Thân thể Liễu Như Yên run lên, thật sâu liếc nhìn Đường Phong, cho đến lúc này nàng mới hiểu được, vì sao lúc nãy Đường Phong lại làm ra dáng dấp hài hước như vậy, muốn cùng với Chiến Vô Song đơn đả độc đấu, hóa ra là muốn đánh lạc hướng địch nhân, làm chuẩn bị cho hành động kế tiếp.
Nói như thế, phương pháp này ngay từ đầu hắn liền nghĩ tới? Cũng quyết định rồi?
Trong lúc nhất thời, Liễu Như Yên không khỏi âm thầm bội phục.
- Công tử…
Chung Lộ đi tới đang muốn nói, Đường Phong liền trừng mắt:
- Ở lại đây!
- Ta…
- Nghe lời! Liễu cô nương sẽ chăm sóc tốt cho nàng.
Liễu Như Yên sửng sốt:
- Vì sao ngươi thích đưa nữ nhân của mình giao cho nữ nhân khác chăm sóc nhỉ?
Lần trước, trong đại hội đồ ma, Chu Tiểu Điệp bị giao cho Cổ Nguyệt, lần này Chung Lộ lại bị giao cho Liễu Như Yên, tình huống rất giống nhau.
Sắc mặt Đường Phong có chút buồn bã, âm thanh trầm thấp:
- Lần này vừa đi cũng không biết có thể còn sống. Liễu cô nương, giết hai vị đệ tử chân truyền của ngươi, Đường mỗ vô cùng áy náy. Bất quá trong chuyện này còn có nguyên nhân khó nói, ngươi có thể đi hỏi một chút đại đệ tử Tô Kinh Luận, chắc hắn sẽ biết một chút tình huống. Nếu lần này ta không trở lại được ân oán giữa chúng ta liền hóa giải. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Ngươi đừng tưởng bở!
Liễu Như Yên ưỡn ngực:
- Cho dù ngươi chết ta cũng không bỏ qua cho ngươi.
Đường Phong cười nói:
- Vậy làm phiền Liễu cô nương đi tìm thi thể của Đường mỗ rồi.
Trong lòng Liễu Như Yên không khỏi có chút chua xót, chỉ đành nói:
- Ta sẽ không làm cho ngươi được lợi, thù oán giữa ngươi và ta, ta sẽ tự mình lấy lại.
Ánh mắt Đường Phong vô tình cố ý nhìn đảo qua ngực nàng, không khỏi nghĩ lại chuyện ở trong đầm lầy đã từng vừa sờ vừa cắn ngực nàng, nàng nói được lợi có phải là chỉ chuyện này không?
- Chiếu cố tốt cho Lộ nhi.
Đường Phong dặn dò một tiếng chợt xoay người.
Bầu không khí trầm trọng, gió lạnh thổi bay tóc Đường Phong, thân thể hắn mang theo tràn đầy tiếng gió trong không trung, lạnh lùng bi tráng.
Mọi người cảm thấy kính nể, trên thân thể người trẻ tuổi này, đè nặng hy vọng sống sót của hai đại gia tộc, đối với một tiểu tử chỉ có hai mươi tuổi mà nói, có phải là có chút nặng nề quá không?
Cương khí bắt đầu khởi động, thân hình Đường Phong như mờ nhạt, vội vàng chạy ra phía trước.
Phương hướng nhằm vào trong đội hình cường đại của Chiến gia và Tư Đồ thế gia, nét mặt mang theo dứt khoát và thấy chết không sờn.
Đám người Chiến gia và Tư Đồ thế gia kinh hãi, hồn nhiên không nghĩ tới dĩ nhiên trong hoàn cảnh như vậy Đường Phong cũng dám trực tiếp xông lên.
- Muốn chết!
Tư Đồ Cừu vừa giận vừa vui, cước bộ không tự chủ được liền tiến lên nghênh đón, bất quá vừa chịu thiệt dưới Ngự Thần, hiện tại có thể nói Tư Đồ Cừu phi thường cẩn thận, từng giây từng phút đề phòng công kích của Đường Phong.
Hai người Đường Phong và Tư Đồ Cừu khẽ động, nguyên bản cục diện yên ổn liền bị đánh vỡ, tiếng hò hét vang lên, từng trận gió gào thét, hai bên nhân mã phóng về phía đối phương, thiên địa biến sắc, mây mù trong phạm vi trặm trượng bị quét sạch hầu như không còn.
Đường Phong đứng tại phía trước, vô số cổ uy áp cường đại đánh vào mặt, Đường Phong đứng mũi chịu sào.
