Vào lúc bọn người Tiêu Phàm trở lại Thần Phong Học Viện, bên trong đại sảnh Hoàng phủ đang ngồi mấy người, nếu như Tiêu Phàm ở đây nhất định sẽ nhận ra ba người trong đó.
- Trương phó hội trưởng nguyện ý trở thành khách khanh trưởng lão của Hoàng gia ta, Hoàng mỗ cầu còn không được.
Hoàng Trùng Tiêu cười ha ha một tiếng.
Đối diện Hoàng Trùng Tiêu chính là hai cha con Trương Nhiễm và Trương Hi, Trương Nhiễm khoát tay một cái nói:
- Hoàng gia chủ, Trương mỗ đã không còn là phó hội trưởng của Luyện Dược Sư Công Hội rồi, chỉ là một người nghèo mà thôi, có thể gia nhập Hoàng gia là may mắn của Trương mỗ.
- Trương trưởng lão yên tâm, ngươi và ta đều có chung kẻ thù, tên Tiêu Phàm kia nhất định phải chết
Trong mắt Hoàng Trùng Tiêu lóe qua lãnh quang nồng đậm.
- Có Thần Phong Học Viện bảo vệ, tạm thời chúng ta không làm gì được hắn, nhưng người muốn hắn chết không chỉ có mình chúng ta.
Sát cơ Trương Nhiễm lộ ra không chút che giấu.
- Trương trưởng lão có biện pháp nào không?
Hoàng Trùng Tiêu hỏi.
Hai mắt Trương Nhiễm nhắm lại, nói:
- Nếu như Tiêu Phàm chết ở trong Yến Thành Thu Liệp thì thôi, nếu như hắn có thể may mắn còn sống thì ta sẽ có biện pháp đối phó hắn, ta sẽ cho hắn biết đắc tội với Ngũ Phẩm Luyện Dược Sư sẽ có hậu quả như thế nào.
Thấm thoát đã mười ngày trôi qua, những ngày qua đều không an nhàn, Tiêu Phàm trừ lúc đắm chìm bên trong công việc luyện dược thì cũng đi thăm dò tin tức trong Vô Tận Chiến Điển.
Buổi sáng, Tiêu Phàm luyện tập Bá Đạo Thiên Quyền ở trong sân, Quyền Thế như gió, bên trong hư không truyền đến từng đợt tiếng xé gió rít gào.
- Oanh!
Tiêu Phàm đột nhiên nhảy lên đánh một quyền xuống đất, đất đá vỡ tung, toái thạch bay tứ phía, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to khoảng sáu mét.
- Bá Đạo Thiên Quyền rốt cục luyện đến đệ tứ trọng đỉnh phong, Vô Tận Chiến Điển đúng là vô thượng chí bảo, nếu như không có nó thì chỉ bằng tu vi Chiến Tôn hậu kỳ của ta tuyệt không có khả năng đem Ngũ Phẩm Chiến Kỹ luyện tới đỉnh phong.
Tiêu Phàm trầm ngâm nói.
- Vô Tận Chiến Quyết quả thật không đơn giản, vậy mà làm cho Hồn Lực của ta ngưng đọng lại mấy phần, hơn nữa còn giúp ta đối với Bá Đạo Thiên Quyền có lĩnh ngộ mới.
Tiêu Phàm hơi nhích tay, bên trong lòng bàn tay ngưng tụ một thanh tiểu kiếm màu vàng, sau khi tu luyện Vô Tận Chiến Điển cũng đã làm Hồn Lực của Tiêu Phàm biến thành màu vàng.
- Đáng tiếc, Tu La Tam Kiếm ta vẫn chỉ có thể lĩnh ngộ được một kiếm đầu tiên, hai kiếm sau chắc phải đợi đến khi đột phá đến cảnh giới cao hơn mới có thể lĩnh ngộ được.
Tiêu Phàm thầm thở dài nói.
