Được, có lời này của A Phong đệ đệ, tỷ tỷ an tâm.
Cổ U Nguyệt tiếp tục nói:
- Chiến gia đã trải qua ngàn năm, nội tình của bọn chúng hùng hậu hơn Cổ gia rất nhiều, tuy rằng Tư Đồ thế gia bị Đoạn tiền bối giận dữ thanh trừ như chặt đứt một cánh tay của Chiến gia nhưng chúng ta tuyệt đối không thể phớt lờ, theo ta được biết, chỉ riêng những cao thủ Linh Giai thượng phẩm điều tra được của Chiến gia có tới hai mươi lăm người, còn không biết có ẩn giấu bao nhiêu người! Số lượng như vậy dù là Cổ gia ta hay Trảm Hồn Tông cũng không thể đánh đồng. Mặt khác, địa bàn của Chiến gia cũng rất rộng, có vô số các gia tộc nhỏ phụ thuộc vào chúng. Nếu chúng ta muốn giải quyết Chiến gia thì phải bắt đầu hạ thủ từ những gia tộc nhỏ kia trước. Chuyện này sẽ do Cổ gia của ta và Trảm Hồn Tông xử lý. Cổ gia sẽ từ phía đông nam đánh mạnh vào phía Chiến gia, còn Trảm Hồn Tông sẽ đẩy mạnh từ phía tây nam vào, mục đích của cả hai nhà chỉ có một, đó chính là quét sạch mọi thứ trong vòng quản hạt của Chiến gia, quét sạch tất cả các gia tộc phụ thuộc vào bọn chúng, sau đó đánh thẳng tới tổng bộ.
- Còn chúng ta thì thế nào?
Đường Phong hỏi.
Cổ U Nguyệt nhìn hắn một cái, nói:
- Phong đệ đệ, người của ngươi có nhiệm vụ khác, đó chính là cướp giật tất cả những linh mạch và tài nguyên tu luyện của Chiến gia, cố gắng không cho bất kỳ một khối linh thạch nào chảy được về Chiến gia, đương nhiên đây là nhiệm vụ chủ yếu, nếu trên đường đi gặp được những gia tộc phụ thuộc ngoan cố chống đỡ thì cũng có thể thanh trừ.
Cướp giật tất cả linh mạch và tại nguyên tu luyện của Chiến gia, nói đơn giản chính là hai chữ - cướp đoạt!
Nhưng đây lại là cướp đoạt giữa ban ngày, không có chút tâm lý nặng nề nào cả! Ngươi là địch nhân của ta, ta không đoạt ngươi thì đoạt ai!
Cổ U Nguyệt an bài cho Đường Phong chuyện này xem ra cũng đã suy nghĩ rất sâu xa. Theo suy tính của nàng, loại công việc này rất béo bở, nhân mã của Đường Phong là thế lực bên ngoài, tự nhiên phải cấp cho hắn chút điểm tốt. Thứ hai, đoạt được những thứ đó là một số lượng tài phú khổng lồ, nếu đổi là người khác thì sợ rằng còn phải mất tay chân còn không chứa đủ, thế nhưng Đường Phong thì khác, trên người hắn có không gian Mị Ảnh, muốn thu bao nhiêu mà chẳng được?
Cổ U Nguyệt không nhất định biết được sự tồn tại của không gian Mị Ảnh, nhưng có thể đoán được Đường Phong có thủ đoạn nào đó mới có thể giấu được nhiều thứ trên người, dù sao hai người cũng không phải mới tiếp xúc một hai ngày với nhau.
Cho nên khi Đường Phong nghe được Cổ U Nguyệt an bài cho mình chuyện tốt như vậy không khỏi có chút vui vẻ, nhanh chóng nói:
- Cổ tỷ tỷ yên tâm, ta bảo chứng nhất định nơi nào có người Đường gia đi qua thì nơi đó sẽ không còn một ngọn có, sẽ không có một khối linh thạch được lưu lại.
Cổ U Nguyệt nghẽ cười nói:
- Ngươi làm việc ta rất yên tâm, chỉ là vẫn phải nhắc nhở ngươi một câu, nhất định phải cẩn thận trên hết.
- Ta biết. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Đường Phong gật đầu.
- Nơi này có bản đồ phân bố linh mạch của Chiến gia, ngươi cầm lấy nghiên cứu, nhìn từ nơi này bắt đầu hạ thủ tương đối thỏa đáng. Mặt khác, nhiệm vụ của chư vị Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cũng cũng là nhiệm vụ đó, chỉ là các ngươi nên phân làm ba đường, mau chóng khống chế mọi địa phương có linh mạch.
