Vì thuộc tính khác nhau mà Ma Tinh Thạch có màu sắc không giống nhau. Hơn nữa vì bất đồng cấp bậc nên độ tinh khiết cũng không giống nhau. Ma Tinh Thạch Thổ hệ có màu vàng, Phong hệ là màu xanh, Hoả hệ là màu đỏ, Thuỷ hệ là màu lam, Lôi hệ là màu tím còn lại quang minh và hắc ám hệ là loại quý hiếm. Mà khải giáp của Địa Tinh phía trước có năm lỗ và phía sau cũng có năm lỗ đối xứng màu vàng, xanh, đỏ, lam, tím. Nói cách khác, khải giáp của Địa Tinh cần có năm loại Ma Tinh Thạch mới có thể khởi động. Tề Bắc đem mười viên Ma Tinh Thạch của năm hệ lắp vào các lỗ trên khải giáp. Đột nhiên, khải giáp của Địa Tinh này sáng lên mộy chút nhưng trong nháy mắt đã ảm đạm trở lại.
- Chuyện này là thế nào?
Tề Bắc sửng sốt một chút, sờ lên cằm trầm ngâm. Lúc này, ánh mắt Tề Bắc dừng lại cái lỗ ngoài cùng có khắc ba đường cong nhỏ. "Nếu như chỉ dựa vào thuộc tính của Ma Tinh Thạch, vậy đường cong này đại biểu cho cái gì? Chẳng lẽ đại biểu cho cấp bậc ma tinh thạch? Ma tinh thạch có phân ra sơ, trung ,cao cấp. Chẳng lẽ cái khải giáp của Địa Tinh tộc này phải cần mười viên Ma Tinh Thạch cao cấp?" Vừa rồi hắn bỏ Ma Tinh Thạch vào nhưng cấp bậc là không đồng nhất. May là Tề Bắc cũng không thiếu Ma Tinh Thạch, hắn nhanh chóng lấy ra những viên Ma Tinh Thạch cao cấp ra. Khi viên tinh thạch cuối cùng được lắp vào, cả khải giáp lièn nổi lên quang mang nhàn nhạt, sau đó những đường vân trên khôi giáp vốn ảm đảm cũng sáng lên. Tề Bắc sung sướng đem khôi giáp mặc lên người, lộ ra khí khái anh hùng. Chẳng qua quang mang trên khải giáp dần dần biến mất nhưng những đường vân vẫn phát sáng như cũ. Tề Bắc đưa tay lên, hắc trường kiếm hiện trong lòng bàn tay. Hắn khởi động Cuồng Long Đấu Khí quyết, chém một phát vào tay mình. Dĩ nhiên là hắn chỉ dùng ba phần lực đạo, hơn nữa còn vận công hộ thể, bởi ai biết được khải giáp này trông ngon nhưng có thể dùng được hay không. Với lại hắn cũng không thể chém bị thương chính mình, nếu không hắn sẽ biến thành trò cười cho thiên hạ. Đấu khí kim sắc chạm đến cánh tay được khải giáp bảo vệ, khôi giáp nhất thời nổi lên một tầng quang mang, đánh bật đấu khí của Tề Bắc ra.
- Ha ha, đồ tốt.
Tề Bắc có chút hưng phấn. Sau đó tiếp tục dùng năm thành lực lượng, rồi tăng dần cho tới toàn lực. Thế nhưng khải giáp của Địa Tinh hoàn toàn ngăn chặn được, chỉ là Ma Tinh Thạch được lắp trên giáp đã ảm đạm đi phần nào. Lúc này, Tề Bắc đột nhiên phát hiện ở cổ tay của khải giáp, được trang bị ám khí. Hắn nhẹ nhàng chạm vào điểm lồi lên trong giáp, nhất thời lòi ra một cái ống sắt. Tề Bắc không khỏi nhớ lại ống sắt trên tay của công chúa Ca Đặc có uy lực tương đương với laser. Mà cái ống sắt trên khải giáp của Địa Tinh rất giống như cái ống sắt của công chúa Ca Đặc, phát ra năng lượng ánh sáng mạnh như thế. Tề Bắc đem hướng ống sắt xuống mặt đất, nắm chặt tay lại, một đạo bạch quang chói mắt nhất thời từ ống sắc bắn ra. “Chiu” một tiếng, tạo thành một cái lỗ sâu hoắm.