Hắn biết phẩm giai Tu La tam kiếm chí ít cũng là lục phẩm, thậm chí còn cao hơn, bằng không thì lấy thiên phú hắn không có khả năng chỉ lĩnh ngộ được đệ nhất thức: Huyết Sát.
- Lão Tam, hôm nay dậy sớm như vậy?
Bàn Tử ra khỏi phòng duỗi người ngáp một cái, hiển nhiên còn chưa tỉnh ngủ, đột nhiên nghĩ đến cái gì, trong nháy mắt thanh tỉnh mấy phần, nói: - Đúng a, hình như hôm nay Yến Thành Thu Liệp chính thức bắt đầu.
- Ngươi còn nhớ à?
Tiêu Phàm xem thường nhìn Bàn Tử, Bàn Tử cái gì cũng tốt nhưng hắn lại lười chảy mỡ.
Có được Cửu Phẩm Chiến Hồn, nếu hắn chăm chỉ một chút đoán chừng đã đột phá đến Chiến Tông cảnh rồi, chứ không như bây giờ chỉ mới đột phá đến Chiến Tôn hâu kỳ.
Mặt khác, làm Tiêu Phàm không hiểu là Lăng Phong và Tiểu Ma Nữ đều nắm giữ Chiến Hồn Bát Phẩm trở lên, hơn nữa còn rất chăm chỉ nhưng vẫn như chỉ là Chiến Tôn đỉnh phong.
Lời còn chưa dứt, Lăng Phong và Tiểu Ma Nữ cũng đã đi tới.
- Đều đến đủ.
Cũng đúng lúc này, thanh âm Quách Sĩ Thần vang lên, không đợi đám người lấy lại tinh thần thì Quách Sĩ Thần đã đứng ở trung tâm viện tử.
- Quách lão quỷ, ngươi có thể xuất hiện bình thường một chút không?
Tiểu Ma Nữ giật mình, lập tức chống nạnh nổi giận mắng.
- Đây là ai làm?
Quách Sĩ Thần căn bản không để ý đến Tiểu Ma Nữ, mà nhìn cái hố trong sân kêu lên:
- Phá hư tài sản chung, đây là phạm tội! Chỉ cần chủ động đứng ra thừa nhận sai lầm, bồi thường 100 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch thì xong, bằng không... - 100 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch có đúng không?
Thanh âm Tiêu Phàm vang lên, Hồn Giới tản ra quang mang yếu ớt lập tức truyền đến âm thanh hoa lạp lạp, 100 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch đã xuất hiện dưới chân Quách Sĩ Thần.
Đối với tên thần giữ của này thì Tiêu Phàm đã chết lặng, hắn chỉ có thể dùng Hồn Thạch để bịt miệng Quách Sĩ Thần.
Quách Sĩ Thần cười khan một tiếng lập tức đem Hạ Phẩm Hồn Thạch thu nhập vào trong Hồn Giới, hành động kia ngay lập tức làm bọn họ xem thường một trận.
- Tốt, Yến Thành Thu Liệp sắp bắt đầu, các ngươi đừng khiến ta thất vọng.
Quách Sĩ Thần nói ra.
Mấy người Tiêu Phàm căn bản lười nói nhảm với hắn, hai chữ thất vọng do hắn nói ra hình như có chút kỳ dị.
Không biết Quách Sĩ Thần hi vọng bốn người bọn họ có thể chiếm lấy năm vị trí đầu trong Yến Thành Thu Liệp hay là mỗi người phải bồi thường 500 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch đây?
Đám người Tiêu Phàm nghi ngờ vế sau có khả năng hơn, dù sao Quách Sĩ Thần có biệt danh là thần giữ của, ngoại trừ Hồn Thạch ra thì mấy cái khác đều không lọt vào mắt hắn.
Quách Sĩ Thần không nói thêm gì liền dẫn mấy người đi về hướng Chiến Vương Học Viện.
Yến Thành Thu Liệp mỗi năm tổ chức một lần, ban đầu là Thần Phong Học Viện tổ chức để các tu sĩ thế hệ trẻ có thể tỷ thí với nhau, từ bên trong chiến đấu rèn luyện thực lực của mình.
