Tuyệt phẩm pháp quyết.
Mình không phải nằm mơ đấy chứ?
Sau một hồi khiếp sợ, rất nhanh Tề Bắc liền cảm giác được có chút không đúng. Phàm là đấu khí quyết vương phẩm trở lên, cùng với ma pháp chú ngữ cao cấp trở lên, đều hao phí bổn nguyên đấu khí hoặc bổn nguyên ma lực ngưng tụ, sau khi học xong sẽ lập tức hóa thành tro bụi.
Nói cách khác, Phong Ma đấu khí quyết này tuyệt đối là đấu khí quyết tuyệt phẩm, thế nhưng chưa có ai học qua.
Đệ tử Mộng Huyễn Hải kia mang theo mình tuyệt phẩm pháp quyết, thế mà lại không có đem ra học?
Tinh thần lực của Ma Pháp Sư là nguyên nhân chủ yếu quyết định hiệu lực cao thấp của ma pháp, hắn là một Ma Pháp Sư lại có thể nhịn được không lôi ra học?
Nói cách khác, bản Phong Ma Đoán thần quyết này có vấn đề. Nếu không thì làm sao đến được tay hắn?
Tề Bắc nghĩ mãi mà không ra được lời giải đáp nào. Hắn có hưng phấn, lại có kinh nghi. Lúc này hắn giống như thằng đói tự dưng thấy trước mặt có một bàn ăn ngon, nhưng vẫn do dự vì không thể khẳng định được bên trong có độc hay không?
Đúng lúc này, Tề Bắc đột nhiên cảm ứng được khí tức của Huyễn Ảnh, ý niệm của hắn từ trong không gian giới chỉ thu lại.
Vừa mở mắt, hắn liền thấy bốn đạo thân ảnh bay vút tới. Người đến chính là Kim Cương, Huyễn Ảnh, Thập Tam cùng Tát Linh Linh.
- Thiếu gia.
- Chủ nhân.
Hai huynh muội Kim Cương, Huyễn Ảnh cùng Thập Tam đồng thời hô lên, vẻ mặt vô cùng kích động. Nhìn trên khuôn mặt đầy máu, hiển nhiên một đường đi tới đây không hề thoải mái.
Tiểu Cửu cùng Diêm Phương Phỉ đồng thời mở mắt. Trải qua một thời gian ngắn khôi phục, Tiểu Cửu gần như đã khôi phục hoàn toàn. Nhưng bổn mạng thú linh của Diêm Phương Phỉ bị trọng thương, không dễ dàng gì khôi phục. Nhưng hiện tại tình hình của nàng lúc này, tự vệ hẳn là không có vấn đề.
Trong khi Tề Bắc đang hỏi Huyễn Ảnh, Tiểu Cửu cùng Thập Tam đồng thời ẩn thân.
Bàn tay Diêm Phương Phỉ sờ sờ hướng Tiểu Cửu biến mất, nụ cười tràn đầy mất mác.
- Hiện tại chúng ta đi đâu?
Tát Linh Linh mở miệng hỏi. Thế giới dưới lòng đất này khắp nơi đều là địa liệt, địa hỏa, ma thú thú dữ chạy nhảy khắp nơi. Sống trong cái nơi cảm giác lúc nào cũng là ngày tận thế này thật sự không chút thoải mái nào.
Tề Bắc trầm tư một lúc, cũng không khỏi có chút mờ mịt. Nhưng rất nhanh, hắn liền đem loại tâm tình này mạnh mẽ quẳng đi.
Hắn nghĩ đến bí đạo phía sau mật thất, nếu đã không lui được về phía sau, vậy thì cứ xông lên một lần cho biết.
- Đi vào trong bí đạo coi một chút, chúng ta nhất định có thể đi ra ngoài.
Tề Bắc mở miệng nói, trong con mắt thập phần tự tin.