- Con mẹ nó, có khôi giáp này chẳng phải là người bình thường cũng có thể cùng cao cấp chiến sĩ và ma phap sự sánh ngang sao? Thật quá cường đại.
Tề Bắc khiếp sợ không thôi. Qua khảo nghiệm lực phòng ngự của khôi giáp, hắn có thể đoán chừng phòng ngự của khải giáp ngang bằng với đấu khí khải giáp của Chiến sĩ Vương phẩm. Nếu luận về lực công kích, sức sát thương và xuyên thấu của ống sắt khi bắn ra thì có thể so với một chiêu công kích của Ma Pháp Sư cao cấp, hơn nữa lại không cần thời gian niệm chú.
Lúc này, khải giáp của Địa Tinh đã dùng hết một phần ba năng lượng, đây có thể nói là khuyết điểm duy nhất của khôi giáp này. Bởi nếu gặp địch nhân cường đại, cũng không thể chống đỡ được bao lâu vì hao phí năng lượng quá lớn. Còn về Ma Tinh Thạch cao cấp, Tề Bắc mặc dù có thể có một số lượng lớn nhưng Chiến sĩ và Ma Pháp Sư bình thường sợ là Ma Tinh Thạch cao cấp cũng chưa thấy qua, với lại khi sử dụng khôi giáp của Địa Tinh, một lần cần mười viên Ma Tinh Thạch cao cấp có giá mấy chục vạn kim tệ sẽ hao phí quá nhiều. Một khi đem ra sản xuất với số lượng lớn, đừng nói là trang bị cho một quân đội, dù trang bị cho chỉ một doanh trại thôi thì ngay cả gia tài của Kim Diệp hoàng triều cũng phải thoi thóp. Một người được trang bị một khôi giáp, cần cung cấp ba mươi vạn kim tệ để mua Ma Tinh Thạch. Một doạnh trại có bốn trăm người người, vị chi là khoảng Mười hai triệu kim tệ. Hơn nữa, khôi giáp này khi thành phẩm giá sẽ có giá cao hơn ba mươi ngàn kim tệ. Nghĩ đến đây, sự hưng phần trong lòng Tề Bắc dần dần hạ xuống: “Vật này mặc dù tốt nhưng thật sự quá đắt tiền. Hay là thật thà tu luyện cho tốt, giống như khi tiến hoá, bước cuối cùng cũng là tự thân, ngoại lực không thể giúp được. Có lẽ đây chính là lý do mà Địa Tinh văn minh bị huỷ diệt.”
- Tước gia.
Ngoài cửa truyền tới thanh âm của Hoả Liệt.
- Vào đi.
Tề Bắc nói. Hoả Liệt đẩy cửa đi vào, hiển nhiên có thấy khải giáp trên người Tề Bắc, kinh diễm nói:
- Tước gia, ngài mặc khải gáp thật có khí phách, còn hơn cả nhưng kỵ sĩ khải giáp của ở Quang minh thần điện.
- Được rồi, bớt vuốt mông ngựa đi. Chuyện ta giao cho đã làm như thế nào rồi?
Tề Bắc hỏi.
- Hồi bẩm Tước gia, đã hoàn thành.
Hoả Liệt cười, đem chuyện đã xảy ra nói một lần. Đúng lúc này, thanh âm của Tiểu Cửu vang lên bên tai của Tề Bắc:
- Chủ nhân, có hai người đi theo Hoả Liệt. Hiện tại đã vào trong viện, ẩn nặc sau cây cổ thụ.
- Chỉ cần không đả thương người thì không cần để ý đến bọn họ.
Tề Bắc thản nhiên nói. Hoả Liệt móc cái túi kim tệ của Thanh Mộc đưa cho, muốn dâng lên Tề Bắc.
- Các ngươi cầm lấy đi, nhớ mời các huynh đệ khác uống rượu.