Nhưng theo dòng thời gian đưa đẩy, Thần Phong Học Viện suy bại, người tổ chức Yến Thành Thu Liệp cũng thay đổi, một trăm năm gần đây thì Yến Thành Thu Liệp đều do Chiến Vương Học Viện cử hành.
Chiến Vương Học Viện, trên một quảng trường vô cùng rộng lớn, biển người chật cứng chen chút nhau không thấy điểm kết, vừa lúc bọn Tiêu Phàm đến thì bốn phía cũng không ít tu sĩ đi vào.
Đám Tiêu Phàm vừa đến liền thu hút rất nhiều ánh mắt cứu hận, sự tình lần trước Tiêu Phàm ở đại môn Thần Phong Học Viện trấn lột Hồn Thạch của học viên Chiến Vương Học Viện đã truyền ra khắp nơi, bọn chúng hiện tại hận Tiêu Phàm thấu xương.
- Tiêu Phàm, Lăng Phong, lần này bọn hắn nhất định phải chết không chút nghi ngờ, dám giết Lạc Phi và Địch Hàn, đám người Lạc Trần sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Hơn nữa, nghe nói Tiêu Phàm còn giết Hoàng Thiên Thần, Hoàng gia gia chủ Hoàng Trùng Tiêu đã nói, chỉ cần giết chết được Tiêu Phàm thì có thể trở thành trưởng lão của Hoàng gia.
- Đâu chỉ giết Hoàng Thiên Thần, đừng quên hắn còn giết Tôn Tử, hơn nữa nghe nói hắn còn đánh trọng thương Tôn Tuyệt, Tôn gia cũng tuyệt đối sẽ không để hắn còn sống rời khỏi Hồn Thú Sơn Mạch.
- Tiểu tử này quả thật là phách lối, vừa tới Yến Thành liền náo ra động tĩnh lớn như vậy, ta thấy hắn muốn sống cũng sẽ rất khó khăn, các đại gia tộc nhất định sẽ không tha cho hắn.
Đám người nghị luận không kiêng nể gì, đại bộ phận đều là học viên của Chiến Vương Học Viện, nhiều đến cả mấy trăm người, mà Thần Phong Học Viện vẻn vẹn chỉ có bốn người Tiêu Phàm bọn họ, lại thêm một đầu sư tử con.
Đối với đám học viên của Chiến Vương Học Viện, mấy người Tiêu Phàm cũng chẳng thèm để ý, Hồn Thú Sơn Mạch lớn như vậy, muốn một lần gặp phải mấy trăm người như thế cũng rất khó, chỉ cần bọn họ bốn người một thú hành động chung, cho dù gặp top ba Viện Bảng cũng không sợ.
Sau khi chờ đợi thời gian một nén nhang, người chạy đến càng lúc càng ít.
Lúc này, mấy đạo thân ảnh từ đại môn Chiến Vương Học Viện đi đến, đám người lập tức yên tĩnh lại, bọn Tiêu Phàm liếc mắt liền nhận ra tên nam tử cầm đầu, người đó chính là viện trưởng của Chiến Vương Học Viện, Khúc Huyền.
- Yến Thành Thu Liệp mỗi năm một lần lại đến, đã qua một năm, ta tin học viên cũ đều đã có tiến bộ lớn, bên trong học viên mới cũng không thiếu người nổi bật, thậm chí còn mạnh hơn học viên cũ, tin tưởng năm nay Yến Thành Thu Liệp càng đặc sắc hơn lúc trước, cuối cùng, hi vọng tất cả mọi người đều sẽ đạt được thành tích tốt.
Lời nói Khúc Huyền bình thản vang vọng khắp quảng trường, khi ánh mắt đảo qua bọn Tiêu Phàm thì sâu trong đáy mắt lóa lên một tiên lãnh quang.
Khúc Huyền đơn giản nói mấy câu, liền ra hiệu cho trung niên nam tử bên cạnh một cái, nam tử trung niên gật đầu, tiến lên phía trước nói:
- Ta sẽ công bố quy củ của Yến Thành Thu Liệp lần này...
