Vô Thường

Chương 184: không thể chiến thắng. (Hạ)

/1679


Tốc độ của một con Linh Thú lại có thể nhanh đến như vậy sao?
Phía trước không có mục tiêu, một kích mà Đường Phong dồn toàn lực đánh ra cũng không cách nào thu hồi, một ngọn lửa quay cuồng đánh xuống mặt đất, mặt đất lắc lư một hồi, nơi bị một chiêu kia đánh trúng trong nháy mắt đã cháy đen một mảnh.
Trên đỉnh đầu bỗng nhiên có một cỗ sát khí đánh úp lại, Đường Phong thậm chí cũng không kịp nhìn kỹ, vung mạnh Toái Tinh đâm lên trên. Sau khi vung lên được nửa đường thì bên trên Toái Tinh truyền tới một lực ép vô cùng lớn, ép tới mức thân thể của Đường Phong cũng chùn xuống, thừa cơ né tránh lực đạo này, lăn một vòng trên mặt đất, hai chân đạp một cái lại phóng về phía trước.
Ngay sau đó phía sau lại truyền tới một tiếng nổ vang, bụi đất bay mù mịt hất hết lên người Đường Phong.
Chờ sau khi hắn đứng vững và quay người nhìn lại phía sau thì Khiếu Thiên Lang đang đứng ở nơi vốn là chỗ mình đã đứng, trong lỗ mũi hữu ra khí, khinh thường nhìn Đường Phong.
Trên hai chân trước của nó có một nhóm lông đã cháy đen, hẳn là vì vừa rồi đã bị Đường Phong dùng Toái Tinh quét trúng, toàn thân của nó được một tầng năng lượng nhàn nhạt mà mắt thường không thể nhìn thấy.
Là gió, là một cơn gió linh động! Linh thú cũng có thể mượn nhờ sức mạnh của thiên nhiên, mặc dù chúng nó không có cương tâm, nhưng cũng có thể phát ra năng lượng không thua gì Cương Tâm. Khiếu Thiên Lang vốn là loại có tốc độ nhanh, hiện tại lại mượn nhờ tới sức mạnh của gió, tốc độ tự nhiên tăng thêm một bậc, lúc này mới có thể lộ ra trước trước mặt Đường Phong thế này. Nguồn: http://truyenyy.com
Thân thể của nó hơi chúi xuống, tứ chi lập tức đạp mạnh một cái xuống đất, lao tới chỗ Đường Phong cực kỳ nhanh.
Đây là lần thứ ba! Dưới sự quan sát chăm chú của Đường Phong, cuối cũng chỉ thấy được một chút dấu vết, sau khi nó có động tác, đám năng lượng bao trùm quanh thân nó đột nhiên chuyển động nhanh hơn gấp bội.
Trong nháy mắt, Khiếu Thiên Lang đã bổ nhào tới trước mặt Đường Phong, hai cái vuốt cực lớn nhắm ngay ngực Đường Phong mà chộp tới, miệng sói há rộng ra, răng nanh bén nhọn nhắm ngay vào cổ của Đường Phong.
Mình và Khiếu Thiên Lang hoàn toàn không cùng đẳng cấp với nhau, mặc dù chỉ mới giao phong có hai lần, nhưng Đường Phong rất tinh táo để nhận thức vấn đề này, nếu như muốn trốn thoát khỏi nó thì nhất định phải đả thương nó mới được, dùng ám khí có tẩm dược để làm nó mê man, nếu không thì tốc độ của mình căn bản không thể nhanh bằng nó được.
nghĩ như vậy, Đường Phong lập tức quyết định một chuyện lớn gan tới cực điểm, đối mặt với một kích khí thế ngợp trời của Khiếu Thiên Lang, hắn cũng không hề né tránh. Mà ngược lại còn chém Toái Tinh tới, trầm khí, gầm lên một tiếng, đem một thân cương khi chuyển tới trược ngực và dưới chân, hai chân giẫm xuống đất, trực tiếp tạo nên hai vết chân lún sâu, giữ vững thân thể của mình.
Sau một khắc, công kích của Khiếu Thiên Lang liền tới, một trảo lớn của nó bị Toái Tinh đỡ được, một cái khác thì táp tới trên ngực của Đường Phong, một lực đạo cực mạnh truyền tới, Đường Phong như bị sét đánh trúng, xoay người nhoáng lên một cái, trong miệng không tự chủ được liền phun ra một búng máu tươi, bắn lên trên bộ lông trắng như tuyết của Khiếu Thiên Lang, nhuộm thành một mảnh đỏ tươi.
Khiếu Thiên Lang đắc thế không buông tha người, miệng sói bay thẳng tới chỗ Đường Phong mà cắn vào cổ.
Nếu một phát này cắn trúng thì hẳn là cả đầu của Đường Phong cũng bị cắn đứt.
Nguy cơ gần kề, Đường Phong cầm lấy Toái Tinh, khởi động hai tay, vài chục căn phi châm có tẩm thuốc mê liền được kẹp trên ngón tay, một khắc sau, phi châm đã bay thẳng vào cái miệng sói đang mở to.
