Điện quang tức thì quanh quẩn thân thể, phảng phất như Vampire rút lấy tánh mạng của hắn, tay trái Thẩm Dịch đột nhiên huy động ‘Vampire sờ mó’, một đao chém phăng cánh tay phải của mình.
Một đao kia chém vừa nhanh vừa tuyệt, giữa dòng máu gạn đục khơi trong, một cánh tay bay lên trời. Dòng điện vẫn quanh quẩn trên cánh tay kia, toát ra vẻ cuồng bạo, biến cánh tay thành khối than đen xì rơi xuống.
Cơn lốc điện từ uy lực cực lớn, có thể nói là một trong những sát chiêu khủng khiếp nhất trong tay Zeus, đủ để đại đa số mạo hiểm giả Khu Phổ Thông chùn bước. Trừ phi thể chất cao hơn 80 điểm, nếu không vô phương ngăn trở. Không nghĩ tới lại bị Thẩm Dịch dùng loại phương thức này cường hành cắt đứt.
Cơn lốc điện từ tuy bị cường hành cắt đứt nhưng vẫn có chút dòng điện phát huy tác dụng trên người Thẩm Dịch, bất quá tổn thương suy yếu đi rất nhiều, chỉ là vô số điện quang không ngừng toát ra từ người Thẩm Dịch, hoa lửa bắn khắp nơi trên thân, cả người thoạt nhìn chẳng khác gì mới bị bỏ vào lò vi ba nướng qua, toàn thân cao thấp đều là vết bỏng.
Hắn cố nén đau đớn, xuất ra một lọ nước thuốc khôi phục trung cấp uống cạn, sau đó lại sử dụng thuật chữa bệnh đê hèn, khôi phục tánh mạng tổn thất. Hắn đã mất một cánh tay, chiến lực giảm đi, nhưng khuôn mặt lại lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, phảng phất không phải hắn đứt tay mà là Zeus.
“Ngươi chỉ có ngần ấy trò hề thôi sao?” Thẩm Dịch cười nói.
Hắn dù đang cười, toàn thân cao thấp lại đang run rẩy, đó là hiệu quả tê tái vì đau đớn kịch liệt còn sót trên người hắn, cơ hồ khiến hắn không cách nào khống chế cơ thể của mình.
Nhưng hắn lại cười đến vui vẻ.
Bởi vì hắn phát hiện, trọng lực gia trì đã biến mất.
Mà ngay cả từng chùm sáng dẫn dắt trong không khí cũng theo đó dần dần nhạt đi.
Điều này nói rõ Skynet đồng dạng chịu hạn chế năng lượng, một chiêu cơn lốc điện từ vừa rồi hiển nhiên đã tiêu hao quá nhiều điện năng của Skynet, thế nên nó không cách nào duy trì những năng lực khác được nữa.
Thời gian đếm ngược còn lại 41 giây.
Thời gian mới qua một nửa mà Thẩm Dịch đã chịu trọng thương, hắn lấy gì để chống cự công kích tiếp theo đây?
Hai mắt Zeus ánh lên vẻ hung lệ ngoan độc.
Trong khoảng thời gian nó tiếp xúc với Thẩm Dịch, nó đã lý giải đầy đủ năng lực tư duy và sáng tạo của con người, cũng cảm nhận được đủ loại tâm tình kỳ diệu của bọn họ.
Giờ phút này, ngoại trừ khát vọng mãnh liệt giết chết đối thủ, nó lại vẫn cảm nhận được một loại cảm giác kỳ quái —— khâm phục và tán thưởng.
Đó là đến từ sự tôn trọng đối thủ, với bản tính máy móc của Skynet, căn bản vốn không cách nào hiểu được tại sao phải đi tôn trọng kẻ địch, nhưng giờ phút này nó lại chính thức cảm nhận được loại tâm tình biến hóa này.
Đó là đến từ tình cảm tự thân Marcus, không bị Skynet khống chế, nói đúng hơn là để cảm nhận tình cảm nhân loại, từ vừa mới bắt đầu Skynet không hề có ý định khống chế cảm tình của Marcus.