Vận chuyển Vô Thường Quyết, toàn thân phóng ra một luồng ánh sáng màu bạc, uy lực của Linh Quyết lộ ra, áp lực toàn thân đột nhiên trở nên nhẹ nhàng.
- Cút ngay!
Đối mặt Tư Đồ Cừu tiến đến, Đường Phong nổi giận gầm lên một tiếng, vừa ra tay chính là Vô Cực Kinh Mang Kiếm.
Kiếm ý kinh thiên phủ xuống, làm cho sởn cả gai ốc, kiếm quang bay ra, Tư Đồ Cừu né tránh, mấy người Linh Giai hạ phẩm theo sát tại phía sau hắn trúng chiêu, cổ họng đều không kịp kêu lên một tiếng đã ngã xuống đất.
Tư Đồ Cừu kinh hãi, hắn không nghĩ tới thủ đoạn Đường Phong dĩ nhiên ùn ùn như vậy, lúc trước Ngự Thần nhất kích để hắn vừa nghe thấy đã sợ mất mật, hiện tại một đạo kiếm khí này tuy nhiên uy lực không bằng Ngự Thần nhất kích, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Không đợi hắn có thời gian phản ứng, tiếng ông ông bỗng chốc vang lên bên tai, đưa mắt nhìn lại, Đường Phong vừa chạy vừa hóa thân thành cung.
Dây kéo căng, tên bắn ra! Đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Tư Đồ Cừu không dám khinh thường, lần thứ hai né tránh.
Đường Phong từ bên người hắn chợt lóe mà qua, không chút lưu luyến.
Trong lòng Tư Đồ Cừu khẽ động, nhìn ra Đường Phong không giống như là muốn liều mạng, ngược lại giống… đột phá vòng vây.
- Ngăn cản hắn!
Tư Đồ Cừu giận dữ, người này dám tại chính dưới mi mắt của mình đùa giỡn thủ đoạn này, thật sự không để người khác vào trong mắt rồi.
Thanh âm chưa dứt, Tư Đồ Cừu liền đánh về phía bóng lưng Đường Phong, vậy mà một đao kim quang hiện lên, mang theo khí thế sắc bén vô cùng, làm cho Tư Đồ Cừu phải lấy một chưởng này để ứng phó nguy cơ trước mắt.
Vân Ảnh Kim Sai, Đường Phong để cho Chung Lộ ở lại, là muốn vào thời khắc cuối cùng Chung Lộ tranh thủ một cơ hội cho Đường Phong chạy trốn, uy lực của hồn binh này để cho Tư Đồ Cừu như rớt xuống hầm băng.
Chờ đến khi hóa giải công kích của Vân Ảnh Kim Sai, giương mắt nhìn lại, Đường Phong đã mượn vào uy lực hai chiêu, chạy ra khỏi vòng vây của Chiến gia và Tư Đồ thế gia, không chỉ như vậy, còn đánh ra một lỗ hổng trong đội hình chặt chẽ.
Mượn cơ hội tốt này, đông đảo cao thủ Cổ gia và Trảm Hồn Tông giết vào chiến trường, dĩ nhiên trong lúc nhất thời làm cho các cao thủ Chiến gia và Tư Đồ thế gia tay chân luống cuống.
Tư Đồ Cừu không để ý, xoay người đuổi theo Đường Phong, bị người thanh niên này nhiều lần đẩy lui nhục nhã, mạnh mẽ như Tư Đồ đại trưởng lão làm sao có thể nín xuống nỗi hận trong lòng? Lúc này bất kể giá nào cũng muốn tiêu diệt Đường Phong, xoa dịu bực bội trong lòng.
Đường Phong thấy Tư Đồ Cừu đuổi theo trong lòng vui mừng… Bất quá lại có chút thất vọng, bởi vì hắn phát hiện dĩ nhiên đuổi theo mình chỉ có một mình lão thất phu này.
Cái đó và kế hoạch có chút không ăn nhập.
Rơi vào đường cùng, Đường Phong dừng bước, thi triển Tá Thi Hoàn Hồn, quay lại giao chiến cùng lão thất phu, nhất thời đánh đến khó phân thắng bại.
Bên kia Chiến Vô Song vẫn nhìn chăm chú vào Đường Phong, trong lòng biết Ma Đầu này lợi hại, mắt thấy Tư Đồ Cừu cũng không thể chiếm lấy lợi thế, trong lòng căm tức Ma Đầu nhiều lần phá hư kế hoạch của mình, càng đố kỵ thành tựu phi phàm của người này, có hắn trên đời, người mạnh nhất trong đám người trẻ tuổi đã không đến phiên mình, lập tức cao giọng hô:
- Bốn sứ Phong Vân Lôi Điện nghe lệnh! Truy kích ma đầu Đường Phong, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, cần phải mang về người này cho ta!
