốc đến Công Quốc, lại từ Công Quốc đến Vương Quốc, cho nên hắn so với ai khác đều càng thêm rõ ràng minh bạch điểm này.
La Lâm Quốc, một tên Huyền Sư nho nhỏ cũng có thể trở thành nhân vật cường đại nhất, được người người ca ngợi. Nhưng đến Lam Nguyệt, Huyền Sư cường giả chỗ nào cũng có, chính thức xưng tôn là Huyền Tông.
Bất quá... Cho dù là Công Quốc lớn như Lam Nguyệt, Huyền Tông cường giả cũng không có mấy người, Huyền Vương cường giả càng không cần phải nói.
Tên hắc y chấp chưởng chứng kiến Diệp Bạch đã bị lời này của hắn hấp dẫn, lúc này mỉm cười, tiếp tục nói: "Nhưng Huyền Tông cường giả, đến Vương Quốc thì kỳ thật cũng đã không coi vào đâu rồi."
"Ở nơi này Huyên Vương cường giả ít thì mấy chục, nhiều thì trên trăm. Những đỉnh cấp thế lực kia, bồi dưỡng một tên Huyền Vương càng là không hao phí chút sức lực nào."
Diệp Bạch nghe vậy cũng không khỏi có chút trầm mặc, bởi vì hắn biết rõ đây là sự thật. Phàm là thế lực đạt tới Tứ phẩm trở lên, Huyền Vương cường giả bên trong đã bắt đầu nhiều vô số kể. Mà một trong những nguyên nhân trọng yếu nhất, chính là bởi vì.... Bọn họ có thể tự mình bồi dưỡng Huyền Vương cường giả.
Mà khi đó, chính là thời điểm Huyền Tôn cường giả xưng tôn. Không có Huyền Tôn cường giả tọa trấn tông môn cùng gia tộc, dù Huyền Vương cấp cường giả nhiều đến mấy thì cũng chỉ có thể làm một nhị lưu thế lực, không thể đạt tới nhất lưu.
Tên hắc y chấp chưởng tiếp tục nói: "Cảnh giới tu luyện, người phàm, Sĩ, Sư, Tông, Vương, Tôn, Đế, Thánh. Giai đoạn đầu kỳ thật cũng có thể dùng đan dược, ngoại vật để tăng lên. Duy chỉ có Huyền Vương tới Huyền Tôn, chẳng những phải dựa vào ngoại vật, quan trọng nhất là do chính bản thân mình."
"Người không có tiềm lực, kể cả khi có thể tiến giai tới cảnh giới Huyền Vương thì dù cho khổ tu cả đời cũng không thể đạt tới Huyền Tôn chi cảnh. Rất nhiều nhất lưu đại thế lực thì Huyền Tôn cấp cường giả cũng chỉ có một hai người, nhiều thì ba bốn người cũng là cực kỳ giỏi rồi."
Diệp Bạch con ngươi giật giật, nhìn tên hắc y chấp chưởng kia, nói: "Đây có lẽ là lý do vì sao Kỳ Thiên Các không tiếc một cái giá lớn, mời chúng ta tiến vào Kỳ Thiên Các a... Dù sao, chính bản thân mình bồi dưỡng Huyền Vương cường giả nhiều đến mấy, nhưng lại không có một thế lực nào có thể bồi dưỡng được một vị Huyền Tôn... Chỉ có thể dựa vào chính bản thân bọn họ."
Tên hắc y chấp chưởng nghe vậy không khỏi cười khổ, nói: "Không sai.... Bất kỳ một siêu cấp đại thế lực nào, cho dù hiện tại mạnh đến mấy, nếu không có Tôn Cấp cường giả tọa trấn thì cũng sẽ từ từ suy sụp, cuối cùng dần biến mất."
Nhưng sau đó hắn lại ngạo nghễ nói: "Kỳ Thiên Các ta đương nhiên không có khả năng có loại chuyện này phát sinh. Huyền Tôn cường giả của chúng ta mặc dù không dám nói là nhiều nhất Thương Mang thế giới, nhưng cũng là siêu cấp đại thế lực bài danh top 10.... Bất quá, Huyền Tôn cường giả, ai cũng sẽ không ngại nhiều."
"Có được càng nhiều Huyền Vương, cuối cùng, có thể sinh ra Huyền Tôn cường giả tự nhiên cũng càng nhiều."
Hắn nhìn Diệp Bạch, rất là thành khẩn mà nói: "Cho nên... Chúng ta coi trọng các ngươi, kỳ thật cũng không phải các ngươi có thể trở thành Huyền Vương hay không. Bởi vì, Huyền Vương cấp cường giả ở Kỳ Thiên Các chúng ta kỳ thật nhiều vô số kể... Không nói nhiều như cẩu, nhưng ít ra cũng sẽ không thiếu. Cái chúng ta coi trọng là trong các ngươi... Có thể có người nào sẽ trở thành Huyền Tôn cường giả hay không."
Diệp Bạch trầm mặc. Lúc này hắn mới biết được, chính mình đã quá xem thường Kỳ Thiên Các.
Một siêu cấp thế lực khổng lồ như thế, sao có thể ở thời điểm nó cường thịnh nhất mà đi cho không kẻ khác cái gì. Huyền Vương Chí Tôn Đan, bất kỳ một thế lực nào cũng không ngại nhiều, nhưng bọn họ lại có thể đem nó lấy ra với tư cách tuyển bạt người ngoại lai, nếu không có bí mật đằng sau thì hơi khó tin. Kỳ Thiên Các có thể truyền thừa đến nay, quả thực không sai.
Diệp Bạch nguyên bản vốn cho rằng, bọn họ coi trọng là trong tám người có ai có thể trở thành Huyền Vương hay không. Hiện tại, hắn mới biết được chính mình đã sai rồi.
Kỳ Thiên Các căn bản không quan tâm có bao nhiêu Huyền Vương. Bọn họ quan tâm, là ở bên trong những Huyền Vương này liệu ai có thể trở thành Huyền Tôn cường giả hay không.
/936
|