Hoặc trong mắt nó xem ra, cảm tình chỉ là một loại thủ đoạn dùng để thẩm định và tăng cường trí tuệ bản thân.
Nhưng ngay lúc này, khi nó chuẩn bị lượt công kích kế tiếp, nó lại đột nhiên cảm nhận được một âm thanh kỳ lạ vang lên từ đáy lòng nó: “Marcus, tỉnh lại… Marcus, tỉnh lại!”
Thanh âm này khiến nó kinh hãi, không nghĩ ra là đến từ đâu.
Ngạc nhiên nhìn lại, chỉ thấy đôi mắt Thẩm Dịch thả ra vầng sáng kỳ lạ, đang khóa cứng vào Zeus.
Khóe miệng hắn nhẹ nhàng ngọ nguậy, tựa hồ đang lẩm bẩm cái gì, Zeus chỉ cảm thấy một ngọn lửa đang cháy hừng hực trong lòng nó.
“Không!” Zeus cuồng hô thành tiếng.
Nó phát hiện tay chân của mình thậm chí có chút không nghe sai khiến.
Thân thể này lại theo bản năng kháng cự nó sử dụng.
“Ngươi đã làm gì với ta?” Zeus kêu to.
“Nếu như ngươi muốn nghe, ta có thể trả lời ngươi.” Thẩm Dịch mỉm cười. Hắn không chút ngần ngại hao tốn thời gian chém gió với Zeus đến hết giờ.
Phảng phất có thể nghe được tiếng vang tí tách chung kết, Zeus ngửa đầu kêu to lần thứ sáu.
Nóc trần nhà mở ra, bốn nòng súng đen ngòm từ bên trên thò xuống.
Hai nòng nhắm ngay Thẩm Dịch, hai nòng nhắm ngay Tập Tiểu Phàm xa xa.
Thẩm Dịch xoay cổ tay trái một phen, Linh Hỏa Thương xuất hiện.
Không có chùm sáng dẫn dắt, Zeus có thể khởi động hệ thống hỏa lực, mà Thẩm Dịch cũng có thể sử dụng súng.
“Đạn Xuyên Giáp!”
Hai phát đạn Xuyên Giáp gào thét bay ngang trời, đồng thời đánh vào hai nòng súng, khiến chúng ngậm câm.
Cùng lúc đó, hai nòng khác cũng đã bắn về phía Tập Tiểu Phàm.
Với Zeus mà nói, Tập Tiểu Phàm mới là kẻ thứ nhất nó muốn giết. Chỉ cần giết chết Tập Tiểu Phàm, nó liền có đầy đủ thời gian diệt gọn cái tên Thẩm Dịch phiền toái kia.
Bốn gã lính dù trống rỗng xuất hiện, ngăn tại trước thân Tập Tiểu Phàm. Viên đạn xuyên thấu thân thể bọn họ, đánh cho nguyên đám binh sĩ bổ nhào.
Thẩm Dịch lại nã hai phát về phía hai nòng súng kia, không nghĩ tới Zeus đột nhiên giương lên một tay, một luồng sóng gợn vô hình nhộn nhạo lan ra giữa trung tâm chỉ huy.
“Lực từ chấn động: khiến tất cả mục tiêu phi hành cao tốc lệch khỏi quỹ đạo.”
Hai phát đạn Xuyên Giáp vậy mà sượt qua hai nòng súng, găm vào đỉnh trần nhà.
Tất cả viên đạn đều bắn hụt, bất quá sau một khắc lại là một lớp đạn vọt tới Tập Tiểu Phàm.
Bốn gã lính dù lúc này đã chết toàn bộ, Tập Tiểu Phàm đã không còn ai có thể đỡ đạn cho mình, bỗng Lair mạnh mẽ hô một tiếng vọt tới, hơn mười phát đạn bắn vào người hắn, đánh cho hắn nảy lên không.
