Vừa mới giao phong, tuy rằng Đường Phong có hại nhưng lòng tin đánh chết đối phương tăng lên một chút, bởi vì hắn còn ba đòn sát thủ chưa sử dụng tới.
- Đi!
Chiến hộ pháp khẽ quát một tiếng, trăm thanh phi đao khí thế kinh người phô thiên cái địa kéo tới chỗ Đường Phong, khí phách vô song phong tỏa thiên địa, khiến Đường Phong muốn tránh cũng không có khả năng.
Đôi tay Đường Phong bay lượn, vô số ám khí bị ném mạnh ra ngoài, khí huyệt toàn thân tuôn ra một sợi tơ cương khí không nhìn thấy, mỗi một sợi tơ cương khí đều nối với một thanh ám khí.
- Chư Thiên Tinh Thần!
Quang mang trên bầy trời giống như sao băng lóe lên trong đêm tối, mang theo uy của thiên địa dâng lên.
Đám người Tiếu thúc và các cao thủ Hồ gia đang đánh nhau kịch liệt ở dưới mặt đất, tất cả đều không tự chủ được ngừng động tác trên tay, nhất tề ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Trên đỉnh đầu không thấy bầu trời đâu nữa, chính mình giống như đang bị đặt ở trong một không gian khác, nhìn vô số sao băng bay xuống, bất kỳ một người nào tại đây đều cảm giác sao băng bao vây ngập trời, ai nấy đều sinh ra một cỗ cảm giác vô lực.
Thủ pháp ám khí ấy đã siêu việt cực hạn của nhân loại, nó pha trộn tinh hoa của trời đất, diễn biến đại đạo của vũ trụ.
Chiến hộ pháp đột nhiên biến sắc, thế nhưng Bách Đao đã đánh ra không còn đường lui, trăm thanh đao tụ tập lại không cho phép hắn có ý khiếp đảm. Trong lòng nảy sinh ác độc, huyền công toàn thân vận khởi hết không bảo lưu, nhất thời uy lực của Chiến gia bách đao tăng thêm vài phần.
Xem phi đao của ngươi lợi hại hay là Bách Đao của ta hung mãnh!
Trong chớp mắt, bách đao và phi đao trước mặt đánh vào nhau, một người giống như sóng dữ ngập trời, một người giống như sao băng rơi, tất cả đều mang theo một khí thế đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Vừa mới giao phòng, bầu trời liền nứt ra từng đạo khe, từng khe từng khe xuất hiện rồi biến mất, tốc độ cực nhanh, căn bản mắt thường không thể thấy được. Thế nhưng mỗi một cái khe xuất hiện thì đều thôn phệ một thanh đại đao và mấy thanh phi đao.
Thần sắc hai người Đường Phong và Chiến hộ pháp ngưng trọng, tinh thần chuyên chú tới cực hạn, điều khiển vũ khí của chính mình muốn phá vỡ phong tỏa của đối phương, tặng cho địch nhân thương tổn lớn nhất.
Nhưng không ai có thể thành công, cho dù là bách đao của Chiến hộ pháp hay mấy trăm thanh phi đao của Đường Phong thì đều bị ngăn trở ngay chính giữa không trung.
Hai tay của Đường Phong nhanh chóng huy động hóa ra từng đạo hư ảnh, giờ phút này hắn đã bày ra toàn bộ thực lực của chính mình. Chiến hộ pháp cũng như vậy, đối mặt với một người có cảnh giới thấp hơn mình là Đường Phong thì hắn cũng không dám có chút tâm tình khinh địch, trong thân thể có bao nhiêu thực lực đều bộc phát hết ra ngoài.
Bầu trời mù mịt, sao băng khắp bầu trời theo từng cái khe không gian xuất hiện dần dần sáng sủa lên.
Chỉ qua chốc lát, đại dao giữa không trung và phi đao đã không còn bao nhiêu, đến cuối cùng cùng nhau biến mất không thấy nữa. Lần giao phòng này, Đường Phong và Chiến hộ pháp có lực lượng ngang nhau.
Trong lòng Chiến hộ pháp rung động mạnh! Hắn lấy thực lực Linh Giai thượng phẩm thi triển ra tuyệt kỹ của Chiến gia dĩ nhiên bị Đường Phong hóa giải như vậy. Thủ đoạn ám khí kia đã không còn thuộc phạm trù của nhân gian nữa, uy lực vô cùng lớn. Nếu như tiểu tử kia có cảnh giới giống mình thì lần này chắc chắn mình đã thua, có thể bất phân thắng bại sở dĩ cũng chỉ do cảnh giới bị chênh lệch một cấp.
