Vô Thường

Chương 186: Bị Linh thú đuổi giết. (Hạ)

/1679


Trong rừng núi, tiếng gào thét của Linh Thú quanh quẩn không ngừng, bọn chúng sử dụng tiếng kêu để phán đoán vị trí của Đường Phong, vậy mà phương pháp này lại có thể giọt nước cũng không lọt. bọn chúng vẫn bám theo sát phía sau Đường Phong.
Chạy về phía trước không đến một nén nhang, Đường Phong cảm giác được phía sau mình có tới trên trăm con Linh Thú đang đuổi theo. Trên trăm đầu Linh Thú này ít nhất cũng có một nửa là Linh Thú cấp sáu cường đại.
Cười khổ một trận trong lòng, khó trách cô cô dặn đi dặn lại hắn không được vào sâu bên trong Khúc Đình Sơn. Thiên Tú cũng không cho phép đệ tử xâm nhập quá một trăm dặm trong Khúc Đình Sơn.
Đâu không còn là hung hiểm nữa, phải là vô cùng hung hiểm! Người bình thường nếu đi vào tới đây, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không thể ra ngoài được nữa.
Nhân loại có địa bàn của nhân loại, Linh Thú cũng có địa bàn của chúng, Khúc Đình Sơn chính là địa bàn của Linh Thú, bọn chúng sẽ không xâm nhập vào địa bàn của nhân loại quấy rối, cũng không cho phép nhân loại tới quấy rối địa bàn của chúng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Cùng chỉ có Đường Phong tài cao san lớn, ỷ vào bản thân có Bất Phôi Giáp, lại có đòn sát thủ hộ thân, hơn nữa có Linh Khiếp Nhan chỉ dẫn hắn mới có thể an toàn không hao tổn đi tới nơi này.
Tính toán khoảng cách cũng không còn xa nữa, thân ảnh của Đường Phong đang chạy về phía trước đột nhiên lắc mình tạo thành một đường cong, chạy sang bên trái.
Cảm giác cường đại vào lúc này cho Đường Phong một hi vọng sinh tồn, mỗi khi hắn cảm giác được phía trước có Linh Thú cấp sáu hắn lập tức đi vòng qua. nếu phía trước lại là một con Linh Thú cấp năm, hắn trực tiếp đi tới giết chết, nhưng những con Linh Thú này trước khi chết vẫn kịp gầm lên một tiếng, thông báo cho đồng bạn vị trí của Đường Phong.
Trên trăm con Linh Thú truy đuổi Đường Phong không biết mệt mỏi, theo sát phía sau hắn chạy vòng vòng trong Khúc Đình Sơn, hơn nữa đội ngũ của chúng càng ngày càng đông đảo.
Sau khi đánh ngã mấy con Linh Thú cản đường, Đường Phong cảm giác được tình trạng thân thể mình càng lúc càng kém, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, da thịt cũng liên tục rách ra, loại đau đớn này mặc dù không tính là kịch liệt nhưng cũng không phải người bình thường có thể chịu đựng được, hiện tại Đường Phong đang phải chịu đựng sự đau đớn đó, đau đớn nhất là vùng đan điền.
Đan điển của Đường Phong giống như bị một quyền oanh nát, cương khí bên trong cũng dần dần trở lên rỗi loạn, nếu không phải kinh mạch của Đường Phong được quỷ thần gia cố trở nên vô cùng chắc chắn thì kinh mạch toàn thân hắn sớm đã đứt đoạn rồi.
Mạc dù loại đau đớn này liên tục hành hạ Đường Phong, nhưng hắn vẫn gắt gao chống đỡ, cố gắng duy trì trạng thái Tá Thi Hoàn Hồn, áp chế mỗi một chút tiềm lực của bản thân. Bởi vì một khi năng lực này biến mất, hắn tuyệt đối không thể giữ được tính mạng khi đối mặt với Linh Thú cấp năm.
Hạp cốc thú mộ đã không còn xa nữa, mặc dù Đường Phong luôn phải chạy đường vòng. Nhưng hắn vẫn không hề chạy sai phương hướng.
Cho tới bây giờ, có thể nói thân thể Đường Phong đã vượt quá giới hạn có thể thừa nhận, sở dĩ hắn còn chưa ngã xuống hoàn toàn là do ý chí kiên cường của hắn vẫn đang duy trì, đó là khát vọng cầu sinh, kháng cự với tử vong.
Tốc độ tiến tới của Đường Phong càng ngày càng chậm, khoảng cách với Linh Thú sau lưng càng ngày càng gần, cứ theo tình trạng này phỏng chừng không đến nửa nén hương nữa, đàn Linh Thú phía sau sẽ đuổi kịp Đường Phong, sau đó xé xác hắn thành trăm ngàn mảnh.
Trong không khí truyền tới mùi hôi thối nhàn nhạt, Đường Phong vốn đang mệt mỏi không chịu nổi, cảm nhận được mùi hôi thối từ phía trước truyền tới, tinh thần Đường Phong lập tức phấn chấn như ngửi được hương thơm của ngàn hoa vậy. Mùi thôi thối này nói lên một điều, Đường Phong đã tới rất gần thú mộ.