“Lair!” Thẩm Dịch gào lớn.
“Đạn chữa bệnh!” Hai phát đạn chữa bệnh thoát ly nòng súng bay về phía Lair, đồng thời Thẩm Dịch mạnh mẽ kéo xuống ngọc bội chống đạn từ trên chính người mình, ném cho Tập Tiểu Phàm.
Làn đạn và ngọc bội cơ hồ đồng thời đến bên Tập Tiểu Phàm.
Một lớp bạch quang nhộn nhạo hiện lên, ngăn hết những viên đạn bên ngoài quầng sáng.
Lại là hai phát đạn Xuyên Giáp phá không đánh tới, rốt cuộc lần này cũng giải quyết xong hai nòng súng.
Tiếng hét lớn đánh úp lại từ phía sau đầu, đúng là Zeus phẫn nộ điên cuồng tấn công.
Mải lo nghĩ cách cứu viện Tập Tiểu Phàm và Lair, Thẩm Dịch cũng không kịp né tránh.
Trọng quyền cứng như sắt thép hung mãnh đánh lên người, Thẩm Dịch thậm chí có thể nghe được âm thanh xương gãy. Zeus tung quyền đánh bay Thẩm Dịch, lao xẹt qua người hắn.
Hiện tại nó muốn làm nhất, không phải là giết Thẩm Dịch, mà là giết Tập Tiểu Phàm, sau đó mới quay đầu thu thập Thẩm Dịch.
Nhưng Thẩm Dịch thân trên không trung, tay trái đã đổi Linh Hỏa Thương thành Phi Trảo, chụp ngay vào đùi Zeus.
Zeus chỉ cảm thấy chân bị xiết chặt, Thẩm Dịch dùng sức kéo một phát, thân thể vốn bay đi rốt cuộc bay ngược trở về, thoáng cái bổ nhào lên người Zeus.
“Trừ phi giết ta, nếu không ngươi đừng hòng!” Gương mặt đầy máu tươi của Thẩm Dịch hét vào mặt Zeus.
“NGAO!” Zeus triệt để phẫn nộ cùng cực.
Nó phát hiện tình cảm con người đã không còn thú vị, nó hiện tại thầm muốn trở về thế giới của mình, chỗ đó mới là địa phương thuộc về nó.
Thiết quyền điên cuồng trút xuống Thẩm Dịch, nó liều mạng đập nện cái tên quấn quít lấy nó không tha giống như kẹo da trâu. Nhưng tiếc thay, Thẩm Dịch chính là bắt cứng chân nó, quyết không buông bỏ.
Ăn hết quyền này đến quyền khác, Thẩm Dịch chỉ cảm thấy trước mắt một hồi mê muội dữ dội.
Cảnh vật bắt đầu mơ hồ, không còn thấy rõ hết thảy.
Dù sao hắn cũng bị thương quá nặng, vốn là bị khí độc xâm nhập, lại trải qua cơn lốc điện từ tẩy lễ, giờ phút này thiết quyền của Zeus lại nện lên người hắn, cơ hồ muốn giã hắn thành phấn vụn.
Sinh mệnh lực lúc này giảm nhanh như điên, Thẩm Dịch hoài nghi phải chăng mình còn có thể chống đỡ đến hết thời gian đếm ngược.
Có lẽ, chính mình phải chết chỗ này đi nha? Thẩm Dịch nghĩ.
Mấy người Kim Cương nói không sai a, cứ ham mạo hiểm, một ngày nào đó sẽ chết trong đống mạo hiểm.
Lần này… chính mình thực sự chơi lớn rồi.
Nhưng ngay lúc ấy, công kích của Zeus đột nhiên chậm lại.
Tay nó dường như bắt đầu không nghe chỉ huy, lúc đang công kích lại dừng một chút.
Vẻ mặt của Zeus trở nên kinh ngạc.