Thanh âm nam tử trung niên không lớn nhưng tất cả mọi người đều nghe rất chăn chú, quy củ của Yến Thành Thu Liệp rất đơn giản.
Mỗi người tham gia Yến Thanh Thu Liệp đều được phát một khối lệnh bài, sau khi tiến vào Hồn Thú Sơn Mạch bắt đầu chém giết một tháng, sinh tử bất luận.
Mỗi tấm lệnh bài chính là một trăm điểm tích lũy, trong quá trình Yến Thành Thu Liệp diễn ra, nếu người nào làm mất lệnh bài thì coi như đã bị loại.
Mặt khác, bên trong Hồn thú Sơn Mạch săn giết yêu thú lấy Hồn Tinh cũng được điểm tích lũy, Hồn Tinh Nhất Giai bằng 1 điểm tích lũy, Hồn Tinh Nhị Giai bằng 10 điểm tích lũy, Hồn Tinh Tam Giai bằng 100 điểm tích lũy, Hồn Tinh Tứ Giai bằng 1000 điểm tích lũy, Hồn Tinh Ngũ Giai bằng 10000 điểm tích lũy.
Về phần Lục Giai Hồn Thú, mấy trăm năm qua còn chưa thấy ai có thể săn được, dù sao Lục Giai Hồn Thú cũng tương đương với cảnh giới Chiến Vương a, Lục Giai Hồn Thú không săn bọn họ thì họ đã thấp nhang cảm tạ thần phật rồi.
Cuối cùng, dựa vào lệnh bài và Hồn Tinh để xếp hạng.
- Viện Trưởng đại nhân, không biết phần thưởng Yến Thành Thu Liệp lần này là gì?
Có một tu sĩ bạo gan hỏi.
- Lão phu đang chuẩn bị tuyên bố ban thưởng lần này.
Khúc Huyền thản nhiên nói, trên mặt lóe qua nụ cười ý vị thâm trường.
- Trương phó hội trưởng nguyện ý trở thành khách khanh trưởng lão của Hoàng gia ta, Hoàng mỗ cầu còn không được.
Hoàng Trùng Tiêu cười ha ha một tiếng.
Đối diện Hoàng Trùng Tiêu chính là hai cha con Trương Nhiễm và Trương Hi, Trương Nhiễm khoát tay một cái nói:
- Hoàng gia chủ, Trương mỗ đã không còn là phó hội trưởng của Luyện Dược Sư Công Hội rồi, chỉ là một người nghèo mà thôi, có thể gia nhập Hoàng gia là may mắn của Trương mỗ.
- Trương trưởng lão yên tâm, ngươi và ta đều có chung kẻ thù, tên Tiêu Phàm kia nhất định phải chết
Trong mắt Hoàng Trùng Tiêu lóe qua lãnh quang nồng đậm.
- Có Thần Phong Học Viện bảo vệ, tạm thời chúng ta không làm gì được hắn, nhưng người muốn hắn chết không chỉ có mình chúng ta.
Sát cơ Trương Nhiễm lộ ra không chút che giấu.
- Trương trưởng lão có biện pháp nào không?
Hoàng Trùng Tiêu hỏi.
Hai mắt Trương Nhiễm nhắm lại, nói:
- Nếu như Tiêu Phàm chết ở trong Yến Thành Thu Liệp thì thôi, nếu như hắn có thể may mắn còn sống thì ta sẽ có biện pháp đối phó hắn, ta sẽ cho hắn biết đắc tội với Ngũ Phẩm Luyện Dược Sư sẽ có hậu quả như thế nào.
Thấm thoát đã mười ngày trôi qua, những ngày qua đều không an nhàn, Tiêu Phàm trừ lúc đắm chìm bên trong công việc luyện dược thì cũng đi thăm dò tin tức trong Vô Tận Chiến Điển.
