Dịch: Tiểu Cường
Biên: Cường Thuần Khiết
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Đây là chỗ mười vạn năm trước Quanh Minh chi thần đã từng ngồi, coi như thánh cấp cường giả tới đây, cũng phải cung kính hành lễ với thần tọa, không dám có chút khinh nhờn.
Nhưng thằng cha Tề Bắc này lại trực tiếp lắc lắc cái mông ngồi xuống, lại còn lắc đầu nói:
- Đây là tần tọa sao? Sao chẳng có cảm giác chó gì vậy?
Tát Linh Linh muốn nói lại thôi, không ngờ Tề Bắc lại to gan như vậy, đây là chỗ Quang Minh thần ngồi đó.
Tề Bắc lại lấy tấm bản đồ da dê nhìn đi nhìn lại, suy nghĩ một chút, Quang Minh thần điện được xây dựng trên Địa Tinh di chỉ. Nếu như vậy, chẳng lẽ phải hủy tòa Thần Điện này sao?
Nghĩ như thế, Tề Bắc làm ra những hành động báng bổ như vậy, chính hắn lại xem như không có việc gì, bởi vì hắn coi thần và người cũng giống nhau cả thôi, còn tưởng tượng mình cùng nữ thần Sinh Mệnh xxx nữa chứ, mà bây giờ hắn còn ngồi trên thần tọa lắc lắc cái mông, việc đó đối với hắn cũng rất bình thường.
Bất quá, nếu phải phá hủy đi thần điện, trong lòng Tề Bắc có chút do dự.
Dù sao thần điện này tuy đã bị tổn hại nhiều, nhưng khắp nơi đều lưu lại khí tức cường giả, cho thấy nơi này thường xuyên có vài cường giả lui tới.
Tín ngưỡng của người khác, ta phải tôn trọng, hủy đi sợ rằng không thỏa đáng, không bằng đào một cái địa đạo rồi đi ra.
Tề Bắc nhìn thoáng qua mọi chỗ, cuối cùng đứng lên trên chỗ thần tọa.
Nếu nói địa phương cuối cùng chưa xét thì tự nhiên là dưới thần tọa rồi, cái ý nghĩ to gan không giống ai của hắn lại nhận ra chỗ dị thường này.
Tề Bắc lấy tay sờ sờ thần tọa, đột nhiện sắc mặt có chút quái dị, lại có một chỗ trống.
Khi hắn dịch chuyển phiến đá ra, lộ ra một hang động tối om, sắc mặt những người còn lại cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, không người nào nghĩ tới, dưới thần tọa này vẫn còn một chỗ như vậy.
Xem ra không phải có mỗi mình bổn thiếu gia xúc phạm nha, vẫn còn có người không để Quang Minh chi thần vào mắt đó sao. Phía dưới Địa Tinh di chỉ chắc còn có người khác biết nữa, Tề Bắc thầm nghĩ.
- Vào xem một chút.
Tề Bắc chui vào, đoàn người Kim Cương lập tức đuổi theo, Tát Linh Linh do dự một chút, cung kính khom người với thần tọa, rồi cắn răng đuổi theo.
Quang Minh chi thần chính là tín ngưỡng của mười ba nước liên minh Thánh Á Na. Nếu để người trong gia tộc nàng biết, không đem nàng trục xuất ra khỏi gia tộc mới là chuyện lạ.
Địa đạo này dường như đã từ lâu rồi chẳng có ma nào mò tới, không có chút hơi người nào.
Đi xuống được vài trăm thước liền gặp một khe vực chừng mười thước ngáng đường.
Tề Bắc liếc một cái, phát hiện dưới vực có ba bộ hài cốt, còn lại không thấy gì.
- Ca Đặc Nhân.
Tần Thiên nhìn ba bộ hài cốt liền nhận ra.
- Chủ nhân, không có bất kỳ cơ quan nào để đi ra. Đây chính là tuyệt lộ.
Âm thanh của Thập Tam vang bên tai.
Tuyệt lộ?
Tề Bắc nhíu nhíu lông mày, chẳng lẽ Mễ Kỳ cho hắn bản đồ giả?
Cũng không phải nói Mễ Kỳ cố ý, mà Mễ Kỳ lấy từ thủ hạ trung thành của gia gia nàng.
Chỉ là cho dù là giả thì ba Ca Đặc Nhân này sao không đi đường cũ mà về? Làm sao lại chết ở nơi này.
Lúc này, Kim Cương đã nhảy xuống, khều khều ba cỗ hài cốt, hắn tìm được một vật kim loại kỳ lạ.
Đang lúc hắn muốn nhảy lên chợt phát hiện ra cái gì, nói:
- Thiếu gia, dưới này có khắc một ít văn tự kỳ quái.
Tề Bắc nhìn qua, quả nhiên trên ba cỗ hài cốt có khắc chi chít văn tự cổ quái.
- Cầm lấy nó.
