Lúc đến giữa trưa ngày thứ hai, Tiêu Phàm lúc này mới mở hai mắt, sắc mặt rốt cục khôi phục lại bình tĩnh, thu liễm tâm thần chậm rãi đứng dậy.
- Ngươi tốt chứ?
Phong Lang kinh dị nhìn Tiêu Phàm.
- Chiến Hồn có năng lực chữa trị.
Tiêu Phàm sang sảng cười một tiếng, tựa như cái gì cũng không phát sinh.
Bất quá trong lòng lại trầm ngâm nói:
- Còn tốt chỉ là Lục Phẩm độc dược, hơn nữa trở về kịp thời, bằng không coi như thảm. Bất quá cũng không phải không thu hoạch được gì, Phong Thế đột phá Nhị Trọng, tiếp xuống tới chính là lĩnh ngộ Đệ Tam Trọng.
- Chữa trị, năng lực chữa trị có thể giải độc sao?
Phong Lang cổ quái nói.
- Ta là một Luyện Dược Sư.
Tiêu Phàm lười nhác giải thích, đành phải dùng thân phận Luyện Dược Sư đến ngăn chặn Phong Lang. Sau đó vừa cười nói:
- Đúng rồi, ta tìm linh dược tới chữa cho chân ngươi, nếu như không xảy ra ngoài ý muốn mà nói, rất nhanh liền sẽ có người đưa tới.
- Đa tạ!
Phong Lang hít sâu nói.
- Ta trúng độc, cùng thay ngươi tìm linh dược không có quan hệ gì.
Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, nhìn thấy ánh nắng ngoài cửa sổ tươi đẹp, Tiêu Phàm đột nhiên tựa như nhớ tới cái gì, nói: - Hôm nay còn năm trận Sinh Tử Đấu, ta đi trước.
- Ngươi thân thể vừa mới khôi phục, ngươi không muốn sống sao?
Con ngươi Phong Lang co rụt lại, cả kinh quát.
- Yên tâm, chết không được.
Tiêu Phàm trực tiếp đẩy cửa phòng đi ra ngoài, phát hiện Y Vân cùng Hướng Vinh hai người còn chờ đợi trong sân.
- Tiêu tiểu hữu (huynh đệ)!
Nhìn thấy Tiêu Phàm, hai người cũng là một trận kinh hỉ.
- Hướng Lão, Tam Gia, đa tạ hai vị.
Tiêu Phàm hơi thi lễ, hai người trắng đêm chưa ngủ hộ pháp thay hắn, khiến trong lòng hắn ấm áp.
- Ngươi muốn đi ra ngoài?
Hướng Vinh lo lắng nhìn Tiêu Phàm nói.
- Ừ, ta có chút sự tình muốn đi làm.
Tiêu Phàm không có giấu diếm. Nhưng là tuyệt đối không có khả năng đem sự tình Sinh Tử Đấu Trường Sinh Tử Đấu nói cho bọn hắn:
- Hướng Lão, ngươi mau chóng đem Dược Tài chuẩn bị đầy đủ, mặt khác nhớ kỹ mỗi ngày đều phải mua dược.
- Được.
Hướng Vinh gật đầu, đêm qua hắn quên việc này.
Tiêu Phàm rời Vân Lai Khách Sạn, cấp tốc chạy tới Sinh Tử Đấu Trường. Năm trận Sinh Tử Đấu đối với hắn mà nói vẫn không có bất kỳ áp lực, đừng nói hắn đã lĩnh ngộ Đệ Nhị Trọng Phong Thế. Cho dù không có thì mấy Chiến Vương trung kỳ bình thường căn bản cũng không phải đối thủ của hắn.
Bất quá, theo đề nghị Phong Lang, Tiêu Phàm cũng học được cách ẩn tàng thực lực, Sinh Tử Đấu Trường không có khả năng khiến hắn tuỳ tiện thắng được, bởi vì mỗi người thắng mười trận, hắn sẽ được ban thưởng lớn.