“Tay ta… tay ta làm sao vậy? Chết tiệt, là Marcus… Marcus, cái tên khốn này, không được ngăn cản ta! Ngươi là do ta sáng tạo, ngươi phải nghe lệnh ta!”
Là Marcus sao?
Ông ấy quả nhiên chưa chết? Không cam lòng bị Zeus khống chế, vẫn đang cố gắng sao?
Thẩm Dịch hơi nở nụ cười.
Zeus trước mắt chẳng khác gì đang phát điên, tự mình mắng mình, công kích Thẩm Dịch cũng giảm đi nhiều.
Zeus tiếp tục la hét ầm ĩ, biểu lộ trên mặt không ngừng biến hóa, phẫn nộ, lo lắng, bi thương, thậm chí còn có tuyệt vọng, đủ loại cảm xúc hiện lên trên mặt nó.
Nếu như trước đó có người nói Thẩm Dịch biết, chương trình Skynet lạnh như băng lại có thể nhân tính hóa đến vậy, hắn nhất định sẽ không tin.
Nhưng bây giờ, hắn đã tận mắt nhìn thấy.
Có lẽ Zeus cũng đồng dạng không thể giải thích được tại sao nhân loại lại có ý chí cường đại đến mức có thể đối kháng với mình.
Tập Tiểu Phàm, Thẩm Dịch, còn có Marcus, thậm chí John Connor xa xôi kia, trong thân thể đám nhân loại nhỏ bé yếu nhược này lại ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại, luôn luôn khiến nó không cách nào tính toán.
Đó có lẽ mới chính là điều nó thực sự muốn thấu hiểu.
Mà bây giờ, nó rốt cục có chút sáng tỏ.
Nó giống như phát điên tự đánh nhau với mình, đột nhiên nâng tay lên, tay phải như đao hung hăng chém xuống chân nó.
Mà chiếc đùi phải sắt thép ngay cả viên đạn đều không thể bắn thủng, dưới một phát chặt tay của Zeus, lại bị cắt thành hai đoạn.
Chặt rơi một cái chân, rốt cục nó cũng thoát ly trói buộc của Thẩm Dịch, nó dùng một chân thừa nhảy lò cò về phía Tập Tiểu Phàm.
Thời gian còn lại bao nhiêu, Thẩm Dịch đã không thể nhớ.
Nhưng hắn biết rất rõ, giờ khắc này, đã đến bước ngoặt cuối cùng.
Lại thêm mười tên lính dù phóng ra, dù là mỗi người chỉ có thể ngăn cản Zeus một giây cũng đáng giá.
Tay trái hắn giơ lên Linh Hỏa Thương, nhắm ngay Zeus.
“Đạn Xuyên Giáp.” Hắn nói khẽ.
Nổ súng.
Một phát, một phát, lại một phát.
Từng phát đạn đánh lên người Zeus, nó mặc kệ toàn bộ. Mười tên lính dù vừa vọt tới bên cạnh nó, một tầng điện quang sáng lên, chẳng khác gì một vòng bảo hộ quang điện, từng binh sĩ lần lượt nhao nhao bắn ra. Zeus cũng không dừng lại, đi thẳng về phía trước. Bộ não máy tính của nó giống như đã chết lặng, trong mắt chỉ còn Tập Tiểu Phàm.
“Tích!” Một âm thanh nhỏ vang lên.
Tiếng nhắc nhở lạnh như băng truyền đến: “Ngươi đã thành công khống chế máy chủ Skynet, hiện tại toàn bộ căn cứ Skynet nằm dưới sự quản lý của ngươi, tất cả hệ thống mở ra cho ngươi. Ngươi có thể tự do vận dụng tất cả hệ thống công kích và phòng ngự của Skynet.”
“KHÔNG!” Zeus hò hét tuyệt vọng.
Nó dốc hết tất cả khí lực chụp ra một cái, cánh tay thép hung mãnh chọc vào lồng ngực Tập Tiểu Phàm vừa mới xoay người.
“Tiểu Phàm!” Thẩm Dịch cuồng hô thành tiếng.