Ánh mắt tự tin của Tề Bắc lần lượt lây nhiễm người bên cạnh. Nếu như hắn luống cuống, sẽ làm cho tâm trí mọi người càng thêm rối loạn.
Dưới mệnh lệnh của Tề Bắc, Thiết Giáp Hỏa Long oanh tạc mặt đất của mật thất, tạo một cửa lớn vào mật đạo, có thể đem thân thể cao lớn của nó tiến vào.
Đoàn người lần lượt đi vào mật đạo, hướng vào bên trong tìm kiếm.
Kiến trúc trong mật đạo cũng giống như của Địa Tinh tộc, khá nhỏ bé. Khó khăn lắm thân thể của Thiết Giáp Hỏa Long mới có thể chui qua.
Mật đạo hướng xuống dưới, đi mỏi chân vẫn chưa nhìn thấy cuối.
Một đường đi về phía trước, cũng chỉ nghe được tiếng bước chân ùng ục của Thiết Giáp Hỏa Long quanh quẩn trong mật đạo…
………………..
Long Phượng Cốc, ở chỗ sâu thẳm man hoang đại sơn. Cốc sâu thăm thẳm, trải rộng độc chướng. Ở đỉnh núi phụ cận, có thể cúi xuống nhìn hoàn chỉnh cự đại sơn cốc.
Nhưng chỉ cần xâm nhập vào bên trong cốc, ngươi vĩnh viễn cũng không thể đi tới cuối cùng. Nếu như không phải là người quen thuộc địa hình, rất có thể bị lạc trong đó, hơn nữa không thể chạy thoát.
Trên vài tòa núi phụ cận, đã tụ tập không ít cường giả. Có một chút người giống như Yêu Nhiêu, mang theo môn hạ đệ tử đi ra ngoài lịch lãm.
Lúc này, mặc dù dị tượng Long Phượng Cốc không xuất hiện, nhưng đã có muôn vàn ma thú từ bốn phương tám hướng tiến vào bên trong Long Phượng Cốc.
- Thập Bát trưởng lão, có rất nhiều ma thú.
Một nữ đệ tử Thông Thiên Sơn líu lưỡi nói.
Yêu Nhiêu khẽ mỉm cười:
- Ngươi chờ một lát nhìn lại, mới biết thế nào mới gọi là nhiều. Hiện tại khúc nhạc dạo còn chưa bắt đầu, chỉ gọi là thêm vào một chút cho có không khí thôi.
Nữ đệ tử này le lưỡi, những đệ tử còn lại mang vẻ mặt đầy khẩn trương cùng mong đợi.
- Thập Bát trưởng lão, hiện tại chúng ta có thể ở bên ngoài làm thịt nhưng con ma thú này sao?
Một nam đệ tử khác hỏi.
Yêu Nhiêu lắc đầu, nhìn Minh Nguyệt công chúa cười nói:
- Minh Nguyệt, ngươi nói một chút coi, tại sao lại không thể?
Minh Nguyệt công chúa nhàn nhạt mở miệng nói:
- Trưởng lão đã nói ngay cả khúc nhạc dạo còn không tính, chờ một lát dị tượng Long Phượng xuất hiện, nhất định sẽ xuất hiện từng đợt từng đợt ma thú. Chúng ta hiện tại đi xuống, chẳng khác nào là chịu chết.
- Đúng vậy, các ngươi đi ra ngoài lịch lãm, thực lực chỉ là một phương diện. Gặp chuyện cần phải sử dụng cái đầu, nếu không chỉ biết đặt mình vào khốn cảnh. Thân phận là đệ tử Thông Thiên Sơn không phải là bùa hộ mệnh, nó đại biểu cho một loại vinh quang, hi vọng các ngươi không được bôi nhọ Thông Thiên Sơn.
Dù sao Yêu Nhiêu cũng mang chức trách của một trưởng lão, kiên nhẫn giảng giải cho những đệ tử này. Còn việc bọn này có lĩnh ngộ hay không, cái này phải tự nhìn vào bọn chúng rồi.