Về phần phần thưởng 100 vạn Trung Phẩm Hồn Thạch, Tiêu Phàm không để ở trong lòng, mà trực tiếp đặt ở trên người bản thân. Thua, người liền chết, được nhiều Hồn Thạch có ý nghĩa gì?
Thắng, cuối cùng toàn bộ lấy ra, tuyệt đối cũng là một bút không ít tài phú.
Sau hơn nửa tháng, Tiêu Phàm một mực lặp đi lặp lại việc rời Vân Lai Khách Sạn đến Sinh Tử Đấu Trường. Từ ban đầu mỗi ngày năm trận, về sau giảm bớt bốn trận, sau đó lại giảm bớt đến ba trận.
Hơn nửa tháng thời gian, Tiêu Phàm rốt cục cầm bốn mươi chín trận thắng lợi, càng đến phía sau, Tiêu Phàm chiến cũng càng ngày càng gian nan, mỗi lần trên người đều sẽ hoặc nhiều hoặc ít lưu lại một chút vết thương.
Bất quá ở nơi này hơn nửa tháng, thực lực Tiêu Phàm cũng có chút tăng lên rõ rệt. Mặc dù còn chưa đột phá, nhưng đối với Kiếm Thế, Đao Thế, Quyền Thế cùng Phong Thế lại có lĩnh ngộ mới.
Nhất là Kiếm Thế, Tiêu Phàm tựa như bắt được cái bóng Đệ Tam Trọng, chỉ là loại cảm giác lóe lên một cái rồi biến mất, căn bản không nói rõ được cũng không tả rõ được.
Tiêu Phàm đối với việc bản thân lĩnh ngộ Thế là tương đối tự tin, dù vậy, cũng khó có thể lĩnh ngộ Đệ Tam Trọng Thế. Có thể nghĩ những người khác, khó trách lĩnh ngộ Đệ Tam Trọng Thế, người đột phá Chiến Vương đỉnh phong có thể trở thành Phong Vương Chiến Vương.
- Công tử, sống sót!
Hơn nửa tháng, Phong Lang đã hoàn toàn bị Tiêu Phàm tin phục, kinh mạch và đan điền hắn đã được Tiêu Phàm chữa trị.
Tiêu Phàm cùng Phong Lang giao thủ qua, Tiêu Phàm không có ở trên người Phong Lang chiếm được chỗ tốt gì, bất quá tốc độ Phong Lang so với hắn nhanh hơn một phần nhưng cũng không làm gì được Tiêu Phàm.
Đương nhiên, trong đó khẳng định có việc nhường. Nếu như liều mạng mà nói, giờ phút này Tiêu Phàm căn bản không phải là đối thủ Phong Lang. Dù sao, Phong Lang tại Sinh Tử Đấu Trường thắng liên tiếp 91 trận.
- Ngươi không đi xem?
Tiêu Phàm cười cười. Y Vân cùng Hướng Vinh đã sớm biết rõ Phong Lang tồn tại, chỉ là không biết thân phận Phong Lang mà thôi.
- Chờ ngươi đấu trận thứ 100, ta nhất định sẽ đi nhìn.
Sắc mặt Phong Lang lạnh lùng như cũ, tựa như hắn cho tới bây giờ đều không biết cười là cái gì.
- Liền hướng ngươi câu nói này, ta cũng muốn sống đến trận thứ 100.
Tiêu Phàm thoải mái cười một tiếng, sau đó vỗ bả vai Phong Lang nói:
- Yên tâm, người Sở gia chẳng mấy chốc sẽ đem đồ vật đến.
- Có thể khôi phục tu vi ta đã hài lòng, chân có trị hay không không quan trọng.
Phong Lang lắc đầu, mặc dù nói như vậy, nhưng trong mắt hắn lại lóe qua một tia tha thiết.
Tiêu Phàm không nói, quay người rời Vân Lai Khách Sạn, rất nhanh liền xuất hiện ở bên trong Sinh Tử Đấu Trường.