Lại chạy về phía trước trăm trượng, quả nhiên Đường Phong đã nhìn thấy hạp cốc thú mộ, bên trên hạp cốc có vô số mạn đằng quấn quanh. Đường Phong cũng bất chấp tất cả tiến vào còn đường vào hạp cốc, trực tiếp chạy lên trên mạn đằng, dùng Toái Tinh phá vỡ một lỗ thủng, một tay nắm lấy mạn đàng. sau đó quay đầu lại cười ha ha với những Linh Thú vẫn đuổi theo hắn, lúc này đã có thể nhìn thấy thân ảnh của chúng.
- Lũ thỏ nhỏ các ngươi hay là trở về đi ngủ đi!
Sau khi nói xong, thân hình hắn chui xuống lỗ hổng, mượn lực của mạn đằng trượt xuống phía dưới.
Trượt xuống gần đến mặt đất, quả thực hai tay của Đường Phong đã không còn khí lực để nắm nữa, hắn tuột tay, quay tròn trên không trung vài vòng rồi ngã trên một đống thịt thối rữa.
Rốt cục coi như tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, trên trăm con Linh Thú cấp năm cấp sáu đuổi sáy phía sau, nói không sợ đó là giả dối, là người thì sẽ biết sợ, cho dù có là Thang Phi Tiếu rơi vào tình cảnh này cũng phải kinh hồn táng đảm. Nhưng Đường Phong lại có thể dùng chút khí lực cuối cùng, giết chết ít nhất năm con Linh Thú cản đường mới chạy được đến đây, coi như đây cũng là bản sự của hắn.
Đường Phong hoàn toàn không nghĩ tới, hành động lần này lại hung hiểm như thế, chẳng những lôi ra một con vương giả chi thú như Khiếu Thiên Lang, lại còn bị trên trăm con Linh Thú cấp năm cấp sáu truy đuổi, đây hoàn toàn là điều không thể dự liệu được.
Bất quá, vào thời khắc nguy hiểm cuối cùng, hắn đã tới được thú mộ. Thú mộ chính là một hàng rào thiên nhiên, ngăn cản đàn Linh Thú đang truy đuổi hắn.
Một cảm giác mệt mỏi mãnh liệt truyền tới, chẳng những trên thân thể, mà tinh thần Đường Phong cũng vô cùng mệt mỏi. Đường Phong cảm giác được, nếu lúc này mình nhắm lại, trong nháy mắt sẽ ngủ thật say, ngủ không biết trời đất gì nữa.
Hiện tại cả thân thể Đường Phong toàn là thương tích, nếu cứ như vậy mà ngủ, mặc dù không chết được, nhưng tất sẽ tạo thành ảnh hưỡng không có lợi với tu luyện sau này. Bởi vậy Đường Phong không dám ngủ, hắn mạnh mẽ sốc lại tinh thần của mình, cố gắng làm cho bản thân thanh tỉnh.
Bên trong thú mộ, mặc dù hôn thiên địa ám, không có ánh sáng nhưng Đường Phong vẫn thấy được vô số bộ xương trắng xóa, cùng với những đống thịt thối rữa bên trong những bộ xương đó. những bộ xương đó có khổng lồ vô cùng, có bộ lại rất nhỏ, hẳn là thuộc về một số linh thú thiên về độ linh xảo, hắn tùy tiện giẫm một cước cũng có thể làm gãy vài cái xương.
Thú mộ này đã tồn tại không biết bao nhiêu lâu, qua nhiều năm tích lũy như vậy, vô số Linh Thú chết ở chỗ này, chẳng những làm cho không gian tràn ngập một mùi hôi thối, còn làm cho âm khí nơi này dày đặc vô cùng. Cũng không biết là do cảm giác của mình vì quá mệt mỏi nên không được mình mẫn hay như thế nào, Đường Phong lại cảm giác bên tai truyền tới từng tiếng kêu gào thảm thiết.
Bất quá Đường Phong tự nhiên sẽ không để ý tới những thứ này, cương tâm của mình có tác dụng khắc chế đối với âm hồn, trạng thái hiện tại của Đường Phong phải nói là cái gì cũng sợ. nhưng chỉ riêng có quỷ là không sợ.
Lảo đảo đứng dậy, tìm một chỗ tương đối sạch sẽ ngồi xuống, Đường Phong cũng không vội vã hủy trạng thái Tá Thi Hoàn Hồn mà hắn lấy một cây linh dược ra từ trong Mị ảnh không gian, những thảo dược này là do Đường Phong hái dược trong thời gian ở tại Khúc Đình sơn.
Đường Phong đối với độc dược nghiên cứu vô cùng sâu sắc, tự nhiên cũng biết rõ một chút phương pháp chữa thương, có câu độc-y vốn là một nhà, biết sử dụng độc dược cũng sẽ biết một chút y thuật. những thảo dược này, mỗi cây đều vô cùng trân quý, ở bên ngoài căn bản chính là thiên tài địa bảo muốn mua cũng không được.

/1679

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status