Tề Bắc cười nói.
- Tạ ơn Tước gia.
Hoả Liệt nhất thời cười đến miệng cũng sắp rách tới mang tai. Trong túi có hơn ngàn kim tệ, đủ cho bọn họ uống say đến thiên hôn địa ám. Một nhà thường dân có mười người đi làm cả đời cũng không kiếm được kim tệ nhiều đến vậy. Hai gã được Thanh Mộc tới điều tra viện của Đỗ Thọ đi một vòng, biết được thương đội này đến đây chỉ để giao dịch cùng Huyết Lang Vương, nên sau đó lặng lẽ rời khỏi. Tề Bắc đi ra khỏi phòng, vào trong doanh trướng ở nội viện, là của công chúa Ca Đặc. Tác dụng của nó không chỉ có thể ngăn cách khí tức, mà còn có thể chống lại được mũi tên ma pháp bắn tới, cả ba thiếu nữ Tinh Linh đều ngồi trong này. Khi hắn vừa đi vào thì nghe mấy tiếng thét kinh hoàng truyền tới, hắn vội vàng quay đầu ra, nhưng hai mắt vẫn phê khi nhì thấy cảnh khiến cho cả tiểu đệ đệ của hắn cũng phải hiếu kỳ. Không đầy một khắc, muội muội của Đỗ Thọ là Đỗ Linh chui ra ngoài, hung hăng lườm Tề Bắc, hừ lạnh nói:
- Sắc lang.
Muội muội của Đỗ Thọ là một mỹ nhân, cho dù nàng đã biết thân phận Tề Bắc, hơn nữa hắn còn cứu nàng từ móng vuốt sói của Hoả Lang và nàng có nhiệm vụ chiếu cố cho ba thiếu nữ Tinh Linh bị Tề Bắc nhốt. Về sau, không biết ba thiếu nữ Tinh Ling kia đã nói bậy gì về hắn, mà mỗi khi nàng thấy hắn thì sắc mặt đều khó coi. Tinh Linh vốn thích sạch sẽ, mới vừa này ba thiếu nữ Tinh Linh đã van xin nàng lau thân thể giúp họ. Kết quả là đang chuẩn bị thì Tề Bắc vừa vặn đi vào, hắn đã nhìn thấy hết bộ ngực căng tròn của Yến Linh. Tề Bắc cũng lười giải thích, nếu hắn thật sự mong muốn sắc đẹp của 3 thiếu nữ tinh linh, đã sớm đem các nàng ăn tất. (Dg: ta thích :88:)(Biên: không ăn luôn thì thích nỗi gì)
- Chuyện này là thế nào?
Tề Bắc sửng sốt một chút, sờ lên cằm trầm ngâm. Lúc này, ánh mắt Tề Bắc dừng lại cái lỗ ngoài cùng có khắc ba đường cong nhỏ. "Nếu như chỉ dựa vào thuộc tính của Ma Tinh Thạch, vậy đường cong này đại biểu cho cái gì? Chẳng lẽ đại biểu cho cấp bậc ma tinh thạch? Ma tinh thạch có phân ra sơ, trung ,cao cấp. Chẳng lẽ cái khải giáp của Địa Tinh tộc này phải cần mười viên Ma Tinh Thạch cao cấp?" Vừa rồi hắn bỏ Ma Tinh Thạch vào nhưng cấp bậc là không đồng nhất. May là Tề Bắc cũng không thiếu Ma Tinh Thạch, hắn nhanh chóng lấy ra những viên Ma Tinh Thạch cao cấp ra. Khi viên tinh thạch cuối cùng được lắp vào, cả khải giáp lièn nổi lên quang mang nhàn nhạt, sau đó những đường vân trên khôi giáp vốn ảm đảm cũng sáng lên. Tề Bắc sung sướng đem khôi giáp mặc lên người, lộ ra khí khái anh hùng. Chẳng qua quang mang trên khải giáp dần dần biến mất nhưng những đường vân vẫn phát sáng như cũ. Tề Bắc đưa tay lên, hắc trường kiếm hiện trong lòng bàn tay. Hắn khởi động Cuồng Long Đấu Khí quyết, chém một phát vào tay mình. Dĩ nhiên là hắn chỉ dùng ba phần lực đạo, hơn nữa còn vận công hộ thể, bởi ai biết được khải giáp này trông ngon nhưng có thể dùng được hay không. Với lại hắn cũng không thể chém bị thương chính mình, nếu không hắn sẽ biến thành trò cười cho thiên hạ. Đấu khí kim sắc chạm đến cánh tay được khải giáp bảo vệ, khôi giáp nhất thời nổi lên một tầng quang mang, đánh bật đấu khí của Tề Bắc ra.