Sinh Tử Đấu Trường sớm đã kín hết chỗ, mọi người biết hôm nay có U Linh chiến đấu, vé vào cửa đã sớm hai ngày không bán.
Cả tòa Ly Hỏa Đế Đô, phàm là tu sĩ nóng lòng muốn xem Sinh Tử Đấu, bây giờ không có ai là không biết đến tên U Linh.
Hơn nửa tháng thắng liên tiếp bốn mươi chín trận, U Linh đã sớm đánh vỡ Sinh Tử Đấu Trường, nếu như lại thắng một ván, liền có thể đột phá 50 trận.
50 trận là một cái mấu chốt, một khi Tiêu Phàm thành công, U Linh chính là người trong Sinh Tử Đấu Trường đột phá 50 trận nhanh nhất.
Đương nhiên, một trận chiến này, Tiêu Phàm cũng thập phần thận trọng, không dám có bất kỳ khinh thường. Bởi vì đối thủ của hắn là một tu sĩ thắng 63 trận.
Hơn nữa còn là một Kiếm Tu, Tiêu Phàm từng quan sát qua hai trận chiến đấu của hắn. Người này Kiếm Đạo rất quỷ dị, không có bất kỳ tung tích gì có thể tìm ra.
Bên trong Sinh Tử Đấu Trường, Tứ Đại Trưởng Lão tề tựu, ngồi ở một gian nhã thất lẳng lặng nhìn màn hình. Trên màn hình chính hiện ra hình ảnh Sinh Tử Chiến Đài số 3.
- Thật là náo nhiệt, mười tám ngày thắng liên tiếp bốn mươi chín trận, U Linh này thực lực thực là không tồi. Chỉ đáng tiếc, hôm nay gặp gỡ Quỷ Ảnh.
Đại Trưởng Lão nhàn nhạt thưởng thức trà thơm, âm dương quái khí nói.
- Quỷ Ảnh Kiếm Đạo nhẹ nhàng quỷ dị, mặc dù U Linh tại Kiếm Đạo, Đao Đạo, thậm chí Quyền Đạo tạo nghệ cũng không tệ. Nhưng nhiều mà không tinh, không nhất định là đối thủ của Quỷ Ảnh.
Nhị Trưởng Lão cũng phụ họa nói.
- Nếu như U Linh thắng thì sao?
Tam Trưởng Lão cười nhạt một tiếng, những ngày qua hắn một mực quan sát U Linh chiến đấu, đối với U Linh tán thưởng rất nhiều.
- Tam Trưởng Lão, nếu không chúng ta đánh cược như thế nào? Nếu như U Linh thắng, 80 trận trước đó, đối thủ của U Linh đều do ngươi an bài?
Đại Trưởng Lão buông chén trà trong tay xuống, cười nhìn Tam Trưởng Lão nói.
- Ta cũng không tham dự.
Nhị Trưởng Lão cũng mỉm cười:
- Đương nhiên, nếu như U Linh thua, mười trận sau, đối thủ của U Linh đều do chúng ta an bài.
- Đề nghị này cũng không tệ.
Đại Trưởng Lão cười ha hả nói.
- Có thể.
Tam Trưởng Lão híp hai mắt, gật đầu nói.
- Ha ha, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!
Đại Trưởng Lão cười ha ha một tiếng, tựa như đạt được âm mưu, âm hiểm cười nói:
- Thật hy vọng U Linh có thể sống đến trận 90, đến thời điểm đó để hắn đánh với Dạ La một trận, mới là chân chính đặc sắc.
Sắc mặt Tam Trưởng Lão tái nhợt, thực lực Dạ La hắn biết. Nửa tháng này, Dạ La lại thắng được mấy trận, đã đột phá 90 trận, là người trong Sinh Tử Đấu Trường gần Thiên Tàn nhất.
- Chiến đấu bắt đầu.