Đúng lúc này, chân trời đột nhiên xuất hiện một mảng mây đen, đem mặt trời hoàn toàn che đi.
Mới vừa rồi còn sáng rõ, nhất thời tối sầm lại. Gió cũng ngưng thổi, xung quanh trở thành một mảng yên tĩnh.
Đôi mắt dễ thương của Yêu Nhiêu nhíu lại, dị tượng Long Phượng bắt đầu xuất hiện rồi.
Đột nhiên, một tia kim quang bên trong Long Phượng sơn cốc bắt thẳng lên bầu trời, xuyên thấu đám mây đen.
Sau đó, mây đen bắt đầu quay cuồng biến ảo, mơ hồ hình thành một cái Cự Long.
Nhưng Cự Long này không với Ngũ Trảo Thần Long bên trong lạc ấn của Tề Bắc. Nó là một con Kim Long có sáu cánh, hai móng, đầu mọc một sừng.
Lại một tia ngân tử quang mang tử Long Phượng sơn cốc bắt về phía chân trời. Lập tức từ trong đám mây đen lần lượt xuất hiện lôi quang, tiếng sấm ù ù vang vọng trời đất.
Rất nhiều cường giả lần đầu nhìn thấy hiện tượng như vậy, đều thay đổi sắc mặt. Thiên uy khó lường, dù cho cường giả có thực lực cao tới đâu, đối mặt với thiêu uy cũng sẽ dâng lên sợ hãi.
Lôi quang trải rộng trên đám mây đen, hóa thành hình dáng một con Phượng Hoàng ngân tử, cũng Kim Long giao nhau tại một chỗ.
Cũng lúc đó, từng tiếng rồng ngâm phượng hót vang vọng từ trong sơn cốc xuyên thấu qua.
Rõ ràng, bốn phía đại sơn bắt đầu khẽ chấn động.
Rất nhanh, từ khẽ chấn động trở thành kịch liệt chấn động. Từ tiếng thú gào thét từ xa đến gần.
Đất rung núi chuyển!
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện vô số ma thú, đầy khắp núi đồi. Bọn chúng điên cuồng gào thét hướng Long Phượng sơn cốc phóng tới.
Mà trên bầu trời, xuất hiện chằng chịt ma thú phi hành, bọn chúng cũng điên cuồng phóng nhanh về Long Phượng sơn cốc.
Yêu Nhiêu vung tay lên, một trận quang mang bao phủ nàng cùng tám tên đệ tử.
Nhất thời, những con ma thú tự động đi qua.
Sắc mặt tám tên đệ tử tái nhợt, ngay cả Minh Nguyệt công chúa cũng không ngoại lệ.
Đối với bọn họ lần đầu di lịch lãm, gặp phải cảnh này không bị đái ra quần là may lắm rồi. Đối với tâm lý bọn họ bị đả kích thực sự quá lớn.
thật lâu, toàn bộ ma thú đều xông vào bên trong Long Phượng sơn cốc.
Kỳ quái chính là, Long Phượng sơn cốc mặc dù là khổng lồ, nhưng đúng ra nó không thể nào dung nạp được nhiều ma thú như vậy mới đúng. Nhưng sự thật bày ra trước mắt, bên ngoài sơn cốc chỉ có mấy ma thú cấp thấp ngu dốt không sợ chết lượn lờ.
Trên bầu trời, hai con long phượng đang quấn vào nhau đột nhiên tản ra, một lần nữa hóa thành một kim quang, một ngân tử thu vào trong sơn cốc.
Mây đen tản đi, ánh sáng chói trang một lần nữa chiếu rọi cả vùng đất.
Nếu không phải là cây cối đất cát tứ tung trên đỉnh núi, có người còn cho rằng mình còn đang ở trong mộng.
