Vô Thượng Sát Thần

Chương 409 - Tiêu Phàm Bị Bắt

/3257


Mộ Thần Phong vừa dứt lời, Tu Sĩ Huyền Cung nhao nhao tiến lên một bước, khí tức cường đại xông thẳng vào đám người Linh Điện.

- Muốn động thủ, chúng ta phụng bồi!

Hướng Vinh không sợ hãi chút nào. Nếu là bình thường, hắn không thể không trợn một con mắt nhắm một con mắt, nhưng hiện tại hắn đã đột phá Chiến Hoàng cảnh đỉnh phong, không cần thiết sợ Mộ Thần Phong.

Tu sĩ Linh Điện tựa như cũng nhận cảm nhiễm, nhao nhao tiến lên, đứng sau lưng Hướng Vinh, tranh phong tương đối.

- Hướng Vinh, ngươi có biết giết chết đồng môn sư huynh đệ là tội gì không?

Con ngươi Mộ Thần Phong càng ngày càng mà băng lãnh. Hướng Vinh vẫn như cũ dám theo hắn đối đầu thì thôi, những học viên này vậy mà cũng ngang ngược càn rỡ. Điều này khiến hắn như thế nào không giận?

- Vậy cũng không tới phiên Mộ Thần Phong ngươi đến định tội.

Hướng Vinh thản nhiên nói. Trong bàn tay đột nhiên xuất hiện một mai Thủy Tinh Cầu. Mộ Thần Phong thấy thế liền biến sắc.

- Mộ Thần Phong, ngươi nên biết rõ cái này là thứ gì, tất cả chuyện vừa mới phát sinh ta đều ghi lại bên trong Ký Ức Thủy Tinh, ta nghĩ Hình Điện Trưởng Lão biết rõ xử lý như thế nào.

Hướng Vinh cười tủm tỉm nói.

- Ngươi!

Mộ Thần Phong nhất thời nghẹn lời, không biết nói cái gì.

Vừa rồi, hắn núp trong bóng tối nhìn nhất thanh nhị sở, chỉ là cũng không ngăn cản Bích Vân Đào mà thôi, bởi vì hắn thấy Bích Vân Đào giết chết một học viên Linh Điện, Hình Điện Trưởng Lão căn bản sẽ không để ở trong lòng.

Nhưng hắn nào biết rõ, Bích Vân Đào sẽ chết trong tay Ảnh Phong.

- A, đúng rồi, bên trong Ký Ức Thủy Tinh có vẻ như còn có thân ảnh Mộ Thần Phong ngươi, việc này có phải nói rõ Mộ Thần Phong ngươi phóng túng học viên Huyền Cung hay không?

Hướng Vinh lại mở miệng nói.

- Xem như ngươi lợi hại!

Trong lòng Mộ Thần Phong giận mắng, sắc mặt đỏ bừng. Hắn xác thực cách đó không xa, mặc dù bên trong Ký Ức Thủy Tinh không nhất định có thân ảnh hắn, nhưng nếu vạn nhất có, Hình Điện quở trách xuống, hắn cũng sẽ không dễ chịu.

- Chúng ta đi.

Mộ Thần Phong hất ống tay áo, khẽ cắn môi chuẩn bị rời đi.

- Mộ Trưởng Lão, chờ đã!

Đột nhiên, nơi xa lại có một đội nhân mã đi đến, nhìn phục sức bọn hắn hẳn là người Đế Minh. Cầm đầu là một thanh niên hoàng kim chiến bào.

Thanh niên long hành hổ bộ tản ra một cỗ uy thế ngập trời, song mi như đao, sắc bén đến cực điểm, con ngươi càng lộ ra một cỗ bá đạo, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.

- Thiên Lang, làm sao ngươi tới đây?

Mộ Thần Phong mỉm cười, có chút ngoài ý muốn nói.

- Úy Thiên Lang, Minh Chủ Ngoại Viện Đế Minh!

Đám người trong nháy mắt nhận ra thanh niên hoàng kim chiến bào, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại.

- Úy Thiên Lang?

Tiêu Phàm khẽ nhíu mày. Nghe đồn Úy Thiên Lang là thủ hạ đệ nhất chiến tướng của Nam Cung Thiên Dật ở Ngoại Viện. Thực lực hiển nhiên không thấp, bằng không mà nói, Mộ Thần Phong cũng không có khả năng khách khí như vậy.

Bên người Úy Thiên Lang chính là Úy Thiên Hổ, trên mặt đều là vẻ đắc ý, ngẩng cao đầu, một bộ ta đây vô địch thiên hạ.

- Mộ Trưởng Lão.

Úy Thiên Lang hơi ôm quyền, sau đó nhìn về phía Linh Điện nói:

- Ai là Tiêu Phàm, cút ra đây.

Ngữ khí bá đạo vô cùng, tràn ngập không cho phép phủ định.

Tiêu Phàm sờ cằm một cái, bản thân gần đây có vẻ như không có chọc tới Đế Minh bọn hắn đi, làm còn cố ý tới tìm ta?

- Làm sao, giết người Đế Minh ta, hiện tại không dám ra sao?

Con ngươi Úy Thiên Lang băng lãnh liếc nhìn học viên Linh Điện, rất nhiều người vậy mà không dám cùng hắn nhìn thẳng.

- Ngươi tìm ta sao?

Đúng lúc này, một thanh âm bình tĩnh bên trong xó xỉnh không thấy được truyền đến, đám người thấy thế, nhao nhao nhường ra một con đường.

Không ít người ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, người này chính là Tiêu Phàm sao?

Ngay cả người của Đế Minh đều dám giết, làm sao nhìn qua lại không đáng chú ý như thế này?

- Đại ca, chính là hắn giết người Đế Minh ta?