Buổi sáng, Tiêu Phàm luyện tập Bá Đạo Thiên Quyền ở trong sân, Quyền Thế như gió, bên trong hư không truyền đến từng đợt tiếng xé gió rít gào.
- Oanh!
Tiêu Phàm đột nhiên nhảy lên đánh một quyền xuống đất, đất đá vỡ tung, toái thạch bay tứ phía, trên mặt đất xuất hiện một cái hố to khoảng sáu mét.
- Bá Đạo Thiên Quyền rốt cục luyện đến đệ tứ trọng đỉnh phong, Vô Tận Chiến Điển đúng là vô thượng chí bảo, nếu như không có nó thì chỉ bằng tu vi Chiến Tôn hậu kỳ của ta tuyệt không có khả năng đem Ngũ Phẩm Chiến Kỹ luyện tới đỉnh phong.
Tiêu Phàm trầm ngâm nói.
- Vô Tận Chiến Quyết quả thật không đơn giản, vậy mà làm cho Hồn Lực của ta ngưng đọng lại mấy phần, hơn nữa còn giúp ta đối với Bá Đạo Thiên Quyền có lĩnh ngộ mới.
Tiêu Phàm hơi nhích tay, bên trong lòng bàn tay ngưng tụ một thanh tiểu kiếm màu vàng, sau khi tu luyện Vô Tận Chiến Điển cũng đã làm Hồn Lực của Tiêu Phàm biến thành màu vàng.
- Đáng tiếc, Tu La Tam Kiếm ta vẫn chỉ có thể lĩnh ngộ được một kiếm đầu tiên, hai kiếm sau chắc phải đợi đến khi đột phá đến cảnh giới cao hơn mới có thể lĩnh ngộ được.
Tiêu Phàm thầm thở dài nói.
Hắn biết phẩm giai Tu La tam kiếm chí ít cũng là lục phẩm, thậm chí còn cao hơn, bằng không thì lấy thiên phú hắn không có khả năng chỉ lĩnh ngộ được đệ nhất thức: Huyết Sát.
- Lão Tam, hôm nay dậy sớm như vậy?
Bàn Tử ra khỏi phòng duỗi người ngáp một cái, hiển nhiên còn chưa tỉnh ngủ, đột nhiên nghĩ đến cái gì, trong nháy mắt thanh tỉnh mấy phần, nói: - Đúng a, hình như hôm nay Yến Thành Thu Liệp chính thức bắt đầu.
- Ngươi còn nhớ à?
Tiêu Phàm xem thường nhìn Bàn Tử, Bàn Tử cái gì cũng tốt nhưng hắn lại lười chảy mỡ.
Có được Cửu Phẩm Chiến Hồn, nếu hắn chăm chỉ một chút đoán chừng đã đột phá đến Chiến Tông cảnh rồi, chứ không như bây giờ chỉ mới đột phá đến Chiến Tôn hâu kỳ.
Mặt khác, làm Tiêu Phàm không hiểu là Lăng Phong và Tiểu Ma Nữ đều nắm giữ Chiến Hồn Bát Phẩm trở lên, hơn nữa còn rất chăm chỉ nhưng vẫn như chỉ là Chiến Tôn đỉnh phong.
Lời còn chưa dứt, Lăng Phong và Tiểu Ma Nữ cũng đã đi tới.
- Đều đến đủ.
Cũng đúng lúc này, thanh âm Quách Sĩ Thần vang lên, không đợi đám người lấy lại tinh thần thì Quách Sĩ Thần đã đứng ở trung tâm viện tử.
- Quách lão quỷ, ngươi có thể xuất hiện bình thường một chút không?
Tiểu Ma Nữ giật mình, lập tức chống nạnh nổi giận mắng.
- Đây là ai làm?
Quách Sĩ Thần căn bản không để ý đến Tiểu Ma Nữ, mà nhìn cái hố trong sân kêu lên:
- Phá hư tài sản chung, đây là phạm tội! Chỉ cần chủ động đứng ra thừa nhận sai lầm, bồi thường 100 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch thì xong, bằng không... - 100 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch có đúng không?