- Các ngươi đi đi, thoải mái mà săn giết bên ngoài, không nên xâm nhập sâu vào bên trong. Ở càng sâu trong động, thực lực của ma thú càng mạnh, các ngươi không thể đối phó nổi.
Yêu Nhiêu nói với tám tên đệ tử Thông Thiên Sơn.
- Vâng.
Tám tên đệ tử Thông Thiên Sơn đáp một tiếng, hướng Long Phượng cốc bay vút đi.
Yêu Nhiêu cũng phất tay tạo thành một trận thanh phong, cả người giống như điện bắn đi.
…………………………
Đám người Tề Bắc sau khi đi mỏi cẳng, cuối cùng chúng nhìn thấy ánh sáng màu lam lờ mờ phía trước. Thân hình Tề Bắc chợt lóe, bay vút về phía trước.
Tề Bắc hướng lên trước nhìn nhìn, đôi mắt nhất thời co thành sợi chỉ. Sau đó rụt đầu quay lại, đưa tay lên miệng ý bảo mọi người đừng phát ra tiếng động.
Ở phía bên ngoài là một không gian cự đại, phía dưới là một con sông nham thạch nóng chảy. Màu sắc của nham thạch cũng giống như vách đá, đều là màu lam.
Mà hai bên bờ sông, đều xuất hiện chi chít ma thú. Mà ở trong con sông nham thạch này, từng đoàn lam quang trôi nổi, bên trong là ma thú. Cảnh tượng lại khiến trái tim của hắn lạnh buốt.
- Cứu muội, cứu muội…
Một thanh âm vang vọng trong đầu Tề Bắc, thanh âm này chính là của Huyễn Ảnh.
Lạc ấn Thần Long trong lòng bàn tay Tề Bắc trở lên nóng rực, đem thanh âm này xua tan.
Hổi tưởng lại, cái con thú dữ sừng nhọn chính là từ mật đạo này chui vào.
Chỉ là, nham tương màu lam kia là cái dạng gì?
Lúc này, mấy người còn đang lặng lẽ nhìn nhìn ngó ngó, bỗng nhiên kịch biến làm mọi người biến sắc.
Đúng lúc này, những con ma thú đang yên tĩnh đột nhiên nóng nảy. Giống như hung tính bị lực lượng nào đó áp chế lúc này toàn bộ bộc phát.
Trong nháy mắt, vô số ma thú hai bên bờ sống bắt đầu chém giết.
Nhất thời, ma pháp bay loạn, máu tươi văng khắp nơi, tiếng gào thét cuồng bạo như sấm vang.
Nghe âm thanh này, đám người Tề Bắc cảm thấy lệ khí dâng lên. Cuối cùng cũng có đánh nhau.
Hai mắt Kim Cương đỏ ngầu, bàn tay nắm chặt, hai cánh tay bắt đầu bành trướng, hẳn là có dấu hiệu cuồng hóa.
“ Bộp”
Một tay Tề Bắc khoác lên vai Kim Cương, một cỗ nội lực Thần Long Quyết tràn vào thân thể hắn. Hai mắt đỏ ngầu của Kim Cương lập tức hồi phục, lộ ra vẻ sợ hãi.
Hiển nhiên đoàn người cũng chịu chút ảnh hưởng, mà Thiết Giáp Hỏa Long có chút bất an. Tề Bắc thấp giọng nói:
- Quay trở lại, chúng ta tránh đi một chút.
Nhưng ngay vào lúc này, một thổ hệ ma pháp uy lực khổng lồ bao trùm xung quanh bí đạo
Từng tiếng nổ vang lên, cả bí đạo bắt đầu sụp đổ. Đoàn người ở miệng bí đạo trực tiếp rơi xuống.
- Rống…
Thiết Giáp Hỏa Long điên cuồng gào lên, phun ra hơn mười ngọn lửa, giết sạch mảng ma thú dày đặc phía lân cận.