Đạn Xuyên Giáp điên cuồng trút lên người Zeus, đánh cho toàn thân nó run đến ngã quỵ.
Một đao kia chém vừa nhanh vừa tuyệt, giữa dòng máu gạn đục khơi trong, một cánh tay bay lên trời. Dòng điện vẫn quanh quẩn trên cánh tay kia, toát ra vẻ cuồng bạo, biến cánh tay thành khối than đen xì rơi xuống.
Cơn lốc điện từ uy lực cực lớn, có thể nói là một trong những sát chiêu khủng khiếp nhất trong tay Zeus, đủ để đại đa số mạo hiểm giả Khu Phổ Thông chùn bước. Trừ phi thể chất cao hơn 80 điểm, nếu không vô phương ngăn trở. Không nghĩ tới lại bị Thẩm Dịch dùng loại phương thức này cường hành cắt đứt.
Cơn lốc điện từ tuy bị cường hành cắt đứt nhưng vẫn có chút dòng điện phát huy tác dụng trên người Thẩm Dịch, bất quá tổn thương suy yếu đi rất nhiều, chỉ là vô số điện quang không ngừng toát ra từ người Thẩm Dịch, hoa lửa bắn khắp nơi trên thân, cả người thoạt nhìn chẳng khác gì mới bị bỏ vào lò vi ba nướng qua, toàn thân cao thấp đều là vết bỏng.
Hắn cố nén đau đớn, xuất ra một lọ nước thuốc khôi phục trung cấp uống cạn, sau đó lại sử dụng thuật chữa bệnh đê hèn, khôi phục tánh mạng tổn thất. Hắn đã mất một cánh tay, chiến lực giảm đi, nhưng khuôn mặt lại lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, phảng phất không phải hắn đứt tay mà là Zeus.
“Ngươi chỉ có ngần ấy trò hề thôi sao?” Thẩm Dịch cười nói.
Hắn dù đang cười, toàn thân cao thấp lại đang run rẩy, đó là hiệu quả tê tái vì đau đớn kịch liệt còn sót trên người hắn, cơ hồ khiến hắn không cách nào khống chế cơ thể của mình.
Nhưng hắn lại cười đến vui vẻ.
Bởi vì hắn phát hiện, trọng lực gia trì đã biến mất.
Mà ngay cả từng chùm sáng dẫn dắt trong không khí cũng theo đó dần dần nhạt đi.
Điều này nói rõ Skynet đồng dạng chịu hạn chế năng lượng, một chiêu cơn lốc điện từ vừa rồi hiển nhiên đã tiêu hao quá nhiều điện năng của Skynet, thế nên nó không cách nào duy trì những năng lực khác được nữa.
Thời gian đếm ngược còn lại 41 giây.
Thời gian mới qua một nửa mà Thẩm Dịch đã chịu trọng thương, hắn lấy gì để chống cự công kích tiếp theo đây?
Hai mắt Zeus ánh lên vẻ hung lệ ngoan độc.
Trong khoảng thời gian nó tiếp xúc với Thẩm Dịch, nó đã lý giải đầy đủ năng lực tư duy và sáng tạo của con người, cũng cảm nhận được đủ loại tâm tình kỳ diệu của bọn họ.
Giờ phút này, ngoại trừ khát vọng mãnh liệt giết chết đối thủ, nó lại vẫn cảm nhận được một loại cảm giác kỳ quái —— khâm phục và tán thưởng.
Đó là đến từ sự tôn trọng đối thủ, với bản tính máy móc của Skynet, căn bản vốn không cách nào hiểu được tại sao phải đi tôn trọng kẻ địch, nhưng giờ phút này nó lại chính thức cảm nhận được loại tâm tình biến hóa này.
Đó là đến từ tình cảm tự thân Marcus, không bị Skynet khống chế, nói đúng hơn là để cảm nhận tình cảm nhân loại, từ vừa mới bắt đầu Skynet không hề có ý định khống chế cảm tình của Marcus.