- Ha ha, đồ tốt.
Tề Bắc có chút hưng phấn. Sau đó tiếp tục dùng năm thành lực lượng, rồi tăng dần cho tới toàn lực. Thế nhưng khải giáp của Địa Tinh hoàn toàn ngăn chặn được, chỉ là Ma Tinh Thạch được lắp trên giáp đã ảm đạm đi phần nào. Lúc này, Tề Bắc đột nhiên phát hiện ở cổ tay của khải giáp, được trang bị ám khí. Hắn nhẹ nhàng chạm vào điểm lồi lên trong giáp, nhất thời lòi ra một cái ống sắt. Tề Bắc không khỏi nhớ lại ống sắt trên tay của công chúa Ca Đặc có uy lực tương đương với laser. Mà cái ống sắt trên khải giáp của Địa Tinh rất giống như cái ống sắt của công chúa Ca Đặc, phát ra năng lượng ánh sáng mạnh như thế. Tề Bắc đem hướng ống sắt xuống mặt đất, nắm chặt tay lại, một đạo bạch quang chói mắt nhất thời từ ống sắc bắn ra. “Chiu” một tiếng, tạo thành một cái lỗ sâu hoắm.
- Con mẹ nó, có khôi giáp này chẳng phải là người bình thường cũng có thể cùng cao cấp chiến sĩ và ma phap sự sánh ngang sao? Thật quá cường đại.
Tề Bắc khiếp sợ không thôi. Qua khảo nghiệm lực phòng ngự của khôi giáp, hắn có thể đoán chừng phòng ngự của khải giáp ngang bằng với đấu khí khải giáp của Chiến sĩ Vương phẩm. Nếu luận về lực công kích, sức sát thương và xuyên thấu của ống sắt khi bắn ra thì có thể so với một chiêu công kích của Ma Pháp Sư cao cấp, hơn nữa lại không cần thời gian niệm chú.
Lúc này, khải giáp của Địa Tinh đã dùng hết một phần ba năng lượng, đây có thể nói là khuyết điểm duy nhất của khôi giáp này. Bởi nếu gặp địch nhân cường đại, cũng không thể chống đỡ được bao lâu vì hao phí năng lượng quá lớn. Còn về Ma Tinh Thạch cao cấp, Tề Bắc mặc dù có thể có một số lượng lớn nhưng Chiến sĩ và Ma Pháp Sư bình thường sợ là Ma Tinh Thạch cao cấp cũng chưa thấy qua, với lại khi sử dụng khôi giáp của Địa Tinh, một lần cần mười viên Ma Tinh Thạch cao cấp có giá mấy chục vạn kim tệ sẽ hao phí quá nhiều. Một khi đem ra sản xuất với số lượng lớn, đừng nói là trang bị cho một quân đội, dù trang bị cho chỉ một doanh trại thôi thì ngay cả gia tài của Kim Diệp hoàng triều cũng phải thoi thóp. Một người được trang bị một khôi giáp, cần cung cấp ba mươi vạn kim tệ để mua Ma Tinh Thạch. Một doạnh trại có bốn trăm người người, vị chi là khoảng Mười hai triệu kim tệ. Hơn nữa, khôi giáp này khi thành phẩm giá sẽ có giá cao hơn ba mươi ngàn kim tệ. Nghĩ đến đây, sự hưng phần trong lòng Tề Bắc dần dần hạ xuống: “Vật này mặc dù tốt nhưng thật sự quá đắt tiền. Hay là thật thà tu luyện cho tốt, giống như khi tiến hoá, bước cuối cùng cũng là tự thân, ngoại lực không thể giúp được. Có lẽ đây chính là lý do mà Địa Tinh văn minh bị huỷ diệt.”