Tề Bắc nói, lấy về cho Mễ Kỳ xem một chút, có lẽ nàng biết những văn tự này.
Trừ cái đó ra cũng không phát hiện thêm gì nữa, đoàn người Tề Bắc từ địa đạo trở về Quang Minh thần điện.
- Về nhà.
Tề Bắc thở ra một ngụm trọc khí, mở miệng nói.
Nhà, đúng vậy, Tây Linh thành hiện tại chính là nhà của hắn.
o0o
Mùa đông dài đằng đẵng bất tri bất giác đã trôi qua, vùng Tây Bắc đóng băng cũng đã ấm hơn.
Từng lớp tuyết dày đọng lại cũng tan ra, Tây Linh thành bắt đầu tiến vào thời kỳ phồn thịnh nhất.
Từng đoàn thương đội nối liền không dứt từ từ tiến vào thành, từng đoàn mạo hiểm đội từ nơi hoang dã mang đến những chiến lợi phẩm, chuẩn bị bán đi để bắt đầu chuyến mạo hiểm tiếp theo.
Mà bởi vì Tề Bắc trở thành chủ thành Tây Linh, sau khi thực hiện các chính sách, thành Tây Linh đã phồn vinh chưa từng có.
Trước kia, đây là một nơi vô cùng hỗn loạn, không người nào dám vào Tây Linh thành sinh sống, vì vậy nếu không có thực lực mạnh mẽ thì không dám tới Tây Linh thành làm ăn.
Nơi đây là thiên đường của tội phạm, những người hung ác trước kia đều được chiêu an, trở thành một phần tử bảo hộ cho Tây Linh thành.
Vốn không người nào nguyện ý lang thang nay đây mai đó, dùng đao liếm máu, mà Tề Bắc lại cho những người này cơ hội để làm lại cuộc đời.
Những tên tội phạm này, trong quá trình chuyển biến chúng không thích ứng kịp, vẫn tiếp tục vi phạm pháp lệnh, tất cả đều bị xử tử. Mà người khác thay đổi được, tìm được mục tiêu sống mới, đều cùng Tây Linh thành nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn.
Thiết Đầu kéo Hỏa Liệt cùng Độc Nhãn đang ở nhà tới tiểu lâu mới mở trong quán buồn bực uống rượu, một chén rồi một chén, tựa hồ không giải được phiền muộn trong lòng.
- Được rồi Thiết Đầu, đừng uống nữa, là một nam tử, như vậy đáng sao?
Hỏa Liệt đem chén rượu Thiết Đầu đang rót đoạt lấy, vỗ một phát lên đầu hắn một cái.
- Hỏa Liệt, để cho hắn uống đến chết đi!
Độc Nhãn một bên kích bác.
Thiết Đầu mặt mũi đỏ bừng, người đầy mùi rượu ngẩng đầu quát:
- Độc Nhãn, con mẹ ngươi nói ai đó.
- Nói ngươi đó, thằng hèn, không biết xấu hổ được xưng là thống lĩnh Thần Long. Nữ nhân của mình sắp gả cho người khác rồi mà vẫn còn ngồi đây uống rượu. Lão tử xem thường ngươi.
Độc nhãn châm chọc nói.
Thiết Đầu nhất thời nổi giận, lật tung cái bàn (DG: lộn cái bàn, biên ), nhào tới Độc Nhãn.
Hai Thần Long quân đầu lĩnh đánh nhau như du côn đầu đường xó chợ.
Nhân viên quán rượu nổi giận, thật không xem quy củ của Tây Linh thành sao. Hừ! để ta đi báo cáo với đội tuần tra.
Lúc này, lão bản nương phong vận thành thục ngăn hắn lại nói:
- Không cần để ý đến họ, để họ đánh nhau đi, ta biết họ là ai.
Rất nhanh, hai hán tử thở hồng hộc nằm trên mặt đất, trên mặt thâm tím, chảy cả máu mũi.
Thiếu Đầu bò dậy, vỗ vỗ vai Độc Nhãn một cái, cảm kích nói:
- Cám ơn.
- Hỗn đản, hạ thủ rất ác độc đó, chắc giờ người ta đã động phòng.
Độc Nhãn tức khí nói.
- Mau đi đi.
Hỏa Liệt nhìn lão bản nương trên lầu rồi hướng Thiết Đầu nói.
Thiết Đầu cắn răng một cái, quay người chạy ra khỏi quán rượu.
- Liệt Tử, huynh đệ các ngươi làm hỏng nhiều đồ của ta như vậy, khoản nợ này tính sao đây?
Lão bản nương dịu dàng nói.
- Cái này… Hay là chúng ta lên lầu hảo hảo tính toán nha.
Hỏa Liệt cười ha hả, thì ra trong khoảng thời gian này người này đã chấm mút với lão bản nương ở đây rồi.
- Ma quỷ…
Lão bản nương nũng nịu mắng, ánh mắt tràn ngập xuân tình.