Tần Thả Ca và Huyết Thiên Hà gật đầu.
Nếu như ba người cùng làm một nhiệm vụ, vậy thì tốt nhất, hội nghị tiếp theo cũng không cần tham gia, cầm địa đồ ly khai trở lại gian phòng của Đường Phong, ba người quây tròn vào một chỗ, còn chưa kịp trao đổi gì đã ầm ĩ cả lên.
Huyết Thiên Hà vô cùng táo bạo, khí huyết toàn thân phóng ra bên ngoài, luôn xắn tay áo chỉ chực đấu với Tần Thả Ca, Tần Thả Ca tao nhã chỉ liên tục lắc đầu, thình thoảng phản bác vài câu. Nhưng câu nào cũng đánh trúng điểm yếu khiến cho Huyết Thiên Hà đang giận giữ trong người lại càng sôi máu lên, Đường Phong ở chính giữa hai người cố gắng hòa giải, nhưng nói thế nào cả hai cũng mặc kệ, trong bụng cũng vô cùng căm tức.
Nguyên nhân cãi nhau rất đơn giản, chính là vấn đề phân phỗi những linh mạch.
Số lượng linh mạch Chiến gia sở hữu không ít, có tới tận mười cái, nhưng hiện giờ có ba người theo dõi mười cái linh mạch thì vấn đề liền xảy ra.
Trung bình mỗi bên cướp giận ba cái linh mạch thì vẫn còn một cái. Cái cuối cùng này sẽ thuộc quyền sở hữu của ai đây?
Tần Thả Ca nói binh tướng của Thiên Thành Cung hùng mạnh, số lượng đông đảo tự nhiên muốn đi đoạt bốn cái linh mạch, Huyết Thiên Hà không thừa nhận. Nói Huyết Vụ Thành của ta binh sĩ dũng mãnh thiện chiến, đám kia tội ác chồng chất, cướp đoạt vân vân… Là sở trường của hắn, há có thể để cho người ngoài?
Hai người không ai thuyết phục được ai, vẫn tiếp tục ầm ĩ lên.
Đây không phải nói ánh mắt của hai người thiển cận, còn chưa khai chiến đã bắt đầu thương lượng chia cắt chiến lợi phẩm, nguyên nhân căn bản chính là hai người tranh luận thế lực của ai lợi hại hơn một ít, cái linh mạch cuối cùng thuộc quyền sở hữu của ai chính là điểm then chốt.
Nghìn năm đối đầu, tuy rằng hiện giờ ngồi chung một đường, cuối cùng vẫn có chút cạnh tranh.
Tranh cãi ầm ĩ một lát, không ai thuyết phục được ai. Hai người cãi nhau tới khô khốc miệng lưỡi, nước bọt phun tung tóe ra khắp nơi.
Huyết Thiên Hà mở miệng là đòi chém giết, hắn nốc một chén trà rồi căm giận vỗ bàn:
- Tần Thả Ca, ngày hôm nay lão phu sẽ lấy đủ bốn cái linh mạch, nếu ngươi dám đánh chủ ý tới nó thì lão phu cùng ngươi không đội trời chung.
Tần Thả Ca mỉm cười, cũng nhấp một ngụm trà nói:
- Huyết lão quái. Mấy năm nay Huyết Vụ Thành của ngươi hao binh tổn tướng nhiều, còn có thể ăn nhiều như vậy sao? Cẩn thận ăn tham vỡ bụng đấy!
Vừa nghe lời này, Huyết Thiên Hà liền oán hận nhìn Đường Phong.
Đường Phong chột dạ, mấy năm nay Huyết Vụ Thành tổn thất người trên cơ bản đều do Đường Phong giở trò quỷ, hiện giờ chủ thành của người ta đang ở ngay trước mặt, sao Đường Phong còn không chột dạ?
Suy nghĩ một chút, Đường Phong đưa tay ra ngoài gọi::
- Mang giấy bút vào đây!
Ba người tranh cãi ầm í không ngớt đã sớm kinh động đến các nữ hài. Cả đám đang trốn ở phòng bên cạnh nghe trộm, hiện giờ nghe được lời phân phó của Đường Phong, Chung Lộ nhanh chóng lấy giấy bút qua bên.
Đường Phong cầm bút lông trên tay, dính chút mực nước, sau đó mở bản đồ ra, vẽ vài đường ở trên đó, chia bản đồ thành ba phần.
Huyết Thiên Hà và Tần Thả Ca cũng không gây sự, chỉ lẳng lặng mà nhìn Đường Phong.