Nhìn thấy Tiêu Phàm đi đến, Úy Thiên Hổ vội vàng kêu lên, sát khí nặng nề.

Lần trước vòng thứ ba khảo hạch bị Tiêu Phàm chấn nhiếp, Úy Thiên Hổ một mực không nuốt được cục tức, mấy ngày nay hắn một mực chờ đợi đại ca Úy Thiên Lang trở về. Không lâu sau đó, Úy Thiên Lang về đến Chiến Hồn Học Viện, Úy Thiên Hổ lập tức đem sự tình vài ngày trước nói cho Úy Thiên Lang.

- Giết người Đế Minh, không biết ngươi nói là cái nào?

Tiêu Phàm buồn cười nhìn Úy Thiên Hổ, tiểu tử này thực lực bản thân không ra làm sao, ngược lại rất biết cáo mượn oai hùm.

- Ân?

Úy Thiên Lang lông mày nhíu lại. Hắn không nghĩ tới, một người mới lại dám cùng bản thân tùy ý nói chuyện, đang khiêu khích kiêng nhẫn của hắn sao?

- Trước đó giết Lâm Tiêu, còn Đường Nghiêu, về phần đám vô danh thì đếm không xuể, không biết ngươi nói là tên nào.

Tiêu Phàm cười nói.

- Làm càn!

Úy Thiên Lang gầm lên một tiếng:

- Dám giết người Đế Minh ta, ngươi muốn chết!

- A? Vừa mới Mộ Trưởng Lão không phải nói, tại Chiến Hồn Học Viện giết người là phải bị Hình Điện kết tội đó, các ngươi dám ở nơi này giết người? Hình Điện sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu.

Tiêu Phàm cố ý lộ ra vẻ sợ hãi.

- Ha ha, ngươi hiện tại biết sợ? Chúng ta tự nhiên không được dám ở chỗ này giết người, chúng ta chỉ là đến mời ngươi cùng chúng ta đi uống chút trà mà thôi.

Úy Thiên Hổ nhìn thấy Tiêu Phàm sợ hãi, lập tức tùy tiện cười ha hả.

Ở chỗ này trắng trợn giết người, bọn hắn tự nhiên không dám, nhưng cưỡng ép đem Tiêu Phàm mang đi, tùy tiện tìm nơi xử lý, cho dù Hình Điện cũng không trách được bọn hắn.

- Sợ, đương nhiên sợ.

Tiêu Phàm sợ hãi nói.

- Nếu sợ, liền cùng chúng ta đi một chuyến.

Úy Thiên Hổ cười gằn nói, sau đó vung lên, hai tu sĩ tiến lên trực tiếp trở tay chế trụ Tiêu Phàm.

Trong mắt Ảnh Phong lộ sát khí, bất quá lại bị Tiêu Phàm ngăn lại.

- Mời ta đi thì dễ, bất quá qua một lúc mời ta rời đi lại không phải dễ dàng như vậy đau.

Tiêu Phàm nhìn huynh đệ Úy Thiên Hổ cùng Úy Thiên Lang cười nói.

- Rời đi? Ngươi còn muốn rời đi? Ha ha, đi Đế Minh chúng ta uống trà, cho tới bây giờ không có ai sống sót rời đi!

Úy Thiên Hổ không kiêng nể gì cả cười nói.

- Đi!

Úy Thiên Lang cau mày một cái, cảm giác Tiêu Phàm có chút không thích hợp, bất quá vẫn là không có ngăn cản.

- Hướng Lão, ta đi uống trà, không cần lo lắng cho ta.

Tiêu Phàm cho Hướng Vinh một cái ánh mắt an tâm, bị người Đế Minh trực tiếp mang đi.

Ánh mắt Hướng Vinh lộ ra một tia lo lắng, bất quá cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng Tiêu Phàm. Hắn đối biết Tiêu Phàm cho tới bây giờ không làm những sự tình mà mình không nắm chắc.

- Hướng Vinh, Ngoại Viện thi đấu mấy tháng sau gặp lại!

Mộ Thần Phong hừ lạnh một tiếng, mang theo một đám tu sĩ Huyền Cung rời đi, thi thể Bích Vân Đào trên mặt đất cũng bị mang đi.

Việc này vốn chính là bọn hắn không đúng trước, cho dù nháo đến Hình Điện cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.

- Tiêu Phàm trong truyền thuyết làm sao không giống vậy, hắn không phải là một sát thần sao? Làm sao dễ nói như thế?

- Theo ta thấy, qua một lúc không may không phải Tiêu Phàm, mà là những người Đế Minh kia, đến Chiến Hoàng Tiêu Phàm đều có thể giết chết.

- Giết chết cường giả Chiến Hoàng? Nói đùa cái gì vậy, các ngươi đang nằm mơ à, Tiêu Phàm bị người Đế Minh mang đi, tuyệt đối không có khả năng trở về.

- Vẫn là an tâm tu luyện đi, lần này tài nguyên tu luyện chung quy là không có rơi vào nhân thủ bên trong Huyền Cung, mấy tháng sau Ngoại Viện thi đấu, chúng ta có lẽ cũng có thể tham dự.

- Chỉ bằng ngươi đừng nằm mơ, mấy ngàn người thi đấu, cuối cùng chỉ có không đến hai mươi người có thể tiến vào Nội Viện, trừ phi Chiến Vương đỉnh phong, bằng không cơ bản không có khả năng.

Tu sĩ Linh Điện líu lo không ngừng rời đi. Mấy người Ảnh Phong đứng ở quảng trường, nhìn phương hướng Tiêu Phàm rời đi đến ngẩn người. Lúc Ảnh Phong lấy lại tinh thần lại phát hiện Tiểu Minh trên vai không thấy tăm hơi

/3257

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status