Tứ Trưởng Lão một mực trầm mặc không nói đột nhiên mở miệng, mấy người ánh mắt nhao nhao hướng về màn hình nhìn lại.
- Ngươi tốt chứ?
Phong Lang kinh dị nhìn Tiêu Phàm.
- Chiến Hồn có năng lực chữa trị.
Tiêu Phàm sang sảng cười một tiếng, tựa như cái gì cũng không phát sinh.
Bất quá trong lòng lại trầm ngâm nói:
- Còn tốt chỉ là Lục Phẩm độc dược, hơn nữa trở về kịp thời, bằng không coi như thảm. Bất quá cũng không phải không thu hoạch được gì, Phong Thế đột phá Nhị Trọng, tiếp xuống tới chính là lĩnh ngộ Đệ Tam Trọng.
- Chữa trị, năng lực chữa trị có thể giải độc sao?
Phong Lang cổ quái nói.
- Ta là một Luyện Dược Sư.
Tiêu Phàm lười nhác giải thích, đành phải dùng thân phận Luyện Dược Sư đến ngăn chặn Phong Lang. Sau đó vừa cười nói:
- Đúng rồi, ta tìm linh dược tới chữa cho chân ngươi, nếu như không xảy ra ngoài ý muốn mà nói, rất nhanh liền sẽ có người đưa tới.
- Đa tạ!
Phong Lang hít sâu nói.
- Ta trúng độc, cùng thay ngươi tìm linh dược không có quan hệ gì.
Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, nhìn thấy ánh nắng ngoài cửa sổ tươi đẹp, Tiêu Phàm đột nhiên tựa như nhớ tới cái gì, nói: - Hôm nay còn năm trận Sinh Tử Đấu, ta đi trước.
- Ngươi thân thể vừa mới khôi phục, ngươi không muốn sống sao?
Con ngươi Phong Lang co rụt lại, cả kinh quát.
- Yên tâm, chết không được.
Tiêu Phàm trực tiếp đẩy cửa phòng đi ra ngoài, phát hiện Y Vân cùng Hướng Vinh hai người còn chờ đợi trong sân.
- Tiêu tiểu hữu (huynh đệ)!
Nhìn thấy Tiêu Phàm, hai người cũng là một trận kinh hỉ.
- Hướng Lão, Tam Gia, đa tạ hai vị.
Tiêu Phàm hơi thi lễ, hai người trắng đêm chưa ngủ hộ pháp thay hắn, khiến trong lòng hắn ấm áp.
- Ngươi muốn đi ra ngoài?
Hướng Vinh lo lắng nhìn Tiêu Phàm nói.
- Ừ, ta có chút sự tình muốn đi làm.
Tiêu Phàm không có giấu diếm. Nhưng là tuyệt đối không có khả năng đem sự tình Sinh Tử Đấu Trường Sinh Tử Đấu nói cho bọn hắn:
- Hướng Lão, ngươi mau chóng đem Dược Tài chuẩn bị đầy đủ, mặt khác nhớ kỹ mỗi ngày đều phải mua dược.
- Được.
Hướng Vinh gật đầu, đêm qua hắn quên việc này.
Tiêu Phàm rời Vân Lai Khách Sạn, cấp tốc chạy tới Sinh Tử Đấu Trường. Năm trận Sinh Tử Đấu đối với hắn mà nói vẫn không có bất kỳ áp lực, đừng nói hắn đã lĩnh ngộ Đệ Nhị Trọng Phong Thế. Cho dù không có thì mấy Chiến Vương trung kỳ bình thường căn bản cũng không phải đối thủ của hắn.
Bất quá, theo đề nghị Phong Lang, Tiêu Phàm cũng học được cách ẩn tàng thực lực, Sinh Tử Đấu Trường không có khả năng khiến hắn tuỳ tiện thắng được, bởi vì mỗi người thắng mười trận, hắn sẽ được ban thưởng lớn.