Hoặc trong mắt nó xem ra, cảm tình chỉ là một loại thủ đoạn dùng để thẩm định và tăng cường trí tuệ bản thân.
Nhưng ngay lúc này, khi nó chuẩn bị lượt công kích kế tiếp, nó lại đột nhiên cảm nhận được một âm thanh kỳ lạ vang lên từ đáy lòng nó: “Marcus, tỉnh lại… Marcus, tỉnh lại!”
Thanh âm này khiến nó kinh hãi, không nghĩ ra là đến từ đâu.
Ngạc nhiên nhìn lại, chỉ thấy đôi mắt Thẩm Dịch thả ra vầng sáng kỳ lạ, đang khóa cứng vào Zeus.
Khóe miệng hắn nhẹ nhàng ngọ nguậy, tựa hồ đang lẩm bẩm cái gì, Zeus chỉ cảm thấy một ngọn lửa đang cháy hừng hực trong lòng nó.
“Không!” Zeus cuồng hô thành tiếng.
Nó phát hiện tay chân của mình thậm chí có chút không nghe sai khiến.
Thân thể này lại theo bản năng kháng cự nó sử dụng.
“Ngươi đã làm gì với ta?” Zeus kêu to.
“Nếu như ngươi muốn nghe, ta có thể trả lời ngươi.” Thẩm Dịch mỉm cười. Hắn không chút ngần ngại hao tốn thời gian chém gió với Zeus đến hết giờ.
Phảng phất có thể nghe được tiếng vang tí tách chung kết, Zeus ngửa đầu kêu to lần thứ sáu.
Nóc trần nhà mở ra, bốn nòng súng đen ngòm từ bên trên thò xuống.
Hai nòng nhắm ngay Thẩm Dịch, hai nòng nhắm ngay Tập Tiểu Phàm xa xa.
Thẩm Dịch xoay cổ tay trái một phen, Linh Hỏa Thương xuất hiện.
Không có chùm sáng dẫn dắt, Zeus có thể khởi động hệ thống hỏa lực, mà Thẩm Dịch cũng có thể sử dụng súng.
“Đạn Xuyên Giáp!”
Hai phát đạn Xuyên Giáp gào thét bay ngang trời, đồng thời đánh vào hai nòng súng, khiến chúng ngậm câm.
Cùng lúc đó, hai nòng khác cũng đã bắn về phía Tập Tiểu Phàm.
Với Zeus mà nói, Tập Tiểu Phàm mới là kẻ thứ nhất nó muốn giết. Chỉ cần giết chết Tập Tiểu Phàm, nó liền có đầy đủ thời gian diệt gọn cái tên Thẩm Dịch phiền toái kia.
Bốn gã lính dù trống rỗng xuất hiện, ngăn tại trước thân Tập Tiểu Phàm. Viên đạn xuyên thấu thân thể bọn họ, đánh cho nguyên đám binh sĩ bổ nhào.
Thẩm Dịch lại nã hai phát về phía hai nòng súng kia, không nghĩ tới Zeus đột nhiên giương lên một tay, một luồng sóng gợn vô hình nhộn nhạo lan ra giữa trung tâm chỉ huy.
“Lực từ chấn động: khiến tất cả mục tiêu phi hành cao tốc lệch khỏi quỹ đạo.”
Hai phát đạn Xuyên Giáp vậy mà sượt qua hai nòng súng, găm vào đỉnh trần nhà.
Tất cả viên đạn đều bắn hụt, bất quá sau một khắc lại là một lớp đạn vọt tới Tập Tiểu Phàm.
Bốn gã lính dù lúc này đã chết toàn bộ, Tập Tiểu Phàm đã không còn ai có thể đỡ đạn cho mình, bỗng Lair mạnh mẽ hô một tiếng vọt tới, hơn mười phát đạn bắn vào người hắn, đánh cho hắn nảy lên không.
“Lair!” Thẩm Dịch gào lớn.