Chiến Vô Song nhìn thân ảnh Đường Phong, cố gắng gầm lên.
Nói như thế, phương pháp này ngay từ đầu hắn liền nghĩ tới? Cũng quyết định rồi?
Trong lúc nhất thời, Liễu Như Yên không khỏi âm thầm bội phục.
- Công tử…
Chung Lộ đi tới đang muốn nói, Đường Phong liền trừng mắt:
- Ở lại đây!
- Ta…
- Nghe lời! Liễu cô nương sẽ chăm sóc tốt cho nàng.
Liễu Như Yên sửng sốt:
- Vì sao ngươi thích đưa nữ nhân của mình giao cho nữ nhân khác chăm sóc nhỉ?
Lần trước, trong đại hội đồ ma, Chu Tiểu Điệp bị giao cho Cổ Nguyệt, lần này Chung Lộ lại bị giao cho Liễu Như Yên, tình huống rất giống nhau.
Sắc mặt Đường Phong có chút buồn bã, âm thanh trầm thấp:
- Lần này vừa đi cũng không biết có thể còn sống. Liễu cô nương, giết hai vị đệ tử chân truyền của ngươi, Đường mỗ vô cùng áy náy. Bất quá trong chuyện này còn có nguyên nhân khó nói, ngươi có thể đi hỏi một chút đại đệ tử Tô Kinh Luận, chắc hắn sẽ biết một chút tình huống. Nếu lần này ta không trở lại được ân oán giữa chúng ta liền hóa giải. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Ngươi đừng tưởng bở!
Liễu Như Yên ưỡn ngực:
- Cho dù ngươi chết ta cũng không bỏ qua cho ngươi.
Đường Phong cười nói:
- Vậy làm phiền Liễu cô nương đi tìm thi thể của Đường mỗ rồi.
Trong lòng Liễu Như Yên không khỏi có chút chua xót, chỉ đành nói:
- Ta sẽ không làm cho ngươi được lợi, thù oán giữa ngươi và ta, ta sẽ tự mình lấy lại.
Ánh mắt Đường Phong vô tình cố ý nhìn đảo qua ngực nàng, không khỏi nghĩ lại chuyện ở trong đầm lầy đã từng vừa sờ vừa cắn ngực nàng, nàng nói được lợi có phải là chỉ chuyện này không?
- Chiếu cố tốt cho Lộ nhi.
Đường Phong dặn dò một tiếng chợt xoay người.
Bầu không khí trầm trọng, gió lạnh thổi bay tóc Đường Phong, thân thể hắn mang theo tràn đầy tiếng gió trong không trung, lạnh lùng bi tráng.
Mọi người cảm thấy kính nể, trên thân thể người trẻ tuổi này, đè nặng hy vọng sống sót của hai đại gia tộc, đối với một tiểu tử chỉ có hai mươi tuổi mà nói, có phải là có chút nặng nề quá không?
Cương khí bắt đầu khởi động, thân hình Đường Phong như mờ nhạt, vội vàng chạy ra phía trước.
Phương hướng nhằm vào trong đội hình cường đại của Chiến gia và Tư Đồ thế gia, nét mặt mang theo dứt khoát và thấy chết không sờn.
Đám người Chiến gia và Tư Đồ thế gia kinh hãi, hồn nhiên không nghĩ tới dĩ nhiên trong hoàn cảnh như vậy Đường Phong cũng dám trực tiếp xông lên.
- Muốn chết!
Tư Đồ Cừu vừa giận vừa vui, cước bộ không tự chủ được liền tiến lên nghênh đón, bất quá vừa chịu thiệt dưới Ngự Thần, hiện tại có thể nói Tư Đồ Cừu phi thường cẩn thận, từng giây từng phút đề phòng công kích của Đường Phong.
Hai người Đường Phong và Tư Đồ Cừu khẽ động, nguyên bản cục diện yên ổn liền bị đánh vỡ, tiếng hò hét vang lên, từng trận gió gào thét, hai bên nhân mã phóng về phía đối phương, thiên địa biến sắc, mây mù trong phạm vi trặm trượng bị quét sạch hầu như không còn.
Đường Phong đứng tại phía trước, vô số cổ uy áp cường đại đánh vào mặt, Đường Phong đứng mũi chịu sào.
Vận chuyển Vô Thường Quyết, toàn thân phóng ra một luồng ánh sáng màu bạc, uy lực của Linh Quyết lộ ra, áp lực toàn thân đột nhiên trở nên nhẹ nhàng.
- Cút ngay!