Về phần phần thưởng 100 vạn Trung Phẩm Hồn Thạch, Tiêu Phàm không để ở trong lòng, mà trực tiếp đặt ở trên người bản thân. Thua, người liền chết, được nhiều Hồn Thạch có ý nghĩa gì?
Thắng, cuối cùng toàn bộ lấy ra, tuyệt đối cũng là một bút không ít tài phú.
Sau hơn nửa tháng, Tiêu Phàm một mực lặp đi lặp lại việc rời Vân Lai Khách Sạn đến Sinh Tử Đấu Trường. Từ ban đầu mỗi ngày năm trận, về sau giảm bớt bốn trận, sau đó lại giảm bớt đến ba trận.
Hơn nửa tháng thời gian, Tiêu Phàm rốt cục cầm bốn mươi chín trận thắng lợi, càng đến phía sau, Tiêu Phàm chiến cũng càng ngày càng gian nan, mỗi lần trên người đều sẽ hoặc nhiều hoặc ít lưu lại một chút vết thương.
Bất quá ở nơi này hơn nửa tháng, thực lực Tiêu Phàm cũng có chút tăng lên rõ rệt. Mặc dù còn chưa đột phá, nhưng đối với Kiếm Thế, Đao Thế, Quyền Thế cùng Phong Thế lại có lĩnh ngộ mới.
Nhất là Kiếm Thế, Tiêu Phàm tựa như bắt được cái bóng Đệ Tam Trọng, chỉ là loại cảm giác lóe lên một cái rồi biến mất, căn bản không nói rõ được cũng không tả rõ được.
Tiêu Phàm đối với việc bản thân lĩnh ngộ Thế là tương đối tự tin, dù vậy, cũng khó có thể lĩnh ngộ Đệ Tam Trọng Thế. Có thể nghĩ những người khác, khó trách lĩnh ngộ Đệ Tam Trọng Thế, người đột phá Chiến Vương đỉnh phong có thể trở thành Phong Vương Chiến Vương.
- Công tử, sống sót!
Hơn nửa tháng, Phong Lang đã hoàn toàn bị Tiêu Phàm tin phục, kinh mạch và đan điền hắn đã được Tiêu Phàm chữa trị.
Tiêu Phàm cùng Phong Lang giao thủ qua, Tiêu Phàm không có ở trên người Phong Lang chiếm được chỗ tốt gì, bất quá tốc độ Phong Lang so với hắn nhanh hơn một phần nhưng cũng không làm gì được Tiêu Phàm.
Đương nhiên, trong đó khẳng định có việc nhường. Nếu như liều mạng mà nói, giờ phút này Tiêu Phàm căn bản không phải là đối thủ Phong Lang. Dù sao, Phong Lang tại Sinh Tử Đấu Trường thắng liên tiếp 91 trận.
- Ngươi không đi xem?
Tiêu Phàm cười cười. Y Vân cùng Hướng Vinh đã sớm biết rõ Phong Lang tồn tại, chỉ là không biết thân phận Phong Lang mà thôi.
- Chờ ngươi đấu trận thứ 100, ta nhất định sẽ đi nhìn.
Sắc mặt Phong Lang lạnh lùng như cũ, tựa như hắn cho tới bây giờ đều không biết cười là cái gì.
- Liền hướng ngươi câu nói này, ta cũng muốn sống đến trận thứ 100.
Tiêu Phàm thoải mái cười một tiếng, sau đó vỗ bả vai Phong Lang nói:
- Yên tâm, người Sở gia chẳng mấy chốc sẽ đem đồ vật đến.
- Có thể khôi phục tu vi ta đã hài lòng, chân có trị hay không không quan trọng.
Phong Lang lắc đầu, mặc dù nói như vậy, nhưng trong mắt hắn lại lóe qua một tia tha thiết.
Tiêu Phàm không nói, quay người rời Vân Lai Khách Sạn, rất nhanh liền xuất hiện ở bên trong Sinh Tử Đấu Trường.