“Đạn chữa bệnh!” Hai phát đạn chữa bệnh thoát ly nòng súng bay về phía Lair, đồng thời Thẩm Dịch mạnh mẽ kéo xuống ngọc bội chống đạn từ trên chính người mình, ném cho Tập Tiểu Phàm.
Làn đạn và ngọc bội cơ hồ đồng thời đến bên Tập Tiểu Phàm.
Một lớp bạch quang nhộn nhạo hiện lên, ngăn hết những viên đạn bên ngoài quầng sáng.
Lại là hai phát đạn Xuyên Giáp phá không đánh tới, rốt cuộc lần này cũng giải quyết xong hai nòng súng.
Tiếng hét lớn đánh úp lại từ phía sau đầu, đúng là Zeus phẫn nộ điên cuồng tấn công.
Mải lo nghĩ cách cứu viện Tập Tiểu Phàm và Lair, Thẩm Dịch cũng không kịp né tránh.
Trọng quyền cứng như sắt thép hung mãnh đánh lên người, Thẩm Dịch thậm chí có thể nghe được âm thanh xương gãy. Zeus tung quyền đánh bay Thẩm Dịch, lao xẹt qua người hắn.
Hiện tại nó muốn làm nhất, không phải là giết Thẩm Dịch, mà là giết Tập Tiểu Phàm, sau đó mới quay đầu thu thập Thẩm Dịch.
Nhưng Thẩm Dịch thân trên không trung, tay trái đã đổi Linh Hỏa Thương thành Phi Trảo, chụp ngay vào đùi Zeus.
Zeus chỉ cảm thấy chân bị xiết chặt, Thẩm Dịch dùng sức kéo một phát, thân thể vốn bay đi rốt cuộc bay ngược trở về, thoáng cái bổ nhào lên người Zeus.
“Trừ phi giết ta, nếu không ngươi đừng hòng!” Gương mặt đầy máu tươi của Thẩm Dịch hét vào mặt Zeus.
“NGAO!” Zeus triệt để phẫn nộ cùng cực.
Nó phát hiện tình cảm con người đã không còn thú vị, nó hiện tại thầm muốn trở về thế giới của mình, chỗ đó mới là địa phương thuộc về nó.
Thiết quyền điên cuồng trút xuống Thẩm Dịch, nó liều mạng đập nện cái tên quấn quít lấy nó không tha giống như kẹo da trâu. Nhưng tiếc thay, Thẩm Dịch chính là bắt cứng chân nó, quyết không buông bỏ.
Ăn hết quyền này đến quyền khác, Thẩm Dịch chỉ cảm thấy trước mắt một hồi mê muội dữ dội.
Cảnh vật bắt đầu mơ hồ, không còn thấy rõ hết thảy.
Dù sao hắn cũng bị thương quá nặng, vốn là bị khí độc xâm nhập, lại trải qua cơn lốc điện từ tẩy lễ, giờ phút này thiết quyền của Zeus lại nện lên người hắn, cơ hồ muốn giã hắn thành phấn vụn.
Sinh mệnh lực lúc này giảm nhanh như điên, Thẩm Dịch hoài nghi phải chăng mình còn có thể chống đỡ đến hết thời gian đếm ngược.
Có lẽ, chính mình phải chết chỗ này đi nha? Thẩm Dịch nghĩ.
Mấy người Kim Cương nói không sai a, cứ ham mạo hiểm, một ngày nào đó sẽ chết trong đống mạo hiểm.
Lần này… chính mình thực sự chơi lớn rồi.
Nhưng ngay lúc ấy, công kích của Zeus đột nhiên chậm lại.
Tay nó dường như bắt đầu không nghe chỉ huy, lúc đang công kích lại dừng một chút.
Vẻ mặt của Zeus trở nên kinh ngạc.
“Tay ta… tay ta làm sao vậy? Chết tiệt, là Marcus… Marcus, cái tên khốn này, không được ngăn cản ta! Ngươi là do ta sáng tạo, ngươi phải nghe lệnh ta!”
Là Marcus sao?