Độc Nhãn lau máu ở khóe miệng, hướng Hỏa Liệt làm một động tác khinh bỉ. Tìm nữ nhân có thể tới kỹ viện, còn có rất nhiều chủng loại nữ chứ, cần gì phải dây dưa phiền toái như vậy.
- Buổi tối ta lại đến, bây giờ ta với Độc Nhãn còn phải đi xem trò vui đã.
Hỏa Liệt véo một cái trên cặp mông đầy đặn của nàng, rồi cùng Độc Nhãn rời đi.
…………………..
…………………..
Tây Sơn trấn, tiểu viện của Ải Nhân Đế Mỗ phi thường náo nhiệt.
Cả tiểu viện được trang trí bởi những tấm lụa đỏ, dán chữ hỉ trước nhà.
Đây là bảo bối nữ nhi của Đế Mỗ, nổi tiếng rất chua ngoa Lệ Á, muốn cùng thanh mai trúc mã của mình Ải Nhân Ba Lâm kết hôn.
Đế Mỗ ở Tây Sơn trấn có quan hệ không tệ, hơn nữa Lệ Á có rất nhiều bằng hữu Mạo Hiểm Giả, tới chúc mừng thật không ít, còn phải bày tiệc ra cả bên ngoài.
- Lão Ma tử, không phải Lệ Á cùng thống lĩnh Thần Long Thiết Đầu có gì gì đó sao? Làm sao chớp mắt một cái lại kết hôn với người khác.
Trên bàn rượu, mấy thương nhân đang bàn luận xôn xao.
- Ai nói không phải. Lần trước Thiết Đầu thống lĩnh giải vây cho Đế Mỗ, Lệ Á liền đem lòng yêu mến Thiết Đầu thống lĩnh, sau đó hai ngươi dây dưa với nhau, nghe nói một lần uống nhiều quá nên… Hắn hắc, ngươi hiểu chứ? Tiếp đó, Lệ Á liền bức hôn Thiết Đầu thống lĩnh, hắn trực tiếp cự tuyệt, cho nên tiểu nha đầu tâm tàn ý nguội, liền cùng một thanh niên ái mộ nàng trong tộc kết hôn luôn.
Một người thương nhân khác thấp giọng nói.
- Lệ Á uống nhiều? Tửu lượng của nha đầu kia ngay cả một đầu cự tượng cũng phải giơ cờ trắng đầu hàng mà?
Vừa nói xong, một tên thương nhân khác vẻ mặt không tin.
- Lão Bát, ngươi thật ngu ngốc, vẫn không hiểu hay sao?
- A… Nha đầu này dám yêu dám hận, thật thống khoái, nhưng mà Thiết Đầu thống lĩnh là ai, sao có thể để ý đến nàng chứ.
Đúng lúc này, tiếng vó vang lên ngựa dồn dập.
Xa xa, một con thiết mã lao nhanh như gió chạy tới.
Một tên thanh niên đầu trọc mặt mũi sưng húp lập tức xông vào bên trong.
- Lệ Á, ngươi đi ra ngoài đây.
Thiết Đầu khàn giọng hô lớn.
Tất cả khách mời đều nhìn sang, nhìn Thiết Đầu mặt mũi bầm dập, cả người đều mùi rượu, cả đám đưa mắt nhìn nhau.
Đế Mỗ một thân trang phục Ải Nhân lộng lẫy đi ra, tức giận quát lớn:
- Thiết Đầu thống lĩnh, ngươi tới đây làm gì? Lệ Á bị ngươi làm hại còn chưa đủ sao? Hôm nay là ngày vui của nó, ngươi vẫn còn tới đây quấy rối?
- Ta muốn gặp Lệ Á.
Thiết Đầu trầm giọng nói.
- Lệ Á đã vào động phòng rồi.
Đế Mỗ hừ một tiếng.
Thiết Đầu nhất thời giống như bị nổ tung, tản ra vô vàn sát khí, rống to một tiếng, xông vào trong phòng.
Nhưng vào lúc này, thanh âm Lệ Á từ trong phòng truyền tới:
- Ngươi đứng lại, nếu còn làm loạn, ta sẽ đập đầu tự sát cho ngươi xem.
Thiết Đầu nhất thời cứng lại, một lúc lâu mới khàn giọng nói:
- Lệ Á, ngươi đi ra ngoài đi, ta có chuyện muốn nói với ngươi.
- Có gì thì nói đi, nói xong liền cút đi, ta không muốn nhìn thấy ngươi.
Lệ Á lạnh lùng nói.
- Ta… Ta…
Thiết Đầu khẩn trương đến đỏ cả mặt, ta ta mấy câu, giống như hóc xương vậy, không nói ra lời.
- Không có gì thì cút đi, đừng quấy rối hôn lễ của ta, ta còn phải động phòng.
Lệ Á lạnh lùng nói.
Thiết Đầu đột nhiên ngẩn đầu, trực tiếp đánh nát chiếc bàn, thức ăn văng khắp nên, hắn như một con dã thú, quát um lên:
- Ngươi là nữ nhân của ta, ta không cho phép ngươi cưới người khác.