Mình không phải nằm mơ đấy chứ?
Sau một hồi khiếp sợ, rất nhanh Tề Bắc liền cảm giác được có chút không đúng. Phàm là đấu khí quyết vương phẩm trở lên, cùng với ma pháp chú ngữ cao cấp trở lên, đều hao phí bổn nguyên đấu khí hoặc bổn nguyên ma lực ngưng tụ, sau khi học xong sẽ lập tức hóa thành tro bụi.
Nói cách khác, Phong Ma đấu khí quyết này tuyệt đối là đấu khí quyết tuyệt phẩm, thế nhưng chưa có ai học qua.
Đệ tử Mộng Huyễn Hải kia mang theo mình tuyệt phẩm pháp quyết, thế mà lại không có đem ra học?
Tinh thần lực của Ma Pháp Sư là nguyên nhân chủ yếu quyết định hiệu lực cao thấp của ma pháp, hắn là một Ma Pháp Sư lại có thể nhịn được không lôi ra học?
Nói cách khác, bản Phong Ma Đoán thần quyết này có vấn đề. Nếu không thì làm sao đến được tay hắn?
Tề Bắc nghĩ mãi mà không ra được lời giải đáp nào. Hắn có hưng phấn, lại có kinh nghi. Lúc này hắn giống như thằng đói tự dưng thấy trước mặt có một bàn ăn ngon, nhưng vẫn do dự vì không thể khẳng định được bên trong có độc hay không?
Đúng lúc này, Tề Bắc đột nhiên cảm ứng được khí tức của Huyễn Ảnh, ý niệm của hắn từ trong không gian giới chỉ thu lại.
Vừa mở mắt, hắn liền thấy bốn đạo thân ảnh bay vút tới. Người đến chính là Kim Cương, Huyễn Ảnh, Thập Tam cùng Tát Linh Linh.
- Thiếu gia.
- Chủ nhân.
Hai huynh muội Kim Cương, Huyễn Ảnh cùng Thập Tam đồng thời hô lên, vẻ mặt vô cùng kích động. Nhìn trên khuôn mặt đầy máu, hiển nhiên một đường đi tới đây không hề thoải mái.
Tiểu Cửu cùng Diêm Phương Phỉ đồng thời mở mắt. Trải qua một thời gian ngắn khôi phục, Tiểu Cửu gần như đã khôi phục hoàn toàn. Nhưng bổn mạng thú linh của Diêm Phương Phỉ bị trọng thương, không dễ dàng gì khôi phục. Nhưng hiện tại tình hình của nàng lúc này, tự vệ hẳn là không có vấn đề.
Trong khi Tề Bắc đang hỏi Huyễn Ảnh, Tiểu Cửu cùng Thập Tam đồng thời ẩn thân.
Bàn tay Diêm Phương Phỉ sờ sờ hướng Tiểu Cửu biến mất, nụ cười tràn đầy mất mác.
- Hiện tại chúng ta đi đâu?
Tát Linh Linh mở miệng hỏi. Thế giới dưới lòng đất này khắp nơi đều là địa liệt, địa hỏa, ma thú thú dữ chạy nhảy khắp nơi. Sống trong cái nơi cảm giác lúc nào cũng là ngày tận thế này thật sự không chút thoải mái nào.
Tề Bắc trầm tư một lúc, cũng không khỏi có chút mờ mịt. Nhưng rất nhanh, hắn liền đem loại tâm tình này mạnh mẽ quẳng đi.
Hắn nghĩ đến bí đạo phía sau mật thất, nếu đã không lui được về phía sau, vậy thì cứ xông lên một lần cho biết.
- Đi vào trong bí đạo coi một chút, chúng ta nhất định có thể đi ra ngoài.
Tề Bắc mở miệng nói, trong con mắt thập phần tự tin.
