Vừa nói, Thang Phi Tiếu vừa quay sang chớp mắt vài cái với Đường Phong, vẻ mặt thô bỉ.
Hắn biết thân thể Đường Phong rốt cuộc cường đại tới mức nào, hắn cũng biết thủ đoạn của Đường Phong bén nhọn cỡ nào, nếu Hàn Đông thật sự áp chế thực lực tới cảnh giới Huyền giai hạ phẩm thì cho dù hắn có kinh nghiệm mấy chục năm đi nữa. phỏng chừng cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Đường Phong mà thôi. Thang Phi Tiếu bây giờ đang giả bộ dụ Hàn Đông chui vào lưới.
Hàn Đông quả nhiên chui đầu vào lưới, mở miệng nói:
- ngươi nói không sai, ta đây đành chịu thiệt một chút, đem thực lực áp chế đến hoàng giai thượng phẩm, là được chứ gì.
Không phải là hắn vô năng, mà là địch nhân quá giảo hoạt! Ai có thể ngờ được một thiếu niên Huyền giai hạ phẩm có thể rèn luyện cơ thể vượt xa cảnh giới của bản thân vài bậc cơ chứ?
Thang Phi Tiếu bùi ngùi thở dài một hơi:
- Nếu đông thành chủ ngươi đã nhượng bộ lớn như vậy, lão Thang ta cũng không còn gì để nói nữa. Mặc dù quả thật ta nhìn ngươi không vừa mắt. muốn quần ẩu ngươi một trận, nhưng lần này ta lại muốn khen ngợi ngươi, ngươi làm đúng lắm.
Thu Dịch Túy chuyển mắt nhìn sang Dương Xuân, chau mày hỏi:
- Đại ca, ngươi cứ nhìn như vậy mà không nói gì sao?
Dương Xuân ung dung cười một tiếng:
- Ta nói gì bây giờ? Chuyện cũng đã tới mức này, những lời ta nói còn có tác dụng gì chứ?
Hạ Thì Vũ đứng bên cạnh cùng khẽ thở dài một hơi, trận chiến hôm nay, Hàn Đông dù có thắng cũng không vẻ vang gì, nhưng nếu bị thua thì đúng là thành trò cười lớn..
Hàn Đông nhìn Đường Phong rồi mở miệng nói:
- Ta còn có một điều kiện!
- Nói đi!
- Sau khi ngươi thua thì nên ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của bọn ta.
Hắn nói những lời này vô cùng tự tin, cứ như thể Đường Phong thật sự sẽ thua vậy.
Đường Phong cười nhạt một tiếng:
- Nếu ta thật sự thua thì các ngươi hỏi cái gì ta cũng trả lời cái đó. Nhưng nếu ngươi thua thì phải lập tức rời khỏi Thiên Tú!
- Rất tốt!
Hàn Đông hài lòng gật gật đầu, lần này tới Thiên Tú chính là vì tìm hắn hỏi chuyện Thần Binh. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Hiện tại đã có đáp án này nên Hàn Đông tự nhiên rất hài lòng.
Cả đám người liền lùi ra xa một chút, Thang Phi Tiếu đứng đó không xa hét lên:
- Hàn Đông ngươi cũng đừng quên mình hiện tại chẳng qua là Hoàng giai thượng phẩm! Nếu dám phá vỡ quy tắc thì lão tự lập tức xông lên đánh ngươi một trận!
Hàn Đông chậm rãi rũ bội kiếm bên hông mình ra, ngưng thần nhìn Đường Phong nói:
- ngươi không dùng vũ khí sao?
Đường Phong lắc đầu. siết chặt quả đấm:
- Đây chính là vũ khí của ta!
Hắn cũng không muốn dùng ám khí trong tay, Thiên binh chùy thủ và cương binh nhuyễn kiếm trong Mị ảnh không gian cũng không tiện lấy ra lúc này, huống chi muốn giáo huấn Hàn Đông trút giận cho cô cô, tự nhiên là nên trục tiếp dùng quyền.
Hàn Đông nghe vậy liền vung tay ném bội kiếm của mình ra ngoài:
- đã như vậy, chúng ta dùng quyền đi, miễn cho có người nói ta ỷ lớn hiếp nhỏ.
Trong nháy mắt khi Hàn Đông mở miệng vứt, Đường Phong liền vọt tới. Hắn có thể làm như vậy, bởi vì hắn chỉ là thiếu niên mười lăm tuổi, có thể vô lại, có thể xuất thủ trước tiên lấy được tiên cơ.
Trận chiến này, sẽ phải hoàn toàn trông cậy vào chính mình, không phải cứ cuồng ẩu Hàn Đông là được, phải cuồng ẩu Hàn Đông trong khi vẫn giấu được thực lực thật sự.