Trong phòng đột nhiên trầm mặt, mà tất cả khách khứa tới tham dự cũng yên lặng.
- Ta cùng người khác kết hôn thì sao? Ngươi dù sao cũng không cưới ta, ta trong mắt ngươi chỉ là con vịt xấu xí, chỉ làm cho ngươi phiền toái thôi sao?
Lệ Á sâu kín thở dài nói.
- Ta… Ta cưới.
Thiết Đầu lớn tiếng nói, nói xong hắn mới trút được gánh nói, kiên định nói tiếp:
- Ta cưới ngươi.
Cửa phòng mở ra, Lệ Á một thân hôn phục của Ải Nhân tộc, trên người đeo đồ trang sắc reo lên những tiếng đinh đang vui tai, nàng vui mừng chạy đến bên Thiết Đầu, gắt gao ôm chạy hắn.
- Đây là ngươi nói nha, ngươi sẽ lấy ta, mọi người trong này đều có thể làm chứng.
Thiết Đầu nhất thời kinh ngạc, chuyện gì vậy ta? Hắn có cảm giác như vừa bị lừa thì phải.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang tiếng vó ngựa, đi đầu chính là Hỏa Liệt cùng Độc Nhãn, đi theo phía sau là đám quan quân Thần Long quân, phía sau nữa chính là một xe đầy rượu ngon.
- Ha ha, Thiết Đầu, nói xuông không bằng làm ngay, hôm nay sẽ tổ chức hôn sự cho ngươi luôn nha.
Hỏa Liệt nhảy xuống ngựa cười to nói.
- Ngươi… Các ngươi…
Thiết Đầu vẫn không rõ, hắn bị Lệ Á cùng huynh đệ mình liên kết lại lừa gạt.
Lúc này, đã có thị nữ mang hôn phục cho Thiết Đầu.
Bên ngoài chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một ban nhạc lớn, bắt đầu tấu nhạc, hỏa hệ ma pháp rực rỡ phóng lên cao.
Đúng lúc này, một Ải Nhân thanh niên cường tráng đi tới trước mặt Thiết Đầu cùng Lệ Á, hắn trịnh trọng nói với Thiết Đầu:
- Ta, Ải Nhân dũng sĩ Ba Lâm cảnh cáo ngươi, nếu ngươi đối xử không tốt với Á Á, ta nhất định sẽ cướp nàng đi.
- Ta sẽ không cho ngươi cơ hội này.
Thiết Đầu trợn mắt nhìn Ba Lâm.
Ba Lâm nhìn Lệ Á, dang hai tay ra nói:
- Lệ Á, chúc mừng ngươi.
Lệ Á ngọt ngào cười, tiến lên ôm lấy Ba Lâm.
Nhưng thân thể nàng đột nhiên nhẹ đi, bị Thiết Đầu kéo lại, Thiết Đầu nói:
- Ngươi là nữ nhân của ta, phải tuân thủ theo quy tắc của ta, không được cùng nam nhân khác thân mật.
- Vâng.
Lệ Á hì hì cười một tiếng, nói với Ba Lâm:
- Thật xin lỗi, Ba Lâm.
Đột nhiên một đạo thân ảnh từ chân trời phóng tới.
- Ha ha, bổn tước đã bỏ lỡ cái gì sao?
Tiếng cười vang lên, chi một thanh niên tuấn tú hiện ra trong sân.
Cả đám nhìn qua, đột nhiên Hỏa Liệt, Thiết Đầu Độc Nhãn cùng đám quan quân nhất tề quỳ gối, kích động nói:
- Tham kiến tước gia.
- Đừng đa lễ, không nghĩ tới vừa mới trở về đã được uống rượu hỉ. Thiết Đầu, đứng lên giới thiệu cho bổn tước một chút.
Người tới chính là Tề Bắc vừa từ nơi Hoang Vực trở về, vừa tới cổng thành liền nghe được Thần Long quân sĩ nói đến chuyện của Thiết Đầu, lập tức chạy tới.
Thiết Đầu có chút lúng túng nói:
- Thuộc hạ đáng chết, Lệ Á mau tham kiến thành chủ đại nhân
- Thành chủ đạnh nhân!
Lệ Á tò mò đánh giá Tề Bắc.
- Tước gia, đây là Lệ Á, còn đây là phụ thân của nàng.
Thiết Đầu chỉ vào Lệ Á cùng Đế Mỗ nói.
- Xin chào, Thiết Đầu là một trong người ta tín nhiệm nhất, tới vội vàng không có chuẩn bị lệ vật, vật nhỏ này tặng cho các ngươi làm quà hôn lễ vậy.
Tề Bắc cười thân thiết nói, lấy ra một khối tinh thạch chói mắt.
- Ma tinh thạch hỏa hệ cấp bảy.
Đế Mỗ thất thanh kêu lên.
