Vô Thường

Chương 143: Tuyết Nữ. (Hạ)

/1679


Đường Phong chợt hiểu ra:
- Nói cách khác, Viêm Nhật đang cảnh báo Tứ Nương là có một Thần binh khác đang tới gần?
Tứ Nương gật đầu:
- Chắc là vậy, vì ta cũng chưa gặp phải chuyện này bao giờ, nhưng ta có thể cảm nhận được Viêm Nhật vừa rồi có chút kích động.
- Thần binh cảnh báo trong phạm vi bao nhiêu?
Đường Phong hỏi.
Tứ Nương cười khổ một tiếng:
- đã nói đây là lần đầu ta gặp phải chuyện thế này, ngươi hỏi vậy ta cũng đành chịu, tuy Viêm Nhật báo động trước cho ta, nhưng chỉ là xuất hiện dị trạng mà thôi, nó cũng không nối liền với ta, ta chỉ có thể dựa vào cảm giác mà đoán biết trạng thái của nó.
Đường Phong nói:
- Gần hai mươi năm nay, ở Lý Đường đế quốc chỉ có hai thanh thần binh, chẳng lẽ là chủ nhân của Thủy Hàn kiếm đang tới?
Thủy Hàn và Viêm Nhật đều là trường kiếm, nhưng thuộc tính lại đối lập với nhau, nếu thật sự gặp được nhau thì e là cả hai sẽ sinh ra một tràng khí kháng cự, nói không chừng còn có thể phát sinh tranh đấu.
- Có thể!
Tần Tứ Nương nhún vai,
- Bất quá khả năng không cao.
- Tại sao?
Đường Phong vội hỏi, Thiên Tú bây giờ đang rất rối loạn, hắn thật sự sợ có cao thủ nào đó tìm tới gây bất lợi cho Thiên Tú, mặc dù có Tần Tứ Nương và Thang Phi Tiếu tọa trấn ở Thiên Tú, nhưng cao thủ có được một kiện Thần binh thì không thể coi thường.
Thang Phi Tiếu hít sâu một hơi nói:
- bởi vì Tuyết Nữ quanh năm đều sống ở Tuyết sơn tận cực Bắc, cách nơi đây hơn mấy vạn dặm.
- Tuyết Nữ?
Đường Phong ngạc nhiên.
Khóe miệng Thang Phi Tiếu co giật vài cái, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ:
- Chủ nhân Thủy Hàn kiếm!
- Huynh biết nàng ta?
Tần Tứ Nương nhìn Thang Phi Tiếu hỏi, vẻ mặt Tiếu thúc lúc này quá khả nghi. Đường Phong cũng dùng vẻ mặt hiếu kỳ nhìn hắn.
- Tứ Nương, muội đừng hiểu lầm, thói háo sắc của lão Thang ta cũng là từ sau khi rời khỏi Đại Tuyết cung mới có.
Thang Phi Tiếu tranh thủ thanh minh,
- Mười năm trước Tuyết Nữ từng xông vào Đại Tuyết cung một lần, ta đã giao thủ cùng nàng ta!
- Kết quả?
- Ta thua!
Thang Phi Tiếu gãi gãi đầu.
Đường Phong và Tần Tứ Nương đều dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn hắn.
Đại Tuyết cung thân là một trong ba đại thế lực của Lý Đường đế quốc, trong cung có vô số cao thủ. riêng Thiên giai cũng có vài chục người, trong đó không ít người là Thiên giai thượng phẩm, chưa nghe nói có ai lớn mật dám xông vào Đại Tuyết cung như vậy, ngay cả Thang Phi Tiếu cũng không phải đối thủ của Tuyết Nữ, thật sự khiến người ta không ngờ được.
- Nàng dẫn theo bao nhiêu cao thủ?
Đường Phong vội hỏi.
- Đơn thương độc mã!
Đường Phong hít vào một hơi:
- Tiếu thúc, thiếu gia ta bây giờ đã mười lăm tuổi, qua cái tuổi thích nghe cố sự rồi, sau này ngươi cứ kể mấy chuyện này cho Tiểu Manh Manh nghe, hẳn là con bé sẽ tin.
Thang Phi Tiếu tức giận nói:
- Nếu trước kia có ai nói với ta một thiếu niên mười lăm tuổi có thể diệt được hai ngàn năm trăm người thì ta cũng cho đó là bịa chuyện! Nhưng đây đều là sự thật, trên đời này cái gì cũng có thể thiếu, chỉ không thiếu kỳ tích mà thôi.
Nhìn bộ dạng Thang Phi Tiếu cũng không giống nói dối, Đường Phong lúc này mới nghiêm mặt lại, cẩn thận nghe.
Thang Phi Tiếu cũng mở miệng thỏa màn tính hiếu kỳ của Tần Tứ Nương và Đường Phong, dù sao cũng không phải người ngoài.
- Chỉ một nữ nhân! Tay cầm Thủy Hàn kiếm, đơn thương độc mà xông vào Đại
Tuyết cung, đánh cắp vài viên linh đan kéo dài tuổi thọ và thảo dược trân quý của Đại Tuyết cung. Thế nhưng lại không kinh động tới bất kỳ ai, vị Thiên giai cao thủ trông coi dược phòng hoàn toàn chưa kịp phát hiện đã bị nàng đánh ngất. Cũng coi như nàng ta không may, lúc rời đi không cẩn thận lại bị phát hiện, mấy chục người trong Đại Tuyết cung liền đuổi theo nàng ta.
- Sau đó ngươi đuổi theo cùng nàng ta giao chiến?