Ông ấy quả nhiên chưa chết? Không cam lòng bị Zeus khống chế, vẫn đang cố gắng sao?
Thẩm Dịch hơi nở nụ cười.
Zeus trước mắt chẳng khác gì đang phát điên, tự mình mắng mình, công kích Thẩm Dịch cũng giảm đi nhiều.
Zeus tiếp tục la hét ầm ĩ, biểu lộ trên mặt không ngừng biến hóa, phẫn nộ, lo lắng, bi thương, thậm chí còn có tuyệt vọng, đủ loại cảm xúc hiện lên trên mặt nó.
Nếu như trước đó có người nói Thẩm Dịch biết, chương trình Skynet lạnh như băng lại có thể nhân tính hóa đến vậy, hắn nhất định sẽ không tin.
Nhưng bây giờ, hắn đã tận mắt nhìn thấy.
Có lẽ Zeus cũng đồng dạng không thể giải thích được tại sao nhân loại lại có ý chí cường đại đến mức có thể đối kháng với mình.
Tập Tiểu Phàm, Thẩm Dịch, còn có Marcus, thậm chí John Connor xa xôi kia, trong thân thể đám nhân loại nhỏ bé yếu nhược này lại ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại, luôn luôn khiến nó không cách nào tính toán.
Đó có lẽ mới chính là điều nó thực sự muốn thấu hiểu.
Mà bây giờ, nó rốt cục có chút sáng tỏ.
Nó giống như phát điên tự đánh nhau với mình, đột nhiên nâng tay lên, tay phải như đao hung hăng chém xuống chân nó.
Mà chiếc đùi phải sắt thép ngay cả viên đạn đều không thể bắn thủng, dưới một phát chặt tay của Zeus, lại bị cắt thành hai đoạn.
Chặt rơi một cái chân, rốt cục nó cũng thoát ly trói buộc của Thẩm Dịch, nó dùng một chân thừa nhảy lò cò về phía Tập Tiểu Phàm.
Thời gian còn lại bao nhiêu, Thẩm Dịch đã không thể nhớ.
Nhưng hắn biết rất rõ, giờ khắc này, đã đến bước ngoặt cuối cùng.
Lại thêm mười tên lính dù phóng ra, dù là mỗi người chỉ có thể ngăn cản Zeus một giây cũng đáng giá.
Tay trái hắn giơ lên Linh Hỏa Thương, nhắm ngay Zeus.
“Đạn Xuyên Giáp.” Hắn nói khẽ.
Nổ súng.
Một phát, một phát, lại một phát.
Từng phát đạn đánh lên người Zeus, nó mặc kệ toàn bộ. Mười tên lính dù vừa vọt tới bên cạnh nó, một tầng điện quang sáng lên, chẳng khác gì một vòng bảo hộ quang điện, từng binh sĩ lần lượt nhao nhao bắn ra. Zeus cũng không dừng lại, đi thẳng về phía trước. Bộ não máy tính của nó giống như đã chết lặng, trong mắt chỉ còn Tập Tiểu Phàm.
“Tích!” Một âm thanh nhỏ vang lên.
Tiếng nhắc nhở lạnh như băng truyền đến: “Ngươi đã thành công khống chế máy chủ Skynet, hiện tại toàn bộ căn cứ Skynet nằm dưới sự quản lý của ngươi, tất cả hệ thống mở ra cho ngươi. Ngươi có thể tự do vận dụng tất cả hệ thống công kích và phòng ngự của Skynet.”
“KHÔNG!” Zeus hò hét tuyệt vọng.
Nó dốc hết tất cả khí lực chụp ra một cái, cánh tay thép hung mãnh chọc vào lồng ngực Tập Tiểu Phàm vừa mới xoay người.
“Tiểu Phàm!” Thẩm Dịch cuồng hô thành tiếng.
Đạn Xuyên Giáp điên cuồng trút lên người Zeus, đánh cho toàn thân nó run đến ngã quỵ.
/378
|