Biên: Cường Thuần Khiết
Nhóm dịch: Nòng Nọc
Đây là chỗ mười vạn năm trước Quanh Minh chi thần đã từng ngồi, coi như thánh cấp cường giả tới đây, cũng phải cung kính hành lễ với thần tọa, không dám có chút khinh nhờn.
Nhưng thằng cha Tề Bắc này lại trực tiếp lắc lắc cái mông ngồi xuống, lại còn lắc đầu nói:
- Đây là tần tọa sao? Sao chẳng có cảm giác chó gì vậy?
Tát Linh Linh muốn nói lại thôi, không ngờ Tề Bắc lại to gan như vậy, đây là chỗ Quang Minh thần ngồi đó.
Tề Bắc lại lấy tấm bản đồ da dê nhìn đi nhìn lại, suy nghĩ một chút, Quang Minh thần điện được xây dựng trên Địa Tinh di chỉ. Nếu như vậy, chẳng lẽ phải hủy tòa Thần Điện này sao?
Nghĩ như thế, Tề Bắc làm ra những hành động báng bổ như vậy, chính hắn lại xem như không có việc gì, bởi vì hắn coi thần và người cũng giống nhau cả thôi, còn tưởng tượng mình cùng nữ thần Sinh Mệnh xxx nữa chứ, mà bây giờ hắn còn ngồi trên thần tọa lắc lắc cái mông, việc đó đối với hắn cũng rất bình thường.
Bất quá, nếu phải phá hủy đi thần điện, trong lòng Tề Bắc có chút do dự.
Dù sao thần điện này tuy đã bị tổn hại nhiều, nhưng khắp nơi đều lưu lại khí tức cường giả, cho thấy nơi này thường xuyên có vài cường giả lui tới.
Tín ngưỡng của người khác, ta phải tôn trọng, hủy đi sợ rằng không thỏa đáng, không bằng đào một cái địa đạo rồi đi ra.
Tề Bắc nhìn thoáng qua mọi chỗ, cuối cùng đứng lên trên chỗ thần tọa.
Nếu nói địa phương cuối cùng chưa xét thì tự nhiên là dưới thần tọa rồi, cái ý nghĩ to gan không giống ai của hắn lại nhận ra chỗ dị thường này.
Tề Bắc lấy tay sờ sờ thần tọa, đột nhiện sắc mặt có chút quái dị, lại có một chỗ trống.
Khi hắn dịch chuyển phiến đá ra, lộ ra một hang động tối om, sắc mặt những người còn lại cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, không người nào nghĩ tới, dưới thần tọa này vẫn còn một chỗ như vậy.
Xem ra không phải có mỗi mình bổn thiếu gia xúc phạm nha, vẫn còn có người không để Quang Minh chi thần vào mắt đó sao. Phía dưới Địa Tinh di chỉ chắc còn có người khác biết nữa, Tề Bắc thầm nghĩ.
- Vào xem một chút.
Tề Bắc chui vào, đoàn người Kim Cương lập tức đuổi theo, Tát Linh Linh do dự một chút, cung kính khom người với thần tọa, rồi cắn răng đuổi theo.
Quang Minh chi thần chính là tín ngưỡng của mười ba nước liên minh Thánh Á Na. Nếu để người trong gia tộc nàng biết, không đem nàng trục xuất ra khỏi gia tộc mới là chuyện lạ.
Địa đạo này dường như đã từ lâu rồi chẳng có ma nào mò tới, không có chút hơi người nào.
Đi xuống được vài trăm thước liền gặp một khe vực chừng mười thước ngáng đường.
Tề Bắc liếc một cái, phát hiện dưới vực có ba bộ hài cốt, còn lại không thấy gì.
- Ca Đặc Nhân.
Tần Thiên nhìn ba bộ hài cốt liền nhận ra.
- Chủ nhân, không có bất kỳ cơ quan nào để đi ra. Đây chính là tuyệt lộ.
Âm thanh của Thập Tam vang bên tai.
Tuyệt lộ?
Tề Bắc nhíu nhíu lông mày, chẳng lẽ Mễ Kỳ cho hắn bản đồ giả?
Cũng không phải nói Mễ Kỳ cố ý, mà Mễ Kỳ lấy từ thủ hạ trung thành của gia gia nàng.
Chỉ là cho dù là giả thì ba Ca Đặc Nhân này sao không đi đường cũ mà về? Làm sao lại chết ở nơi này.
Lúc này, Kim Cương đã nhảy xuống, khều khều ba cỗ hài cốt, hắn tìm được một vật kim loại kỳ lạ.
Đang lúc hắn muốn nhảy lên chợt phát hiện ra cái gì, nói:
- Thiếu gia, dưới này có khắc một ít văn tự kỳ quái.
Tề Bắc nhìn qua, quả nhiên trên ba cỗ hài cốt có khắc chi chít văn tự cổ quái.
- Cầm lấy nó.