Đao đao và phi đao đồng thời tiêu tán giữa không trung, ánh sáng mặt trời lại chiếu rọi khắp nơi một lần nữa.
Sắc mặt của Chiến hộ pháp và Đường Phong đều tái nhợt, liều mạng như vậy khiến hai người bị tiêu hao rất lớn. Hai người nhìn nhau, một người sắc mặt nghiêm túc, tràn đầy kiêng kỵ, còn người kia thần sắc ngạo nghễ, chiến ý trong mắt bắn ra nồng đậm.
Chiến hộ pháp bùi ngùi thở dài, chiêu thức mạnh nhất của bản thân không thể làm gì được đối phương, vậy thì phải làm thế nào mới có thể đánh chết được hắn?
Ý niệm trong đầu vưa mới hiện, trong lòng Chiến hộ pháp không khỏi máy động, vội vã vứt bỏ tạp niệm, ổn định tâm thần. Trong nháy mắt vừa rồi, hắn cảm giác được đại đao của chính mình có chút buông lỏng, bởi vì hoài nghi thực lực của chính mình, đột nhiên không còn tâm tình tất thắng luôn luôn duy trì từ trước tới nay, đối với người luyện đao mà nói tuyệt đối không có hai chứ thất bại.
May mà phản ứng kịp thời, nếu không sợ rằng sẽ lưu lại tâm ma ở trong lòng.
Đường Phong vô cùng cẩn thận, vẻ biến hóa trên mặt của Chiến hộ pháp căn bản không giấu diếm được ánh mắt của hắn, nhận thấy được thời cơ đã tới, lập tức không hề do dự, hai tay run lên, khóe miệng hiện lên một tia cười nhạt:
- Chiến hộ pháp, ngươi thua rồi!
Thần sắc Chiến hộ pháp cảnh giác nhìn chằm chặp vào động tác của Đường Phong, một lượt giao phong vừa rồi khiến hắn biết đối phương có thủ đoạn khống chế ám khi không thể tưởng tượng được, hiện giờ tay hắn lại động đậy, tự nhiên là nghĩ chuẩn bị thi triển ám khí.
Nhưng trước mặt cũng không có công kích kéo tới, trong lúc đang nghi hoặc thì sau lưng truyền tới một loạt tiếng động rất nhỏ, sắc mặt Chiến hộ pháp biến đổi mạnh, khiếp sợ nói:
- Vì sao có khả năng?
Người thanh niên ở trước mặt căn bản không ném ra ám khí, vậy thì tại sao sau lưng có công kích tới?
Lẽ nào... Thời gian giao phong vừa rồi đối phương đã ẩn tàng một thanh phi đao? Chỉ có thế mới giải thích được cục diện ở trước mặt, không thể ngờ người thanh niên này thực lực siêu quần mà tâm tư cũng kín đáo như vậy.
Nghe tiếng gió thổi, chính là một thanh phi đao bay tới.
Nhưng nếu chỉ có một thanh phi đao này thì không thể quyết định được thắng bại, trong lúc tâm thần của Chiến hộ pháp không ổn định, Đường Phong liền sấn tới gần, tác dụng của thanh phi đao vừa rồi còn lớn hơn so với Chư Thiên Tinh Thần.
Xích.
Một tiếng nhỏ vang lên, Chiến hộ pháp lệch người né tránh một chút, thanh phi đao liền bay sượt qua vai hắn.
Không có chút thương tích nào nhưng cũng khiến Chiến hộ pháp toát mồ hôi lạnh toàn thân, trong lòng kinh sợ không ngớt. Từ khi tiến nhập đao lộ đến giờ tâm tình của hắn chưa từng biến hóa nhưng hiện giờ đã biến hóa đến ngay cả chính hắn cũng không phát hiện ra.
Phục hồi lại tinh thần thì Đường Phong đã biến mất không thấy đâu, đột nhiên Chiến hộ pháp thấy trước mặt mình năm trượng có một thanh thần cung tuyệt thế đang đứng sừng sững, cây cung giản dị tự nhiên nhưng uy lực trên dây cung đang kéo căng ẩn chứa uy năng hủy thiên diệt địa, ở trên dây cung có một thanh trường kiếm tràn đầy quang mang đang nhắm thẳng vào chính mình.