Hắn biết thân thể Đường Phong rốt cuộc cường đại tới mức nào, hắn cũng biết thủ đoạn của Đường Phong bén nhọn cỡ nào, nếu Hàn Đông thật sự áp chế thực lực tới cảnh giới Huyền giai hạ phẩm thì cho dù hắn có kinh nghiệm mấy chục năm đi nữa. phỏng chừng cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Đường Phong mà thôi. Thang Phi Tiếu bây giờ đang giả bộ dụ Hàn Đông chui vào lưới.
Hàn Đông quả nhiên chui đầu vào lưới, mở miệng nói:
- ngươi nói không sai, ta đây đành chịu thiệt một chút, đem thực lực áp chế đến hoàng giai thượng phẩm, là được chứ gì.
Không phải là hắn vô năng, mà là địch nhân quá giảo hoạt! Ai có thể ngờ được một thiếu niên Huyền giai hạ phẩm có thể rèn luyện cơ thể vượt xa cảnh giới của bản thân vài bậc cơ chứ?
Thang Phi Tiếu bùi ngùi thở dài một hơi:
- Nếu đông thành chủ ngươi đã nhượng bộ lớn như vậy, lão Thang ta cũng không còn gì để nói nữa. Mặc dù quả thật ta nhìn ngươi không vừa mắt. muốn quần ẩu ngươi một trận, nhưng lần này ta lại muốn khen ngợi ngươi, ngươi làm đúng lắm.
Thu Dịch Túy chuyển mắt nhìn sang Dương Xuân, chau mày hỏi:
- Đại ca, ngươi cứ nhìn như vậy mà không nói gì sao?
Dương Xuân ung dung cười một tiếng:
- Ta nói gì bây giờ? Chuyện cũng đã tới mức này, những lời ta nói còn có tác dụng gì chứ?
Hạ Thì Vũ đứng bên cạnh cùng khẽ thở dài một hơi, trận chiến hôm nay, Hàn Đông dù có thắng cũng không vẻ vang gì, nhưng nếu bị thua thì đúng là thành trò cười lớn..
Hàn Đông nhìn Đường Phong rồi mở miệng nói:
- Ta còn có một điều kiện!
- Nói đi!
- Sau khi ngươi thua thì nên ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của bọn ta.
Hắn nói những lời này vô cùng tự tin, cứ như thể Đường Phong thật sự sẽ thua vậy.
Đường Phong cười nhạt một tiếng:
- Nếu ta thật sự thua thì các ngươi hỏi cái gì ta cũng trả lời cái đó. Nhưng nếu ngươi thua thì phải lập tức rời khỏi Thiên Tú!
- Rất tốt!
Hàn Đông hài lòng gật gật đầu, lần này tới Thiên Tú chính là vì tìm hắn hỏi chuyện Thần Binh. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Hiện tại đã có đáp án này nên Hàn Đông tự nhiên rất hài lòng.
Cả đám người liền lùi ra xa một chút, Thang Phi Tiếu đứng đó không xa hét lên:
- Hàn Đông ngươi cũng đừng quên mình hiện tại chẳng qua là Hoàng giai thượng phẩm! Nếu dám phá vỡ quy tắc thì lão tự lập tức xông lên đánh ngươi một trận!
Hàn Đông chậm rãi rũ bội kiếm bên hông mình ra, ngưng thần nhìn Đường Phong nói:
- ngươi không dùng vũ khí sao?
Đường Phong lắc đầu. siết chặt quả đấm:
- Đây chính là vũ khí của ta!
Hắn cũng không muốn dùng ám khí trong tay, Thiên binh chùy thủ và cương binh nhuyễn kiếm trong Mị ảnh không gian cũng không tiện lấy ra lúc này, huống chi muốn giáo huấn Hàn Đông trút giận cho cô cô, tự nhiên là nên trục tiếp dùng quyền.
Hàn Đông nghe vậy liền vung tay ném bội kiếm của mình ra ngoài:
- đã như vậy, chúng ta dùng quyền đi, miễn cho có người nói ta ỷ lớn hiếp nhỏ.
Trong nháy mắt khi Hàn Đông mở miệng vứt, Đường Phong liền vọt tới. Hắn có thể làm như vậy, bởi vì hắn chỉ là thiếu niên mười lăm tuổi, có thể vô lại, có thể xuất thủ trước tiên lấy được tiên cơ.
Trận chiến này, sẽ phải hoàn toàn trông cậy vào chính mình, không phải cứ cuồng ẩu Hàn Đông là được, phải cuồng ẩu Hàn Đông trong khi vẫn giấu được thực lực thật sự.
/1679
|