Thanh âm Tiêu Phàm vang lên, Hồn Giới tản ra quang mang yếu ớt lập tức truyền đến âm thanh hoa lạp lạp, 100 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch đã xuất hiện dưới chân Quách Sĩ Thần.
Đối với tên thần giữ của này thì Tiêu Phàm đã chết lặng, hắn chỉ có thể dùng Hồn Thạch để bịt miệng Quách Sĩ Thần.
Quách Sĩ Thần cười khan một tiếng lập tức đem Hạ Phẩm Hồn Thạch thu nhập vào trong Hồn Giới, hành động kia ngay lập tức làm bọn họ xem thường một trận.
- Tốt, Yến Thành Thu Liệp sắp bắt đầu, các ngươi đừng khiến ta thất vọng.
Quách Sĩ Thần nói ra.
Mấy người Tiêu Phàm căn bản lười nói nhảm với hắn, hai chữ thất vọng do hắn nói ra hình như có chút kỳ dị.
Không biết Quách Sĩ Thần hi vọng bốn người bọn họ có thể chiếm lấy năm vị trí đầu trong Yến Thành Thu Liệp hay là mỗi người phải bồi thường 500 vạn Hạ Phẩm Hồn Thạch đây?
Đám người Tiêu Phàm nghi ngờ vế sau có khả năng hơn, dù sao Quách Sĩ Thần có biệt danh là thần giữ của, ngoại trừ Hồn Thạch ra thì mấy cái khác đều không lọt vào mắt hắn.
Quách Sĩ Thần không nói thêm gì liền dẫn mấy người đi về hướng Chiến Vương Học Viện.
Yến Thành Thu Liệp mỗi năm tổ chức một lần, ban đầu là Thần Phong Học Viện tổ chức để các tu sĩ thế hệ trẻ có thể tỷ thí với nhau, từ bên trong chiến đấu rèn luyện thực lực của mình.
Nhưng theo dòng thời gian đưa đẩy, Thần Phong Học Viện suy bại, người tổ chức Yến Thành Thu Liệp cũng thay đổi, một trăm năm gần đây thì Yến Thành Thu Liệp đều do Chiến Vương Học Viện cử hành.
Chiến Vương Học Viện, trên một quảng trường vô cùng rộng lớn, biển người chật cứng chen chút nhau không thấy điểm kết, vừa lúc bọn Tiêu Phàm đến thì bốn phía cũng không ít tu sĩ đi vào.
Đám Tiêu Phàm vừa đến liền thu hút rất nhiều ánh mắt cứu hận, sự tình lần trước Tiêu Phàm ở đại môn Thần Phong Học Viện trấn lột Hồn Thạch của học viên Chiến Vương Học Viện đã truyền ra khắp nơi, bọn chúng hiện tại hận Tiêu Phàm thấu xương.
- Tiêu Phàm, Lăng Phong, lần này bọn hắn nhất định phải chết không chút nghi ngờ, dám giết Lạc Phi và Địch Hàn, đám người Lạc Trần sẽ không bỏ qua cho hắn.
- Hơn nữa, nghe nói Tiêu Phàm còn giết Hoàng Thiên Thần, Hoàng gia gia chủ Hoàng Trùng Tiêu đã nói, chỉ cần giết chết được Tiêu Phàm thì có thể trở thành trưởng lão của Hoàng gia.
- Đâu chỉ giết Hoàng Thiên Thần, đừng quên hắn còn giết Tôn Tử, hơn nữa nghe nói hắn còn đánh trọng thương Tôn Tuyệt, Tôn gia cũng tuyệt đối sẽ không để hắn còn sống rời khỏi Hồn Thú Sơn Mạch.
- Tiểu tử này quả thật là phách lối, vừa tới Yến Thành liền náo ra động tĩnh lớn như vậy, ta thấy hắn muốn sống cũng sẽ rất khó khăn, các đại gia tộc nhất định sẽ không tha cho hắn.