Ánh mắt tự tin của Tề Bắc lần lượt lây nhiễm người bên cạnh. Nếu như hắn luống cuống, sẽ làm cho tâm trí mọi người càng thêm rối loạn.
Dưới mệnh lệnh của Tề Bắc, Thiết Giáp Hỏa Long oanh tạc mặt đất của mật thất, tạo một cửa lớn vào mật đạo, có thể đem thân thể cao lớn của nó tiến vào.
Đoàn người lần lượt đi vào mật đạo, hướng vào bên trong tìm kiếm.
Kiến trúc trong mật đạo cũng giống như của Địa Tinh tộc, khá nhỏ bé. Khó khăn lắm thân thể của Thiết Giáp Hỏa Long mới có thể chui qua.
Mật đạo hướng xuống dưới, đi mỏi chân vẫn chưa nhìn thấy cuối.
Một đường đi về phía trước, cũng chỉ nghe được tiếng bước chân ùng ục của Thiết Giáp Hỏa Long quanh quẩn trong mật đạo…
………………..
Long Phượng Cốc, ở chỗ sâu thẳm man hoang đại sơn. Cốc sâu thăm thẳm, trải rộng độc chướng. Ở đỉnh núi phụ cận, có thể cúi xuống nhìn hoàn chỉnh cự đại sơn cốc.
Nhưng chỉ cần xâm nhập vào bên trong cốc, ngươi vĩnh viễn cũng không thể đi tới cuối cùng. Nếu như không phải là người quen thuộc địa hình, rất có thể bị lạc trong đó, hơn nữa không thể chạy thoát.
Trên vài tòa núi phụ cận, đã tụ tập không ít cường giả. Có một chút người giống như Yêu Nhiêu, mang theo môn hạ đệ tử đi ra ngoài lịch lãm.
Lúc này, mặc dù dị tượng Long Phượng Cốc không xuất hiện, nhưng đã có muôn vàn ma thú từ bốn phương tám hướng tiến vào bên trong Long Phượng Cốc.
- Thập Bát trưởng lão, có rất nhiều ma thú.
Một nữ đệ tử Thông Thiên Sơn líu lưỡi nói.
Yêu Nhiêu khẽ mỉm cười:
- Ngươi chờ một lát nhìn lại, mới biết thế nào mới gọi là nhiều. Hiện tại khúc nhạc dạo còn chưa bắt đầu, chỉ gọi là thêm vào một chút cho có không khí thôi.
Nữ đệ tử này le lưỡi, những đệ tử còn lại mang vẻ mặt đầy khẩn trương cùng mong đợi.
- Thập Bát trưởng lão, hiện tại chúng ta có thể ở bên ngoài làm thịt nhưng con ma thú này sao?
Một nam đệ tử khác hỏi.
Yêu Nhiêu lắc đầu, nhìn Minh Nguyệt công chúa cười nói:
- Minh Nguyệt, ngươi nói một chút coi, tại sao lại không thể?
Minh Nguyệt công chúa nhàn nhạt mở miệng nói:
- Trưởng lão đã nói ngay cả khúc nhạc dạo còn không tính, chờ một lát dị tượng Long Phượng xuất hiện, nhất định sẽ xuất hiện từng đợt từng đợt ma thú. Chúng ta hiện tại đi xuống, chẳng khác nào là chịu chết.
- Đúng vậy, các ngươi đi ra ngoài lịch lãm, thực lực chỉ là một phương diện. Gặp chuyện cần phải sử dụng cái đầu, nếu không chỉ biết đặt mình vào khốn cảnh. Thân phận là đệ tử Thông Thiên Sơn không phải là bùa hộ mệnh, nó đại biểu cho một loại vinh quang, hi vọng các ngươi không được bôi nhọ Thông Thiên Sơn.
Dù sao Yêu Nhiêu cũng mang chức trách của một trưởng lão, kiên nhẫn giảng giải cho những đệ tử này. Còn việc bọn này có lĩnh ngộ hay không, cái này phải tự nhìn vào bọn chúng rồi.