Cổ U Nguyệt tiếp tục nói:
- Chiến gia đã trải qua ngàn năm, nội tình của bọn chúng hùng hậu hơn Cổ gia rất nhiều, tuy rằng Tư Đồ thế gia bị Đoạn tiền bối giận dữ thanh trừ như chặt đứt một cánh tay của Chiến gia nhưng chúng ta tuyệt đối không thể phớt lờ, theo ta được biết, chỉ riêng những cao thủ Linh Giai thượng phẩm điều tra được của Chiến gia có tới hai mươi lăm người, còn không biết có ẩn giấu bao nhiêu người! Số lượng như vậy dù là Cổ gia ta hay Trảm Hồn Tông cũng không thể đánh đồng. Mặt khác, địa bàn của Chiến gia cũng rất rộng, có vô số các gia tộc nhỏ phụ thuộc vào chúng. Nếu chúng ta muốn giải quyết Chiến gia thì phải bắt đầu hạ thủ từ những gia tộc nhỏ kia trước. Chuyện này sẽ do Cổ gia của ta và Trảm Hồn Tông xử lý. Cổ gia sẽ từ phía đông nam đánh mạnh vào phía Chiến gia, còn Trảm Hồn Tông sẽ đẩy mạnh từ phía tây nam vào, mục đích của cả hai nhà chỉ có một, đó chính là quét sạch mọi thứ trong vòng quản hạt của Chiến gia, quét sạch tất cả các gia tộc phụ thuộc vào bọn chúng, sau đó đánh thẳng tới tổng bộ.
- Còn chúng ta thì thế nào?
Đường Phong hỏi.
Cổ U Nguyệt nhìn hắn một cái, nói:
- Phong đệ đệ, người của ngươi có nhiệm vụ khác, đó chính là cướp giật tất cả những linh mạch và tài nguyên tu luyện của Chiến gia, cố gắng không cho bất kỳ một khối linh thạch nào chảy được về Chiến gia, đương nhiên đây là nhiệm vụ chủ yếu, nếu trên đường đi gặp được những gia tộc phụ thuộc ngoan cố chống đỡ thì cũng có thể thanh trừ.
Cướp giật tất cả linh mạch và tại nguyên tu luyện của Chiến gia, nói đơn giản chính là hai chữ - cướp đoạt!
Nhưng đây lại là cướp đoạt giữa ban ngày, không có chút tâm lý nặng nề nào cả! Ngươi là địch nhân của ta, ta không đoạt ngươi thì đoạt ai!
Cổ U Nguyệt an bài cho Đường Phong chuyện này xem ra cũng đã suy nghĩ rất sâu xa. Theo suy tính của nàng, loại công việc này rất béo bở, nhân mã của Đường Phong là thế lực bên ngoài, tự nhiên phải cấp cho hắn chút điểm tốt. Thứ hai, đoạt được những thứ đó là một số lượng tài phú khổng lồ, nếu đổi là người khác thì sợ rằng còn phải mất tay chân còn không chứa đủ, thế nhưng Đường Phong thì khác, trên người hắn có không gian Mị Ảnh, muốn thu bao nhiêu mà chẳng được?
Cổ U Nguyệt không nhất định biết được sự tồn tại của không gian Mị Ảnh, nhưng có thể đoán được Đường Phong có thủ đoạn nào đó mới có thể giấu được nhiều thứ trên người, dù sao hai người cũng không phải mới tiếp xúc một hai ngày với nhau.
Cho nên khi Đường Phong nghe được Cổ U Nguyệt an bài cho mình chuyện tốt như vậy không khỏi có chút vui vẻ, nhanh chóng nói:
- Cổ tỷ tỷ yên tâm, ta bảo chứng nhất định nơi nào có người Đường gia đi qua thì nơi đó sẽ không còn một ngọn có, sẽ không có một khối linh thạch được lưu lại.
Cổ U Nguyệt nghẽ cười nói:
- Ngươi làm việc ta rất yên tâm, chỉ là vẫn phải nhắc nhở ngươi một câu, nhất định phải cẩn thận trên hết.
- Ta biết. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Đường Phong gật đầu.
- Nơi này có bản đồ phân bố linh mạch của Chiến gia, ngươi cầm lấy nghiên cứu, nhìn từ nơi này bắt đầu hạ thủ tương đối thỏa đáng. Mặt khác, nhiệm vụ của chư vị Huyết Vụ Thành và Thiên Thánh Cũng cũng là nhiệm vụ đó, chỉ là các ngươi nên phân làm ba đường, mau chóng khống chế mọi địa phương có linh mạch.