Đường Phong phải cảm tạ chủ nhân cũ của thân thể này, bởi vì hắn sinh ra sở hữu một đôi nhuyễn thủ! Bàn tay mềm mại không xương, có thể dưới bất kỳ tình huống và bất luận góc độ không có khả năng nào mà bắn ra ám khí. Đổi lại là Đường Phong của kiếp trước thì khi hai tay phải cầm một thanh vũ khí thì căn bản không cách nào bắn ra ám khí được nữa.
Mặc dù vài chục căn phi châm này chi được bắn ra nhờ vào lực đạo của ngón út và ngón áp út, nhưng uy lực cũng không thể xem thường. Bởi vì đây là ám khí do cao thủ Thiên giai trung phẩm bắn ra.
Huống hồ gì, khoảng cách của miệng sói lại gần mình như vậy, gần tới mức Đường Phong thậm chí có thể ngửi được mùi vị kinh tởm trong miệng nó, càng thêm gia tăng uy lực cho ám khí.
Phi châm trực tiếp bay vào trong cái miệng há to không chút phòng bị nào của Khiếu Thiên Lang, lúc này thì tới phiên Khiếu Thiên Lang gặp xui xẻo. Nó khép mạnh cái miệng lại, phát ra tiếng rên ri thảm thiết "A ô" thê lương tới cực điểm, thân thể khổng lồ vội vàng lùi về sau.
Khi lùi về sau, móng vuốt đặt trước ngực Đường Phong vẫn không quên hung hăng đẩy Đường Phong một cái, lợi trảo bén nhọn trực tiếp cào rách y phục của Đường Phong, lộ ra mảnh Bất Phôi Giáp mềm mại bên trong.
Đường Phong xoay người bay lên không ngay lập tức, trực tiếp lao ra khoảng vài chục trượng, lộn vài cái trên mặt đất rồi mới dừng lại. Nơi ngực một hồi đau nhức, ngay cả thở dốc cũng có chút khó khăn.
Mặc dù trong nháy mắt vừa rồi, một thân cương khí mà Đường Phong đã dồn tới trước ngực đã triệt tiêu một phần thương tổn khá lớn, nhưng lúc này đây cũng bị thương không nhẹ, chỗ ngực ít nhất cũng gãy vài lóng sươn sườn.
Nếu không phải hắn phản ứng nhanh thì dưới một kích này của Khiếu Thiên Lang, chỉ sợ đã sớm bỏ mạng. nếu không phải có Bất Phôi Giáp hộ thân thì cũng sợ Đường Phong đã bị lợi trảo của Khiếu Thiên Lang xé toang lồng ngực.
Thiên giai trung phẩm và Thiên giai thượng phẩm, mặc dù chi chênh lệch một phẩm, nhưng đây cũng là một ranh giới không thể nào vượt qua!
cũng như lúc Thang Phi Tiếu đả thương Vạn Kiếm Phi, chỉ cần một chưởng, thoải mái tới cực điểm. Sự chênh lệch của Đường Phong và Khiếu Thiên Lang bây giờ đại để cũng giống như chênh lệch giữa Thang Phi Tiếu và Vạn Kiếm Phi.
chỉ có điều dù sao Khiếu Thiên Lang cũng là linh thú, cách thức chiến đấu không thể linh hoạt và hay thay đổi như cao thủ Thiên giai thượng phẩm được, cũng không có được trí tuệ như loài người, cũng vì vậy nên mới chuốc thiệt thòi trên tay Đường Phong.
Thất tha thất thểu đứng dậy, Đường Phong ho sù sụ một hồi, cưỡng chế khí huyết quay cuồng trong bụng, trên tay cầm theo Toái Tinh, không chút nghĩ ngợi liền ra sức bỏ chạy.
Đây là cơ hội cuối cùng, một khi Khiếu Thiên Lang đuổi kịp thì chính mình sẽ không thể nào thoát khỏi trảo của nó.
Sau khi bị vài chục căn phi châm cắm vào trong miệng, Khiếu Thiên Lang đứng tại chỗ ho khan liên tục, nó muốn lấy phi châm trong miệng ra. Nhưng nó không phải con người, không có tay, phi châm lại càng cắm sâu vào thịt trong miệng nó hơn, làm sao có thể lấy ra cho được?
Hơn nữa trên phi châm có bôi thuốc tê, chỉ có điều hiệu lực không lâu. Sói thân của Khiếu Thiên Lang cũng hơi lảo đảo, nhưng nó dẫu sao cũng là linh thú cấp sáu, thân thể cũng có chút thể chất kháng độc dược, mấy loại mê dược này cũng không thể khiến nó ngất xỉu, chỉ có thể trì hoãn hành động của nó mà thôi.
Đổi lại là vị trí khác thì cũng không có hiệu quả như vậy được, chẳng qua là khoảng cách từ miệng tới não quá gần. độc tốc lan ra cũng nhanh hơn.
Sau khi Đường Phong bỏ chạy, Khiếu Thiên Lang vẫn còn muốn ngăn trở, nhưng tốc độ di chuyển của nó rõ ràng đã aiảm hẳn, không còn xuất quỷ nhập thần như vừa rồi nữa, năng lượng tụ lại trên người nó mơ hồ có dấu hiệu tan rã, không tụ lại được. ngay cả thân thể khổng lồ cũng như say rượu, bước đi lảo đảo không vững.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status