- Đi!
Chiến hộ pháp khẽ quát một tiếng, trăm thanh phi đao khí thế kinh người phô thiên cái địa kéo tới chỗ Đường Phong, khí phách vô song phong tỏa thiên địa, khiến Đường Phong muốn tránh cũng không có khả năng.
Đôi tay Đường Phong bay lượn, vô số ám khí bị ném mạnh ra ngoài, khí huyệt toàn thân tuôn ra một sợi tơ cương khí không nhìn thấy, mỗi một sợi tơ cương khí đều nối với một thanh ám khí.
- Chư Thiên Tinh Thần!
Quang mang trên bầy trời giống như sao băng lóe lên trong đêm tối, mang theo uy của thiên địa dâng lên.
Đám người Tiếu thúc và các cao thủ Hồ gia đang đánh nhau kịch liệt ở dưới mặt đất, tất cả đều không tự chủ được ngừng động tác trên tay, nhất tề ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Trên đỉnh đầu không thấy bầu trời đâu nữa, chính mình giống như đang bị đặt ở trong một không gian khác, nhìn vô số sao băng bay xuống, bất kỳ một người nào tại đây đều cảm giác sao băng bao vây ngập trời, ai nấy đều sinh ra một cỗ cảm giác vô lực.
Thủ pháp ám khí ấy đã siêu việt cực hạn của nhân loại, nó pha trộn tinh hoa của trời đất, diễn biến đại đạo của vũ trụ.
Chiến hộ pháp đột nhiên biến sắc, thế nhưng Bách Đao đã đánh ra không còn đường lui, trăm thanh đao tụ tập lại không cho phép hắn có ý khiếp đảm. Trong lòng nảy sinh ác độc, huyền công toàn thân vận khởi hết không bảo lưu, nhất thời uy lực của Chiến gia bách đao tăng thêm vài phần.
Xem phi đao của ngươi lợi hại hay là Bách Đao của ta hung mãnh!
Trong chớp mắt, bách đao và phi đao trước mặt đánh vào nhau, một người giống như sóng dữ ngập trời, một người giống như sao băng rơi, tất cả đều mang theo một khí thế đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Vừa mới giao phòng, bầu trời liền nứt ra từng đạo khe, từng khe từng khe xuất hiện rồi biến mất, tốc độ cực nhanh, căn bản mắt thường không thể thấy được. Thế nhưng mỗi một cái khe xuất hiện thì đều thôn phệ một thanh đại đao và mấy thanh phi đao.
Thần sắc hai người Đường Phong và Chiến hộ pháp ngưng trọng, tinh thần chuyên chú tới cực hạn, điều khiển vũ khí của chính mình muốn phá vỡ phong tỏa của đối phương, tặng cho địch nhân thương tổn lớn nhất.
Nhưng không ai có thể thành công, cho dù là bách đao của Chiến hộ pháp hay mấy trăm thanh phi đao của Đường Phong thì đều bị ngăn trở ngay chính giữa không trung.
Hai tay của Đường Phong nhanh chóng huy động hóa ra từng đạo hư ảnh, giờ phút này hắn đã bày ra toàn bộ thực lực của chính mình. Chiến hộ pháp cũng như vậy, đối mặt với một người có cảnh giới thấp hơn mình là Đường Phong thì hắn cũng không dám có chút tâm tình khinh địch, trong thân thể có bao nhiêu thực lực đều bộc phát hết ra ngoài.
Bầu trời mù mịt, sao băng khắp bầu trời theo từng cái khe không gian xuất hiện dần dần sáng sủa lên.
Chỉ qua chốc lát, đại dao giữa không trung và phi đao đã không còn bao nhiêu, đến cuối cùng cùng nhau biến mất không thấy nữa. Lần giao phòng này, Đường Phong và Chiến hộ pháp có lực lượng ngang nhau.
Trong lòng Chiến hộ pháp rung động mạnh! Hắn lấy thực lực Linh Giai thượng phẩm thi triển ra tuyệt kỹ của Chiến gia dĩ nhiên bị Đường Phong hóa giải như vậy. Thủ đoạn ám khí kia đã không còn thuộc phạm trù của nhân gian nữa, uy lực vô cùng lớn. Nếu như tiểu tử kia có cảnh giới giống mình thì lần này chắc chắn mình đã thua, có thể bất phân thắng bại sở dĩ cũng chỉ do cảnh giới bị chênh lệch một cấp.