Tần Thả Ca và Huyết Thiên Hà gật đầu.
Nếu như ba người cùng làm một nhiệm vụ, vậy thì tốt nhất, hội nghị tiếp theo cũng không cần tham gia, cầm địa đồ ly khai trở lại gian phòng của Đường Phong, ba người quây tròn vào một chỗ, còn chưa kịp trao đổi gì đã ầm ĩ cả lên.
Huyết Thiên Hà vô cùng táo bạo, khí huyết toàn thân phóng ra bên ngoài, luôn xắn tay áo chỉ chực đấu với Tần Thả Ca, Tần Thả Ca tao nhã chỉ liên tục lắc đầu, thình thoảng phản bác vài câu. Nhưng câu nào cũng đánh trúng điểm yếu khiến cho Huyết Thiên Hà đang giận giữ trong người lại càng sôi máu lên, Đường Phong ở chính giữa hai người cố gắng hòa giải, nhưng nói thế nào cả hai cũng mặc kệ, trong bụng cũng vô cùng căm tức.
Nguyên nhân cãi nhau rất đơn giản, chính là vấn đề phân phỗi những linh mạch.
Số lượng linh mạch Chiến gia sở hữu không ít, có tới tận mười cái, nhưng hiện giờ có ba người theo dõi mười cái linh mạch thì vấn đề liền xảy ra.
Trung bình mỗi bên cướp giận ba cái linh mạch thì vẫn còn một cái. Cái cuối cùng này sẽ thuộc quyền sở hữu của ai đây?
Tần Thả Ca nói binh tướng của Thiên Thành Cung hùng mạnh, số lượng đông đảo tự nhiên muốn đi đoạt bốn cái linh mạch, Huyết Thiên Hà không thừa nhận. Nói Huyết Vụ Thành của ta binh sĩ dũng mãnh thiện chiến, đám kia tội ác chồng chất, cướp đoạt vân vân… Là sở trường của hắn, há có thể để cho người ngoài?
Hai người không ai thuyết phục được ai, vẫn tiếp tục ầm ĩ lên.
Đây không phải nói ánh mắt của hai người thiển cận, còn chưa khai chiến đã bắt đầu thương lượng chia cắt chiến lợi phẩm, nguyên nhân căn bản chính là hai người tranh luận thế lực của ai lợi hại hơn một ít, cái linh mạch cuối cùng thuộc quyền sở hữu của ai chính là điểm then chốt.
Nghìn năm đối đầu, tuy rằng hiện giờ ngồi chung một đường, cuối cùng vẫn có chút cạnh tranh.
Tranh cãi ầm ĩ một lát, không ai thuyết phục được ai. Hai người cãi nhau tới khô khốc miệng lưỡi, nước bọt phun tung tóe ra khắp nơi.
Huyết Thiên Hà mở miệng là đòi chém giết, hắn nốc một chén trà rồi căm giận vỗ bàn:
- Tần Thả Ca, ngày hôm nay lão phu sẽ lấy đủ bốn cái linh mạch, nếu ngươi dám đánh chủ ý tới nó thì lão phu cùng ngươi không đội trời chung.
Tần Thả Ca mỉm cười, cũng nhấp một ngụm trà nói:
- Huyết lão quái. Mấy năm nay Huyết Vụ Thành của ngươi hao binh tổn tướng nhiều, còn có thể ăn nhiều như vậy sao? Cẩn thận ăn tham vỡ bụng đấy!
Vừa nghe lời này, Huyết Thiên Hà liền oán hận nhìn Đường Phong.
Đường Phong chột dạ, mấy năm nay Huyết Vụ Thành tổn thất người trên cơ bản đều do Đường Phong giở trò quỷ, hiện giờ chủ thành của người ta đang ở ngay trước mặt, sao Đường Phong còn không chột dạ?
Suy nghĩ một chút, Đường Phong đưa tay ra ngoài gọi::
- Mang giấy bút vào đây!
Ba người tranh cãi ầm í không ngớt đã sớm kinh động đến các nữ hài. Cả đám đang trốn ở phòng bên cạnh nghe trộm, hiện giờ nghe được lời phân phó của Đường Phong, Chung Lộ nhanh chóng lấy giấy bút qua bên.
Đường Phong cầm bút lông trên tay, dính chút mực nước, sau đó mở bản đồ ra, vẽ vài đường ở trên đó, chia bản đồ thành ba phần.
Huyết Thiên Hà và Tần Thả Ca cũng không gây sự, chỉ lẳng lặng mà nhìn Đường Phong.
/1679
|