Tề Bắc nói, lấy về cho Mễ Kỳ xem một chút, có lẽ nàng biết những văn tự này.
Trừ cái đó ra cũng không phát hiện thêm gì nữa, đoàn người Tề Bắc từ địa đạo trở về Quang Minh thần điện.
- Về nhà.
Tề Bắc thở ra một ngụm trọc khí, mở miệng nói.
Nhà, đúng vậy, Tây Linh thành hiện tại chính là nhà của hắn.
o0o
Mùa đông dài đằng đẵng bất tri bất giác đã trôi qua, vùng Tây Bắc đóng băng cũng đã ấm hơn.
Từng lớp tuyết dày đọng lại cũng tan ra, Tây Linh thành bắt đầu tiến vào thời kỳ phồn thịnh nhất.
Từng đoàn thương đội nối liền không dứt từ từ tiến vào thành, từng đoàn mạo hiểm đội từ nơi hoang dã mang đến những chiến lợi phẩm, chuẩn bị bán đi để bắt đầu chuyến mạo hiểm tiếp theo.
Mà bởi vì Tề Bắc trở thành chủ thành Tây Linh, sau khi thực hiện các chính sách, thành Tây Linh đã phồn vinh chưa từng có.
Trước kia, đây là một nơi vô cùng hỗn loạn, không người nào dám vào Tây Linh thành sinh sống, vì vậy nếu không có thực lực mạnh mẽ thì không dám tới Tây Linh thành làm ăn.
Nơi đây là thiên đường của tội phạm, những người hung ác trước kia đều được chiêu an, trở thành một phần tử bảo hộ cho Tây Linh thành.
Vốn không người nào nguyện ý lang thang nay đây mai đó, dùng đao liếm máu, mà Tề Bắc lại cho những người này cơ hội để làm lại cuộc đời.
Những tên tội phạm này, trong quá trình chuyển biến chúng không thích ứng kịp, vẫn tiếp tục vi phạm pháp lệnh, tất cả đều bị xử tử. Mà người khác thay đổi được, tìm được mục tiêu sống mới, đều cùng Tây Linh thành nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn.
Thiết Đầu kéo Hỏa Liệt cùng Độc Nhãn đang ở nhà tới tiểu lâu mới mở trong quán buồn bực uống rượu, một chén rồi một chén, tựa hồ không giải được phiền muộn trong lòng.
- Được rồi Thiết Đầu, đừng uống nữa, là một nam tử, như vậy đáng sao?
Hỏa Liệt đem chén rượu Thiết Đầu đang rót đoạt lấy, vỗ một phát lên đầu hắn một cái.
- Hỏa Liệt, để cho hắn uống đến chết đi!
Độc Nhãn một bên kích bác.
Thiết Đầu mặt mũi đỏ bừng, người đầy mùi rượu ngẩng đầu quát:
- Độc Nhãn, con mẹ ngươi nói ai đó.
- Nói ngươi đó, thằng hèn, không biết xấu hổ được xưng là thống lĩnh Thần Long. Nữ nhân của mình sắp gả cho người khác rồi mà vẫn còn ngồi đây uống rượu. Lão tử xem thường ngươi.
Độc nhãn châm chọc nói.
Thiết Đầu nhất thời nổi giận, lật tung cái bàn (DG: lộn cái bàn, biên ), nhào tới Độc Nhãn.
Hai Thần Long quân đầu lĩnh đánh nhau như du côn đầu đường xó chợ.
Nhân viên quán rượu nổi giận, thật không xem quy củ của Tây Linh thành sao. Hừ! để ta đi báo cáo với đội tuần tra.
Lúc này, lão bản nương phong vận thành thục ngăn hắn lại nói:
- Không cần để ý đến họ, để họ đánh nhau đi, ta biết họ là ai.
Rất nhanh, hai hán tử thở hồng hộc nằm trên mặt đất, trên mặt thâm tím, chảy cả máu mũi.
Thiếu Đầu bò dậy, vỗ vỗ vai Độc Nhãn một cái, cảm kích nói:
- Cám ơn.
- Hỗn đản, hạ thủ rất ác độc đó, chắc giờ người ta đã động phòng.
Độc Nhãn tức khí nói.
- Mau đi đi.
Hỏa Liệt nhìn lão bản nương trên lầu rồi hướng Thiết Đầu nói.
Thiết Đầu cắn răng một cái, quay người chạy ra khỏi quán rượu.
- Liệt Tử, huynh đệ các ngươi làm hỏng nhiều đồ của ta như vậy, khoản nợ này tính sao đây?
Lão bản nương dịu dàng nói.
- Cái này… Hay là chúng ta lên lầu hảo hảo tính toán nha.
Hỏa Liệt cười ha hả, thì ra trong khoảng thời gian này người này đã chấm mút với lão bản nương ở đây rồi.
- Ma quỷ…
Lão bản nương nũng nịu mắng, ánh mắt tràn ngập xuân tình.