Đúng lúc này, chân trời đột nhiên xuất hiện một mảng mây đen, đem mặt trời hoàn toàn che đi.
Mới vừa rồi còn sáng rõ, nhất thời tối sầm lại. Gió cũng ngưng thổi, xung quanh trở thành một mảng yên tĩnh.
Đôi mắt dễ thương của Yêu Nhiêu nhíu lại, dị tượng Long Phượng bắt đầu xuất hiện rồi.
Đột nhiên, một tia kim quang bên trong Long Phượng sơn cốc bắt thẳng lên bầu trời, xuyên thấu đám mây đen.
Sau đó, mây đen bắt đầu quay cuồng biến ảo, mơ hồ hình thành một cái Cự Long.
Nhưng Cự Long này không với Ngũ Trảo Thần Long bên trong lạc ấn của Tề Bắc. Nó là một con Kim Long có sáu cánh, hai móng, đầu mọc một sừng.
Lại một tia ngân tử quang mang tử Long Phượng sơn cốc bắt về phía chân trời. Lập tức từ trong đám mây đen lần lượt xuất hiện lôi quang, tiếng sấm ù ù vang vọng trời đất.
Rất nhiều cường giả lần đầu nhìn thấy hiện tượng như vậy, đều thay đổi sắc mặt. Thiên uy khó lường, dù cho cường giả có thực lực cao tới đâu, đối mặt với thiêu uy cũng sẽ dâng lên sợ hãi.
Lôi quang trải rộng trên đám mây đen, hóa thành hình dáng một con Phượng Hoàng ngân tử, cũng Kim Long giao nhau tại một chỗ.
Cũng lúc đó, từng tiếng rồng ngâm phượng hót vang vọng từ trong sơn cốc xuyên thấu qua.
Rõ ràng, bốn phía đại sơn bắt đầu khẽ chấn động.
Rất nhanh, từ khẽ chấn động trở thành kịch liệt chấn động. Từ tiếng thú gào thét từ xa đến gần.
Đất rung núi chuyển!
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện vô số ma thú, đầy khắp núi đồi. Bọn chúng điên cuồng gào thét hướng Long Phượng sơn cốc phóng tới.
Mà trên bầu trời, xuất hiện chằng chịt ma thú phi hành, bọn chúng cũng điên cuồng phóng nhanh về Long Phượng sơn cốc.
Yêu Nhiêu vung tay lên, một trận quang mang bao phủ nàng cùng tám tên đệ tử.
Nhất thời, những con ma thú tự động đi qua.
Sắc mặt tám tên đệ tử tái nhợt, ngay cả Minh Nguyệt công chúa cũng không ngoại lệ.
Đối với bọn họ lần đầu di lịch lãm, gặp phải cảnh này không bị đái ra quần là may lắm rồi. Đối với tâm lý bọn họ bị đả kích thực sự quá lớn.
thật lâu, toàn bộ ma thú đều xông vào bên trong Long Phượng sơn cốc.
Kỳ quái chính là, Long Phượng sơn cốc mặc dù là khổng lồ, nhưng đúng ra nó không thể nào dung nạp được nhiều ma thú như vậy mới đúng. Nhưng sự thật bày ra trước mắt, bên ngoài sơn cốc chỉ có mấy ma thú cấp thấp ngu dốt không sợ chết lượn lờ.
Trên bầu trời, hai con long phượng đang quấn vào nhau đột nhiên tản ra, một lần nữa hóa thành một kim quang, một ngân tử thu vào trong sơn cốc.
Mây đen tản đi, ánh sáng chói trang một lần nữa chiếu rọi cả vùng đất.
Nếu không phải là cây cối đất cát tứ tung trên đỉnh núi, có người còn cho rằng mình còn đang ở trong mộng.