Đối mặt Tư Đồ Cừu tiến đến, Đường Phong nổi giận gầm lên một tiếng, vừa ra tay chính là Vô Cực Kinh Mang Kiếm.
Kiếm ý kinh thiên phủ xuống, làm cho sởn cả gai ốc, kiếm quang bay ra, Tư Đồ Cừu né tránh, mấy người Linh Giai hạ phẩm theo sát tại phía sau hắn trúng chiêu, cổ họng đều không kịp kêu lên một tiếng đã ngã xuống đất.
Tư Đồ Cừu kinh hãi, hắn không nghĩ tới thủ đoạn Đường Phong dĩ nhiên ùn ùn như vậy, lúc trước Ngự Thần nhất kích để hắn vừa nghe thấy đã sợ mất mật, hiện tại một đạo kiếm khí này tuy nhiên uy lực không bằng Ngự Thần nhất kích, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Không đợi hắn có thời gian phản ứng, tiếng ông ông bỗng chốc vang lên bên tai, đưa mắt nhìn lại, Đường Phong vừa chạy vừa hóa thân thành cung.
Dây kéo căng, tên bắn ra! Đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
Tư Đồ Cừu không dám khinh thường, lần thứ hai né tránh.
Đường Phong từ bên người hắn chợt lóe mà qua, không chút lưu luyến.
Trong lòng Tư Đồ Cừu khẽ động, nhìn ra Đường Phong không giống như là muốn liều mạng, ngược lại giống… đột phá vòng vây.
- Ngăn cản hắn!
Tư Đồ Cừu giận dữ, người này dám tại chính dưới mi mắt của mình đùa giỡn thủ đoạn này, thật sự không để người khác vào trong mắt rồi.
Thanh âm chưa dứt, Tư Đồ Cừu liền đánh về phía bóng lưng Đường Phong, vậy mà một đao kim quang hiện lên, mang theo khí thế sắc bén vô cùng, làm cho Tư Đồ Cừu phải lấy một chưởng này để ứng phó nguy cơ trước mắt.
Vân Ảnh Kim Sai, Đường Phong để cho Chung Lộ ở lại, là muốn vào thời khắc cuối cùng Chung Lộ tranh thủ một cơ hội cho Đường Phong chạy trốn, uy lực của hồn binh này để cho Tư Đồ Cừu như rớt xuống hầm băng.
Chờ đến khi hóa giải công kích của Vân Ảnh Kim Sai, giương mắt nhìn lại, Đường Phong đã mượn vào uy lực hai chiêu, chạy ra khỏi vòng vây của Chiến gia và Tư Đồ thế gia, không chỉ như vậy, còn đánh ra một lỗ hổng trong đội hình chặt chẽ.
Mượn cơ hội tốt này, đông đảo cao thủ Cổ gia và Trảm Hồn Tông giết vào chiến trường, dĩ nhiên trong lúc nhất thời làm cho các cao thủ Chiến gia và Tư Đồ thế gia tay chân luống cuống.
Tư Đồ Cừu không để ý, xoay người đuổi theo Đường Phong, bị người thanh niên này nhiều lần đẩy lui nhục nhã, mạnh mẽ như Tư Đồ đại trưởng lão làm sao có thể nín xuống nỗi hận trong lòng? Lúc này bất kể giá nào cũng muốn tiêu diệt Đường Phong, xoa dịu bực bội trong lòng.
Đường Phong thấy Tư Đồ Cừu đuổi theo trong lòng vui mừng… Bất quá lại có chút thất vọng, bởi vì hắn phát hiện dĩ nhiên đuổi theo mình chỉ có một mình lão thất phu này.
Cái đó và kế hoạch có chút không ăn nhập.
Rơi vào đường cùng, Đường Phong dừng bước, thi triển Tá Thi Hoàn Hồn, quay lại giao chiến cùng lão thất phu, nhất thời đánh đến khó phân thắng bại.
Bên kia Chiến Vô Song vẫn nhìn chăm chú vào Đường Phong, trong lòng biết Ma Đầu này lợi hại, mắt thấy Tư Đồ Cừu cũng không thể chiếm lấy lợi thế, trong lòng căm tức Ma Đầu nhiều lần phá hư kế hoạch của mình, càng đố kỵ thành tựu phi phàm của người này, có hắn trên đời, người mạnh nhất trong đám người trẻ tuổi đã không đến phiên mình, lập tức cao giọng hô:
- Bốn sứ Phong Vân Lôi Điện nghe lệnh! Truy kích ma đầu Đường Phong, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, cần phải mang về người này cho ta!
Chiến Vô Song nhìn thân ảnh Đường Phong, cố gắng gầm lên.
/1679
|