Đám người nghị luận không kiêng nể gì, đại bộ phận đều là học viên của Chiến Vương Học Viện, nhiều đến cả mấy trăm người, mà Thần Phong Học Viện vẻn vẹn chỉ có bốn người Tiêu Phàm bọn họ, lại thêm một đầu sư tử con.
Đối với đám học viên của Chiến Vương Học Viện, mấy người Tiêu Phàm cũng chẳng thèm để ý, Hồn Thú Sơn Mạch lớn như vậy, muốn một lần gặp phải mấy trăm người như thế cũng rất khó, chỉ cần bọn họ bốn người một thú hành động chung, cho dù gặp top ba Viện Bảng cũng không sợ.
Sau khi chờ đợi thời gian một nén nhang, người chạy đến càng lúc càng ít.
Lúc này, mấy đạo thân ảnh từ đại môn Chiến Vương Học Viện đi đến, đám người lập tức yên tĩnh lại, bọn Tiêu Phàm liếc mắt liền nhận ra tên nam tử cầm đầu, người đó chính là viện trưởng của Chiến Vương Học Viện, Khúc Huyền.
- Yến Thành Thu Liệp mỗi năm một lần lại đến, đã qua một năm, ta tin học viên cũ đều đã có tiến bộ lớn, bên trong học viên mới cũng không thiếu người nổi bật, thậm chí còn mạnh hơn học viên cũ, tin tưởng năm nay Yến Thành Thu Liệp càng đặc sắc hơn lúc trước, cuối cùng, hi vọng tất cả mọi người đều sẽ đạt được thành tích tốt.
Lời nói Khúc Huyền bình thản vang vọng khắp quảng trường, khi ánh mắt đảo qua bọn Tiêu Phàm thì sâu trong đáy mắt lóa lên một tiên lãnh quang.
Khúc Huyền đơn giản nói mấy câu, liền ra hiệu cho trung niên nam tử bên cạnh một cái, nam tử trung niên gật đầu, tiến lên phía trước nói:
- Ta sẽ công bố quy củ của Yến Thành Thu Liệp lần này...
Thanh âm nam tử trung niên không lớn nhưng tất cả mọi người đều nghe rất chăn chú, quy củ của Yến Thành Thu Liệp rất đơn giản.
Mỗi người tham gia Yến Thanh Thu Liệp đều được phát một khối lệnh bài, sau khi tiến vào Hồn Thú Sơn Mạch bắt đầu chém giết một tháng, sinh tử bất luận.
Mỗi tấm lệnh bài chính là một trăm điểm tích lũy, trong quá trình Yến Thành Thu Liệp diễn ra, nếu người nào làm mất lệnh bài thì coi như đã bị loại.
Mặt khác, bên trong Hồn thú Sơn Mạch săn giết yêu thú lấy Hồn Tinh cũng được điểm tích lũy, Hồn Tinh Nhất Giai bằng 1 điểm tích lũy, Hồn Tinh Nhị Giai bằng 10 điểm tích lũy, Hồn Tinh Tam Giai bằng 100 điểm tích lũy, Hồn Tinh Tứ Giai bằng 1000 điểm tích lũy, Hồn Tinh Ngũ Giai bằng 10000 điểm tích lũy.
Về phần Lục Giai Hồn Thú, mấy trăm năm qua còn chưa thấy ai có thể săn được, dù sao Lục Giai Hồn Thú cũng tương đương với cảnh giới Chiến Vương a, Lục Giai Hồn Thú không săn bọn họ thì họ đã thấp nhang cảm tạ thần phật rồi.
Cuối cùng, dựa vào lệnh bài và Hồn Tinh để xếp hạng.
- Viện Trưởng đại nhân, không biết phần thưởng Yến Thành Thu Liệp lần này là gì?
Có một tu sĩ bạo gan hỏi.
- Lão phu đang chuẩn bị tuyên bố ban thưởng lần này.
Khúc Huyền thản nhiên nói, trên mặt lóe qua nụ cười ý vị thâm trường.
/3257
|