- Các ngươi đi đi, thoải mái mà săn giết bên ngoài, không nên xâm nhập sâu vào bên trong. Ở càng sâu trong động, thực lực của ma thú càng mạnh, các ngươi không thể đối phó nổi.
Yêu Nhiêu nói với tám tên đệ tử Thông Thiên Sơn.
- Vâng.
Tám tên đệ tử Thông Thiên Sơn đáp một tiếng, hướng Long Phượng cốc bay vút đi.
Yêu Nhiêu cũng phất tay tạo thành một trận thanh phong, cả người giống như điện bắn đi.
…………………………
Đám người Tề Bắc sau khi đi mỏi cẳng, cuối cùng chúng nhìn thấy ánh sáng màu lam lờ mờ phía trước. Thân hình Tề Bắc chợt lóe, bay vút về phía trước.
Tề Bắc hướng lên trước nhìn nhìn, đôi mắt nhất thời co thành sợi chỉ. Sau đó rụt đầu quay lại, đưa tay lên miệng ý bảo mọi người đừng phát ra tiếng động.
Ở phía bên ngoài là một không gian cự đại, phía dưới là một con sông nham thạch nóng chảy. Màu sắc của nham thạch cũng giống như vách đá, đều là màu lam.
Mà hai bên bờ sông, đều xuất hiện chi chít ma thú. Mà ở trong con sông nham thạch này, từng đoàn lam quang trôi nổi, bên trong là ma thú. Cảnh tượng lại khiến trái tim của hắn lạnh buốt.
- Cứu muội, cứu muội…
Một thanh âm vang vọng trong đầu Tề Bắc, thanh âm này chính là của Huyễn Ảnh.
Lạc ấn Thần Long trong lòng bàn tay Tề Bắc trở lên nóng rực, đem thanh âm này xua tan.
Hổi tưởng lại, cái con thú dữ sừng nhọn chính là từ mật đạo này chui vào.
Chỉ là, nham tương màu lam kia là cái dạng gì?
Lúc này, mấy người còn đang lặng lẽ nhìn nhìn ngó ngó, bỗng nhiên kịch biến làm mọi người biến sắc.
Đúng lúc này, những con ma thú đang yên tĩnh đột nhiên nóng nảy. Giống như hung tính bị lực lượng nào đó áp chế lúc này toàn bộ bộc phát.
Trong nháy mắt, vô số ma thú hai bên bờ sống bắt đầu chém giết.
Nhất thời, ma pháp bay loạn, máu tươi văng khắp nơi, tiếng gào thét cuồng bạo như sấm vang.
Nghe âm thanh này, đám người Tề Bắc cảm thấy lệ khí dâng lên. Cuối cùng cũng có đánh nhau.
Hai mắt Kim Cương đỏ ngầu, bàn tay nắm chặt, hai cánh tay bắt đầu bành trướng, hẳn là có dấu hiệu cuồng hóa.
“ Bộp”
Một tay Tề Bắc khoác lên vai Kim Cương, một cỗ nội lực Thần Long Quyết tràn vào thân thể hắn. Hai mắt đỏ ngầu của Kim Cương lập tức hồi phục, lộ ra vẻ sợ hãi.
Hiển nhiên đoàn người cũng chịu chút ảnh hưởng, mà Thiết Giáp Hỏa Long có chút bất an. Tề Bắc thấp giọng nói:
- Quay trở lại, chúng ta tránh đi một chút.
Nhưng ngay vào lúc này, một thổ hệ ma pháp uy lực khổng lồ bao trùm xung quanh bí đạo
Từng tiếng nổ vang lên, cả bí đạo bắt đầu sụp đổ. Đoàn người ở miệng bí đạo trực tiếp rơi xuống.
- Rống…
Thiết Giáp Hỏa Long điên cuồng gào lên, phun ra hơn mười ngọn lửa, giết sạch mảng ma thú dày đặc phía lân cận.
/149
|