Độc Nhãn lau máu ở khóe miệng, hướng Hỏa Liệt làm một động tác khinh bỉ. Tìm nữ nhân có thể tới kỹ viện, còn có rất nhiều chủng loại nữ chứ, cần gì phải dây dưa phiền toái như vậy.
- Buổi tối ta lại đến, bây giờ ta với Độc Nhãn còn phải đi xem trò vui đã.
Hỏa Liệt véo một cái trên cặp mông đầy đặn của nàng, rồi cùng Độc Nhãn rời đi.
…………………..
…………………..
Tây Sơn trấn, tiểu viện của Ải Nhân Đế Mỗ phi thường náo nhiệt.
Cả tiểu viện được trang trí bởi những tấm lụa đỏ, dán chữ hỉ trước nhà.
Đây là bảo bối nữ nhi của Đế Mỗ, nổi tiếng rất chua ngoa Lệ Á, muốn cùng thanh mai trúc mã của mình Ải Nhân Ba Lâm kết hôn.
Đế Mỗ ở Tây Sơn trấn có quan hệ không tệ, hơn nữa Lệ Á có rất nhiều bằng hữu Mạo Hiểm Giả, tới chúc mừng thật không ít, còn phải bày tiệc ra cả bên ngoài.
- Lão Ma tử, không phải Lệ Á cùng thống lĩnh Thần Long Thiết Đầu có gì gì đó sao? Làm sao chớp mắt một cái lại kết hôn với người khác.
Trên bàn rượu, mấy thương nhân đang bàn luận xôn xao.
- Ai nói không phải. Lần trước Thiết Đầu thống lĩnh giải vây cho Đế Mỗ, Lệ Á liền đem lòng yêu mến Thiết Đầu thống lĩnh, sau đó hai ngươi dây dưa với nhau, nghe nói một lần uống nhiều quá nên… Hắn hắc, ngươi hiểu chứ? Tiếp đó, Lệ Á liền bức hôn Thiết Đầu thống lĩnh, hắn trực tiếp cự tuyệt, cho nên tiểu nha đầu tâm tàn ý nguội, liền cùng một thanh niên ái mộ nàng trong tộc kết hôn luôn.
Một người thương nhân khác thấp giọng nói.
- Lệ Á uống nhiều? Tửu lượng của nha đầu kia ngay cả một đầu cự tượng cũng phải giơ cờ trắng đầu hàng mà?
Vừa nói xong, một tên thương nhân khác vẻ mặt không tin.
- Lão Bát, ngươi thật ngu ngốc, vẫn không hiểu hay sao?
- A… Nha đầu này dám yêu dám hận, thật thống khoái, nhưng mà Thiết Đầu thống lĩnh là ai, sao có thể để ý đến nàng chứ.
Đúng lúc này, tiếng vó vang lên ngựa dồn dập.
Xa xa, một con thiết mã lao nhanh như gió chạy tới.
Một tên thanh niên đầu trọc mặt mũi sưng húp lập tức xông vào bên trong.
- Lệ Á, ngươi đi ra ngoài đây.
Thiết Đầu khàn giọng hô lớn.
Tất cả khách mời đều nhìn sang, nhìn Thiết Đầu mặt mũi bầm dập, cả người đều mùi rượu, cả đám đưa mắt nhìn nhau.
Đế Mỗ một thân trang phục Ải Nhân lộng lẫy đi ra, tức giận quát lớn:
- Thiết Đầu thống lĩnh, ngươi tới đây làm gì? Lệ Á bị ngươi làm hại còn chưa đủ sao? Hôm nay là ngày vui của nó, ngươi vẫn còn tới đây quấy rối?
- Ta muốn gặp Lệ Á.
Thiết Đầu trầm giọng nói.
- Lệ Á đã vào động phòng rồi.
Đế Mỗ hừ một tiếng.
Thiết Đầu nhất thời giống như bị nổ tung, tản ra vô vàn sát khí, rống to một tiếng, xông vào trong phòng.
Nhưng vào lúc này, thanh âm Lệ Á từ trong phòng truyền tới:
- Ngươi đứng lại, nếu còn làm loạn, ta sẽ đập đầu tự sát cho ngươi xem.
Thiết Đầu nhất thời cứng lại, một lúc lâu mới khàn giọng nói:
- Lệ Á, ngươi đi ra ngoài đi, ta có chuyện muốn nói với ngươi.
- Có gì thì nói đi, nói xong liền cút đi, ta không muốn nhìn thấy ngươi.
Lệ Á lạnh lùng nói.
- Ta… Ta…
Thiết Đầu khẩn trương đến đỏ cả mặt, ta ta mấy câu, giống như hóc xương vậy, không nói ra lời.
- Không có gì thì cút đi, đừng quấy rối hôn lễ của ta, ta còn phải động phòng.
Lệ Á lạnh lùng nói.
Thiết Đầu đột nhiên ngẩn đầu, trực tiếp đánh nát chiếc bàn, thức ăn văng khắp nên, hắn như một con dã thú, quát um lên:
- Ngươi là nữ nhân của ta, ta không cho phép ngươi cưới người khác.