- Tước gia.
Ngoài cửa truyền tới thanh âm của Hoả Liệt.
- Vào đi.
Tề Bắc nói. Hoả Liệt đẩy cửa đi vào, hiển nhiên có thấy khải giáp trên người Tề Bắc, kinh diễm nói:
- Tước gia, ngài mặc khải gáp thật có khí phách, còn hơn cả nhưng kỵ sĩ khải giáp của ở Quang minh thần điện.
- Được rồi, bớt vuốt mông ngựa đi. Chuyện ta giao cho đã làm như thế nào rồi?
Tề Bắc hỏi.
- Hồi bẩm Tước gia, đã hoàn thành.
Hoả Liệt cười, đem chuyện đã xảy ra nói một lần. Đúng lúc này, thanh âm của Tiểu Cửu vang lên bên tai của Tề Bắc:
- Chủ nhân, có hai người đi theo Hoả Liệt. Hiện tại đã vào trong viện, ẩn nặc sau cây cổ thụ.
- Chỉ cần không đả thương người thì không cần để ý đến bọn họ.
Tề Bắc thản nhiên nói. Hoả Liệt móc cái túi kim tệ của Thanh Mộc đưa cho, muốn dâng lên Tề Bắc.
- Các ngươi cầm lấy đi, nhớ mời các huynh đệ khác uống rượu.
Tề Bắc cười nói.
- Tạ ơn Tước gia.
Hoả Liệt nhất thời cười đến miệng cũng sắp rách tới mang tai. Trong túi có hơn ngàn kim tệ, đủ cho bọn họ uống say đến thiên hôn địa ám. Một nhà thường dân có mười người đi làm cả đời cũng không kiếm được kim tệ nhiều đến vậy. Hai gã được Thanh Mộc tới điều tra viện của Đỗ Thọ đi một vòng, biết được thương đội này đến đây chỉ để giao dịch cùng Huyết Lang Vương, nên sau đó lặng lẽ rời khỏi. Tề Bắc đi ra khỏi phòng, vào trong doanh trướng ở nội viện, là của công chúa Ca Đặc. Tác dụng của nó không chỉ có thể ngăn cách khí tức, mà còn có thể chống lại được mũi tên ma pháp bắn tới, cả ba thiếu nữ Tinh Linh đều ngồi trong này. Khi hắn vừa đi vào thì nghe mấy tiếng thét kinh hoàng truyền tới, hắn vội vàng quay đầu ra, nhưng hai mắt vẫn phê khi nhì thấy cảnh khiến cho cả tiểu đệ đệ của hắn cũng phải hiếu kỳ. Không đầy một khắc, muội muội của Đỗ Thọ là Đỗ Linh chui ra ngoài, hung hăng lườm Tề Bắc, hừ lạnh nói:
- Sắc lang.
Muội muội của Đỗ Thọ là một mỹ nhân, cho dù nàng đã biết thân phận Tề Bắc, hơn nữa hắn còn cứu nàng từ móng vuốt sói của Hoả Lang và nàng có nhiệm vụ chiếu cố cho ba thiếu nữ Tinh Linh bị Tề Bắc nhốt. Về sau, không biết ba thiếu nữ Tinh Ling kia đã nói bậy gì về hắn, mà mỗi khi nàng thấy hắn thì sắc mặt đều khó coi. Tinh Linh vốn thích sạch sẽ, mới vừa này ba thiếu nữ Tinh Linh đã van xin nàng lau thân thể giúp họ. Kết quả là đang chuẩn bị thì Tề Bắc vừa vặn đi vào, hắn đã nhìn thấy hết bộ ngực căng tròn của Yến Linh. Tề Bắc cũng lười giải thích, nếu hắn thật sự mong muốn sắc đẹp của 3 thiếu nữ tinh linh, đã sớm đem các nàng ăn tất. (Dg: ta thích :88:)(Biên: không ăn luôn thì thích nỗi gì)
/149
|