Sinh Tử Đấu Trường sớm đã kín hết chỗ, mọi người biết hôm nay có U Linh chiến đấu, vé vào cửa đã sớm hai ngày không bán.
Cả tòa Ly Hỏa Đế Đô, phàm là tu sĩ nóng lòng muốn xem Sinh Tử Đấu, bây giờ không có ai là không biết đến tên U Linh.
Hơn nửa tháng thắng liên tiếp bốn mươi chín trận, U Linh đã sớm đánh vỡ Sinh Tử Đấu Trường, nếu như lại thắng một ván, liền có thể đột phá 50 trận.
50 trận là một cái mấu chốt, một khi Tiêu Phàm thành công, U Linh chính là người trong Sinh Tử Đấu Trường đột phá 50 trận nhanh nhất.
Đương nhiên, một trận chiến này, Tiêu Phàm cũng thập phần thận trọng, không dám có bất kỳ khinh thường. Bởi vì đối thủ của hắn là một tu sĩ thắng 63 trận.
Hơn nữa còn là một Kiếm Tu, Tiêu Phàm từng quan sát qua hai trận chiến đấu của hắn. Người này Kiếm Đạo rất quỷ dị, không có bất kỳ tung tích gì có thể tìm ra.
Bên trong Sinh Tử Đấu Trường, Tứ Đại Trưởng Lão tề tựu, ngồi ở một gian nhã thất lẳng lặng nhìn màn hình. Trên màn hình chính hiện ra hình ảnh Sinh Tử Chiến Đài số 3.
- Thật là náo nhiệt, mười tám ngày thắng liên tiếp bốn mươi chín trận, U Linh này thực lực thực là không tồi. Chỉ đáng tiếc, hôm nay gặp gỡ Quỷ Ảnh.
Đại Trưởng Lão nhàn nhạt thưởng thức trà thơm, âm dương quái khí nói.
- Quỷ Ảnh Kiếm Đạo nhẹ nhàng quỷ dị, mặc dù U Linh tại Kiếm Đạo, Đao Đạo, thậm chí Quyền Đạo tạo nghệ cũng không tệ. Nhưng nhiều mà không tinh, không nhất định là đối thủ của Quỷ Ảnh.
Nhị Trưởng Lão cũng phụ họa nói.
- Nếu như U Linh thắng thì sao?
Tam Trưởng Lão cười nhạt một tiếng, những ngày qua hắn một mực quan sát U Linh chiến đấu, đối với U Linh tán thưởng rất nhiều.
- Tam Trưởng Lão, nếu không chúng ta đánh cược như thế nào? Nếu như U Linh thắng, 80 trận trước đó, đối thủ của U Linh đều do ngươi an bài?
Đại Trưởng Lão buông chén trà trong tay xuống, cười nhìn Tam Trưởng Lão nói.
- Ta cũng không tham dự.
Nhị Trưởng Lão cũng mỉm cười:
- Đương nhiên, nếu như U Linh thua, mười trận sau, đối thủ của U Linh đều do chúng ta an bài.
- Đề nghị này cũng không tệ.
Đại Trưởng Lão cười ha hả nói.
- Có thể.
Tam Trưởng Lão híp hai mắt, gật đầu nói.
- Ha ha, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!
Đại Trưởng Lão cười ha ha một tiếng, tựa như đạt được âm mưu, âm hiểm cười nói:
- Thật hy vọng U Linh có thể sống đến trận 90, đến thời điểm đó để hắn đánh với Dạ La một trận, mới là chân chính đặc sắc.
Sắc mặt Tam Trưởng Lão tái nhợt, thực lực Dạ La hắn biết. Nửa tháng này, Dạ La lại thắng được mấy trận, đã đột phá 90 trận, là người trong Sinh Tử Đấu Trường gần Thiên Tàn nhất.
- Chiến đấu bắt đầu.
Tứ Trưởng Lão một mực trầm mặc không nói đột nhiên mở miệng, mấy người ánh mắt nhao nhao hướng về màn hình nhìn lại.
/3257
|