Đường Phong hỏi.
- không chỉ mình ta, ta và một huynh đệ khác cùng đuổi theo. Đuổi trọn năm ngày, những người còn lại đều không theo kịp.
- Đợi một chút, không phải ngươi vừa nói mình bị Tuyết Nữ đánh bại sao?
Đường Phong lại hỏi.
- Đúng vậy!
Thang Phi Tiếu gật đầu,
- Bọn ta hai đánh một, sau đó bị đánh bại.
Lần này không chỉ Đường Phong trợn mắt kinh ngạc, mà ngay cả thanh âm của Tần Tứ Nương cũng run lên:
- Sao có thể? Mười năm trước ngươi chính là Thiên Sát Thần của Đại Tuyết cung! Liên thủ cùng người khác mà còn bị đánh bại?
- người kia chính là lão Đoạn!
Thang Phi Tiếu cười khổ một tiếng:
- Thiên Sát Địa Thí, hai người liên thủ mà vẫn bại dưới tay một nữ nhân, hơn nữa lúc ấy tuy tóc của Tuyết Nữ đều bạc trắng, nhưng thoạt nhìn có lẽ nhỏ tuổi hơn ta, nàng ta khi đó cao lắm chừng chỉ ba mươi thôi.
Nhớ lại trận ác chiến năm đó, Thang Phi Tiếu cũng không nhịn được mà run lên:
- Nếu luận cảnh giới mà nói thì nàng ta lúc ấy và lão Thang ta đều là kẻ tám lạng, người nửa cân, nhưng nàng vẫn thấp hơn ta một chút. Nhưng cương khí của nàng lại khiến kẻ khác như rơi vào hầm băng, lạnh tới tận xương tủy. Nàng nhìn ngươi một cái sẽ khiến ngươi cảm thấy như bị đóng băng, ta và lão Đoạn tuy giết người như ngóe nhưng không có được một phần khí phách của nàng ta. Thanh kiếm trên tay nàng cũng không giống kiếm chút nào, cả ta cũng chưa từng thấy qua thanh kiếm nào như vậy, giống như một vật sống vậy, kiếm chiêu của Tuyết Nữ cũng rất sắc bén phức tạp, trâu tới mức không thể trâu hơn. Nàng giống như chỉ tùy tiện đánh ra một kiếm, nhưng mỗi kiếm đều muốn lấy mạng người! Ta và lão Đoạn đấu với nàng ta cả một ngày, tuy cuối cùng nàng trúng của ta một chiêu Cách không Thủ, nhưng vẫn để nàng chạy mất.
Thiên Sát Địa Thí liên thủ đối phó một nữ nhân, hơn nữa còn là nữ nhân nhỏ tuổi hơn mình, loại kết cục này thật chẳng khác nào thua, thua rất triệt để!
- Sau đó không lâu thì ta và lão Đoạn rời khỏi Đại Tuyết cung! Bởi vì Tuyết Nữ khiến bọn ta ý thức được nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Nếu bọn ta không nghĩ cách hóa giải sát khí và lệ khí trên người thì sau này sớm muộn gì cũng tẩu hỏa nhập ma. Kỳ thực lúc trước bọn ta đã có ý nghĩ này trong đầu, chẳng qua là chưa gặp đối thủ, cũng có chút cuồng vọng tự đại, sự xuất hiện của Tuyết Nữ đã thức tinh bọn ta. Từ lúc trở đi, Tuyết Nữ đã trở thành ân nhân của lão Thang ta. Sau này nếu có gặp lại, ta nhất định phải cảm tạ nàng ta mới được.
- Vậy mà huynh vẫn đả thương người ta!
Tần Tứ Nương trừng mắt liếc hắn một cái.
- Từ đó về sau, Tuyết Nữ rất hay lẻn vào dược phòng của các thế lực lớn, chỉ trộm linh đan trân quý và thiên tài địa bảo, cũng không giết người nào, cùng lắm mới phản kích mà thôi, vì vậy nên danh tiếng của Tuyết Nữ và Thủy Hàn kiếm mới ngày càng lên. chỉ có điều các môn phái đều cảm thấy chuyện mình bị trộm chẳng vẻ vang gì, xấu hổ không dám tiết lộ với ai. Nhưng trên đời này có tưởng nào ngăn được gió? phỏng chừng là Bạch Đế thành và Thiên Công Sơn Trang cũng bị trộm qua, ừm, Bạch Đế thành nhất định đã bị, còn Thiên Công Sơn Trang nhiều cơ quan như vậy, không biết Tuyết Nữ có vào được hay không. Nguồn: http://truyenyy.com
- Nhưng năm năm trước Tuyết Nữ đột nhiên lại mất tích. Sau đó không hiện thân nữa, lần xuất hiện cuối cũng là ở phía tây Huyền Ý môn.
Tài kể chuyện của Thang Phi Tiếu cũng không siòi, nhưng Đường Phong có thể từ đó nghe ra sự sùng bái hắn dành cho Tuyết Nữ.
- Tứ Nương, tuy ta không rõ lắm về Thần binh, nhưng muội hẳn là vẫn chưa hoàn toàn phát huy được uy lực của Viêm Nhật.
Thang Phi Tiếu nhấp một ngụm trà thấm giọng rồi nói,
- Nếu muội có thể làm được điểm này thì dù đánh không lại lão Thang ta, nhưng cũng không kém là bao.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status