Trong phòng đột nhiên trầm mặt, mà tất cả khách khứa tới tham dự cũng yên lặng.
- Ta cùng người khác kết hôn thì sao? Ngươi dù sao cũng không cưới ta, ta trong mắt ngươi chỉ là con vịt xấu xí, chỉ làm cho ngươi phiền toái thôi sao?
Lệ Á sâu kín thở dài nói.
- Ta… Ta cưới.
Thiết Đầu lớn tiếng nói, nói xong hắn mới trút được gánh nói, kiên định nói tiếp:
- Ta cưới ngươi.
Cửa phòng mở ra, Lệ Á một thân hôn phục của Ải Nhân tộc, trên người đeo đồ trang sắc reo lên những tiếng đinh đang vui tai, nàng vui mừng chạy đến bên Thiết Đầu, gắt gao ôm chạy hắn.
- Đây là ngươi nói nha, ngươi sẽ lấy ta, mọi người trong này đều có thể làm chứng.
Thiết Đầu nhất thời kinh ngạc, chuyện gì vậy ta? Hắn có cảm giác như vừa bị lừa thì phải.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang tiếng vó ngựa, đi đầu chính là Hỏa Liệt cùng Độc Nhãn, đi theo phía sau là đám quan quân Thần Long quân, phía sau nữa chính là một xe đầy rượu ngon.
- Ha ha, Thiết Đầu, nói xuông không bằng làm ngay, hôm nay sẽ tổ chức hôn sự cho ngươi luôn nha.
Hỏa Liệt nhảy xuống ngựa cười to nói.
- Ngươi… Các ngươi…
Thiết Đầu vẫn không rõ, hắn bị Lệ Á cùng huynh đệ mình liên kết lại lừa gạt.
Lúc này, đã có thị nữ mang hôn phục cho Thiết Đầu.
Bên ngoài chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một ban nhạc lớn, bắt đầu tấu nhạc, hỏa hệ ma pháp rực rỡ phóng lên cao.
Đúng lúc này, một Ải Nhân thanh niên cường tráng đi tới trước mặt Thiết Đầu cùng Lệ Á, hắn trịnh trọng nói với Thiết Đầu:
- Ta, Ải Nhân dũng sĩ Ba Lâm cảnh cáo ngươi, nếu ngươi đối xử không tốt với Á Á, ta nhất định sẽ cướp nàng đi.
- Ta sẽ không cho ngươi cơ hội này.
Thiết Đầu trợn mắt nhìn Ba Lâm.
Ba Lâm nhìn Lệ Á, dang hai tay ra nói:
- Lệ Á, chúc mừng ngươi.
Lệ Á ngọt ngào cười, tiến lên ôm lấy Ba Lâm.
Nhưng thân thể nàng đột nhiên nhẹ đi, bị Thiết Đầu kéo lại, Thiết Đầu nói:
- Ngươi là nữ nhân của ta, phải tuân thủ theo quy tắc của ta, không được cùng nam nhân khác thân mật.
- Vâng.
Lệ Á hì hì cười một tiếng, nói với Ba Lâm:
- Thật xin lỗi, Ba Lâm.
Đột nhiên một đạo thân ảnh từ chân trời phóng tới.
- Ha ha, bổn tước đã bỏ lỡ cái gì sao?
Tiếng cười vang lên, chi một thanh niên tuấn tú hiện ra trong sân.
Cả đám nhìn qua, đột nhiên Hỏa Liệt, Thiết Đầu Độc Nhãn cùng đám quan quân nhất tề quỳ gối, kích động nói:
- Tham kiến tước gia.
- Đừng đa lễ, không nghĩ tới vừa mới trở về đã được uống rượu hỉ. Thiết Đầu, đứng lên giới thiệu cho bổn tước một chút.
Người tới chính là Tề Bắc vừa từ nơi Hoang Vực trở về, vừa tới cổng thành liền nghe được Thần Long quân sĩ nói đến chuyện của Thiết Đầu, lập tức chạy tới.
Thiết Đầu có chút lúng túng nói:
- Thuộc hạ đáng chết, Lệ Á mau tham kiến thành chủ đại nhân
- Thành chủ đạnh nhân!
Lệ Á tò mò đánh giá Tề Bắc.
- Tước gia, đây là Lệ Á, còn đây là phụ thân của nàng.
Thiết Đầu chỉ vào Lệ Á cùng Đế Mỗ nói.
- Xin chào, Thiết Đầu là một trong người ta tín nhiệm nhất, tới vội vàng không có chuẩn bị lệ vật, vật nhỏ này tặng cho các ngươi làm quà hôn lễ vậy.
Tề Bắc cười thân thiết nói, lấy ra một khối tinh thạch chói mắt.
- Ma tinh thạch hỏa hệ cấp bảy.
Đế Mỗ thất thanh kêu lên.
/149
|