Đao đao và phi đao đồng thời tiêu tán giữa không trung, ánh sáng mặt trời lại chiếu rọi khắp nơi một lần nữa.
Sắc mặt của Chiến hộ pháp và Đường Phong đều tái nhợt, liều mạng như vậy khiến hai người bị tiêu hao rất lớn. Hai người nhìn nhau, một người sắc mặt nghiêm túc, tràn đầy kiêng kỵ, còn người kia thần sắc ngạo nghễ, chiến ý trong mắt bắn ra nồng đậm.
Chiến hộ pháp bùi ngùi thở dài, chiêu thức mạnh nhất của bản thân không thể làm gì được đối phương, vậy thì phải làm thế nào mới có thể đánh chết được hắn?
Ý niệm trong đầu vưa mới hiện, trong lòng Chiến hộ pháp không khỏi máy động, vội vã vứt bỏ tạp niệm, ổn định tâm thần. Trong nháy mắt vừa rồi, hắn cảm giác được đại đao của chính mình có chút buông lỏng, bởi vì hoài nghi thực lực của chính mình, đột nhiên không còn tâm tình tất thắng luôn luôn duy trì từ trước tới nay, đối với người luyện đao mà nói tuyệt đối không có hai chứ thất bại.
May mà phản ứng kịp thời, nếu không sợ rằng sẽ lưu lại tâm ma ở trong lòng.
Đường Phong vô cùng cẩn thận, vẻ biến hóa trên mặt của Chiến hộ pháp căn bản không giấu diếm được ánh mắt của hắn, nhận thấy được thời cơ đã tới, lập tức không hề do dự, hai tay run lên, khóe miệng hiện lên một tia cười nhạt:
- Chiến hộ pháp, ngươi thua rồi!
Thần sắc Chiến hộ pháp cảnh giác nhìn chằm chặp vào động tác của Đường Phong, một lượt giao phong vừa rồi khiến hắn biết đối phương có thủ đoạn khống chế ám khi không thể tưởng tượng được, hiện giờ tay hắn lại động đậy, tự nhiên là nghĩ chuẩn bị thi triển ám khí.
Nhưng trước mặt cũng không có công kích kéo tới, trong lúc đang nghi hoặc thì sau lưng truyền tới một loạt tiếng động rất nhỏ, sắc mặt Chiến hộ pháp biến đổi mạnh, khiếp sợ nói:
- Vì sao có khả năng?
Người thanh niên ở trước mặt căn bản không ném ra ám khí, vậy thì tại sao sau lưng có công kích tới?
Lẽ nào... Thời gian giao phong vừa rồi đối phương đã ẩn tàng một thanh phi đao? Chỉ có thế mới giải thích được cục diện ở trước mặt, không thể ngờ người thanh niên này thực lực siêu quần mà tâm tư cũng kín đáo như vậy.
Nghe tiếng gió thổi, chính là một thanh phi đao bay tới.
Nhưng nếu chỉ có một thanh phi đao này thì không thể quyết định được thắng bại, trong lúc tâm thần của Chiến hộ pháp không ổn định, Đường Phong liền sấn tới gần, tác dụng của thanh phi đao vừa rồi còn lớn hơn so với Chư Thiên Tinh Thần.
Xích.
Một tiếng nhỏ vang lên, Chiến hộ pháp lệch người né tránh một chút, thanh phi đao liền bay sượt qua vai hắn.
Không có chút thương tích nào nhưng cũng khiến Chiến hộ pháp toát mồ hôi lạnh toàn thân, trong lòng kinh sợ không ngớt. Từ khi tiến nhập đao lộ đến giờ tâm tình của hắn chưa từng biến hóa nhưng hiện giờ đã biến hóa đến ngay cả chính hắn cũng không phát hiện ra.
Phục hồi lại tinh thần thì Đường Phong đã biến mất không thấy đâu, đột nhiên Chiến hộ pháp thấy trước mặt mình năm trượng có một thanh thần cung tuyệt thế đang đứng sừng sững, cây cung giản dị tự nhiên nhưng uy lực trên dây cung đang kéo căng ẩn chứa uy năng hủy thiên diệt địa, ở trên dây cung có một thanh trường kiếm tràn đầy quang mang đang nhắm thẳng vào chính mình.
/1679
|